Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 119: Đường lên đỉnh tượng đá (Phần 2)

Khi khoảng trống nơi làn khói lan rộng ra, một thứ gì đó khổng lồ xuất hiện.

“Kraaaa!”

[Orge Lv.23]

Là một thứ khá rắc rối. Nhưng… nó ngoi lên không đúng lúc chút nào. Tất cả chúng tôi đã sẵn sàng đón tiếp nó.

“Không đến lượt mày ra ngoài đâu.”

Tôi cười khẩy và ra hiệu cho Jenna.

Phập phập phập!

Ba mũi tên liên tiếp xuyên qua trán nó.

Tôi hạ thấp eo, dùng hai tay siết cổ nó và dồn sức vào cánh tay. 

Soạt

Tôi vung mạnh theo chiều ngang. Cơ cổ dày của con Ogre bị xé toạc, phun máu như mưa. Tôi vung chân đá, và cái đầu của nó rơi xuống đám lửa.

Chúng tôi đã lên tới khuỷu tay bức tượng.

Độ nghiêng của cánh tay trở nên dốc hơn. Ánh sáng từ vòng tròn ma thuật quấn quanh cánh tay đang mờ dần.

Krrkrkrk. 

Cánh tay của bức tượng lại rung chuyển.

[Người thằn lằn Lv.25] X 13

“Krik!”

“Bọn này đông ghê thật.”

Velkist, người đầy máu, cười khúc khích.

Chà, nhờ hàng ngày tập vung kiếm cả ngàn lần nên cậu ta không hề biết mệt. Tôi đoán là vậy.


<Cái thứ ba… Hm, cái gì thế này?>


“Chuyện gì đang xảy ra vậy Kishasha?”


<Thiết bị chạy rồi! Nó thoát lên trên.>


“Nó trốn thoát à?” 

Krkrkrkr

Như để chứng minh, tôi nghe thấy những âm thanh máy móc và có thứ gì đó nổi lên.

Đó là một viên pha lê khổng lồ tỏa sáng màu xanh lam, ngoi lên khỏi nền đá.

Tôi cười và nói: “Chúng tôi sẽ giải quyết thứ đí. Cô cứ tiếp tục đi.”


<Được rồi!>

Sau khi ngắt kết nối liên lạc, tôi hét lên: “Phá hủy nó!”


“Kiakaka!”

Đám Người thằn lằn bao quanh viên pha lê, liều chết bảo vệ nó.

Tuy nhiên, mọi sự kháng cự đều vô ích, Velkist và Neryssa lao vào từ cả hai phía, đã tàn sát 5 tên người thằn lằn ngay lập tức. Những mũi tên của Jenna xuyên qua tấm khiên gỗ thô sơ , hạ gục những người thằn lằn còn sót lại. Và cuối cùng, tôi vung kiếm lao tới.


Kwachang.


Khi lưỡi kiếm chém vào, viên pha lê vỡ tan như thủy tinh.

Lập tức…


[Cảnh báo!]

['Hệ thống tự vệ' của bức tượng tiến lên giai đoạn 3.]


Cách đó 100 mét, khuôn mặt của bức tượng cao sừng sững như một tòa nhà bị méo mó.

Một ánh sáng trắng bắt đầu tụ lại trong hai mắt của nó.


[Bức tượng cổ đang sử dụng ‘Xạ nhãn’!]

"Cái quái gì cơ…?"

Sửng sốt, tôi vội vã nắm lấy đầu Eloka và ấn nó xuống. Cùng lúc đó, tôi ép cơ thể mình xuống sàn. 

Những người còn lại cũng vội vã làm theo.

CHÍU

Tia sáng trắng từ mắt trái bức tượng xẹt qua chỗ chúng tôi vừa đứng. 

Ba Người thằn lằn trúng tia sáng đã bốc hơi vào hư vô.

“Oppa, những thứ kỳ lạ bắt đầu xuất hiện rồi đấy.”

Jenna, người đang nằm cạnh tôi, nói một cách thất vọng.

['Biddin (★★★)' trở lại vòng tay của nữ thần! Quyết tâm của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]

['Rosa (★★)' đã rơi vào trạng thái nguy kịch. Mạng sống của cô ấy đang gặp nguy hiểm!]


Những tin nhắn thông báo thương vong lần lượt xuất hiện.

“Bên dưới có vẻ cũng gặp khó khăn.”

<Han, có một phép thuật kì lạ…>

“Bên dưới có gặp phải Xạ Nhãn không?”

<Xạ nhãn? Mắt?>

“Chà, dù nó là gì đi nữa, hãy kể cho tôi nghe chuyện gì đã xảy ra.”

<Lúc đầu, một chiếc ballista xuất hiện. Sau đó, một tia lửa gì đó cực nhanh. Lần này…>

"Thế là đủ rồi."


Tôi cắt đứt liên lạc và đứng dậy. Sau khi tra kiếm vào vỏ, tôi nói với mọi người : "Bảo vệ tôi nhé."

Jenna ngay lập tức nạp tên, sẵn sàng nhắm mục tiêu.

Chúng tôi leo lên dốc. Những mũi tên lao về phía hai Người thằn lằn đang lao tới từ. Chúng ngã xuống với những mũi tên cắm vào đầu. Neryssa, người chờ sẵn ở bên dưới, kết liễu chúng bằng thanh liễu kiếm của mình.

Tôi nhảy sang một bên như thể đang lướt đi, né tia sang trắng chiếu vào mình. 

Lần này là chùm tia từ mắt phải.


"Anh đang cố làm gì vậy?"

Tôi không trả lời.

50m.

30m.

Khi khoảng cách chỉ còn 20m, một gã người thằn lằn mặc giáp trụ xông lên, đâm giáo vào tôi.

Tôi né cú đâm và xoay người lại. Dùng tay kẹp ngọn giáo vào bên sườn, tôi giật nó ra khỏi tay gã người thằn lằn và đạp hắn khỏi vách đá.

Brrrrr

Con mắt của bức tượng lại bắt đầu lóe sáng.

Tôi nắm lấy ngọn giáo bằng tay phải và vung mạnh. Ngọn giáo bay vút đi, tạo ra âm thanh xé gió và xuyên qua con mắt của bức tượng. 

Phập!

Đôi mắt đang phát ra ánh sáng thì tắt phụt và tối sầm lại.

"Wow?"

“Vấn đề đã được giải quyết. Tiếp tục chiến đấu đi."

“Tiền bối, anh học được những kỹ năng như vậy ở đâu thế?” - Velkist vừa nói vừa đâm thanh kiếm của mình vào cổ một Gã người thằn lằn.

“Học mót vớ vẩn thôi, chưa đủ để gọi là kỹ năng.”

Tôi lại rút kiếm ra.

Nhìn xuống, mặt đất có vẻ xa xăm.

Chúng tôi đã leo lên trời cao hàng trăm mét. Bây giờ, những vòng tròn ma thuật quấn quanh cánh tay ngày càng mờ đi.

Thịch! Thịch thịch!

Đột nhiên, cánh tay rung chuyển dữ dội. Eloka mất thăng bằng và loạng choạng. Tôi vội lao tới và tóm lấy cô ấy.

“C-cảm ơn anh. Suýt nữa thì toi! "

“Tôi không biết đó là loại phép thuật gì, nhưng có vẻ như nó sẽ không tồn tại được lâu nữa đâu.” - Jenna lo lắng thốt lên.

“Ít nhất chúng ta cần phải đến được vai bức tượng.” - Tôi trả lời và nhìn về phía trước.

Khoảng mười lăm Người thằn lằn đang lăm lăm vũ khí.  Phía sau chúng có một lan can, một hành lang và một cây cầu. Nếu chúng tôi giành được vị trí đó thì sẽ có đủ không gian để hành động.


<Đã xong cái thứ tư!>

Phì phì phì

Ngay khi Kishasha thông báo, hơi nước phun trào dữ dội, tạo thành một màn khói dày đặc.


“Kiaiiak!”

“Kaaaia ak!”

“Ka ak!”


Vài gã người thằn lằn bị làn hơi nước phun vào, chúng loạng choạng và ngã xuống.


[Hiệu ứng ràng buộc đã bị vô hiệu hóa!]

[Bức tượng đá cổ xưa đã thoát khỏi sức mạnh của nữ thần!]


Nắm đấm của bức tượng - vốn bị mắc kẹt trong lòng đất - bắt đầu rung rinh.

Độ dốc của cánh tay gày càng lớn.


“Oppa ơi, có vẻ như chúng ta không còn nhiều thời gian nữa!” - Jenna kêu lên thất thanh.


Một gã người thằn lằn vung kiếm vào tôi.

Tôi cúi đầu xuống để tránh nó, sau đó nâng Gã người thằn lằn bằng vai và lật hắn lại. Hắn ta ngã xuống, phát ra một âm thanh thảm thiết, lăn lông lốc xuống dưới như một hòn đá.

Cạch cạch cạch

Độ nghiêng của cánh tay lại tăng lên.

"Tôi sẽ đi trước!"

Jenna leo lên con đường dốc như đang bay.

Con dao găm trên tay cô quay nhanh, lóe sáng.

Hai gã người thằn lằn xui xẻo ngã xuống, máu bắn tung tóe.

Sau đó Neryssa cũng di chuyển.

Bảy con dao ném đi, cắm vào cơ thể ba tên người thằn lằn.

Chúng nghẹn ngào không kịp kêu tiếng nào và ngã xuống. Dòng máu đỏ phun ra nửa chừng thì chuyển sang màu tím.

Dao tẩm độc của Neryssa vẫn đáng sợ như mọi khi.

Tiếp theo, Jenna và Neryssa trèo lên vai bức tượng.

Krkrkrkr

Bức tượng rên rỉ.

“Eloka, Velkist. Đi đi!"

"Còn anh thì sao?"

“Tôi sẽ là người cuối cùng.”

Một cái lỗ tiếp tục mở ra bên cạnh cánh tay, và một gã người thằn lằn khác xuất hiện.

Ngay khi gã người thằn lằn thè lưỡi ra dọa dẫm, mũi tên của Jenna đã xuyên qua hộp sọ của nó.

Velkist, người đang hỗ trợ Eloka, bất ngờ bị hụt chân.

Góc cánh tay giờ đã lên tới gần 70 độ. Tôi vội nắm lấy một mỏm đá nhô ra và dùng chân đẩy mạnh.

“Kiaak!”

Gã người thằn lằn đang cố vung kiếm vào Eloka thì bị tôi đạp cho một cú và ngã lăn xuống. Trong lúc ấy, Neryssa cùng Jenna đưa tay kéo Velkist và Eloka lên.


“Giờ đến lượt tôi.”

Tôi bắt đầu leo lên cánh tay.

Độ dốc lúc này đã đạt tới 80 độ.

Tôi dùng tay nắm lấy những tảng đá và thọc chân vào như thể đang leo lên một vách đá.

Ở trên cao, Jenna đang vươn tay ra khỏi vai bức tượng, cố gắng đỡ tôi..


“Chết tiệt... Không có chỗ đứng.”


Khu vực giữa vai và cánh tay rất bằng phẳng, không có mỏm đá nào để bấu víu. 

Lựa chọn duy nhất là nhảy. Tôi giậm chân với tất cả sức lực của mình, và...

Khoảnh khắc tôi cố tóm lấy cánh tay Jenna,


Bangg!


Bức tượng rung chuyển dữ dội.


Bàn tay của tôi và bàn tay của Jenna hụt nhau giữa không trung.


"Ôi không!! Oppa!”


Cơ thể tôi bắt đầu rơi xuống đột ngột.


“Oppa! Không!!”


Tốc độ rơi của tôi dần tăng lên.


“Uhh, không thể nào, không!!”


Tôi quay người, siết chặt Bifrost ngược lại và đâm nó vào cơ thể bức tượng.

Vấn đề là Bifrost quá sắc nên nó liên tục xẻ đá ra.

Kagagagak!

Ngọn lửa xanh bùng lên khi lưỡi kiếm cọ sát vào đá. 

Xoẹt xoẹt xoẹt

Cứ thế, tôi trượt xuống khoảng 100 mét.

'Thế này không ổn!'

Chỉ riêng Bifrost không đủ để tôi trụ lại. Tôi rút một con dao găm từ tay trái của mình và đâm một cú nữa

‘Thêm cái này nữa!’

Con dao găm lấp lánh dưới ánh mặt trời, xuyên thủng một lỗ trên bức tượng đá một cách hoàn hảo. Tiếp theo, tôi vặn thanh trường kiếm trong tay phải, xoay nó một góc 90 độ để lưỡi kiếm không cắt vào đá thành một vết nứt khác để ngăn cú rơi.


Cuối cùng, cơ thể của tôi đã dừng lại, cách mặt đất vài trăm mét.

Tôi bị treo lơ lửng giữa không trung. Phía dưới, một cơn lốc cát và lửa đang cuộn xoáy dữ dội.

Giữa tình huống nguy cấp đó...

[Click!] (Tiếng nhấp chuột)

[Bạn đã chụp ảnh màn hình. Hình ảnh sẽ được lưu trong thư viện.]


????

Lê Thị Thúy - 06062163301 TPBank


Mục lục:

Chương 122

Chương 121

Chương 120

Chương 119 -2

Chương 119 -1

Chương 118

Chương 117

Chương 116

Chương 115

Chương 114

Chương 113

Chương 112

Chương 111

Chương 110

Chương 109-P2

Chương 109-P1

Chương 108

Chương 107

Chương 106

Chương 105

Chương 104

Chương 103

Chương 102

Chương 101

Chương 100

Chương 99

Chương 98 P2

Chương 98

Chương 97

Chương 96 

Chương 95 P2

Chương 95 

Chương 94 P2

Chương 94

Chương 93

Chương 92

Chương 91

Chương 90

Chương 89

Chương 88

Chương 87

Chương 86

Chương 85-2

Chương 85-1

Chương 84-2

Chương 84-1

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)