Gacha Vô hạn - Chương 117: Làn sóng quái vật
---
Bức tượng đá khổng lồ giơ một chân lên.
Thịch.
Khi bàn chân to lớn của nó hạ xuống, mặt đất xung quanh chúng tôi cũng rung chuyển theo.
"…Cái quái gì kia?"
Một tiếng lẩm bẩm ai oán, trộn lẫn với tiếng thở dài của ai đó.
['Gilbert (★★★)' rơi vào trạng thái kinh hoàng. Tất cả chỉ số giảm 30%.]
“Chúng ta… phải đối mặt với thứ đó à? Điên… điên rồi! Chắc chắn đó là một trò đùa.”
Giọng nói run rẩy như sắp khóc.
Tôi nhìn sang bên cạnh. Ở đó, khuôn mặt của một người đàn ông mặc đồ xanh đang co giật.
“Cái này… Thứ này không phải là một con quái vật bình thường! Họ đang yêu cầu chúng ta giết nó sao? Thật là nực cười!"
['Recullen (★★★)' rơi vào trạng thái kinh hoàng. Tất cả chỉ số giảm 30%.]
[‘Vidin (★★★)’… rơi vào trạng thái kinh hãi…]
Các thông báo trạng thái bất thường lần lượt xuất hiện.
Hầu hết họ đều là thành viên của Tổ đội 4 và thứ 5 mới tham gia. Nỗi sợ hãi tràn ngập trong mắt họ.
"Giết nó? Nhiệm vụ không phải là chạy trốn sao?”
“Một con kiến không thể giết được một con voi! Chuyện này thật vớ vẩn…"
Velkist cười khẩy và khinh bỉ liếc nhìn họ: “Tiếng chó sủa ồn ào quá.”
"Ngươi nói gì?"
“À, xin lỗi, tôi nhầm. Thật thiếu tôn trọng khi so sánh mấy người với một con chó. Một con bọ thì thích hợp hơn.”
“Đồ khốn, mày…”
“Ồ, muốn chơi hả ? Lại đây!.”
“Dừng lại đi.”
Ngay khi Velkist chuẩn bị rút kiếm, tôi ngăn cậu ta lại.
Velkist lùi xuống, vẻ mặt đầy khinh thường.
Tất cả đều quay sang nhìn tôi, vẻ mặt bất lực.
“Han, chúng ta nên làm gì đây? Làm sao chúng ta có thể trốn thoát được?”
“Chạy ư? Ông không thấy cửa sổ nhiệm vụ à? Chúng ta không thể rời đi nếu không giết được thứ đó.”
['Gilbert (★★★)' rơi vào hoảng loạn. Tất cả chỉ số giảm 50%.]
“Đừng nói nhảm nữa! Hạ gục tên khổng lồ đó? Có thể được không? Cậu đang nói những điều vô nghĩa…”
Tôi thò tay vào thắt lưng của mình.
Lưỡi dao găm thò ra khỏi vỏ và bay về phía người đàn ông như một cơn gió.
Lập tức, máu tuôn ra từ vai người đàn ông bị đâm. Gilbert nhìn chằm chằm vào vết thương, thét lên : “Áa!”
[‘Gilbert (★★★)’ đang trong tình trạng chảy máu. Sức khỏe giảm dần.]
“Ê ? Nếu anh đã có ý định làm thế, sao còn ngăn tôi ??” – Velkist khịt mũi.
“Nhưng tôi không định giết anh ta.”
Gilbert ngồi phịch xuống mặt đất, hét lên.
Đây mà là thủ lĩnh của Tổ đội 5 ư ? Thật đáng thương hại. Tôi quay sang chàng trai trẻ đang lặng lẽ nuốt nước bọt phía sau Gilbert.
"Cậu tên là gì?"
“Tôi là Lycan Snail, thưa ngài.”
“Từ giờ trở đi, cậu sẽ phụ trách Tổ đội 5.”
[Chỉ huy trưởng Han (★★★) đề xuất thay đổi lãnh đạo Tổ đội.]
['Tổ đội 5': 'Gilbert (★★★)' -> 'Lycan (★★★)']
[Chấp nhận?]
[Có (Đã chọn) / Không]
Một tin nhắn sớm xuất hiện thông báo về việc thay đổi người lãnh đạo.
Phớt lờ Gilbert đang rên rỉ trên mặt đất, tôi nói, “Hãy lựa chọn đi. Chờ chết hoặc chiến đấu để sống sót.”
"Nhưng…"
“Không ‘nhưng’. Đã đến nơi này, thì các cậu phải giết bất kỳ kẻ thù nào bước ra. Không quan trọng đó là ai hay nó là gì. Nếu muốn sống thì hãy di chuyển.”
Xoẹt
Tôi rút kiếm ra.
THỊCH.
Bức tượng lúc này đang bước tới bằng chân còn lại. Cái bóng khổng lồ của nó đã lờ mờ hiện ra.
Bên phải tôi, Edis rút song kiếm của mình ra.
“Tổ đội 2 sẵn sàng.”
Roderick rút ra một ngọn giáo từ sau lưng.
Sau đó, ba người khác cũng rút vũ khí ra.
“Chuyện này sẽ khá thú vị đây.”
Móng vuốt của Kishasha cũng lộ diện.
Tổ đội 3 nhanh chóng vào tư thế chiến đấu.
“Haah, có vẻ như chúng ta còn một trận chiến khó khăn nữa ở phía trước.”
"Chúng ta có thể làm được. Chúng ta đã đi xa đến mức này, và chúng ta sẽ đi tiếp.”
Cuối cùng, các thành viên của Tổ đội còn lại đã rút vũ khí ra.
“Chúng tôi… chúng tôi cũng có thể chiến đấu!”
Lycan vung kiếm.
Mồ hôi chảy ra trên trán họ, nhưng không hề có dấu hiệu sợ hãi - Ngoại trừ Gilbert.
Tình trạng sợ hãi của những anh hùng khác đã được dỡ bỏ.
‘Tốt. Đã hoàn thành bước đầu tiên.’ – Tôi lẩm bẩm.
Điều đầu tiên cần cảnh giác khi đối mặt với một con quái vật khổng lồ, là… đồng minh của bạn. Họ có thể sụp đổ trước sự hiện diện áp đảo của nó.
Nhìn đối thủ có vẻ như bất khả chiến bại, nhưng không. Cho dù đối phương mạnh mẽ đến đâu thì vẫn luôn có cách. Tư tưởng này này cần phải được thấm nhuần vào các anh hùng.
Tôi rút kiếm ra trong khi nhìn sang một bên.
Prisis đang nhìn người khổng lồ với vẻ mặt căng thẳng.
“Chúng ta thực sự có thể hạ được nó không?”
“Cứ thử đi rồi sẽ biết.”
THÌNH
Sinh vật đó bước tới bước thứ ba và mặt đất lại rung chuyển.
Lycan giơ kiếm lên và nhìn tôi.
“N-nhưng làm sao chúng ta có thể… đánh bại nó?”
“Hãy quan sát tình hình vào những lúc như thế này. Câu trả lời nằm ở đó. Đó là điều tôi đã học được ở Niflheimr.”
Jenna nói với một nụ cười ranh mãnh.
"Đúng rồi." – Tôi gật đầu.
‘Phân tích mô hình, tìm chiến lược.’
Đó là nhiệm vụ đầu tiên phải làm khi đối mặt với một con Boss.
Tôi nhìn lên nó.
Kích thước trên 300 mét. Trọng lượng không thể đo lường được. Chất liệu, đá chưa biết.
‘Kiến cũng có càng mà.’
Tôi cười khúc khích và vỗ nhẹ vào Bifröst.
Đó không phải là một tuyên bố sai. Nếu so sánh thì khoảng cách giữa chúng tôi và bức tượng, giống như giữa con kiến và con voi. Rõ ràng, vũ khí của chúng tôi quá nhỏ bé.
Các cuộc tấn công trực tiếp sẽ không hiệu quả.
Vì thế…
THÌNH
Bức tượng đã bước bước thứ tư.
Khoảng cách đã trở nên gần hơn đáng kể. Raiman nhíu mày và kêu lên.
"Tôi nên làm gì? Xin vui lòng cho tôi biết một cái gì đó!"
“Bây giờ, hãy chờ đợi cho đến khi chúng ta tìm ra cách.”
“Chúng ta không thể chạy để tránh xa con quái vật sao?”
Tôi lắc đầu.
"Thế thì…"
Keukkakalala.
Một tiếng hú xa xăm vang lên trong gió.
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 1.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] X 31
[Kỵ sĩ thằn lằn Lv. 25] X 4
[Pháp sư thằn lằn Lv. 26] X 2
Bên ngoài sa mạc, đám người thằn lằn xuất hiện từ đằng xa. Chúng thè lưỡi và lao vào chúng tôi, mắt đỏ hoe.
"Chú ý kìa."
Tôi nghe thấy ai đó đang nuốt nước bọt. Tôi phớt lờ và ra lệnh :
“ Tổ đội 1 bảo vệ mục tiêu hộ tống và cũng cố gắng tìm cách đánh bại đá. Tổ đội 2, đằng trước. Tổ đội 4 và thứ 5, ở phía sau. Các bạn hãy chăm sóc lũ Người thằn lằn. Hãy đảm bảo rằng chúng không tiếp cận được Tổ đội 1.”
“Nhưng bức tượng đá…”
“Chỉ cần giữ khoảng cách, bạn sẽ không bị tấn công.”
THÌNH
Người khổng lồ bước lần thứ năm.
Khi khoảng cách thu hẹp lại, người ta mới biết rõ nó đang nhắm tới ai.
‘Hướng của nó nhắm tới Prisis'.
Thật vậy, nó nhắm vào người đang cầm chiếc chìa khóa.
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 2.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] x 53
[Kỵ sĩ người thằn lằn Lv.25] x 10
[Pháp sư thằn lằn Lv.26] x 2
Đội hình thằn lằn thứ hai xuất hiện ở phía tây bản đồ.
“Hahaha! Chúng tôi sẽ xử lý những kẻ đó!”
Kishasha bật cười sảng khoái rồi cúi người lấy đà.
Các thành viên của Tổ đội 3 cũng có làm theo.
SOẠT !
Năm người họ chạy qua cồn cát như gió lốc.
Trong chốc lát, họ đã ở rất xa.
Chúng tôi đã thống nhất không can thiệp vào Tổ đội 3. Họ sẽ tự do thực hiện vai trò của mình.
Tôi nắm chặt thanh kiếm của mình và nói lớn, "Bắt đầu thôi."
“Kia!”
Tổ đội 4 và thứ 5 lùi lại.
Tổ đội 2, dẫn đầu bởi Edis lập tức tiến lên.
“Tạo thành một dòng!”
Những mũi tên tuôn ra từ chiếc cung ngắn của Edis.
Gã người thằn lằn dẫn đầu, cưỡi một con cự đà khổng lồ, đã bị bắn gục. Tuy nhiên, chúng không hề nao núng, đôi mắt đỏ rực sáng lên khi tiếp tục tấn công. Và chúng va chạm trực diện với Tổ đội 2.
Tiếng va chạm của kim loại và tiếng la hét của thằn lằn tràn ngập không khí.
“Bên này cũng đang đến ! Chuẩn bị!"
Lycan rút thanh đại kiếm của mình ra.
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 3.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] x 22
[Kỵ sĩ người thằn lằn Lv.25] x 3
[Pháp sư thằn lằn Lv.26] x 1
Lần này là từ phía nam.
Bầy quái vật băng qua ngọn lửa và tiến đến gần.
Chúng lập tức bắt đầu cuộc tấn công.
Tôi quay sang Jenna
“Chúng ta cũng di chuyển thôi.”
“Anh định làm thế nào?”
“Chúng ta sẽ nhử đòn tấn công của sinh vật đó và tìm ra sơ hở.”
Xung quanh chúng tôi trở nên tối tăm hơn, bởi cơ thể to lớn của người khổng lồ che khuất ánh sáng mặt trời. Cách đó không xa, một cái chân to lớn của nó kêu cọt kẹt. Tôi đưa tay lên tai và nhắn tất cả mọi người.
“Đừng đến gần chúng tôi. Hãy giữ khoảng cách. Chúng ta có thể bị nghiền nát nếu đến quá gần.”
<Được rồi.>
<Đã hiểu.>
<Rõ!>
Tinh thần của các đội đang lên cao. Tôi khịt mũi. Hưng phấn quá cũng nguy hiểm.
“Mọi người, đừng mất tập trung đấy.”
KỊCH
Bức tượng dừng lại.
Kikigigig.
Vai và cánh tay phải của sinh vật đó cử động.
Dần dần, nó kéo dài về phía sau. Chiều dài dường như lên tới hàng trăm mét. Cái bóng của cánh tay nó trải dài toàn bộ khu vực. Và sau đó…
"Nó đang đến đấy."
Kikigigig.
Nắm đấm của nó bắt đầu hạ xuống.
Không cần thiết phải nhìn cũng biết mục tiêu là ai.
“Prisis!”
"Dạ?"
"Chạy mau!"
Kích thước của nắm tay dễ dàng vượt quá kích thước của một sân thể thao.
Prisis vừa ôm quần áo vừa chạy. Cô ấy chạy không nhanh, nhưng nắm đấm còn chậm hơn.
Cô ấy có thể dễ dàng tránh được. Vấn đề là…
“Kiaargh!”
Một gã thằn lằn nhảy qua tổ đội 2 và lao vào cồn cát chúng tôi đang đứng.
Được nửa đường, nó vung kiếm. Ngay lập tức, Velkist phóng về phía trước. Với một chuyển động nhanh gọn, thanh kiếm xé nát gã người thằn lằn ra làm hai.
“Krr, Krr! Giết hắn, giết hắn!”
Lần này, năm gã người thằn lằn xuất hiện.
<Xin lỗi, có quá nhiều người trong số họ!>
Giọng nói tuyệt vọng của Edis vang vọng bên tai tôi.
"Không sao đâu. Tập trung vào tổ đội của cô đi.”
Chíu!
Một tên người thằn lằn bắn một mũi tên.
Kang. Tôi làm chệch hướng nó bằng thanh thép gắn ở khuỷu tay. Cùng lúc đó, tôi ném một con dao găm. Gã người thằn lằn bị con dao cắm vào mắt, ngay lập tức hét lên đau đớn.
‘Họ không thể chặn được tất cả.’
Chiến trường quá rộng.
15 người không thể bao quát mọi hướng.
Một số tên sẽ xuyên thủng hàng phòng ngự của chúng tôi hoặc chạy vòng qua. Mục tiêu của chúng cũng giống như bức tượng : tiêu diệt chủ nhân của chiếc chìa khóa.
“Tổ đội 1, dọn đường.”
"Hiểu rồi!"
Jenna rút cung ra với tốc độ cực nhanh.
Phập phập phập! Bốn tên thằn lằn đang lao tới bị đẩy xuống đồi. Máu rỉ ra từ nơi mũi tên xuyên qua.
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 4.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] x 18
[Kỵ sĩ người thằn lằn Lv.25] x 2
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 5.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] x 42
[Kỵ sĩ người thằn lằn Lv.25] x 5
[Pháp sư thằn lằn Lv.26] x 2
Một tên thằn lằn phóng ngọn giáo của nó.
Tôi dung cả hai tay để vung thanh Bifrost.
XOẸT
Lưỡi kiếm cắt xuyên qua mọi thứ trên đường đi của nó như đậu phụ. Cùng với ngọn giáo, nửa trên và nửa dưới của Gã người thằn lằn tách ra. Máu chảy rải rác trên cát. Sau đó, tôi ném liên tiếp hai con dao găm. Những con dao găm đâm vào trán của hai gã người thằn lằn nữa.
KỊCH KỊCH
Từ phía trên, nắm đấm của bức tượng ngày càng gần hơn. Tôi lấy lại con dao khi đi ngang qua xác của gã người thằn lằn và nhảy về phía Prisis. Ôm lấy eo cô ấy, tôi nhảy thẳng về phía trước.
“Hả, anh định…?”
"Giữ chặt vào."
Bóng tối trên mặt đất càng ngày càng đậm.
BÙM
Kwak!
Vụ nổ khiến cơ thể của một gã người thằn lằn bay lên không trung.
Đó là phép thuật của Eloka. Tôi nhìn lên. Thứ gì đó màu đen từ trên trời rơi xuống, che khuất mặt trời.
"Ra khỏi khu vực này!"
Eloka và Jenna nhảy sang trái, trong khi Neryssa và Velkist nhảy sang phải.
Bế Prissis trên tay, tôi lao về phía trước. Tôi dồn hết sức lực vào bắp chân. Cát bay lên khi cơ thể tôi bị đẩy về phía trước.
THÌNH
Nắm đấm giáng xuống từ phía sau, tạo ra sóng xung kích khá mạnh làm tôi mất thăng bằng.
Tôi vội nắm chặt tay Prisis, cắm sâu lưỡi kiếm của Bifrost vào lòng đất để trụ lại.
“Cái quái gì vậy…”
Khuôn mặt của Prisis trở nên tái nhợt.
Một cái hố lớn xuất hiện nơi nắm đấm đánh vào.
“Sức mạnh thật khó tin.”
[Làn sóng quái vật!]
[Đợt 6.]
[Chiến binh người thằn lằn Lv.23] x 86
Tôi phủi cát khỏi vai và đứng dậy.
Kikigigig.
Nắm đấm của bức tượng run rẩy, khiến mặt đất lung lay.
Comments
Post a Comment