Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 143 Phần 1: Gió xoay chiều
Trước mắt tôi, con rồng nằm cuộn lại, im lặng như một cục thịt bất động.
'...?'
Nó ta đang làm gì vậy?
Eloka đang niệm chú, chuẩn bị thi triển phép thuật.
Nếu nó không hành động gì, chắc chắn nó sẽ phải chịu một vết thương chí mạng.
'Hay là nó đã bỏ cuộc?' - Tôi thầm nghĩ.
Không... tôi chưa bao giờ nghe nói về một con Boss bỏ cuộc cả.
Trong lúc tôi suy nghĩ, Eloka đã niệm chú xong. Lần này chắc chắn là một đòn rất mạnh, vì toàn thân cô ấy sáng bừng lên dữ dội.
[…!]
Vì con rồng im lặng không cử động, nên nó trở thành một tấm bia hoàn hảo. Lần này, không có vụ nổ nào xảy ra. Thay vào đó, ngực của con rồng đột ngột sưng phồng lên và phát sáng.
Giống như ở tầng 20, Eloka đã nhắm ngọn lửa bùng lên ngay trong cơ thể con quái vật, để đạt được sát thương cao nhất.
Bất ngờ, con rồng quẫy đuôi và lao lên mặt nước.
Tôi nắm chắc thanh đại kiếm, vội vã đuổi theo. Nếu nó cố chạy trốn, tôi sẽ kết liễu nó.
Bỗng nhiên…
Ào!
Con rồng nhảy lên cao, và giữa cột nước tung bọt trắng xóa, hàm của nó mở rộng ra.
[Ktaart sử dụng Thủy Long Pháo]
‘Nó không tích tụ nước, nhưng lại sử dụng Long Pháo??'
Như vậy nghĩa là…!
Một ý tưởng điên rồ lóe lên trong đầu tôi. Tôi giật mình hô lớn.
“Edis!”
<Sao cơ, Han?>
“Hãy quay tàu ngay!”
<Thủy pháo hả? Chúng tôi có thể tránh được…>
Ngay khi cô ấy đang nói dở…
PHỪNG
Cột lửa phun ra từ miệng con rồng, phóng về con tàu phía xa.
Nếu là luồng nước của Thủy long pháo, dù bắn trúng cũng chỉ làm gãy thứ gì đó.
Tuy nhiên, thứ mà con rồng phun ra lần này là lửa. Một ngọn lửa ma thuật. Dù chỉ sượt qua cũng trở thành đòn chí mạng đối với con tàu gỗ.
"Chết tiệt." - Tôi cắn môi, trơ mắt nhìn ngọn lửa bùng lên từ mạn tàu.
Chẳng mấy chốc, khói bắt đầu bao trùm bầu trời.
Một diễn biến bất ngờ. Tôi đã không suy nghĩ thấu đáo về cơ chế kích hoạt của pháo nước. Chính xác hơn thì, tôi không bao giờ ngờ rằng một con rồng nước lại có thể phun ra lửa.
Giá như mình suy nghĩ kỹ lưỡng hơn một chút.' - Tôi thầm tự trách bản thân.
Nhìn khuôn mặt nhăn nhó của tôi, con rồng cất tiếng cười lớn.
<Khakhakhaahaha! Khụ! Khakhakha!>
Miệng con rồng chảy đầy máu, vài chiếc răng rụng lả tả, nhưng khuôn mặt nó đầy vẻ giễu cợt.
Oạp
Theo sau tôi, Jenna cũng ngoi lên khỏi mặt nước. Ánh mắt cô ngỡ ngàng, hướng về phía con tàu đang bốc cháy.
"Huh? Tại sao con tàu lại đột ngột như vậy?!”
Tôi nheo mắt lại.
Ngọn lửa đã lan sang boong tàu.
Trên boong tàu, các anh hùng cua chúng tôi và lũ quái vật đang chiến đấu khốc liệt. Đám người cá từ dưới biển đang trèo lên mạn tàu lên boong.
Con rồng khổng lồ quẫy nước thật mạnh rồi ngụp đầu xuống nước.
Cùng lúc đó, các thành viên khác cũng trồi lên lên. Velkist nhíu mày.
"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?"
“Nó phun lửa của Eloka về phía tàu của chúng ta.”
"Cái gì cơ? Còn có thể làm vậy nữa hả??”
Thủy Long pháo hoạt động bằng cách bắn nước và không khí từ phổi của nó. Nếu thay "nước" bằng "lửa" thì cũng có thể lắm.
Chỉ là tôi chưa nghĩ tới thôi.
<Han!>
Một giọng nói tuyệt vọng lọt vào tai tôi. Thật bất ngờ, đó là giọng của Kishasha.
<Không ai nói với chúng tôi rằng con tàu sẽ bốc cháy! Chúng tôi không biết bơi! Chúng tôi phải làm gì đây…?>
"Chờ một lát."
Tôi nhìn xung quanh.
Con rồng khổng lồ đã quẫy đuôi và lặn sâu xuống làn nước.
“Có lẽ nó đang câu giờ để chờ chữa trị vết thương.”
Trong hoàn cảnh bình thường, tôi sẽ đuổi theo để kết liễu nó, nhưng giờ không còn thời gian cho việc đó nữa.
Đầu tiên, chúng tôi phải giải quyết tình hình hiện tại.
“Katiio!”
Chiếc khinh khí cầu vội vã tiến đến gần, đồng thời Katiio lao ra khỏi phòng điều khiển.
"Tôi đây!"
“Hãy đến tượng nữ thần. Giúp họ."
"Còn mọi người?"
“Velkist, Neryssa. Hãy đi cùng Katiio.” - Tôi quay sang Jenna và Eloka - "Chúng tôi sẽ ở lại."
“Chỉ có ba người chúng ta sẽ chiến đấu với tên trùm?” - Jenna ngơ ngác.
"…Đúng vậy."
Nếu tượng nữ thần bị lấy đi thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Mất khả năng thở dưới nước sẽ khiến việc tiếp tục chiến đấu trở nên khó khăn. Phải cố gắng ngăn chặn nguy cơ này.
Tôi đã bảo Edis tập bơi và chiến đấu dưới nước, nhưng theo báo cáo, trình độ của họ không cao. Mất tàu và bị kéo xuống nước đồng nghĩa với việc đội tiếp viện bị tiêu diệt ngay lập tức.
“Tôi, tôi…” - Eloka cúi đầu lắp bắp.
"Im nào. Đó không phải lỗi của cô." - Tôi ngắt lời - “Đó chỉ là một rắc rối nhỏ thôi. Chúng ta có thể giải quyết vấn đề đó.”
Brừm! Brừm!
Chiếc phi thuyền chở Velkist và Neryssa cất cánh.
Nhưng tôi không thể chú ý tới chiếc phi thuyền, bởi những thông báo cho biết trạng thái sợ hãi và chảy máu của các anh hùng liên tục xuất hiện ở phía bên phải tầm nhìn của tôi.
Không lâu sau....
['Jeril(★★★)' đã quay trở lại vòng tay của nữ thần! Tinh thần chiến đấu của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]
['Shurgan(★★★)' đã quay trở lại vòng tay của nữ thần! Tinh thần chiến đấu của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]
Hai người đã chết.
'Mọi thứ đã trở nên phức tạp khủng khiếp.'
Các anh hùng đang bị vây khốn.
Họ phải chiến đấu với lũ quái vật phía trước đồng thời tìm kiếm ngọn lửa phía sau. Edis đang cố gắng hết sức để xử lý tình hình, nhưng rõ ràng là họ đang bị áp đảo.
<Han, chuyện quái quỷ gì vậy…!>
"Tôi xin lỗi. Đó là sai lầm của tôi.”
<Sai lầm?>
“Phi thuyền sẽ sớm tới chỗ mọi người. Hãy bỏ con tàu gỗ lại, và di chuyển sang phi thuyền cùng với Prias. Nếu không cầm cự được thì bỏ tượng nữ thần cũng không sao. Chỉ cần đừng chết là được.”
<Đợi đã, tôi không hiểu!>
Luồng liên lạc bị ngắt giữa chừng.
Thế rồi, giọng run rẩy của Eloka vang lên.
“là... là vậy sao?”
"Cô đang nói về cái gì vậy?"
Nước da của Eloka đã trở nên tái nhợt.
“Nó phun ra ma thuật lửa của tôi phải không?”
"Đúng."
“Phép thuật của tôi khiến con tàu bốc cháy…”
['Aril(★★)' đã quay trở lại vòng tay của nữ thần. Tinh thần chiến đấu của cô ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]
['Lilinia(★★★)' rơi vào hoảng loạn. Tất cả chỉ số giảm 50%.']
Những tân binh đang chết dần.
Quái vật cứ tràn lên ngập con tàu, tấn công họ. Máu và khói lửa tràn ngập boong tàu gỗ .
"Đó là lỗi của tôi…"
“Chị.” - Jenna hạ giọng - “Không ai biết điều này sẽ xảy ra. Đúng không, oppa? Chị Eloka không có lỗi phải không? Không có gì sai khi cố gắng hết sức mình ”.
“Đúng vậy. Nếu ai đó có lỗi, thì là tôi. Tôi đã không lường trước được vấn đề.”
“Chà, em không mong đợi câu trả lời kiểu đó đâu.” - Jenna thở dài rồi nói tiếp - "Chúng ta làm gì bây giờ? Con quái vật dường như đã xuống nước. Và ở đó có vẻ nguy hiểm.”
Đội hình trên con tàu gỗ đã sụp đổ khi phần đuôi tàu bốc cháy.
Không thể cùng lúc chiến đấu với lũ quái vật phía trước và dập tắt ngọn lửa. iến trận chiến thành một cuộc hỗn chiến hỗn loạn. Trong một cuộc hỗn chiến, thương vong là không thể tránh khỏi.
'…'
Một tính toán sai lầm đau đớn.
Tôi nghiến răng mạnh đến mức có thể nếm được vị tanh của máu.
Tôi nuốt nước bọt. Mọi thứ vẫn chưa kết thúc. Nếu bỏ cuộc bây giờ mới là thất bại thực sự.
'Con rồng quỷ quyệt đó... Bản thân nó cũng bị thiệt hại.'
Không phải vô cớ mà nó quay người bỏ chạy. Ban nãy, lý do khiến nó không tấn công chúng tôi trên mặt nước; là bởi vì nó không thể làm được.
Ngậm ngọn lửa ma thuật của Eloka và bắn xuyên qua cổ họng, chắc chắn nó sẽ bị thương nặng. Chắc hẳn bên trong cổ nó đã bị cháy giòn rồi.
Tôi nhíu mày mô phỏng trong đầu, tính toán tình thế của cả địch và ta, nghĩ cách ứng phó.
'…'
Cuối cùng, tôi đưa mắt nhìn lại con tàu gỗ. Phần lớn boong tàu đã bị quái vật chiếm giữ và con tàu đang dần chìm xuống. Chỉ còn một chút nữa là đối phương sẽ kiểm soát được tượng nữ thần.
Tôi thở dài rồi đưa tay lên tai.
“Edis.”
<… Vâng?>
“Hãy bỏ tượng nữ thần đi. Mau di chuyển đến khinh khí cầu."
Mục Lục
Chương 82-1
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Mé t biết ngay mà game này mà dễ thế éo nào đc
ReplyDelete