Gacha Vô hạn truyện chữ - Chương 107: Lời cảnh báo
Sau khi trận chiến đã kết thúc.
“Wahahahaha! Lâu lắm rồi tôi không được chiến đấu một cách hào hứng như thế này!Chỉ riêng trận đấu này đã rất đáng giá rồi!”
Kishasha bật cười, mặc dù máu đang chảy ra từ nhiều chỗ khác nhau trên người cô.
Tôi tra thanh kiếm của mình vào bao và kiểm tra toàn bộ cơ thể mình.
Vai, đùi, ngực, bụng, bắp chân.
Năm khu vực này đang đau nhức. Dù tôi đã cố gắng ngăn chặn nhưng sức mạnh của mỗi đòn tấn công đều rất mạnh mẽ, nên tôi không thể tránh khỏi những vết thương.
"Anh bạn, anh có ổn không?"
“Không thành vấn đề. Đây không phải là lần đầu tiên tôi đối mặt với những đối thủ tầm cỡ này.”
"Tôi hiểu rồi. Anh là một chiến binh được đào tạo bài bản!”
Tôi ngồi xuống một thân cây đã đổ. Bộ giáp rách nát của tôi đang được hồi phục, cùng với vết thương. Tôi cảm thấy có vài cặp mắt đang theo dõi tôi từ phía sau bụi cây. Họ là thành viên của tổ đội ba. Họ nhìn tôi chằm chằm với vẻ vừa sợ hãi vừa kinh ngạc, thì thào lẩm bẩm với nhau.
Cuộc chiến đã dừng lại ngay trước khi có quyết quả cuối cùng.
Vào lúc đó, nếu thực sự xuống tay, một trong hai chúng tôi có thể đã mất mạng.
Trong trường hợp trận chiến kéo dài thêm mười giây nữa, phần thân trên của tôi sẽ bị xé nát và bay đi, hoặc đầu của Kishasha sẽ bị cắt đứt. Hoặc cả hai.
‘Nhưng cơ hội chiến thắng của mình không cao.’ - Tôi cười cay đắng.
Mặc dù đã tận dụng tối đa các kỹ năng và kinh nghiệm của mình, nhưng tôi không thể chiếm thế thượng phong. Năng lực giữa chúng tôi quá chênh lệch.
‘Cô ấy có một dấu ấn.’
Kishasha sở hữu ưu thế đặc biệt.
Là anh hùng 4 sao và mang trong mình huyết mạch Thú vương, Kishasha đã sở hữu dấu ấn ngay từ khi sinh ra. Còn tôi? Chà, bẩm sinh tôi chỉ là anh hùng 1 sao.
Để thu hẹp khoảng cách với cô ấy, tôi cần có được dấu ấn của riêng mình.
Tiếp theo, tôi cần phải thăng cấp. Mục tiêu là đột phá lên tầng 30.
Sau khi dọn dẹp chiến trường, tôi được mời đến nơi ở của những thú nhân.
Trong cuộc trò chuyện, tôi đã biết thêm một số điều. Đầu tiên, Kishasha đã xem cảnh chiến đấu của tôi bằng viên đá phát lại, và cô ấy hứng khởi đến mức mong ngóng tôi trở về. Thứ hai, ngay khi có tin tôi đến, họ đã cử Lacari đưa tôi đến đây.
“Vậy ra... Đó là một lời mời à?” - Tôi cười khúc khích.
Thay vì gửi lời mời, Lacari đã lén lút ẩn náu một cách đáng ngờ và khiến mọi chuyện trở nên rắc rối.
"Tôi xin lỗi. Là tôi sơ suất. Lacari không thích con người, vì cha mẹ của cô ấy đã bị nhân loại sát hại.”
“Nghe nói cô cũng đã đấu với Velkist.”
“Uhm. Một chàng trai thú vị. Tôi nghĩ anh ta là một chiến binh tiềm năng".
Kishasha ngừng một lát rồi nói thêm: "Mặc dù tôi không thích nhân loại, nhưng tôi không phải kẻ vô phép tắc. Nếu anh cảm thấy bị xúc phạm, tôi xin lỗi. À, hãy nói với anh chàng đó nữa. Nếu anh ấy khó chịu, anh ấy luôn có thể thách thức tôi một lần nữa. Bất cứ lúc nào ”.
Tôi liếc sang bên cạnh.
Trong tán cây rừng rậm rạp, một đứa trẻ tóc đen đang nhìn tôi.
Đó là Lacari.
“Chị là đồ đáng ghét! Mang một con người về nhà. Kẻ phản bội!” - Lacari lè lưỡi bỏ chạy.
Một thú nhân khác vội vã đuổi theo cô.
'Cô nhóc đó sẽ còn gây rắc rối..’
Khó có thể mong đợi sự hợp tác hoàn toàn, nhưng... Ít nhất thì không nên gây thù chuốc oán.
Tổ đội 3 sẽ đóng góp sức mạnh quan trọng trong các nhiệm vụ. Việc họ đã lên tới tầng 25 là bằng chứng cho điều đó.
“Anh bạn có thích thịt không? Có rất nhiều ở đây.”
Kishasha mở một gói thịt sống ra.
Mùi máu tràn ngập không khí. Không chút do dự, cô nhặt một tảng thịt lớn lên và bắt đầu gặm.
Soạp, soạp
"Sao thế? Anh không ăn à?"
"Tôi không đói."
Mặc dù bề ngoài họ trông khá giống con người, nhưng rõ ràng là có nhiều sự khác biệt.
Ăn xong, cô ấy hài lòng nằm xuống vỗ bụng và nói chuyện với tôi.
Chủ đề của cuộc trò chuyện là việc hợp tác để leo tháp và chinh phục các nhiệm vụ. Kishasha đồng ý không chút do dự.
“Đó là chuyện đương nhiên. Chúng tôi cũng nhận được hợp đồng trước khi đến đây. Nếu anh không nói thì tôi cũng sẽ lên tiếng đề nghị anh hợp tác."
“Cô nói gì? là một hợp đồng?”
"Đúng rồi. Vào ngày tận thế, khi quê hương chúng tôi chìm trong bóng tối và bị hủy diệt… chúng tôi nghe thấy một giọng nói. Giọng nói đó bảo rằng, nếu chúng tôi làm theo yêu cầu của nó, thì nó sẽ cứu chúng tôi.”
Kishasha gãi cái đầu rậm rạp của mình, như thể đang cố nhớ lại ký ức.
"Tôi đã đồng ý. Sau đó, tôi không thể nhớ được nhiều và nó cũng không còn xuất hiện trong tâm trí tôi nữa..”
Ngày tận thế? Một hợp đồng?
Trong đầu tôi nảy ra một vài giả thuyết, nhưng chưa có gì thực sựrõ ràng.
“Dù sao thì chúng ta cũng sẽ cùng nhau thực hiện nhiệm vụ." - Kishasha lau miệng đang chảy máu và mỉm cười - "Lúc đầu tôi hơi thất vọng vì phải hợp tác một đám người tầm thường, nhưng bây giờ tôi thấy trong số đó có những chiến binh xuất sắc. Nhẹ nhõm hẳn."
Sau đó, không biết từ đâu, cô đột nhiên chuyển ánh mắt lạnh lùng.
“Chiến binh, anh hãy nói với con người. Nếu họ không nhận được lời mời, họ không được xâm phạm lãnh thổ của chúng tôi. Cho dù đó là vì Tổng hợp hay vì Nhiệm vụ, chúng tôi không quan tâm. Chúng tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho những kẻ xâm nhập.”
“Đây có phải là lãnh thổ của các bạn không?”
"Đúng vậy. Master đã tạo ra nó. Tuy thua kém quê hương chúng tôi, nhưng vẫn hơn là có mùi sắt.”
Nói đến đây, mặt Kishasha dịu lại: "Riêng anh bạn có thể đến bất cứ lúc nào, Chiến binh diệt rồng.”
“Tôi chỉ may mắn thôi. Đừng nhắc mãi chuyện đó.”
Tôi vừa nói vừa đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.
"Anh định đi à?"
“Chúng ta đã nói xong mọi thứ rồi.”
Thật vậy, tôi đã đạt được những gì tôi cần.
Lúc này, các thành viên của tổ đội 1 chắc hẳn đang tập luyện. Chúng tôi đã xa nhau một thời gian dài. Cần phải quay lại và kiểm tra chiến lực của mọi người. Điều này rất cần thiết để có thể "hâm nóng" tinh thần chiến đấu.
Còn những thú nhân này, họ không cần phải ra ngoài. Tất cả các tiện nghi cho cuộc sống hàng ngày đều tập trung ở đây. Phòng nghỉ, sân tập, nhà ăn.... Thói quen của họ và tập quán của chúng tôi khác nhau. Ngoại trừ nhiệm vụ, họ và chúng tôi sẽ không gặp gỡ gì. Có lẽ vì thế nên cô ấy mới đưa ra lời cảnh báo.
Trưởng nhóm Kishasha là một anh hùng sở hữu tài năng xuất sắc, thậm chí vượt trội trong số những người 4 sao. Các thành viên khác cũng có thực lực tương xứng với hạng 3 sao. Bên cạnh đó, ý chí và mục tiêu của họ cũng thống nhất với nhau.
Chỉ cần chúng tôi không can thiệp vào cuộc sống của họ, thì hai bên có thể xây dựng một mối quan hệ suôn sẻ.
“Hẹn gặp lại trong trận chiến tiếp theo, chiến binh.”
"Tôi sẽ gặp lại cô sớm."
Quay lưng bỏ đi, tôi rời khỏi chỗ ở của tổ đội ba ngay lập tức.
***
Tôi bước vào sân tập, tất cả thành viên của tổ đội 1, đều đang chờ đợi.
Jenna hạ cung xuống và hỏi tôi: “Tình hình thế nào?”
“Có gì đâu. Mọi thứ đã được giải quyết ổn thỏa. Họ sẽ tiếp tục như hiện tại. Chúng ta chỉ cần tập trung vào tình hình của mình ở đây thôi.”
Tôi trả lời trong khi nhìn quanh.
[Sân tập Lv.4]
Cấu trúc của sân tập đã thay đổi khi cấp độ tăng lên.
Thay đổi lớn nhất là mỗi nhóm được chỉ định khu vực huấn luyện riêng. Chỉ có năm người trong sân tập rộng rãi này, bao gồm cả tôi. Tôi nghe nói có khu huấn luyện dành cho nhóm thứ hai ở phía sau cánh cửa bên cạnh.
‘Nghĩ lại thì... mình chưa nghe nói về tình trạng của bên thứ hai.’
Tôi chỉ mới gặp gỡ Edis trong phút chốc.
Họ đã lấp đầy năm chỗ trống, nhưng tôi không biết chính xác tình trạng hiện tại của họ. Tuy nhiên, tôi đoán là không có bất kỳ anh hùng cao cấp nào. Sau khi nhận được tổ đội Kishasha, Anythg không triệu hồi thêm lần nào nữa.
‘Có vẻ như, ban đầu anh ta dự định triệu hồi năm người và chia vào cho tổ đội 2 và tổ đội 3.’
Tuy nhiên, do sự sắp đặt của số phận, cả năm người đã tạo thành tổ đội riêng. Không biết nên gọi đây là may mắn hay rủi ro nữa.
Rốt cuộc, Edis phải lấp đầy tổ đội 2 bằng những anh hùng cấp thấp, những người gần như bị lãng quên.
Tôi thở dài.
‘Cô ấy ổn không nhỉ?’
Sáng nay khi tôi nhìn thấy cô ấy, trông cô ấy không được tươi tỉnh cho lắm.
‘Để sau đã. Mình không có thời gian để lo lắng về người khác.’
Sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào tôi.
"Mọi người đã ăn sáng chưa? Chúng ta bắt đầu nhé. Chúng ta đã nghỉ ngơi một tháng rồi, nên chúng ta sẽ tăng độ khó lên.”
Chúng tôi bắt đầu bằng việc chạy bộ.
Trong khi chạy dọc đường đua, tôi kiểm tra tình trạng của từng thành viên một.
‘Cấp độ của họ đều giống nhau.’
Kỹ năng của họ khác biệt khá nhiều, nhưng cấp độ và điểm kinh nghiệm thì không thay đổi.
Sau khi tôi và Edis rời đi, họ chưa hề thực hiện một nhiệm vụ nào. Đó có lẽ đó là sự lựa chọn của Anytng. Có vẻ như anh ta nghĩ rằng, tổ đội thứ ba đủ sức "cân cả bản đồ".
‘Chúng ta đang tụt lại phía sau tổ đội ba.’
Cấp độ của họ - những người được triệu tập muộn hơn - giờ đang vượt qua chúng tôi.
Để bắt kịp họ, chúng tôi cần phải tăng tốc độ.
‘Bắt đầu từ bây giờ... hay đúng hơn là từ ngày mai.’
Chúng tôi sẽ tiếp tục các nhiệm vụ.
Tôi tiếp tục bước đi, lên kế hoạch cho lịch trình của mình trong đầu.
Và sau đó, buổi tối.
[Chào mừng đến với PMU!]
[Đang tải…….]
[Tải hoàn tất.]
Khi bầu trời sáng lên, những tin nhắn nối nhau xuất hiện. Anytng đã đăng nhập.
[Ding!]
[Chủ nhân, có 1 tin nhắn chưa đọc. Bạn có muốn kiểm tra không?]
[Có (Đã chọn)]
[Tựa đề tin nhắn – Thông báo kết quả đào tạo]
[Người gửi – Loki (Niflheimr)]
[Cảm ơn bạn đã tham gia khóa đào tạo. Các anh hùng của bạn đã hoàn thành xuất sắc khóa huấn luyện của mình và đạt được kết quả xuất sắc trong số 200 tân binh, vì vậy chúng tôi gửi thư này như một lời chúc mừng. Phần thưởng đã được trao cho những anh hùng có thành tích cao nhất, và cả Master cũng nhận được quà.]
[Anh hùng ‘Han (★★★) – Vị trí thứ nhất chung cuộc’]
[Anh hùng ‘Jenna (★★★) – Vị trí thứ 2 chung cuộc’]
[Có vật phẩm đính kèm. Bạn có muốn nhận chúng không?]
[Có(Đã Chọn)]
[Ding!]
“Bạn đã nhận được ‘Viên đá linh hồn cao cấp’!”
“Bạn đã nhận được ‘Đá thăng hạng cao cấp x2’!”
“Bạn đã nhận được ‘300.000 vàng’!”
[Thông tin chiến lợi phẩm]
“Han (★★★) – Nhẫn trang trí màu đen (C-), Thanh kiếm thép phù phép (A)”
“Jenna (★★★) – Bao Tên Tăng Cường Phép Thuật (B)”
“Bao Tên Tăng Cường Phép Thuật?” - Tôi ngẩn ngơ. Họ cho cái đó vào khi nào nhỉ?
Thảo nào mà hôm qua, tôi thấy cô ấy có một chiếc bao đựng tên màu đen kỳ lạ treo trên thắt lưng.
Bao Tên Tăng Cường Phép Thuật là một vật phẩm dành riêng cho cung thủ, giúp họ đựng được nhiều mũi tên hơn.
‘Để xem anh ấy sẽ làm gì.’
Tôi ngồi trên một chiếc ghế dài ở quảng trường tầng ba và nhìn chằm chằm vào màn hình điều khiển.
[Cửa hàng quà tặng!]
“Mua ‘Tượng ngựa chiến’ với giá 5.000 vàng.”
“Tặng ‘Tượng ngựa chiến’ cho ‘Han (★★★)’!”
Tôi nhìn vào nhà kho.
Cánh cửa mở ra và Iselle bay tới.
Trên tay cô đang ôm một bức tượng quen thuộc.
[Loki, Chủ nhân đã tặng ngài một món quà khác.]
Iselle đang mỉm cười hạnh phúc.
Tôi nhíu mày khi nhận bức tượng màu nâu.
[Han (★★★) thất vọng khi nhận được ‘Tượng ngựa chiến.’]
[Mối quan hệ giảm!]
Tôi ném bức tượng xuống đài phun nước.
Iselle nhảy vào và đặt bức tượng ngựa chiến lên bệ cạnh đài phun nước. Tính cả bức tượng này và bức tượng lần trước, tổng cộng có hai tượng ngựa chiến.
“Iselle, cô định trưng bày chúng ở đây hay sao?"
“Hãy cho tôi thứ gì đó hữu ích, hoặc đơn giản là cho tôi ăn. Những thứ này chẳng có tác dụng gì cả.”
[Được rồi, đợi ý.]
Iselle bĩu môi biến mất.
Cô lập tức gửi tin nhắn cho Anythg.
[Mẹo/Về mối quan hệ]
[Master, nếu quà tặng làm giảm độ thân thiện của anh hùng, hãy thử thay đổi loại quà. Mối quan hệ là một chỉ số quan trọng để tăng khả năng phát triển của anh hùng.]
Sau khi đọc tin nhắn...
Anytng lại mở cửa hàng quà tặng.
[Đã mua ‘Tượng Ngựa chiến màu trắng' với giá 8.000 Vàng.]
[Tặng ‘Tượng Bạch Mã’ cho ‘Han (★★★)’…]
Tôi ôm đầu thất vọng.
['Tượng Bạch Mã' mà bạn tặng đã bị đập vỡ!]
[Han (★★★) vô cùng thất vọng!]
[Mối quan hệ giảm đáng kể!]
Sau đó, Anytng không mở cửa hàng quà tặng nữa.
Anh ta lặng lẽ đưa những chiến binh vào hầm ngục hàng ngày.
‘Anh ta chán rồi à?’
Tôi khịt mũi. Tôi đâu có cần một cái gì đó khác biệt. Tôi chỉ muốn thứ gì đó hữu ích.
Tôi ngồi trên ghế chờ Anytng làm xong công việc. Sau khi cử các chiến binh đi làm những nhiệm vụ cấp thấp, anh ta tiếp tục chế tạo vật phẩm, nâng cấp anh hùng và bảo trì các toàn kiến trúc. Anh ấy có vẻ khá bận rộn.
‘Quy mô lãnh địa đã tăng lên khá nhiều.’
Có gần 100 anh hùng trong phòng chờ này. Tăng gấp 3-4 lần so với hồi tháng trước.
Lý do khiến tôi chờ đợi Anytng, liên quan đến Tầng 25.
Đó là tầng đã được tổ đội 3 xử lý.
Mặc dù nhiệm vụ đã hoàn thành nhưng nó vẫn quan trọng với tôi và tôi sẽ không để nó trôi qua.
Chắc chắn sẽ có có cái gì đó quan trọng trong tầng này. Tôi cần xem lại video của sứ mệnh.
Comments
Post a Comment