Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 155 Phần 1: Manh mối
Tôi khoanh tay và nhìn với ánh mắt bình thản.
Ngay cả khi đội ngũ tầng 13 không tham gia thì kết quả ngày hôm nay cũng sẽ như vậy.
Chỉ là nó diễn ra nhanh hay chậm mà thôi.
[Anh ta luôn mạnh mẽ thế này à?]
Thuyền trưởng Iselle lẩm bẩm, trong khi nhìn vào màn hình.
"Ý cô là gì?"
[Ồ, không… tôi nghe nói các anh hùng ở Tầng 13 rất mạnh, nhưng thế này thì kinh khủng quá. Không phải họ từng gặp khó khăn khi bị tấn công từ máy chủ khác sao? Không phải họ từng suýt thua nhiều lần sao?!]
Thuyền trưởng Iselle dường như đang bị sốc.
“Master, xin chúc mừng chiến thắng thứ 130 của ngài.”
“Gì chứ?" - Tôi phì cười - "Tôi có làm đâu.”
“ Một vị chúa tể vĩ đại không cần thiết phải khiêm tốn như vậy.”
[Thì đó! Cái lần mà người chơi xếp thứ tư tấn công, nhớ không? Sở hữu anh hùng cấp 350! Lần đó nơi này suýt bị hủy diệt rồi…!]
“Điều đó chưa bao giờ xảy ra.”
Có vẻ như có sự hiểu lầm nào đó. Hoặc ai đó cố tình loan tin sai sự thật.
Anh chàng bảy sao hồi đó rất mạnh. Phải, anh ấy thực sự rất mạnh mẽ.
Nhưng ngay cả anh ta cũng phải ôm thân mình thương tích và bỏ chạy thục mạng, sau khi đối đầu với Seris.
'Đó là lý do tại sao mình bị ám ảnh với cấp độ 7 sao.'
Nếu cô ấy tăng thêm một sao nữa thì còn kinh khủng đến mức nào…
Cũng chỉ vì chuyện đó nên tôi mới gặp sự cố kia, và bị cuốn vào nơi này.
Thật là bực bội.
Tôi lắc đầu, gạt bỏ chuyện đó sang một bên. Dù sao thì bây giờ cũng không thay đổi được gì.
Tôi chuyển sang màn hình khác, phóng to cảnh Aaron chiến đấu. Cậu ta đang tự mình đối đầu với hai kẻ địch. Cách thức chiến đấu của cậu ta khá dữ dội.
“Cậu ấy đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.” - Tôi gật gù.
“Chà, Myuden nói rằng anh ta chưa bao giờ thấy ai thiếu tài năng như vậy."
"Thật vậy sao?"
“Để đưa cậu ta đến với vị trí xứng đáng, chúng ta sẽ cần thêm một chút thời gian. Cậu ấy chỉ mới học được những điều cơ bản thôi.”
Tôi gật đầu đồng ý.
Aaron thực sự đã trở nên mạnh mẽ hơn. Điều đó thể hiện rõ ràng, ngay cả qua màn hình. Nếu tôi mang cậu ấy về vào lúc này, cậu ấy sẽ là cứu cánh cho lực lượng của Townia, vốn đang tổn thất nặng nề.
Nhưng đó sẽ là một hành động ngu ngốc.
'Vẫn chưa sẵn sàng.'
Cơ hội để luyện tập với Myuden sẽ không quay lại.
Aaron vẫn còn có thể trở nên giá trị hơn, và tôi cần phải tận dụng càng nhiều càng tốt.
Tôi đóng màn hình của Aaron lại.
“Chúa tể, sau khi trận chiến này kết thúc, ngài sẽ làm gì? Ngài không định quay lại Townia ngay lập tức chứ?
“Kế hoạch ban đầu là vậy …” - Tôi lẩm bẩm.
Vẻ mặt của Yurnet đột nhiên tối sầm lại.
“…nhưng" - Tôi lắc đầu - "Tình thế đã thay đổi rồi.”
"Tôi hiểu rồi!" - Yurnet gật đầu với vẻ rạng rỡ - "Ngài cần gì ạ?"
"Anh chàng này" - Tôi chỉ vào cái xác của Nord - "“Tôi sẽ ở lại cho đến khi quá trình phân tích về anh chàng này hoàn tất.”
Không ngờ tôi lại tìm được manh mối về ngôi sao thứ bảy ở đây.
Một vận may không thể bỏ qua. Và tôi vẫn còn nhiều thời gian trước khi trở về, theo lời hẹn với những người ở Townia.
“Ba ngày nữa. Tôi đã nói với các đồng đội của mình rằng lúc đó tôi sẽ quay lại.”
“Vâng, tôi sẽ cố gắng hoàn thành theo ý ngài.”
Theo ánh mắt của Yurnet, những mảnh xác của Nord run lên và bị hút vào một cánh cổng không gian.
Tôi quay sang Ridgion và Nihaku đang đứng đằng sau.
“Mọi người cũng đã vất vả rồi.”
"Hehe, cảm ơn chúa tể!"
“Tất cả là nhờ chủ nhân.”
Hai người không ai bảo ai, đồng loạt cúi đầu.
Tôi bật cười. Chưa bao giờ nghĩ rằng tôi có thể đối mặt với những nhân vật mà mình đã đào tạo, và giao tiếp với họ như chiến hữu.
Sau khi giải quyết vài tàn dư của trận chiến, tôi quay trở lại soái hạm Brunhilde.
Tôi định ở lại đây cho đến khi có kết quả phân tích.
Trong lúc Yurnet bận rộn, tôi đã thay cô ấy xử lý công việc của Niflheim.
Với sự giúp đỡ của Yurnet, tôi đã mở cửa sổ điều khiển chính, quản lý nó như cách tôi làm trên Trái đất. Tôi nhận được báo cáo từ cấp dưới và quyết định hướng triển khai, cũng như tiếp tục ký duyệt các hoạt động đã được lên kế hoạch. Dù cảm giác thật mới mẻ so với hồi quẹt ngón tay trên điện thoại, nhưng công việc vẫn trôi chảy như thường lệ.
Và trong thời gian rảnh rỗi, tôi tiếp tục đấu tay đôi với Ridgion.
"Hấp dẫn đấy." - Ridgion đứng cách tôi một đoạn, vẻ mặt hơi thẫn thờ.
“Lời khen nghe giả tạo quá.” - Tôi vừa nói vừa lau máu ở khóe miệng.
Tôi đã sử dụng Đăng Thiên, và tung ra Thiên Hồn đao để tấn công một đòn duy nhất. Chính xác hơn thì, cỉ một lần thôi cũng đủ vắt kiệt tất cả sức lực.
“Không, tôi nói thật lòng, thưa Chúa tể.”
"Điều đó không làm tôi vui hơn đâu" - Tôi bật cười, ôm lấy đôi chân run rẩy của mình - "Nhìn xem, tôi cố gắng thế này mà chỉ có thể đẩy lùi được anh.”
Thật vật, Ridgion đã lùi lại năm bước.
Mặc dù chúng tôi đã điều chỉnh các chỉ số của mình ngang bằng để có một trận chiến công bằng nhưng kết quả thì....
Đòn kết liễu toàn lực của tôi chỉ đẩy được anh ta lùi lại năm bước, và giờ đây anh ta đang khen ngợi tôi.
Điều này làm tôi cảm thấy mình còn yếu đuối đến nhường nào.
'Chà, đau chết mất.'
Tôi nốc cạn một lọ thuốc hồi phục cấp độ cao.
Cơn đau từ từ giảm dần.
Ngay cả khi hai bên đã hạn chế sức mạnh, hậu quả mà tôi phải gánh chịu cũng thật kinh khủng.
Thật may là toàn bộ khu vực huấn luyện được yểm phép thuật chữa lành. Trong một trận chiến thực sự, tôi sẽ gục ngã ngay lập tức.
“Kỹ năng này của ngài có tiềm năng phát triển to lớn." - Ridgion mỉm cười nhẹ nhàng - "Nó làm tôi nhớ đến Seris hồi trước.”
“Seris?”
“So với tôi, cô ấy thiếu sót ở nhiều mặt, nhưng cô ấy vẫn có thể thắng được những kẻ thù tưởng chừng bất khả thi".
“Chà, không đến mức thế đâu.”
“Đối với tôi thì đúng là như vậy.”
Trong lúc chúng tôi trò chuyện, quá trình hồi phục đã xong.
Dù sao thì đây cũng là một cơ hội hiếm có.
Biết đến khi nào tôi mới có dịp đấu với anh ta thêm nữa?
Nghĩ vậy, tôi lại thủ thế và giơ kiếm lên.
Vài ngày sau, vào buổi tối.
Còn một ngày nữa cho đến khi tôi trở về.
Tôi dự định sẽ trở lại Tonwnia vào hôm sau.
Khi tôi đang xử lý công việc tại văn phòng tạm thời của Brunhilde thì cánh cửa bật mở.
“Yurnet?”
"Vâng. Xin lỗi đã làm phiền ngài."
Yurnet từ từ bước về phía tôi. Cô mang theo một chiếc cặp da bên cạnh.
“Master, việc phân tích đã hoàn tất.”
"Tốt lắm. Đặt nó ở đó.”
Tôi mở chiếc cặp mà Yurnet đặt xuống.
Những nét chữ màu xanh được khắc trên những tờ giấy dày đặc. Các tài liệu đã được xử lý một cách kỳ diệu bằng ma thuật. Khi được đưa vào máy chiếu bên dưới bàn làm việc, chúng có thể được xem dưới dạng ảnh ba chiều.
Trong trận chiến với Liên minh, kẻ địch mạnh nhất là Chủ nhân phụ của Kaiser, Nord. Trước khi chết, cuối cùng anh ta đã đạt đến cấp độ 185.
Theo Yurnet, anh hùng này hẳn là bảy sao. Nếu chúng tôi không có kiến thức và kinh nghiệm dày dặn từ những trận chiến trước đây, chúng tôi có thể sẽ gặp rắc rối lớn với anh chàng này.
'Rốt cuộc anh ta đến từ đâu?'
Cần có 'Nghịch Thiên Thư' để thăng anh hùng lên bảy sao.
Cuốn sách Nghịch Thiên Thư là một vật phẩm siêu hiếm, chỉ có thể nhặt được sau khi chinh phục 'Hầm Ngục Ước Vọng Tối cao' - với xác suất cực thấp..
Điều này đã được giới thiệu trong hướng dẫn chính thức của Pick Me Up!
Vấn đề là, theo thông tin tình báo, Lãnh đạo của Liên minh - 'Kaiser32', đã biến mất sau trận chiến.
Mặc dù đã nhiều người cố gắng liên lạc qua trò chuyện và thư nhưng không có phản hồi. Tin nhắn cuối cùng của anh ấy là, "Ngươi không cần biết."
Comments
Post a Comment