Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 158: Master và Sub Master của Townia

Cấu trúc của phòng chờ đã thay đổi nhiều hơn tôi tưởng. Không chỉ tăng số tầng mà cấu trúc nội bộ cũng khác xưa.

Ví dụ, khu vực luyện tập – thay vì gồm những sân nhỏ rải rác từng tầng, nay đã thống nhất thành một tòa nhà và kết nối với trực tiếp với phòng chờ. Mọi cơ sở từ nhà kho đến xưởng sản xuất thiết bị đều được nâng cấp.

Anythg đã thiết lập một nền tảng để phát triển một cách hệ thống trong tương lai.

Đặc biệt, ở trên tầng 4, mỗi tổ đội đều được cấp một tòa nhà trụ sở. Trong đó không chỉ bao gồm các phòng riêng mà còn có phòng ăn lớn, phòng khách, nhà tắm và phòng tập riêng. Không cần phải đi đâu khác nữa.

Và hôm nay, tôi đang ngồi trong văn phòng ở trụ sở, xung quanh là bàn ghế gỗ, với những giá sách và ngăn kéo đựng tài liệu.

Trên bàn chất đầy giấy tờ, ghi chép nhiều vấn đề khác nhau liên quan đến phòng chờ, được các quản trị viên tương lai điều tra.

“Cái, cái gì thế này? Ngươi là ai?!"

Trước bàn làm việc, một người đàn ông cau có đang vùng vẫy dữ dội. Velkist đứng đằng sau anh ta với vẻ mặt tỉnh bơ.

“Là anh ta phải không?”

"Đúng rồi." – Velkist gật đầu.

“Tên anh là Mark Kellain. Chính xác chứ?"

“Ngươi, tên khốn, đừng có ỷ mạnh mà ra vẻ nhé, ngươi cũng chỉ là … Ah!”

Chát!

Velkist tát một cú vào má Mark, khiến đầu hắn vẹo hẳn sang một bên.

“Trả lời câu hỏi của tiền bối.”

“Chết tiệt… Ngươi thì có tư cách gì mà… Ặc”

Velkist vung tay đánh đập người đàn ông không thương tiếc.

Cậu ta không hề nương tay chút nào. Máu và răng gãy rải rác trên sàn văn phòng.

'Hừm.'

Tôi nhìn người đàn ông đang quằn quại dưới sàn.

Hắn tên là Mark, thuộc tầng 1. Hai tháng trước trong phòng chờ, Mark được triệu tập tới đây với tư cách là anh hùng 2 sao bẩm sinh. Nhưng hành động của gã này hoàn toàn bất thường.

Không giống như những anh hùng khác chọn rèn luyện và trở nên mạnh mẽ hơn, hắn chọn ở lại tầng 1.

“Dừng lại, dừng lại, tha cho tôi…” - Mark, với khuôn mặt bầm tím, rên rỉ và ôm mặt. 

Tuy nhiên, Velkist chỉ cười khẩy rồi đá vào mặt hắn ta.

“Á!”

“Lắm mồm quá! Ngươi sẽ không chết vì mấy cú đá này được đâu.”

“Gì chứ, anh… anh định giết tôi à?”

“Đó cũng là một ý hay đấy nhỉ? Dù sao thì ngươi cũng là thứ rác rưởi mà.”

Thật vậy, hắn ta thực sự là rác rưởi. Lợi dụng lúc Master tập trung vào công việc xay dựng, đã thành lập một băng côn đồ ở tầng 1.

Tên của nó là gì thì tôi không rõ lắm. Nhưng có một điều rõ ràng, là hắn đã làm ra đủ thứ chuyện bẩn thỉu: Từ cướp bóc, biển thủ, chiếm đoạt cho đến cả cưỡng bức những anh hùng 1 sao khác.

“Đây là hồ sơ ghi lại những tội ác của ngươi. Còn gì để nói nữa không?” - Tôi gằn giọng.

"Không…tôi không…"

“Đừng cãi. Ở nơi này không thể che giấu được gì. Nếu anh chỉ chọc ghẹo hay bắt nạt người khác, tôi có thể nhắm mắt làm ngơ một thời gian. Nhưng hành hung, đe dọa, cướp bóc là tội ác không thể tha thứ.”

Trên tay tôi là lời khai, được viết bởi một nữ anh hùng thuộc tầng 1.

Mark cắn môi im lặng vài giây, rồi bắt đầu nức nở.

“Chết tiệt, chết tiệt, chuyện này…”

Hắn bắt đầu khóc lóc nỉ non.

"Tôi có thể làm gì chứ! Bọn khốn các người kéo chúng tôi đến một nơi như thế này, ép chúng tôi chiến đấu và chết! Nếu các người không muốn chúng tôi gây rối thì ngay từ đầu đừng triệu tập tôi. Các người tưởng tôi thích lắm hả! Bắt chúng tôi ăn khoai tây ba lần một ngày, làm sao tôi có thể… ”

Chát!

Velkist lại tát vào mặt Mark.

Người đàn ông ngã quỵ xuống, lần này thì hắn không đứng dậy được nữa.

“Rác rưởi cũng bày đặt nói tiếng người. Chúng ta nên giải quyết vấn đề này như thế nào? Tổng hợp chúng nhé?”

“Hình như còn có thêm vài người nữa.”

“Tất cả đã bị bắt. Mấy tên còn lại cũng không tử tế hơn gã này là mấy.”

"Làm tốt lắm. Quả nhiên tôi không nhìn lầm người.”

“Tốt cái con khỉ. Đừng yêu cầu tôi làm điều này một lần nữa. Tởm lợm chết đi được.”

Velkist nhổ ra một bãi nước bọt và phủi tay như thể đang ghê tởm vì đã chạm vào người Mark.

Trước đây, các anh hùng được triệu tập và sau đó phải tự bảo vệ mình trong phòng chờ. Bây giờ, mọi thứ sẽ phải thay đổi. Ngay từ thời điểm triệu tập, các anh hùng cần được hướng dẫn, giáo dục và quản lý. Mục tiêu là đào tạo kỹ năng và tạo động lực làm việc, để những người nỗ lực có thể tồn tại ở Townia.

'Cũng cần phải ban hành cả Luật pháp nữa.'

Không cần một bộ luật hình sự phức tạp. Chỉ đơn giản là, giết người phải đền mạng. Biển thủ tài nguyên công cộng cũng phải đền mạng. Làm hại những người khác, sẽ bị trừng phạt.

Townia đang dần thay đổi: từ nơi tập hợp những anh hùng, biến thành một tổ chức có quy tắc và kỷ luật.

Và dĩ nhiên, ngoại trừ Master thì Sub-Master có vai trò cao nhất.

Nhưng cũng bận rộn nhất.

 “Tiền bối, anh định tiếp tục công việc rắc rối như vậy đến bao giờ?” - Velkist vừa lau bàn tay dính máu vừa hỏi.

“Ít nhất thì bây giờ tôi không thể tập trung vào việc tập luyện.”

"Anh nói đúng. Thật là bận rộn.”

Tôi vẫn chưa hoàn thành các bài tập đào tạo kỹ năng. Cứ như thế này, tôi sẽ bị mắc kẹt trong văn phòng mà không thể di chuyển lấy một inch.

“Anh không sợ bị tụt lại sao?”

“Chậc, ước gì có ai đó phù hợp để giao phó …”

Sub-Master là người mạnh nhất trong phòng chờ và là anh  hùng có uy tín cao nhất. Nhưng về cơ bản, anh ta giống như một thị trưởng, hoặc một chủ tịch được phân công để xử lý công việc hành chính. Thời gian quá eo hẹp để kết hợp giữa luyện tập và làm việc.

"Hôm nay tôi thậm chí còn chưa chạm vào thanh kiếm của mình.”

“Tôi sẽ tìm ai đó và giúp anh thoát khỏi công việc này nhanh chóng. Sẽ không mất nhiều thời gian đâu.”

Xét cho cùng thì, tôi và Velkist chỉ có thể làm mẫu một thời gian chứ không thể kéo dài mãi. Dù sao thì chúng tôi cũng là lực lượng đột kích chính.

Cần phải tìm những quản trị viên để quản lý phòng chờ.

Trong lúc tôi suy nghĩ miên man, Velkist kéo Mark ra khỏi văn phòng.

Còn lại một mình, tôi thở dài thườn thượt và nhặt tập tài liệu lên.

'Sản lượng quặng sắt hàng ngày là...'

Tôi rút ra một tờ giấy trắng và bắt đầu viết  báo cáo để gửi cho Master.

Và tối hôm đó,

[Chào mừng đến Pick Me Up!]

[Tải hoàn tất.]

[Bắt đầu!]

Bầu trời ngoài cửa sổ sáng lên.

Anytng đã đăng nhập.

Tôi ngồi trên ghế và khịt mũi: “Nếu mình ‘thịt’ luôn gã Anythg này, mình có thể chạm tới cấp 7 sao và trở thành Master thực thụ của Townia.’

Như thế, tốc độ leo tháp của tôi sẽ tăng lên gấp nhiều lần.

Dù chưa biết rõ phương pháp chi tiết, nhưng với sự giúp đỡ của Yuret, chắc chắn rằng tôi sẽ tìm ra.

'Khỉ thật, mình đang nghĩ cái gì ấy nhỉ.' - Tôi bật cười.

--

[Master, có một báo cáo chưa được xác minh.]

[Người gửi – Sub Master: 'Han(★★★)']

[Bạn có muốn xem không?]

[Có(Đã chọn) / Không]

Hình ảnh tài liệu nhanh chóng xuất hiện trong cửa sổ hoạt động của Master.

Đó là bản báo cáo dài 23 trang mà tôi vừa viết. Từ những vấn đề cơ bản của phòng chờ đến sự thay đổi trong hệ thống đào tạo, việc xác định tội phạm và đề xuất các hoạt động trong tương lai.

[Mẹo/Các vai trò đặc biệt được giao cho các anh hùng cho phép họ 'báo cáo' và 'đề xuất' với Master. Để mở rộng vai trò, cần phải nghiên cứu sâu hơn về 'Khả năng phản ứng của anh.]

[Sub Master 'Han(★★★)' đề nghị xử tử công khai 'Mark(★★)'.]

[Sub Master, 'Han(★★★)' đề xuất tạo ra một nghề anh hùng mới, 'Quản trị viên'.]

[Sub Master, 'Han(★★★)'…]

Anytng bắt đầu chạm vào những chữ 'Có' một cách bình thản và nhanh chóng.

Đó là do anh ta tin tưởng vào tôi hay chỉ đơn giản là anh ta lười đọc?

Tôi cũng không biết nữa. Tuy nhiên, anh ta bất ngờ gửi tặng tôi 10 bức tượng ngựa chiến.

“Đây có thể coi là một lời khen không?”

Tôi đặt những bức tượng do Anytng tặng vào tủ trưng bày.

Còn 976 bức nữa để đạt tới một nghìn.

Có vẻ như tôi sẽ cần làm thêm vài cái tủ trưng bày nữa.

'...Khoan đã, lúc đầu mình ghét tượng ngựa chiến mà? Mình trở thành người dễ dãi như thế từ bao giờ?'

Chà, cũng không quan trọng. Anh ta vui và tôi thấy vui là được.

Tôi huýt sáo trong khi rời khỏi văn phòng.

Cùng lúc đó, Anytng đang thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau theo báo cáo của tôi.

Chắc là đau đầu lắm đây. Hồi mới chơi, chỉ có vài tác vụ đơn giản nhưng bây giờ khu vực hoạt động đã trở nên phức tạp hơn nhiều.

Không thể nào khác được.

Để leo lên cao hơn, không còn cách nào khác là phải chịu đựng nhiều khó khăn hơn.

Thực tế thì, không ít Master đã  bỏ cuộc chơi vì không muốn phải suy nghĩ quá nhiều. May mắn thay, Anytng không phải một kẻ như vậy, anh ta kiên trì theo đuổi trờ chơi này.

Nghĩ lại thì, anh ta vẫn kiên trì dù mất đi một anh hùng 4 sao bẩm sinh một cách ngớ ngẩn. Sức mạnh tinh thần và sự kiên trì của anh ấy thật đáng ngưỡng mộ.

'Nếu anh ta không như vậy thì chắc là mình đã chết từ lâu rồi.’

Được anh chàng này triệu hồi, có lẽ cũng là một sự may mắn. Tuy anh ta có vẻ vụng về nhưng mọi việc dần dần đều đi vào quỹ đạo.

Trong khi Master đang xử lý công việc, tôi quyết định làm việc khác.

Rời khỏi biệt thự, tôi đi sang phía đối diện của quảng trường, có một dinh thự khác. Đó là trụ sở của Tổ đội 2.

Khi tôi bước qua cửa, cũng là lúc Edis bước ra.

“Ồ, anh đấy à?”

“Những người mới ở đâu rồi?”

“Họ đang đợi ở phòng tiếp tân. Họ cũng muốn gặp anh.”

"Tốt lắm."

Tôi theo Edis đến phòng tiếp tân trên tầng 2. Ở đó, có hai người đang ngồi nghiêm trang bên chiếc bàn trong phòng trong được trang trí gọn gàng.

Họ là thành viên mới của Tổ đội 2, thay thế cho Roderick đã nghỉ hưu và Lilinia đã qua đời.

'Để xem nào, tên của họ là...'

Tôi nhìn lại nhật ký triệu hồi của hai người. Anytng đã tiến hành triệu tập trả phí khi tôi đi vắng.

[Ding ding dang dang!]

[Bùm!]

 [Master 'Anytng' đã có được anh hùng 'Raine(★★★)' – Hiếm!]

[Bùm!]

 [Master 'Anytng' đã có được anh hùng 'Maine(★★★)'! – Hiếm]

Và… một lần nữa, tôi cảm thấy ghen tỵ với vận may của Anythg.

[Ding!]

[Có một sự kết nối mạnh mẽ giữa hai anh hùng được triệu tập.]

[Liên kết 'Vũ điệu Băng Phong' đã được hình thành!]

Nhìn qua cũng thấy, hai người này có lẽ là một cặp sinh đôi.

Tôi hướng ánh mắt về phía bàn.

“Oppa Han đến rồi!” – Edis cất lời.

Đúng như tôi đoán, hai giọng nói lảnh lót chồng lên nhau.

 “Tôi là Raine.”

“Tôi là Maine!”

Hai người đứng dậy khỏi chỗ ngồi và cúi chào tôi.

Cả hai đều là những cô gái trông chỉ mới ngoài hai mươi.

Mái tóc hơi gợn sóng của họ dài tới thắt lưng. Ngoại trừ màu tóc ra thì ngoại hình của họ gần như giống hệt nhau.

“Đừng khách sáo thế. Cứ ngồi xuống đi."

Họ ngooan ngoãn ngồi xuống ghế sofa. Tôi cũng ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện.

“Hai người…”

"Vâng."

“Là pháp sư.”

"Tất nhiên rồi!"

Edis, người đang ngồi cạnh tôi và rót trà, vui vẻ nói.

“Raine chuyên về nguyên tố gió, còn Maine về ma thuật nguyên tố băng.”

“Đúng ạ. Chúng tôi khá nổi tiếng ở miền Bắc.” - Cô gái tóc xanh Maine mỉm cười rạng rỡ.

“Họ đã trải qua khá nhiều trận chiến khi ở thế giới cũ. Cả hai đều mạnh mẽ. Họ sẽ giúp ích rất nhiều trong các nhiệm vụ sau này.”

Tôi gật đầu.

Mỗi phép thuật nguyên tố đều có ưu điểm riêng tùy thuộc vào thuộc tính.

Hỏa ma pháp có sức sát thương nhắm vào một mục tiêu mạnh nhất nhưng lại tiêu tốn nhiều mana và khó có thể duy trì lâu dài trong trận chiến.

‘Vũ điệu Băng Phong à...'

Hai chị em pháp sư sinh đôi, sở hữu năng lực ma pháp tương hỗ cho nhau. Đó là một sự kiện cực kỳ hiếm.

'Chúng ta trúng số độc đắc rồi.'

“Nhưng mà, Han à….”

Trong khi tôi đang cân nhắc về sự kết hợp của cả hai, Edis thì thầm với tôi.

“Có ổn không khi cho cả hai pháp sư vào Tổ đội 2? Lực lượng có vẻ chênh lệch quá nhiều.”

"Đúng vậy."

“Trước đây anh nói là chúng ta nên phân bổ sức mạnh một cách đồng đều. Như vậy thì…”

Tôi gật đầu. Đúng là tôi đã nói như vậy, và đến bây giờ, suy nghĩ của tôi về điều đó vẫn không thay đổi.

Tuy nhiên, đó là trong những tình huống thông thường.

Vấn đền là các nhiệm vụ của Townia không hề bình thường. Đọ khó cao đến vô lý, và rủi ro ập đến thường xuyên.

Trong những tình huống như vậy…

‘Không thể phân chia sức mạnh công bằng được.’

Cần phải có một cách tiếp cận khác.

Tôi đã viết điều này trong báo cáo và Anytng đã đồng ý.

“Chúng ta cần phải thay đổi chiến lược đột kích. Không cần nhiều tổ đội nữa.”

"Nghĩa là sao?"

“Tạo một lực lượng chủ lực, và một lực lượng dự bị.”

Edis chớp mắt ngạc nhiên.

Tôi nhấp một ngụm nước trước khi nói.

“Kể từ bây giờ, chỉ có hai đội đột kích chính là Tổ đội 1 và 2. Các tổ còn lại đều giải tán.”

"Cái gì? Thế thì…”

“Hãy coi những người còn lại là đội dự bị tạm thời. Cần thì gọi, không cần thì bỏ”.

 “Đợi đã! Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta gặp phải một nhiệm vụ cần nhiều tổ đội như ở tầng 20?”

“Chúng ta sẽ giải quyết chuyện đó. Sức mạnh tuyệt đối có thể bù đắp chuyện đó”.

Edis vẫn ngơ ngác, trong khi tôi bình thản uống nốt trà của mình.

Nếu không thể phân chia lực lượng cho cân bằng thì hãy tạo một đội chủ lực mạnh áp đảo.

Mạnh đến mức có thể vượt qua mọi nghịch cảnh.

Những người còn lại chỉ ở đó để 'câu giờ'.

Nhưng… để tạo ra đội chủ lực mạnh áp đảo thì…

'Kishasha.'

Chúng tôi cần cô gái đó.

P/s: Link Donate cho bạn nào cần. Xin trân trọng cảm ưn <3

Lê Thị Thúy - 06062163301 TPBank

MỤC LỤC:

Chương 158

Chương 157

Chương 156

Chương 155 -P2

Chương 155 -P1

Chương 154 -P2

Chương 154 -P1

Chương 153

Chương 152

Chương 151

Chương 150

Chương 149

Chương 148

Chương 147

Chương 146-2

Chương 146-1

Chương 145

Chương 144

Chương 143-2

Chương 143-1

Chương 142

Chương 141

Chương 140-2

Chương 140-1

Chương 139

Chương 138

Chương 137

Chương 136

Chương 135 -2

 Chương 135-1

Chương 134-2

Chương 134 -1

Chương 133 

Chương 132 -2

Chương 132-1

Chương 131

Chương 130

Chương 129

Chương 128

Chương 127

Chương 126

Chương 125

Chương 124

Chương 123

Chương 122

Chương 121

Chương 120

Chương 119 -2

Chương 119 -1

Chương 118

Chương 117

Chương 116

Chương 115

Chương 114

Chương 113

Chương 112

Chương 111

Chương 110

Chương 109-P2

Chương 109-P1

Chương 108

Chương 107

Chương 106

Chương 105

Chương 104

Chương 103

Chương 102

Chương 101

Chương 100

Chương 99

Chương 98 P2

Chương 98

Chương 97

Chương 96 

Chương 95 P2

Chương 95 

Chương 94 P2

Chương 94

Chương 93

Chương 92

Chương 91

Chương 90

Chương 89

Chương 88

Chương 87

Chương 86

Chương 85-2

Chương 85-1

Chương 84-2

Chương 84-1





Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)