Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka
Tôi và Eloka đi dọc hành lang.
Tường và sàn được làm bằng đá xanh, không có gì cả - ngoài những viên dạ minh châu tỏa ánh sáng nhạt mờ. Không có những cái bẫy phức tạp mà người ta mong đợi cũng như không có bất kỳ con quái vật hung ác nào xuất hiện. Thứ duy nhất tồn tại là tiếng bước chân của chúng tôi vang vọng sau mỗi bước đi.
Tuy nhiên, tôi đoán là cùng lúc này, đồng đội của tôi đang phải khổ chiến.
“Nhanh lên nào, Eloka.”
Đột ngột...
Uỳnh!
Như thể minh họa cho câu nói của tôi, một chấn động dữ dội truyền tới, khiến cho vài mảnh đá vỡ vụn và rơi xuống.
Xem ra con rồng nước đang đập phá bên ngoài ngôi đền.
Cứ thế này, ngôi đền sẽ bị nhấn chìm cùng với chiếc chìa khóa.
Tôi tăng tốc, và Eloka cũng chạy theo.
“Nghe kỹ đây.”
Tôi ngoái đầu lại và bắt gặp ánh mắt của Eloka.
Cô ấy có vẻ căng thẳng, nhưng dường như cô ấy đang cố gắng bình tĩnh lại.
“Chúng ta là những người duy nhất còn lại ở đây. Nếu một trận chiến nổ ra, một mình tôi không thể bảo vệ cô được. Cô sẽ cần phải tự bảo vệ mình. Liệu cô có thể làm được không?”
“Tự bảo vệ, tôi hiểu rồi."
"Tấn công nhanh, và lùi lại sau tôi nếu cần thiết."
"Tôi sẽ không làm vướng chân anh đâu.”
Eloka nhìn tôi với ánh mắt kiên quyết.
Tôi định nói gì đó nhưng rồi lại ngậm miệng lại. Chúng tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục di chuyển.
UỲNH UỲNH
Một mảng trần hang sụp đổ, chặn đường chúng tôi.
Tôi nhẹ nhàng nhảy qua tảng đá và đưa tay về phía Eloka.
"Cảm ơn."
Eloka nắm lấy tay tôi và bước tới.
Nhiều phút trôi qua, chúng tôi chạy trong một hành lang tưởng chừng như vô tận cho đến khi khung cảnh đột ngột thay đổi.
Tôi bước về phía trước với bàn tay đặt trên chuôi kiếm.
Một căn phòng hình tròn lớn nằm trước mặt chúng tôi, ngập trong ánh sáng xanh. Những cột đá lớn được đặt cách đều nhau khắp không gian.
RUỲNH
Hành lang sau lưng chúng tôi cũng đột ngột đóng lại.
“…Eloka.”
“Tôi biết rồi.”
Eloka mím chặt môi lại.
Xoẹt
Tôi cũng rút kiếm ra.
Từ sau những cái cột đá, năm cái bóng vặn vẹo xuất hiện.
[Người cá sa ngã Lv.41] X 5
Năm tên người cá to lớn, đôi mắt vô hồn và màu da nhợt nhạt một cách bất thường.
Chúng cao khoảng 3 mét, to lớn hơn đáng kể so với người cá bình thường.
Grrr, grrr
Lũi người cá gầm gừ tiến đến, cầm những thanh kiếm và giáo rỉ sét.
“Còn nhớ những gì tôi đã nói không?”
“Tấn công nhanh, tránh nguy hiểm nếu cần thiết.”
Tôi gật đầu, nắm chặt thanh kiếm của mình.
"Tiến lên nào!"
Keekke
Tên người cá cao lớn lao về phía trước với một tiếng thét ghê rợn.
KEENG
Tôi vung tay chặn lưỡi rìu khổng lồ của tên người cá. Lực tay của hắn mạnh đến mức làm tay tôi run lên.
Tôi nghiến răng và nghiêng lưỡi kiếm, đồng thời xoay người, tung ra một nhát chém ngang. Áp lực nặng nề xuyên ập xuống hai cánh tay tôi, và cơ thể của gã người cá gục xuống. Máu đen và ruột chảy ra.
Tên chúng là Người cá sa ngã? Chúng nguy hiểm hơn hẳn những tên quái vật thông thường.
Nhớ lại thì...
Nơi này là một hầm ngục dành cho Tổ đội năm người. Thông báo của hệ thống đã nói như vậy.
Nếu thế thì, theo trình tự của trò chơi, phải xử lý xong con rồng nước rồi mới vào đây.
Tuy nhiên, con rồng quỷ quyệt đó đã làm đảo lộn mọi kế hoạch, và chúng tôi đang trên bờ vực bị tiêu diệt. Chúng tôi cũng đã dùng hết nước mắt của nàng tiên cá. Nếu Eloka và tôi thất bại, đó sẽ là dấu chấm hết. Đành phải dốc sức tiến lên thôi.
PHỪNG!
Phép thuật của Eloka tiếp nối theo sau.
【Đốt cháy!】
Ngọn lửa phép thuật bùng lên từ tay Eloka, nhấn chìm một tên người cá. Hắn hét lên đau đớn, quằn quại trong đám lửa.
“Chú ý đến môi trường xung quanh đấy nhé!”
Tôi di chuyển nhanh chóng, lao về phía trước và vung kiếm. Lưỡi dao cắm sâu vào cổ một người cá đang định đâm Eloka.
Khi chúng tôi vừa quét sạch đợt tấn công thứ nhất...
Grr, grrr...
[Người cá sa ngã Lv.42] X 5
Lại thêm những tên người cá cao lớn xuất hiện từ phía sau những cây cột.
Lối vào mà chúng tôi đi qua đã đóng lại, còn cánh cửa ở bức tường đối diện vẫn đóng kín.
“Chúng ta có nhất thiết phải đánh bại tất cả bọn chúng không?” - Eloka lo lắng hỏi.
“Keeeak!”
Những tên người cá hét lên dữ tợn, vung vũ khí lao tới.
CHÁT
Kiếm của tôi bổ xuống đầu một tên người cá, nhưng khi tôi chưa kịp thu kiếm lại, một tên khác đã v cầm dao tiến lại gần.
KEENG
Tôi làm chệch hướng lưỡi dao bằng cán kiếm, rồi thọc tay vào mắt nó. Khi tôi rút ra, nguyên bộ nhãn cầu cùng mớ dây thần kinh của nó cũng bị kéo theo.
Grrrr!
Tôi rút con dao găm đâm thẳng vào con mắt còn lại của hắn. Thân hình nặng nề của con quái vật gục xuống.
Bất ngờ...
“Á!”
['Eloka(★★★)' hiện đang trong tình trạng chảy máu. Sức khỏe sẽ giảm dần theo thời gian.]
Tôi vội nhìn qua.
Váy của Eloka bị rách và máu đang chảy ra.
"Tôi không sao!"
Bốpp!
Eloka nắm chặt gấu váy và đá vào người cá đang đến gần.
Một quả cầu lửa từ tay cô phóng thẳng vào mặt sinh vật đó.
“Tôi đã bảo cô hãy rút lui nếu gặp nguy hiểm mà!”
“Tôi đang làm vậy đây!”
Tôi chạy đến tiếp ứng cho cô ta, vung kiếm chém lia lịa.
Máu đen hôi thối phun ra tung tóe.
Khi chúng tôi vừa tiêu diệt xong đợt quái vật thứ hai...
Grrrr
Kekekek
[Người cá sa ngã Lv.43] X 5
Đợt thứ ba lại ập tới.
"Chết tiệt!"
Tôi cắn môi. Nếu là bẫy hoặc câu đố thì tốt biết mấy! Những thứ đó có thể được giải quyết bằng trí tuệ và kỹ năng.
Nhưng đây chỉ là một cuộc đối đầu bằng sức mạnh thuần túy, và ngay cả ở đây, may rủi cũng đóng một vai trò quan trọng.
['Han(★★★)' hiện đang trong tình trạng chảy máu. Sức khỏe sẽ giảm theo thời gian.]
Một tên người cá ngã xuống, vũ khí của nó va chạm với mặt đất, rồi nảy lên, cắm vào sườn tôi.
Thật tệ hại.
Chỉ một sự kiện tình cờ cũng có thể khiến chúng tôi thất bại.
Không có thời gian để uống thuốc. Tôi cắn răng buộc chặt áo của mình lại để cầm máu và tiếp tục cuộc chiến.
[Người cá sa ngã Lv.43] X 8
Lần này không phải từ những cây cột, mà từ những cái lỗ bật mở trên vách tường.
Thi thể người cá bắt đầu chất đống dưới chân tôi. Đồng thời, vết thương của tôi ngày càng tăng.
Chúng tôi đã cạn kiệt rất nhiều sức lực khi chiến đấu với con rồng, và chỉ với hai chúng tôi, không thể hình thành bất kỳ chiến lược nào.
BÙM
PHỪNG
Lửa bùng lên, thiêu cháy vài tên người cá.
['Eloka(★★★)' đã cạn kiệt mana.]
Lúc chiến đấu với con rồng khổng lồ, Eloka đã dùng Hỏa thuật cao cấp tới 3 lần rồi. Mana của cô ấy không còn nhiều, thậm chí dù có dùng thuốc hồi mana thì cũng phải nghỉ ngơi một lát.
Nhưng lúc này chúng tôi làm gì có cơ hội để nghỉ?
“Eloka! Bám sát vào tường!” - Tôi hét lên.
[Người cá sa ngã Lv.43] X 13
Rắc
Tôi chém gãy cây đinh ba của tên người cá trước mặt. Thở dốc, tôi rướn người chém thêm một nhát nữa. Bifrost chẻ đôi cái đầu nhợt nhạt của tên quái vật, máu đen bắn tung tóe.
Sau khi đá cái xác sang một bên, tôi lùi lại, dựa vào tường và thở dốc.
Thông báo Hệ thống tiếp tục tuôn ra
[Người cá sa ngã Lv.43] X 21
'Khốn nạn...!'
Chúng tràn tới từ mọi hướng. Số lượng quá nhiều.
PHỪNG
Ngọn lửa một lần nữa bùng lên, thiêu đốt một đám người cá.
['Eloka(★★★)' đang trong tình trạng nguy kịch. Mạng sống của cô ấy đang gặp nguy hiểm!]
"Cái game chó chết này! Các ngươi không có lương tâm à?"
Tôi hét lên trong khi vung kiếm loạn xạ.
Máu, nội tạng, thịt và vũ khí của đám người cá vương vãi khắp nơi.
'Ngay cả tổ đội năm người cũng chưa đủ để đối phó với cái tình thế này!!'
Thật vậy, ngay cả khi Tổ đội 1 của tôi có đủ 5 người, cũng sẽ gặp khó khăn khi đối đầu với lũ quái vật chết tiệt này.
Mặc kệ tôi chửi rủa, kẻ thù vẫn tiếp tục xuất hiện.
[Người cá sa ngã Lv.43] X 23
Tôi tiến lên, dốc sức chém gục từng tên..
Vung kiếm. Vung kiếm. Và lại vung lên.
Tầm nhìn của tôi tối sầm lại. Tôi lau máu trên mặt và vung kiếm lần nữa cho đến khi mọi thứ tối đen.
Cứ thế, một lúc lâu sau...
"…Ah."
Tôi hít một hơi thật sâu.
Một trăm người cá nằm trước mặt tôi, tất cả đều đã chết.
Dòng máu đen của chúng đổ thành vũng trước mặt tôi.
'Eloka, Eloka đâu rồi...'
Tôi quay lại và đến gần Eloka, cô ấy đang run rẩy tụa vào tường.
Lấy ra lọ thuốc hồi phục cuối cùng còn sót lại, tôi mở nắp và đưa lên môi Eloka.
"Uống đi."
"Không cần đâu."
Không nói năng gì, tôi cạy miệng Eloka mở ra và đổ lọ thuốc vào.
Hơn một nửa lọ thuốc tràn ra, ngấm vào cổ áo của cô.
Tôi tiếp tục giằng lấy cái túi của Eloka và lục lọi. Vẫn còn một lọ thuốc tăng thể lực. Tôi tiếp tục mở nắp và đổ vào miệng cô ấy.
“Dừng lại đi. Thật lãng phí.”
“…”
“Tôi không hề hối tiếc. Tôi đã chọn đi cùng anh mà.”
'Là vậy sao...'
Tôi ngã gục xuống đất.
“Han...Tôi có hữu ích không?”
Thay vì trả lời, tôi khẽ nói: "Cảm ơn cô."
Một nửa số xác chết trước mắt tôi, đã bị đốt thành than.
Tôi chỉ hy vọng cô ấy bào mòn sức lực kẻ thù bằng phép thuật đơn giản cấp thấp, nhưng thay vào đó, cô ấy nhiều lần tung ra những phép thuật cao cấp mạnh mẽ.
Eloka mỉm cười yếu ớt.
Chiếc váy lộng lẫy của cô ướt đẫm máu.
“Có rất nhiều điều tôi muốn nói… nhưng không hiểu sao, tôi không biết dùng từ gì để diễn tả....”
"Muốn trăn trối gì không?"
Đôi mắt của Eloka mờ đi.
"Trăn trối?"
"Nói đi. Tôi sẽ ghi nhớ chúng.”
Giọng Eloka nhỏ dần.
Nước mắt trào ra. Máu rỉ ra từ đôi môi tái nhợt của cô.
“…”
“Nếu hết sức rồi thì im lặng cũng được.” - Tôi cắn môi - “Tôi xin lỗi vì đã luôn la mắng cô.”
"…Anh là đồ ngốc."
['Eloka(★★★)' đã trở lại trong vòng tay của nữ thần. Tinh thần chiến đấu của cô ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]
Tôi đưa tay vuốt mắt cho Eloka.
Cơ thể cô đang dựa vào tường, từ từ trượt xuống.
'Đồ ngốc.'
Cô ấy nói đúng. Tôi thừa nhận, tôi là một thằng ngốc.
Tôi đã đánh giá thấp thế giới này.
Tôi đã nhiều lần vượt qua nghịch cảnh, và mọi nỗ lực đều dẫn đến thành công.
Vì sao?
Bởi vì tôi tin rằng mình đã biết cách thế giới này vận hành. Vì tôi tin rằng dù có gặp nhầm lẫn hay vướng mắc gì thì mình cũng có thể vượt qua.
'Mình đúng là một thằng ngốc.'
Đó không phải lỗi của Eloka.
Là lỗi của tôi.
Vì đã chọn Eloka thay vì Katiio.
Vì đã để con rồng nước phun lửa đốt cháy con tàu.
Vì đã dẫn Eloka vào đây.
“…”
Tôi loạng choạng đứng dậy.
UỲNH UỲNH
Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Cánh cửa bằng đá, dẫn đến hành lang tiếp theo, đã mở ra.
Bây giờ mà quay đầu lại, có nghĩa là Eloka đã chết vô ích.Tôi lê chân về phía trước.
'...Mình có nên triệu hồi vũ khí từ Nifelheim không?'
Nghĩ một lát, tôi lắc đầu.
Thứ nhất, Anythg vẫn đang xem. Thứ hai, tôi chỉ có ba cơ hội để triệu hồi vũ khí, và tôi đã sử dụng một. Chặng đường leo tháp còn rất dài.
Tôi phải tự mình giải quyết tình hình hiện tại.
Một ánh sáng tím lóe lên trước mặt tôi.
Anytng đang vẫy lightstick.
Tôi cười cay đắng.
Tất nhiên rồi. Lúc này, đó là tất cả những gì mà vị Master này có thể làm được.
Bùm!
Trần nhà rung chuyển một lần nữa.
Tôi di chuyển qua hành lang. Cấu trúc tương tự như trước đây. Không khác nhau là mấy.
Ngoại trừ việc... người đồng đội bên cạnh tôi đã biến mất.
'Cô ấy gọi đó là phá vỡ giới hạn à?'
Đúng như Jenna đã nói.
Tình huống khi tôi có được Frenzy. Hóa ra nó là thế này đây.
Cảm giác đó.
Khi tôi quyết định rằng dù có chuyện gì xảy ra thì tôi vẫn lao mình vào cuộc chiến.
Khi tôi không còn suy nghĩ nào khác, ngoài việc tiêu diệt kẻ thù.
Một ngọn lửa như bùng nổ và đốt cháy trái tim tôi.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
Mục Lục
Chương 82-1
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Khoongggggggggggggg
ReplyDeleteEloka :(
ReplyDeleteElokaaaaaaaaa:(
ReplyDelete