Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 143 Phần 2: Gió xoay chiều

Tôi thở dài rồi đưa tay lên tai.

“Edis.”

<… Vâng?>

“Hãy bỏ tượng nữ thần đi. Mau di chuyển đến khinh khí cầu."

<Nhưng như thế thì mọi người sẽ…>

“Chúng tôi sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Cô cứ yên tâm."

Edis không trả lời.

Tôi tiếp tục nói.

“Cô đã nói với tôi rằng lần này cô sẽ không để các thành viên trong nhóm của mình phải chết, đúng không? Cô có muốn họ chết ở đây không?

<…Được rồi.>

Edis trả lời một cách miễn cưỡng.

Tôi cắt đứt liên lạc.

"Han, tôi..."

“Nếu cô định than khóc gì, hãy để dành đến lúc quay về.”

"Nhưng…!"

Tôi kéo Eloka tới sát mặt mình, và nói rõ từng từ.

“Tôi đã giao cho cô nhiệm vụ này. Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

"Là tôi đòi hỏi nên anh mới làm thế!"

“Không ai có thể ép buộc tôi cả.”

Đôi mắt của Eloka dao động.

Tôi mỉm cười rồi thả Eloka ra.

Eloka ngã phịch xuống mặt nước như thể bị rút hết sức lực.

“…Nếu cô không còn tích sự gì thì ở đấy mà làm mồi cho cá.” - Tôi gằn giọng. 

"Để em quẳng chị ấy lên tàu" - Jenna nhăn mặt.

“Hai… hai người đang nói cái gì vậy?” - Eloka bối rối lùi lại, mặt tái mét.

"Ồ..." - Tôi cười rồi nói: "Cô vẫn còn sức nhỉ."

"Anh… Im đi!" - Cô ấy đỏ mặt và giậm chân.

"Tốt. Ba chúng ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”

"Bằng cách nào chứ?"

“Nhìn vào cửa sổ nhiệm vụ mà xem.”

Cửa sổ thông tin của nhiệm vụ đã ghi rõ yêu cầu..

 [Tầng 35.]

[Loại nhiệm vụ – Cướp đoạt]

[Đối tượng - ???]

[Mục tiêu đặc biệt – Sự sống sót của NPC 'Prisis Al Ragna]

Việc chúng tôi phải làm là cướp đoạt, không phải là tiêu diệt.

Điều đó có nghĩa là chúng tôi không nhất thiết phải đánh bại con rồng nước. Chắc con rồng quỷ quyệt này là một kẻ bảo vệ nơi đặt chìa khóa, đại loại như thế.

Nếu vậy thì…

'Cứ phớt lờ nó đi, lấy trộm chìa khóa và giao nó cho Prisis.'

Kế hoạch ban đầu sẽ là săn rồng nước rồi đi tìm chìa khóa, nhưng giờ đây lựa chọn đó không còn khả thi.

[Bàn thờ đã bị đối phương chiếm giữ!]

[Phước lành của nữ thần đã bị dỡ bỏ!]

Những người sống sót trên khinh khí cầu đã trốn thoát khỏi con tàu đang cháy.

Quái vật đang tràn ngập xung quanh bức tượng nữ thần. Việc lấy lại bức tượng thật khó khăn. Để chiếm lại bức tượng này, cần phải có lực lượng gấp nhiều lần ban nãy. Hơn nữa, lũ quái vật cũng đang tràn về phía chiếc phi thuyền.

[Nước mắt nàng tiên cá]

[Nồng độ oxy còn lại – 100%]

Tôi cần thận kiểm tra lại tác dụng của vật phẩm. Do Phước lành của nữ thần đã bị dỡ bỏ, nên thời lượng sử dụng của vật phẩm này đã bị giới hạn.

Chúng tôi phải lặn  xuống nước trong một khoảng thời gian nhất định, lấy trộm chìa khóa và quay trở lại.

Tôi giải thích kế hoạch của mình cho họ. Thật may mắn là Prisis đã mô tả cho tôi nghe vị trí của chìa khóa.

“Chúng ta có thể làm được không?”

“Đâu còn lựa chọn nào khác nữa.”

"Phải ha..."

“Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi!”

Jenna xắn tay áo lên. Eloka cũng vỗ hai tay vào má, tỏ ra cứng rắn.

Cả hai dường như đã sẵn sàng.

Tôi gật đầu rồi hít một hơi thật sâu.

Đồng loạt, ba chúng tôi lặn sâu xuống nước.

'Con rồng đó... chắc chắn là nó đã bị thương nặng.'

Dù đã mất tượng nữ thần nhưng chúng tôi vẫn còn cơ hội chiến thắng.

Tôi vung tay và đạp chân, lướt qua làn nước xanh. Jenna và Eloka bám sát theo sau tôi.

‘Dưới đáy biển, có một ngôi đền nơi ánh sáng xanh lấp lánh.’

Prisis đã nói với tôi như vậy.

[Nồng độ oxy – 93%]

Lượng Oxy đang tiêu hao nhanh chóng.

Thế rồi, khi xuống sâu chừng hai trăm mét, chúng tôi thấy một cái bóng khổng lồ xuất hiện trong nước.

Là con Rồng nước khổng lồ. Đúng như tôi đoán, nó lặn xuống nước để tìm cách hồi phục vết thương. Những vết cháy xém trên cổ và ngực nó đã nhỏ lại.

Vút

Jenna ngay lập tức rút cung ra.

Một mũi tên cắm vào cổ của nó.

Kuuoooo!

Con rồng nước gầm lên và tiếp cận chúng tôi.

Tuy nhiên, tôi ra hiệu cho hai người họ bỏ qua nó. Cả hai gật đầu và nhanh chóng di chuyển đôi chân của mình.

Chỉ có ba chúng tôi thì không thắng được nó, nhưng nó cũng không thể đuổi kịp chúng tôi. Đuôi và vây của nó bị rách, nên Nó không còn nhanh như trước nữa.

Tôi dồn sức vào tay chân và tiến về phía trước.

[Nồng độ oxy còn lại – 73%]

Sâu dưới đáy biển, cuối cùng chúng tôi đã tìm thấy ánh sáng xanh nhấp nháy. Khi tôi đang định phóng tới thì...

Ục ục ục

Jenna nắm lấy cổ áo tôi và chỉ về phía sau. Tôi quay đầu lại.

[Người cá cấp 38] X 32

Một nhóm người cá đang đến gần. Có lẽ con rồng đã triệu tập chúng đuổi theo chúng tôi.

Tôi xoay người sang một bên, né tránh một ngọn giáo lao vút qua.

'Cứ bỏ qua chúng.'

Tôi ra hiệu, và hai người lại gật đầu.

Chúng tôi né những chiếc lao một cách khéo léo và tiến về phía đáy biển.

[Nồng độ oxy còn lại – 43%]

Cuối cùng, chúng tôi đã tiếp cận nguồn sáng. Một ngôi đền khổng lồ chìm trong làn nước.

'Rốt cuộc thì nó ở đây.'

Độ sâu gần năm trăm mét. Nếu không có vật phẩm Nước mắt tiên cá thì chúng tôi không thể tiếp cận nổi.

Tôi đáp xuống nóc ngôi đền.

'Lối vào đâu rồi nhỉ...?'

Tôi loay hoay mãi, nhưng không tìm thây cái cổng nào.

'Nếu vậy thì... tự tạo lối thôi.'

Tôi ra hiệu cho Eloka. Cô ấy lập tức bắt đầu niệm phép. Trong lúc ấy, tôi và Jenna đứng cảnh giới.

Những người cá lởn vởn quanh đó lần lượt ngã xuống trước những mũi tên của Jenna. Còn tôi xử lý những tên cầm giáo đang lao tới.

[Nồng độ oxy – 35%]

Chúng tôi di chuyển càng mạnh thì lượng oxy tiêu thụ càng nhanh.

Tôi cố gắng giảm thiểu chuyển động, chỉ vung kiếm khi cần thiết.

Không lâu sau...

[…!]

Eloka đã niệm phép xong và tung Hỏa thuật.

Bùm!

Tiếng nổ vang lên và một góc tường đá bị vỡ vụn.

Tôi ra hiệu, và cả nhóm lần lượt bước vào ngôi đền qua cái lỗ trên tường của ngôi đền.

Eloka đầu tiên, sau đó là tôi và Jenna cuối cùng.

Đột ngột, một tin nhắn Hệ thống xuất hiện.

['Jenna(★★★)' đã bị chảy máu. Sức khỏe giảm dần theo thời gian.]

Chúng tôi đáp xuống bên trong ngôi đền. Ngay khi chúng tôi chạm đất, Eloka lập tức ra hiệu bằng tay.

【Di chuyển!】

Một tảng đá từ sàn nhà dâng lên và chặn cái lỗ lại.

Eloka thở hổn hển.

“Cái này có thể câu giờ giúp chung ta. Tuy nhiên, nó sẽ không kéo dài được lâu đâu.”

Tôi gật đầu và nhìn xung quanh.

Thật kỳ lạ, bên trong ngôi đền dường như không bị ngập nước. Nhờ Eloka dùng đá chặn cái lỗ, nên nước cũng không tràn vào thêm. Nhờ vậy chúng tôi có thể cầm cự được lâu hơn.

Nơi chúng tôi chui vào là một cái vòm khổng lồ có kích thước bằng một sân thể thao, 

[Nồng độ oxy còn lại  – 28%]

Chúng tôi đã tiêu thụ nhiều oxy hơn dự kiến.

'Lượng oxy này có đủ để quay lại không nhỉ?'

Tôi nhíu mày. Dù sao đi nữa, chúng tôi cũng không còn cách nào khác. Đành phải tiến về phía trước thôi. Tuy nhiên, tôi có một việc phải làm.

"Này."

"Dạ?"

Jenna đang đứng khập khiễng trên đôi chân của mình.

“Cô bị thương thế nào?”

"Không sao đâu."

“Hãy thành thật trước khi tôi nổi giận.”

"Chà, chỉ là một chút…"

Jenna cười ngượng ngùng.

Đây không phải là lần đầu tiên tôi nhìn thấy biểu cảm đó.  Khi cô nhóc này cảm thấy tội lỗi về điều gì đó, cô ấy sẽ làm bộ mặt như vậy.

Tôi sải bước phía sau Jenna. Bắp chân trái của cô bị rách rất sâu.

'Haizzz'

Tôi thở dài. Vết thương này, có lẽ là do bị trúng lao. Mũi lao không găm vào chân nhưng có vẻ như nó đã xé mất một mảng thịt.

“Chỉ cần một lọ thuốc và nó sẽ được chữa lành nhanh thôi.” - Jenna cố gắng cười gượng.

“Chắc chắn là nó sẽ lành thôi. Nếu cô đứng yên và không di chuyển.”

“Em vẫn có thể chiến đấu, anh...”

Bùm!

Tiếng nổ vang lên ngắt lời Jenna, và cái vòm chúng tôi đang đứng bỗng rung chuyển dữ dội.

<Nhân loại khốn kiếp, sao các ngươi dám vào chốn linh thiêng này!>

Đó là giọng nói của rồng nước.

Tôi đặt Jenna ngồi xuống, rồi lấy ra lọ thuốc và băng cứu thương.

Tôi mở lọ thuốc đổ lên vết thương rồi dùng băng quấn lại.

"Chờ ở đây."

“Em cũng có thể chiến đấu mà.”

“Đừng nói nhảm nữa!”

“....”

Tôi quấn xong miếng băng và lấy ra một lọ thuốc màu trắng.

Đó là lọ nước mắt tiên cá, do Kaitio điều chế. Tôi đặt nó bên cạnh Jenna.

“Sao anh lại đưa cái này cho em?”

“Dành cho trường hợp khẩn cấp.”

Tôi tiếp tục.

“Eloka, cô cũng ở lại…”

“Không! Tôi sẽ không làm thế! Tôi đến đây đâu phải để bỏ cuộc như vậy?!”

"Thật đấy à?!"

"Vâng!!" -  Eloka đặt tay lên ngự - “Nếu tôi đã lựa chọn làm gì tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Đó là phẩm giá của một quý tộc. Anh cũng vậy! Vì anh đã giao nhiệm vụ cho tôi! Hãy cư xử như một quý ông và hộ tống tôi đến cùng!"

Eloka vuốt tóc ra sau và cười lớn. Tuy nhiên, tôi thấy rõ bàn tay cô đang run rẩy.

'Cô gái này…'

Tôi cười gượng.

"Đi thôi nào."

"Còn emthì sao?!" - Jenna lo lắng hỏi.

“Tôi sẽ quay lại đón cô sớm. Hãy kiên nhẫn chờ đợi.”

Khi tôi và Eloka vừa cất bước.

[Chú ý!]

[Hầm ngục này được thiết kế cho một Tổ đội 5 người.]

Tôi gạt thông điệp xuất hiện trong tầm nhìn của mình sang một bên và tiến về phía trước.

Trong khi đó, Master của chúng tôi đang mua sắm.

[Cửa hàng đã mở cửa.]

[Bạn đã chọn mua Gậy cổ vũ light-stick chất lượng cao (sử dụng một lần, 100 viên đá quý). Bạn có chắc chắn không?]

[Có(Đã chọn)]

Chết tiệt… Anh chàng này có hiểu được tình hình hiện tại không vậy?

 Mục Lục

Chương 144

Chương 143-2

Chương 143-1

Chương 142

Chương 141

Chương 140-2

Chương 140-1

Chương 139

Chương 138

Chương 137

Chương 136

Chương 135 -2

 Chương 135-1

Chương 134-2

Chương 134 -1

Chương 133 

Chương 132 -2

Chương 132-1

Chương 131

Chương 130

Chương 129

Chương 128

Chương 127

Chương 126

Chương 125

Chương 124

Chương 123

Chương 122

Chương 121

Chương 120

Chương 119 -2

Chương 119 -1

Chương 118

Chương 117

Chương 116

Chương 115

Chương 114

Chương 113

Chương 112

Chương 111

Chương 110

Chương 109-P2

Chương 109-P1

Chương 108

Chương 107

Chương 106

Chương 105

Chương 104

Chương 103

Chương 102

Chương 101

Chương 100

Chương 99

Chương 98 P2

Chương 98

Chương 97

Chương 96 

Chương 95 P2

Chương 95 

Chương 94 P2

Chương 94

Chương 93

Chương 92

Chương 91

Chương 90

Chương 89

Chương 88

Chương 87

Chương 86

Chương 85-2

Chương 85-1

Chương 84-2

Chương 84-1



Comments

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)