Gacha Vô hạn- Truyện chữ chương 129: Kiểm tra năng lực

 Sáng hôm sau, các thành viên của Tổ đội Một tập trung tại phòng tiếp tân.

Bao gồm tôi, Jenna, Eloka, Velkist, Neryssa – tổng cộng có năm người.

Và thêm một khuôn mặt xa lạ.

Katiio nhìn quanh chúng tôi với ánh mắt lo lắng và kêu lên.

"Giờ thì sao? Màn kịch kết thúc rồi à? Giờ các người sẽ hành hạ tôi, phải không?”

“Thật là một thằng nhãi bất lịch sự. Có vẻ như tên nhóc này cần được giáo dục một chút.” – Velkist cằn nhằn.

Khi Velkist bước tới, Katiio run rẩy lùi lại vài bước.

“Tên nhãi này thật sự có ích ư, tiền bối? Với thái độ như vậy, chả biết cậu ta có làm được trò trống gì không…” - Velkist nhìn lại tôi và nói.

Tôi mỉm cười: “Đừng làm cậu ấy sợ hãi như thế. Cậu ấy sẽ cần thời gian để thích nghi.”

Katiio cắn môi im lặng.

Chính tôi là người đã đưa cậu ấy tới đây. Để sử dụng cậu ta một cách hợp lý, tôi cần phải hiểu khả năng của cậu ta.

Cửa sổ trạng thái của cậu ấy thì tôi đã xem mấy lần rồi.

[Katiio Zarlila (★★★★) Lv.28 (Exp 18/280)]

[Chức nghiệp: Pháp sư]

[Sức mạnh: 8/8]

[Trí tuệ: 113/113]

[Sức chịu đựng: 21/21]

[Nhanh nhẹn: 13/13]

[Kỹ năng: Công thức ma thuật trung cấp (Lv.5), Chuyển đổi mana (Lv.5), Bàn tay thách thức không gian thời gian (Lv.7), Ngọn lửa (Lv.3), Ma thuật ảo ảnh (Lv.2), Bùa mê trung cấp (Lv. .1), Nghiên cứu Trung cấp (Lv.1)]

Cậu ta có bảy kỹ năng – không quá nhiều, không quá ít.

Tuy nhiên, thông số kỹ thuật chính xác rất khó để đánh giá.

Khác với các chiến binh hay cung thủ, không thể đánh giá một pháp sư chỉ bằng cửa sổ trạng thái của họ. Mức độ thành thạo và phối hợp ma pháp quan trọng hơn nhiều. Nhất là với một học giả pháp sư như Kaitio. 

Tóm lại, không nhìn thấy cậu ta chiến đấu thì không thể đánh giá được.

“Nhưng tại sao anh lại đưa cậu ấy tới đây? Còn có những tổ đội khác mà.” – Eloka nhíu mày và hỏi – “Có rất nhiều tổ đội không có pháp sư. Tại sao chúng ta phải tiếp nhận cậu ấy?”

“Họ không muốn cậu ấy tham gia, vậy thôi.”

Edis đã từ chối và bảo rằng cô ấy không muốn loại bỏ thành viên trong đội, còn tổ 3 thì chỉ dành cho thú nhân.

'Chuyện này không dễ dàng chút nào...'

Tôi cũng khá thích thú với tổ hợp 'Song thủ pháp sư'. Nhưng tổ đội này đã thống nhất thành một tập thể trong thời gian dài.

“……”

Tôi nhìn Eloka.

Cô ấy đang lo lắng liếc nhìn tôi và Katio. Dù vẫn khoanh tay giả bộ bình thản, cô ấy cứ đi đi lại lại và liếc ngang liếc dọc. 

Tôi mỉm cười và nói.

“Nếu không thử, chúng ta sẽ không biết.”

“Thử cậu ta ư?”

“Đưa cậu ta vào một trận chiến thực sự. Như thế dễ hiểu hơn nhiều so với việc ngồi đây và tán chuyện.”

Tôi đã nghĩ đến một địa điểm phù hợp.

Tầng 28 chắc sẽ ổn thôi. Đủ để làm nóng người.

Thông thường, chúng tôi chỉ có thể leo tháp khi có mặt Anytng, nhưng đây là chinh phục lại một tầng cũ. Những hoạt động kiểu luyện tập như thế này không bị ngăn cản gì.

 “Nhưng chúng ta đã có năm người rồi…”

“Hôm nay tôi sẽ không tham gia.” - Neryssa, người đang im lặng, bình thản lên tiếng - “Đã lâu rồi tôi không tới hầm ngục hàng tuần. Tôi cần thu thập một số thành phần độc dược.”

"Thật thế à?" – Eloka hỏi, giọng có vẻ đang bồn chồn.

"Đúng vậy."

Neryssa liếc nhìn Eloka, mỉm cười rồi rời khỏi phòng tiếp tân.

Trong lúc đó, anh chàng pháp sư tỏ ra lo lắng.

“Đ-đợi đã, tôi…”

“Không biết cách chiến đấu à?”

“Không phải thế. Chỉ là…” – Kaitio ngập ngừng – “Đã một thời gian dài rồi..."

Tôi gật đầu, đã đoán được điều này. Tài khoản của Master ở cấp độ 30, nhưng cậu ta – dù là anh hùng chủ lực - chỉ mới cấp 28. 

Rõ ràng là lâu rồi cậu ta hầu như không tham gia chiến đấu… Có lẽ từ khi Master của cậu ta từ bỏ việc leo tháp.

“Vậy thì đây là cơ hội tốt để lấy lại cảm giác của cậu đấy.”

Nghỉ ngơi như thế là đủ rồi.

Đã đến lúc khơi dậy bản năng chiến đấu thực sự.

Tôi dẫn bốn người xuống khe nứt ở tầng một. Việc mở cửa và chỉ định màn chơi đã được hoàn thành với sự giúp đỡ của Iselle.

[Nhật ký hoạt động thì sao ạ, thưa ngài?]

“Xóa nó đi.”

[Vâng!]

Iselle gật đầu và biến mất sau một tiếng nổ nhỏ.

“Wow! Chúng ta có thể đi làm nhiệm vụ mà không có Master ư.” – Velkist trợn mắt – “Tiền bối, tại sao anh không nói với tôi?”

“Cậu định đi một mình à?”

“Đó là một cách tuyệt vời để giết thời gian… mỗi khi tôi buồn chán.”

“Hãy cố gắng kiềm chế. Thực ra thì Master không thích chúng ta làm vậy đâu.”

Tôi và các đồng đội bước vào khe nứt.

Người cuối cùng bước vào khe nứt là Katiio. Sau lưng cậu ta, khe nứt đóng lại.

[Hầm ngục chính, tầng thử thách hiện tại là 28.]

[Trong 10 giây nữa, cánh cửa sẽ mở. Chuẩn bị!]

“Oppa, chúng ta nên xếp đội hình như thế nào?”

“Cậu ta sẽ thay thế vị trí của Neryssa.” – Tôi vừa nói vừa quay sang Kaitio – “Chàng trai, liệu cậu có làm được không?"

"Tôi sẽ thử. Nhưng e là sẽ không trôi chảy lắm đâu.”

Chúng tôi đã lên tầng 28 nhiều lần để cày cấp. Ngoại trừ Kaitio, bốn người chúng tôi đã thuộc lòng bản đồ tầng này.

Ánh sáng bắt đầu bao bọc chúng tôi.

Đó là dấu hiệu bắt đầu nhiệm vụ. Tôi nhìn Katiio và nói.

“Hãy làm những gì cậu có thể. Đừng làm quá sức.”

“Hiểu rồi. Dù sao thì tôi cũng không có ý định đó.”

Katiio nhắm mắt lại và liếm môi.

Và sau đó, thông báo Hệ thống hiện ra.

[Tầng 28.]

[Loại nhiệm vụ – chinh phục]

[Mục tiêu – Tiêu diệt kẻ thù!]

Trước mắt chúng tôi là vùng sa mạc đá, có nhiều hang động lớn nhỏ nằm san sát nhau.

Môi trường sống đặc trưng của người thằn lằn. 

Ngay gần chúng tôi, một người thằn lằn đang ngồi và gặm con bọ cạp trước cửa hang động.

"Karak?"

Đôi mắt của nó mở to.

'Bình thường thì mình sẽ ra hiệu lệnh chiến đấu, nhưng...'

Lần này, có lẽ tôi sẽ quan sát một chút.

Trong lúc ấy, ánh sáng xanh đã tuôn trào từ mắt Katiio.

Cùng lúc đó, đôi tay của cậu ấy chuyển động theo một điệu nhảy phức tạp. Khi những ngón tay của cậu đan vào nhau và tách ra, năng lượng ma thuật trong suốt rung chuyển như những sợi chỉ. 

Eloka lẩm bẩm.

“…Cậu ấy đang sử dụng Ấn ký.”

Katiio hoàn thành động tác của mình và đưa tay về phía sau.

Ở đầu lòng bàn tay của cậu, ma thuật tạo thành một cấu trúc hình quả trứng.

[※Một cánh cổng đã được tạo ra!]

[Thông qua cổng không gian, thiết bị và vật phẩm được lưu trữ trong kho có thể được triệu tập đến chiến trường.]

 [Mẹo/Giới thiệu về Cổng không gian của Pháp sư]

[Pháp sư cao cấp có thể tạo ra một cánh cổng không gian. Trong những điều kiện nhất định, nó có thể triệu hồi nhiều thứ - không chỉ vật phẩm mà còn cả thú cưỡi hoặc phi thuyền.]

“Wow!” – Jenna trầm trồ - “Cái gì kìa?”

“Cái đó gọi là Cổng không gian. Nó dùng để bổ sung thuốc hoặc mũi tên.”

“Đợi đã, điều đó có nghĩa là… tôi có thể bắn bao nhiêu tùy thích?”

Tôi gật đầu.

Ngay cả một bao đựng tên cao cấp cũng chỉ chưa được khoảng một trăm mũi tên. Nhưng bạn có thể lấy được tên từ kho đồ ở phòng chờ, thông qua cổng không gian của pháp sư. Đây gần như là một nguồn cung cấp vô hạn.

Ngay cà thuốc hồi phục và các loại dược phẩm cũng vậy. Dù đang leo tháp nhưng bạn vẫn có thể lấy chúng ra khi cần thiết.

Dù vẫn có một vài hạn chế, nhưng rõ ràng điều này làm cho cuộc chiến trở nên linh hoạt hơn.

“Ma thuật không gian là một phép thuật cấp cao khá cao cấp…”

Eloka nuốt nước bọt.

Tôi hướng ánh mắt về phía trước và nói.

“Cậu có thể đóng nó lại. Bây giờ chưa cần đến nó đâu”.

 “Cạch, cạch! Nhân loại! Chết đi!"

[Chiến binh người thằn lằn Lv.27] X 31

[Pháp sư người thằn lằn Lv.29] X 2

Người thằn lằn tràn ra khỏi hang, vây quanh chúng tôi.

Họ vung vũ khí lên trời, trừng mắt nhìn chúng tôi với ánh mắt giận dữ.

"Kreggg!"

Một chiến binh người thằn lằn cao lớn lao về phía chúng tôi, tay cầm một ngọn giáo.

Tôi bước nhẹ, vung kiếm xuống. 

Xoẹt

Một cánh tay bị cắt đứt, kéo theo một vệt máu đỏ, bay trong không trung.

Sinh vật đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết rồi ngã xuống.

“Cứ làm những gì chúng ta vẫn thường làm.”

"Phải."

“Tôi đi đây.”

Tôi, Velkist và Jenna bắt đầu trận chiến với vẻ mặt bình thản.

Chúng tôi xếp thành đội hình hình tam giác xung quanh Eloka và Katiio ở trung tâm, đẩy lùi kẻ thù.

Eloka nhắm mắt lại và bắt đầu niệm chú.

“Tôi chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ làm việc này ở đây.”

Katiio lẩm bẩm, rút từ trong túi ra một viên đá hình lục giác nhỏ.

Nó được bao bọc trong một hào quang màu xanh, dường như là một viên đá ma thuật.

[Cường hóa thuộc tính, Kích hoạt.]

Katiio ném viên đá ma thuật xuống đất.

Uỳnh uỳnh, ào ào

Những tảng đá và cát xung quanh bắt đầu cuộn xoáy quanh viên đá ma thuật, tập hợp lại thành một hình người khổng lồ.

'Một con golem?'

Con golem cao 3 mét, phát ra một tiếng gầm gừ kỳ lạ. 

Thình thịch, thình thịch

Nó tiến về phía trước và vung cánh tay lên. 

Nắm tay của nó giáng thẳng vào gã người thằn lằn đang nhào tới. Có vẻ như con golem này nhanh nhẹn hơn vẻ bề ngoài.

Trúng phải cú đấm khổng lồ, khuôn mặt của tên người thằn lằn bị đập bẹt ra như một chiếc bánh kếp.

[Cường hóa thuộc tính, xuyên phá.]

Katiio lấy ra viên đá ma thuật thứ hai.

['Katiio (★★★★)' cường hóa thuộc tính cho toàn bộ 'Tổ đội 1'!]

[Vật phẩm tiêu hao – Đá ma thuật tăng cường sức mạnh (Cấp thấp)]

[Sức mạnh của toàn bộ thành viên tăng lên.]

Tôi nhanh chóng kiểm tra số liệu thống kê của mình.

Sức mạnh của tôi đã tăng khoảng 5 điểm.

'Chà. Cậu ta có thể tăng cường thực lực của cả đội.'

Mỗi lần viên đá ma thuật vỡ tan trong tay Katiio, ánh sáng lại chiếu vào toàn bộ cơ thể các thành viên trong nhóm.

Với mỗi viên đá, một chỉ số nào đó lại tăng lên. Một buff đơn giản nhưng hiệu quả. 

Katiio vẫn đang di chuyển ngón tay như một nghệ sĩ múa rối. Con golem được bao phủ bởi ánh sáng xuất hiện và nhảy lên khoảng cách gần 10 mét.

'Điều khiển từ xa nữa.'

Cao hơn trình độ của Eloka vài bậc.

Người đá trong tay Kaitio không khác gì một tanker thực thụ.

'Wow, lại còn có thể tạo khiên.'

Một người thằn lằn cầm nỏ bắn cậu ta, nhưng mũi tên chạm vào hàng rào vô hình và bật ngược lại.

'Thậm chí còn can thiệp vào các phép thuật của người khác.'

Một pháp sư người thằn lằn đang niệm phép. Không hiểu Kaitio làm thế nào mà ánh sáng đỏ đang tụ lại trên cây gậy của hắn, bỗng dung biến mất. Gã pháp sư thằn lằn điên cuồng vẫy cây trượng, nhưng vô ích.

“Kreeg? Tại sao sức mạnh của ta lại……”

Trước khi hắn nói hết câu, Velkist đã chém đầu hắn.

Phía đằng kia, ngọn lửa của Eloka đang bùng phát. 

Bùm

Uỳnh uỳnh 

Trúng đòn của Eloka, vài tên người thằn lằn bị cháy đen thành tro và tan vào không khí.

‘Hộc, hộc…’

Eloka thở dốc. Cô rút tay lại và mở lọ thuốc hồi mana.

“Để đó cho tôi.”

Những sợi mana màu xanh thấm vào Eloka.

“Hớ, cái gì…?”

‘Có vẻ như cậu ta còn có thể san sẻ mana nữa.’

Vài phút sau, không còn kẻ thù nào lao vào nữa. phía trước hang động chất đầy xác của người thằn lằn.

Jenna lẩm bẩm: “Cậu ấy có thể làm được nhiều việc dữ vậy?”

“Sao cô không hỏi trực tiếp cho nhanh?”

Tôi gạt máu khỏi lưỡi kiếm của mình và tra nó vào vỏ.

Còn lại một vài tên người thằn lằn, nhưng không còn gì đáng ngại nữa. Chúng co ro trong một góc, run rẩy nhìn chúng tôi.

Tổng cộng hơn 50 kẻ thù đã gục xuống, còn chúng tôi không hề hấn gì.

“Hấp dẫn thật. Tôi tưởng tất cả các pháp sư chỉ có thể phóng lửa hoặc sét thôi.” – Jenna lè lưỡi.

“Hứ. Theo truyền thống, phép phóng lửa và sét chính là tiêu chuẩn. Ma thuật nguyên tố có lịch sử danh giá suốt hàng ngàn năm…”

“Cổ hủ.”

“Đúng, cổ… quái! Cô có phải là đồng đội của tôi không đấy?!” – Eloka nhảy dựng lên.

 “Tôi không cảm thấy vậy. Chỉ là những thứ màu mè.” – Velkist khịt mũi – “Tôi nghĩ nữ pháp sư vẫn tốt hơn.”

“Chỉ thế này thì không thấy rõ.” - Tôi mỉm cười.

Thật vậy, trong các trận chiến ngắn hạn và quy mô nhỏ, các pháp sư nguyên tố đương nhiên sẽ hiệu quả hơn. Nhưng còn những trận chiến dài hơi thì sao?

Trong khi ấy, Katiio càu nhàu, nhìn những xác chết nằm rải rác.

“Tôi không biết bình thường các anh chiến đấu thế nào, nên tôi vẫn chưa thể thích nghi được.”

 “Có vẻ như cậu tác chiến giỏi hơn tôi nghĩ.” – Tôi gật gù - “Vậy, cậu đã sẵn sàng để tham gia cùng chúng tôi chưa?”

Ding

[Hoàn thành nhiệm vụ!]

[MVP…]

Khi thông báo xuất hiện, cơ thể chúng tôi bắt đầu được bao bọc trong ánh sáng.

“Nhưng chiến đấu ở đây, thay vì ở Harla…”

“Cứ dành thời gian mà suy nghĩ. Chúng tôi không ép cậu đâu.”

Đúng là vẫn còn rất nhiều thời gian.

Bản thân chúng tôi cũng phải tính toán để sắp xếp nhân sự cho phù hợp. 

Khi Anytng đăng nhập vào buổi tối, dường như anh ta cũng suy nghĩ tương tự như tôi.

Ban đầu, anh ấy cố gắng xếp Kaitio vào Tổ đội thứ 2, nhưng sau khi Edis đáp trả bằng thông báo từ chối, Anythg cũng không ép buộc cô ấy. 

Thay vào đó, anh ta yêu cầu Katiio xử lý việc nghiên cứu ở Magic Hall để chuẩn bị cho việc quản lý phi thuyền.

Sau khi hoàn thành các hướng dẫn cơ bản, một cửa sổ bật lên dành trước mắt Anytng. Đó là thông báo đã xuất hiện nhiều lần kể từ cuộc đột kích hôm trước.

[Master, đã phát hiện được một kênh trò chuyện không xác định.]

[Bạn có muốn kiểm tra nó không?]

[Có(Đã Chọn)]

Anytng đã chạm vào chữ "Có" vì tò mò.

Và hàng loạt tin nhắn tuôi ra…

Sunono > Này, thằng đầu ***

Sunono > Sử dụng anh hùng và phi thuyền của người khác có sướng không?

Sunono > *** mẹ mày. Mày toi rồi. Mày sẽ toi, đồ chó.

Sunono > Mày nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây hả? Sai rồi con chó, mày sẽ phải trả giá. Hãy đợi đấy, một tuần nữa thôi.

[Trò chuyện đã kết thúc.]

Cửa sổ trò chuyện biến mất.

Anytng tiếp tục trò chơi như không có chuyện gì xảy ra.

'Hmmm… Đáng ra hắn nên từ bỏ mới đúng.'

Tất cả các anh hùng chủ lực đều đã chết, còn pháp sư, kỹ thuật viên và phi thuyền đều bị lấy đi.

Mọi cơ sở cốt lõi đều bị thiêu rụi và cấp độ cơ sở cũng bị giảm xuống. Đó là một mất mát lớn, cần rất nhiều thời gian và một lượng đá quý khổng lồ để phục hồi. 

Tuy nhiên, thái độ của kẻ này lại quá tự tin.

‘Xem ra, có vài việc cần phải làm trước khi chuyển sang nhiệm vụ chính.’

“Yurnet.”

<Tôi đây, thưa Chúa tể.>

Yurnet nhanh chóng trả lời.

<Tôi đã biết tình hình rồi. Nếu ngài ra lệnh, tôi sẽ triển khai hạm đội ngay lập tức.>

“Đừng sử dụng hạm đội. Trừ khi họ nhắm vào Niflheimr.”

Một loạt suy nghĩ miên man xuất hiện trong đầu tôi.

‘Càng nhân nhượng, kẻ địch càng lấn tới…’

Tôi lắc đầu và uống cạn ly rượu đến giọt cuối cùng.


---

Năm mới, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, luôn may mắn và thành công. 

Nếu các bạn muốn lì xì cho mình, vui lòng chuyển tới số TK này nhé:

Lê Thị Thúy - 06062163301 TPBank

Comments

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)