Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 135-1: Triệu hồi Phi thuyền

 [Người phụ nữ đó, mọi khi luôn vênh váo và càu nhàu. Giờ thì cô ta biết điều hơn rồi, heh!]

Iselle cười nham hiểm và biến mất theo luồng ánh sáng.

Tôi ngồi trên băng ghế và khoanh tay, nhắm mắt lại.

Thỉnh thoảng, những anh hùng từ tầng 1 xuất hiện và đi ngang qua, ngơ ngác nhìn tôi.

Và khi bình minh lên, cánh cửa quảng trường mở ra.

 “Cô đã xem hết chưa?”

Thay vì trả lời, Eloka hỏi tôi:

“Anh không đi ngủ à?”

“Không cần..”

“Vậy… Tại sao anh lại đợi tôi?”

Eloka, trông có vẻ mệt mỏi, khẽ ngồi xuống cạnh tôi.

“Cậu ấy thật ấn tượng.”

“Thì…cậu ấy là một học giả ma pháp sư.”

“Thế giới thật không công bằng. Ở độ tuổi trẻ như vậy mà cậu ấy đã giỏi thư thế. Tầm tuổi đó tôi thậm chí còn chưa bắt đầu tập luyện.”

“Không thể đánh giá Pháp sư qua vẻ ngoài của họ, phải không?”

“Nhưng rõ ràng là cậu ấy còn quá trẻ.” - Eloka thở dài - “Nếu biết chuyện này xảy ra thì tôi đã luyện tập chăm chỉ hơn.”

“Nếu muốn, cô có thể tham gia một nhóm khác…”

“Tôi không muốn ở đâu khác ngoài nơi này.”

Eloka mở miệng.

“Tôi chưa bỏ cuộc đâu.”

“…”

“Ngày mai tôi sẽ có mặt ở sân tập. Lúc 7 giờ sáng phải không? Tôi cũng là thành viên dự bị của Tổ đội thứ nhất mà. Hẹn gặp lại."

Eloka kết thúc cuộc trò chuyện theo cách riêng của mình, cười khúc khích và đứng dậy.

Cô leo lên cầu thang và biến mất.

‘Thật kỳ quặc.'

Aaron cũng vậy. Tôi không hiểu tại sao họ lại cứng đầu như thế.

Nhân cơ hội này, Eloka có thể chuyển sang làm nhà nghiên cứu ở xưởng ma thuật, như thế cô ấy sẽ bớt vất vả. Có thể Master sẽ không đồng ý, nhưng tôi sẵn sàng giúp đỡ cô ấy. Thậm chí tôi đã chuẩn bị sẵn một số lý do.

Tôi nghĩ là tôi hiểu Eloka, nhưng… có lẽ là không.

Tôi lắc đầu và đi về phía cầu thang.

---

Vài ngày sau đó.

[Phi thuyền 'Chủ nghĩa tư bản' đã bảo trì xong!]

[Bây giờ bạn có thể triển khai phi thuyền cho các nhiệm vụ. Tuy nhiên, nó chỉ có thể được triển khai trong khu vực được phép.]

B rừmmmm!!!.

Chủ nghĩa tư bản, sau khi đã lắp ráp xong, giờ đang trong quá trình chạy thử.

Nội thất của nó giờ đã được bao phủ bởi các tấm thép chắc chắn, đồng thời Kaitio cũng đã mở rộng hệ thống nhiên liệu và cải tạo cơ sở vật chất khác.

'Ảo diệu thật.'

Nhìn chiếc phi thuyền to lớn đang lơ lửng cạnh vết nứt của không-thời gian, tôi tặc lưỡi.

Sau khi vượt qua tầng 32, Anythg đã cho chúng tôi nghỉ ngơi gần một tuần.

‘Có vẻ như Master của chúng ta rất muốn sử dụng nó.’

Sau khi có một chiếc phi thuyền, có một pháp sư và cả thợ máy, đột ngột Hệ thống lại cho chúng tôi được phép sử dụng nó ở tầng 33. Đương nhiên Anythg sẽ cảm thấy phấn khích và nôn nóng. Cũng giống như bạn hào hứng muốn lái một chiếc xe mới vậy.

 “Khả năng giữ thăng bằng tốt. Hiệu suất nhiên liệu tốt. Không thấy lỗi gì.” - Radi, mặc bộ đồ thợ máy, điền vào tờ phiếu nhật ký kiểm tra phi thuyền - “Tóm lại, nó đã sẵn sàng cho nhiệm vụ.”

“Chưa đâu” - Katiio bước ra khỏi buồng lái và nói – “Chúng ta vẫn chưa có bất kỳ cơ sở vật chất nào trên tàu và vũ khí cũng chưa được lắp đặt. Chúng ta thậm chí còn chưa bay thử chuyến nào cơ mà..

Chiếc phi thuyền đã dừng lại ở vị trí ban đầu.

“Môi trường của tầng tiếp theo là đại dương phải không? Đành chờ thôi, dù sao thì chúng ta cũng không thể bay ở đây được.”

“Có thể là vậy, nhưng…”

“Nếu cậu muốn bảo trì nhiều hơn, tôi không phiền đâu.” – Radi cười khúc khích.

"Đủ rồi! Tôi cảm thấy như đang chết dần từng ngày.”

Katiio nói như thể đã chán ngấy rồi đi xuống cầu thang.

Quầng thâm hằn sâu dưới mắt cậu ta, kết quả của gần một tuần làm việc suốt từ sáng đến tối.

"Tôi đã bị lừa. Tôi đã hoàn toàn bị lừa. Ở đây thậm chí còn khổ hơn Harla! Chết tiệt."

Katiio đưa hai tay lên ôm đầu và che mắt lại.

['Katiio(★★★★)' thể hiện sự không hài lòng của mình!]

Thấy vậy, Anytng đã chuyển cửa sổ thao tác. Màn hình chuyển sang cửa hàng quà tặng.

[Tặng tượng ngựa chiến cho 'Katiio(★★★★)'.]

“Chết tiệt! Anh ta định làm điều này bao nhiêu lần nữa? Tôi đã nói rằng tôi không cần những thứ này!

Katiio ném bức tượng ngựa chiến đi, với vẻ ghê tởm.

['Katiio(★★★★)' thất vọng với 'Tượng Ngựa chiến'.]

[Tình cảm đã giảm!]

Tôi nhặt bức tượng ngựa bị ném trên sàn lên.

Một vật vô chủ tội nghiệp. Tôi quyết định đặt nó vào tủ trưng bày.

“Còn anh đang làm gì ở đây vậy?”

“Tôi không được phép ở đây à?” - Tôi nhét bức tượng vào túi và nói - “Tôi đến để xem vì có vẻ như việc sửa chữa phi thuyền đã hoàn tất.”

"Anh thấy đó. Hiện tại, khả năng hoạt động của nó vẫn ổn. Nó có thể bay qua bay lại được. Nhưng…"

“Trên tàu chưa có cơ sở vật chất hay vũ khí phải không?”

“Sẽ mất thêm thời gian. Đó không phải là điều mà hai chúng tôi có thể giải quyết được.”

Tôi gật đầu.

Chỉ sửa chữa bên ngoài thôi là chưa đủ.

Hiện tại, hi thuyền đã được mở rộng ra một chút – theo sở thích của Anythg, và bên trong nó trống rỗng một cách kỳ lạ. Để hoạt động bình thường, cần phải lắp đặt nhiều phương tiện và vũ khí khác nhau.

“Nhưng tại sao nữ pháp sư đó cứ lảng vảng xung quanh sân tập thế? Tổ đội lẽ ra chỉ có năm thành viên thôi mà.” - Katiio nghiêng đầu.

“Hãy cố gắng suy nghĩ xem.” - Tôi cười và nói.

Khi Katiio tham gia luyện tập cùng Tổ đội 1, Eloka cũng tới.

Cô chạy quanh sân, rèn luyện thể chất, thực hành phép thuật lửa và gió trong sân tập ma thuật mới xây xong. Tuy nhiên, cô ấy không thể tham gia luyện tập đội hình đội ngũ tác chiến.

Tuy nhiên, dù đã một tuần trôi qua.quá trình luyện tập với phép thuật gió của Eloka không tiến triển nhiều. Cô ấy chỉ tiến bộ từ cơn gió nhẹ lên thành cơn gió lùa.

Các pháp sư nguyên tố về cơ bản chỉ kiểm soát một thuộc tính.

Những pháp sư nắm giữ nhiều hơn hai thuộc tính là rất hiếm, với xác suất dưới 10%. Khả năng Eloka nằm trong số đó là rất nhỏ.

Trong khi đó, đội hình mới với Pháp sư Katiio đã được tổ chức sơ bộ, vai trò của các thành viên đã được xác lập.

'Cô ấy đang lãng phí thời gian.'

Thứ Eloka cần không phải là phép thuật gió.

Cô ấy giống như một khẩu “đại pháo thủy tinh” chuyên dụng để mạo hiểm.

Dù sao thì ngay từ đầu cô ấy đã đảm nhận vai trò như vậy. Để quay lại tổ đội 1, cô ấy phải nhận ra điều đó. Tôi cảm thấy ái ngại cho Eloka, nhưng vẫn giữ im lặng, để cô ấy tự mình nhận ra điều đó.

'Chà, cuối cùng cô ấy sẽ học được thôi.'

Sau nhiều ngày trì hoãn vì việc bảo trì Phi thuyền, bây giờ là lúc chuẩn bị lên tầng 35. Tôi nghe Katiio và Radi nói về tình trạng chung của phi thuyền một lúc rồi quay về phòng của mình.

Tối hôm sau.

[Tổ đội 1, tập hợp lại!]

Anytng đã gọi Tổ đội 1.

Mọi người đều bước vào khe nứt thời gian và không gian với vẻ mặt bình tĩnh.

 [Hầm ngục chính, tầng thử thách hiện tại là tầng 33.]

[Cánh cửa sẽ mở sau 10 giây. Chuẩn bị!]

[Đang ghi âm nhiệm vụ. Hồ sơ chơi sẽ được bảo tồn.]

[Có thể sử dụng Phi thuyền.]

Những thông báo thông thường về tầng nhiệm vụ xuất hiện.

Và một thông báo nữa, thông báo về việc sử dụng Phi thuyền.

“Tầng 33 à.” – Velkist lẩm bẩm.

“Tôi đoán là nó sẽ tiếp tục diễn ra trên tàu.” - Jenna vừa lè lưỡi vừa lên tiếng.

Quá trình triệu tập kết thúc nhanh chóng, và sau đó….

Ì oạp

Ào ào

Tiếng sóng đập vào tai.

Mùi đặc trưng của biển xộc thẳng vào mũi.

"…Các bạn đến rồi."

Prisis, người đang ngồi ở mũi tàu, quay lại nhìn chúng tôi.

[Tầng 33.]

[Loại nhiệm vụ – Thám hiểm]

[Mục tiêu – Tìm kiếm khu vực được chỉ định!]

Cửa sổ nhiệm vụ hiện lên.

Ngay khi tôi tiến lên chào Prisis…

 [Ding!]

[Một phân nhánh xuất hiện!]

[Nhiệm vụ phụ đã được cập nhật!]

'...?'

[Nhiệm vụ phụ (phân nhánh)]

[Mục tiêu – Triệu hồi phi thuyền!]

[Phần thưởng – Mở màn Nhiệm vụ ẩn]

Đột nhiên một nhiệm vụ phụ xuất hiện.

Mục tiêu nhiệm vụ thậm chí còn vô nghĩa hơn.

Không phải là đối phó với ai đó hay bảo vệ thứ gì đó mà chỉ đơn giản là triệu hồi phi thuyền.

Tôi đã từng xem và trải nghiệm nhiều nhiệm vụ, nhưng chưa từng thấy cái nào như vậy.

Phần thưởng cũng rất lạ lùng.

'Lại là nhiệm vụ ẩn.'

Ở Pick Me Up, màn chơi ẩn thường cung cấp gợi ý cho tầng tiếp theo, nhưng không ai biết nó sẽ bao gồm những gì.

Chỉ có một điều chắc chắn là độ khó của Tầng Boss sẽ tăng lên đáng kể.

“Nhiệm vụ phụ? Giống như hồi ở sa mạc à?” - Jenna nhìn vào thông báo và nói - “Triệu hồi phi thuyền… Nội dung rất đơn giản.”

“Tuy nhiên, tôi cảm thấy rất đáng nghi.” - Velkist trả lời.

Prisis đến gần: “Các bạn đang thảo luận về điều gì vậy? Cho tôi tham gia với.”

"Cô cứ đợi ở đấy. Đây là công việc riêng của chúng tôi.”

"Là vậy sao…" - Prisis lẩm bẩm với vẻ mặt thất vọng rồi lùi lại.

[Bạn có muốn hỏi ý của các anh hùng không?]

[Có(Đã chọn)]

Anythg quyết định hỏi ý chúng tôi, và cửa sổ khảo sát bật ra.

[Quan điểm của các anh hùng như sau:]

[Han – Hơi tiêu cực]

[Jenna – Trung lập]

[Velkist – Hơi tiêu cực]

[Neryssa – Trung lập]

[Katiio – Trung lập]

Cửa sổ hoạt động của Anytng dừng lại.

Anh ta có vẻ đang cân nhắc.

Tôi có thể đưa ra một đề nghị, nhưng… Không có gì đảm bảo đó là câu trả lời đúng.

“Pria.”

"Sao vậy?"

“Đã bao lâu rồi con tàu này chưa quay về đất liền?”

“Hơn một tháng.”

Một tháng. Có vẻ như chúng ta đã di chuyển khá xa khỏi đất liền.

Khi tôi im lặng, sự kiên nhẫn của Anytng dường như đã đến giới hạn.

[Pháp sư nhỏ!]

Một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu tôi.

Đó là của Iselle.

Comments

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)