Gacha Vô hạn truyện chữ - Chương 109 (Phần 1): Nhiệm vụ phụ

 Tổ đội ba di chuyển rất nhanh.


Kishasha dẫn đầu, ba thành viên còn lại chạy cạnh nhau bám theo. 

Prisis đi sau vài bước, hầu như không theo kịp nhóm.

“Con người, ngươi không thể chạy nhanh hơn một chút sao?” Lacari - người bọc hậu ở phía sau, lên tiếng cằn nhằn.

“Tôi đã cố hết sức rồi,” - Prisis trả lời, thở hổn hển và cắn môi.

Đó là chuyện đương nhiên. Có lẽ do đặc điểm chủng loài, tốc độ của các thú nhân quá nhanh so với những anh hùng khác cùng cấp độ. Tôi phải dùng hết sức lực mới có thể theo kịp Kishasha. Đương nhiên là Prisis không thể theo kịp được.


“Không còn lựa chọn nào khác. Hãy chậm lại thôi,” - Kishasha nói.


Vừa nói, cô vừa bước chân chậm lại, chuyển thành đi bộ.

Prisis lau mồ hôi trên trán.

Sau khoảng mười phút, Kishasha dừng lại khi họ đến trung tâm làng. Kishasha nhìn ra khu chợ, nơi có vô số lều bạt được trải ra.


“Daruma đâu rồi!”

“Em vừa mới đến đây, chị ạ.”


Có người từ trong lều nhảy xuống.

Lại một cô gái thú nhân nữa. 


“Có ba lối ra. Phía tây, phía đông và phía bắc. Lũ quái vật đang tràn ngập ở cổng phía tây. Con người đang chạy trốn khỏi cổng phía đông và cổng phía bắc có vẻ hơi trống trải.”


“Ừm.”


Kishasha đặt tay lên cằm, trầm ngâm suy nghĩ.

Nhiệm vụ là thoát khỏi nơi này, hộ tống theo NPC đi cùng.


Có vẻ như cô ấy đang nghĩ xem nên đi về hướng nào. Trong lúc đó, tổ đội của cô đứng chờ.


Tôi ngồi xuống dưới gốc cây cọ, nhìn sang bên cạnh. Xa xa, mọi người đang chạy ra khỏi đường chính. Đi đầu là đoàn xe ngựa sang trọng. Họ có vẻ là quý tộc. Đằng sau họ là những người đàn ông to béo có vẻ là thương gia, còn phía sau là phụ nữ và trẻ em.


Prisis nhìn cảnh tượng đó với đôi mắt đượm buồn.

“Họ sẽ… sớm bị bắt thôi,” cô lẩm bẩm với một tiếng thở dài.

Lacari cũng đang nhìn chằm chằm với vẻ mặt u ám, lên tiếng.

“Tôi không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra với những con người bẩn thỉu này.”

Tôi đưa mắt nhìn sang bên phải.

Những bức tường cao bao quanh ngôi làng đang sụp đổ từ lâu và nhiều đám cháy bốc lên khắp nơi. Tiếng la hét, tiếng kêu và tiếng gầm của quái vật hòa quyện và vang vọng.

‘Nhưng... Tầng 25 không phải là nhiệm vụ phòng thủ.’

Chúng tôi đã không bảo vệ được thành phố trên tầng 10, còn tình hình bây giờ đã khác. Tổ đội đã thay đổi và nhiệm vụ cũng mang một khía cạnh khác. Không cần thiết phải mạo hiểm mạng sống để bảo vệ ngôi làng.

‘Hơn nữa… Mình không nghĩ họ có thể bảo vệ được tòa thành.’

[Người thằn lằn Lv.21] X 415

Số lượng người thằn lằn hiển thị trong cửa sổ trạng thái nhiệm vụ không ngừng tăng lên.

Mặt khác, số lượng binh lính con người giảm dần. Tỷ lệ ban đầu là 1 chọi 3, rồi 1 chọi 4, và giờ là 1 chọi 5.

Các bức tường đã bị chọc thủng và tòa thành đang bị tấn công từ mọi hướng.

Chắc chắn ngôi làng sẽ bị diệt vong.

“Quyết định xong rồi. Chúng ta cần đi về phía bắc. Phía đó có bao nhiêu quái vật?”

“Lúc em xem thì, có khoảng 30 tên.”

"Được rồi. Hãy đột phá theo hướng đó. Mọi người, tập hợp lại! Nữ nhân, ngươi cũng vậy.”

"Đợi một chút! Tôi có vài điều muốn nói." - Prisis lên tiếng. Nét mặt cô ấy lộ vẻ sợ hãi, nhưng đôi mắt lại rất kiên quyết - “Các anh hùng, các vị không thể… giúp họ sao?”

“Chuyện vớ vẩn gì cơ?”

“Chỉ mất năm phút thôi. Chỉ cần năm phút là những người này có thể trốn thoát an toàn. Nếu các vị cầm chân chúng ở đường chính…”

Nét mặt của Kishasha nhăn lại.

Prisis vẫn tiếp tục nói.

“Tôi biết thật đáng xấu hổ khi yêu cầu các vị ân nhân làm chuyện nguy hiểm như vậy. Nhưng... Họ là những thường dân vô tội. Nếu các vị…?”

“Hàng nghìn hay chục nghìn người chết thì có liên quan gì đến chúng ta? Khi bọn khốn này tàn sát dân của chúng ta, chúng ở đâu? Loại cặn bã này đáng chết…”

Lacari đến gần Prisis với vẻ mặt hung tợn.

"Dừng lại."- Kishasha đưa tay ra ngăn Lacari lại.

“Đừng chạm vào cô ấy.”

“Nhưng, chị ơi. Con người này…”

“Chỉ cần cho cô ấy biết rằng điều đó là không thể.” - Kishasha kiên quyết nói. Sau đó cô quay về phía Prisis: “Con người, tôi xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của cô.”

"Thật... thật vậy sao?"

"Chắc chắn là không."

Prisis nhắm chặt mắt rồi quỳ xuống. 

Ngay lúc đó...

[Ding!]

[Phân nhánh đã xảy ra!]

[NPC ‘Prisis Al Ragnar’ đang yêu cầu hỗ trợ!]

[Nhiệm vụ phụ (Loại phân nhánh)]

[Mục tiêu – Câu giờ cho những người tị nạn trốn thoát!]

[Thưởng hoàn thành: Tăng tình cảm với NPC, Điểm kinh nghiệm và Vàng, Phần thưởng bổ sung]

[Mẹo/Giới thiệu về nhiệm vụ phụ]

[Đôi khi, trong khi làm nhiệm vụ chính, các nhiệm vụ phụ có thể xuất hiện. Các nhiệm vụ phụ không liên quan trực tiếp đến nhiệm vụ đang diễn ra, nhưng việc hoàn thành chúng có thể mang lại cho bạn những phần thưởng lớn. Tuy nhiên chúng cũng tiềm ẩn những rủi ro liên quan!]


Kishasha nhăn mặt khi nhìn vào dòng mô tả vừa hiện ra.

Đồng thời, Master cũng nhận được tin nhắn mới.

[Master, bạn có thể hướng dẫn anh hùng thực hiện nhiệm vụ!]

[1. Thực hiện hoàn hảo – Bảo vệ người tị nạn và bảo vệ thành phố (Phần thưởng x2)]

[2. Mục tiêu – Bảo vệ người tị nạn]

[3. Quan điểm của các anh hùng như sau:]

[Kishasha Tiêu cực]

[Lacari – Cực Kỳ Tiêu Cực]

[Nishazu – Tiêu cực]

[Nandio – Trung lập]

[Daruma – Tích cực]


Thông tin mô tả tiếp tục xuất hiện.

Đây là những tin nhắn thông báo các nhiệm vụ phụ.


Tôi cảm thấy tò mò.

Khi tôi chơi, cũng đôi khi được NPC đưa ra nhiệm vụ phụ như thế này. Không bắt buộc phải thực hiện chúng: Nếu hoàn thành thì bạn sẽ nhận được phần thưởng nho nhỏ, nhưng từ chối cũng chẳng sao.


Tôi nhìn Prisis.

Cô vẫn quỳ trên cát, nhắm chặt mắt.


Không lâu sau...


[3. Từ chối (Đã chọn)]


[Tôi từ chối nhiệm vụ.]


Anytng đã ra đưa quyết định.


Comments

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)