Gacha Vô hạn truyện chữ - Chương 110: Quay lại tầng 25

Sau khi trở lại sân tập tầng ba, tôi nói chuyện với các thành viên.

“Ngày mai chúng ta sẽ lên tầng 25. Đã lâu rồi chúng ta mới có một trận chiến thực sự.”

"Tuyệt" - Velkist vừa ngồi nâng tạ vừa nói.

Trọng lượng mỗi bên tạ khoảng 30kg. Anh ta nâng nó lên rồi hạ xuống như một cái máy.

“Vậy hôm nay chúng ta sẽ thức cả đêm để luyện tập phải không? Nếu không lấy lại cảm giác chiến đấu thì không ổn đâu.”

“Không, không có chuyện thức suốt đêm. Như thế không khác gì tàn phá sức khỏe. Thay vào đó, chúng ta sẽ tập nặng hơn bình thường. Hãy bảo mọi người tập hợp lại.”

“Tôi sẽ gọi Eloka.” - Neryssa gật đầu đi vào cánh cửa của Sảnh Phép thuật.

Tiếp theo, Jenna từ trường bắn bước xuống

Không lâu sau, Eloka bước ra cùng với Neryssa.

“Chúng ta sẽ bắt đầu ngay ngày mai à?”

“Uhm. Sao thế, cô có vấn đề gì với chuyện đó à?”

“Không phải là tôi có vấn đề… Chỉ là tôi sợ chúng ta chưa chuẩn bị tốt. Anh bị mất khiên rồi à? Ngay cả chúng tôi cũng đã thay đổi. Tham chiến ngay hôm sau liệu có hấp tấp quá không?”

"Đừng lo lắng. Vai trò của cô sẽ không thay đổi nhiều. Cứ làm những gì mà cô đang làm đi. Tôi không có khiên, nhưng vai trò của tôi trong nhóm vẫn như cũ."

Tôi đảm nhận vai trò tiên phong cùng với Velkist. Jenna tập trung bắn tên từ xa, Neryssa sử dụng kỹ năng chiến đấu tầm trung để bao quát đội hình, còn Eloka sử dụng phép thuật ở phía sau. Đó là một đội hình đơn giản nhưng hiệu quả.


‘Không quan trọng mình đã trở nên mạnh mẽ như thế nào....’

Tôi vẫn sẽ chiến đấu cùng đồng đội.


Kề vai chiến đấu, cùng nhau leo tháp. Đó là một quy tắc cơ bản ở Pick Me Up. 

Tôi biết rõ cái kết dành cho những anh hùng quá tự ti.


Tôi gọi thêm Tổ đội hai đến để phối hợp tác chiến đội hình.

Ngay khi tôi hỏi, Edis gật đầu đồng ý. Cô ấy nói rằng mình sẽ giúp đỡ bất cứ lúc nào, rằng bản thân cô ấy cũng háo hức chờ đợi để được tập luyện cùng chúng tôi.

“Từ bên trái qua là Annan, Benik, Lilinia.”

Edis giới thiệu các thành viên mới gia nhập Tổ đội hai.

Cả ba người đều không lớn tuổi lắm, chỉ khoảng đôi mươi. Đôi mắt họ lấp lánh ánh ngưỡng mộ khi nhìn tôi.

“Em đã nghe nhiều về anh rồi, đại ca! Thậm anh còn đánh bại Rồng Đen. Thật là tuyệt."

Annan đến gần tôi và hoa tay múa chân. Đó là một chàng trai trẻ có mái tóc vàng óng. 

Cậu ta mặc áo giáp da đơn giản, đeo một thanh trường kiếm bóng loáng ở thắt lưng và một chiếc khiên tròn sau lưng.

Chính là kiểu trang phục của tôi.

"Anh chàng này…"

Nhìn Annan, tôi nhớ lại điều gì đó trong quá khứ.

Đã từng có hai người gọi tôi là “đại ca"” và đi theo tôi khắp nơi. Họ cũng sử dụng kiểu vũ khí như tôi. Họ đã bị thương và chết ở tầng 5.

'Zeet và Hanson...'

Tôi mỉm cười cay đắng.

Tôi không hề hối tiếc và nếu lâm vào tình huống đó thêm lần nữa, chắc chắn tôi vẫn giữ nguyên lựa chọn. Nhưng trong lòng tôi không khỏi xót xa.

Khi tôi còn đang suy nghĩ, người thứ hai đã bước lên.

“Tôi là Benik. Tôi đã nghe rất nhiều về anh. Rất vui được gặp anh."

“Trông anh ta đần đần thế này thôi nhưng khi gặp chuyện thì máu lửa lắm đấy.” - Annan cười khúc khích.

“Nào! Đừng nói những điều không cần thiết.” - Benik đỏ mặt và giật mình.

Anh ta mang một cặp dao găm và đeo chiếc cung nhỏ ở sau lưng, cùng loại vũ khí với Edis.

“Tôi, tôi là Lilinia.”

Cuối cùng, cô gái trẻ đứng sau họ ngượng ngùng cúi chào tôi.

Không hiểu vì sao, cử động của cô ấy có vẻ khá cứng nhắc. Sau lưng cô là một ngọn giáo lớn, thậm chí cao gấp rưỡi cô. 

Đưa mắt nhìn ba người họ, Edis nói.

“Họ đã tham gia tổ đội hai cách đây hai tuần. Họ rất nhiệt tình và hiệu suất chiến đấu của họ không tệ. Họ sẽ giúp ích rất nhiều cho các nhiệm vụ trong tương lai.”

"Chúng tôi sẽ làm hết sức có thể!" - Cả ba đồng thanh.

“Giọng của bạn to quá.” - Edis mỉm cười nhẹ nhàng.

Đó là nụ cười mà đã lâu rồi tôi không thấy. Tôi thì thầm nhỏ với Edis, cố gắng không để ba người kia nghe thấy.

“Tôi biết cô rất quan tâm đến đàn em, nhưng có chừng mực thôi. Nếu cô cứ thế này, tương lai sẽ khó khăn hơn đấy.”

"Không sao đâu." - Edis khẳng định - “Lần này, chúng ta sẽ không để ai chết cả.”

"...."


‘Một người phụ nữ khó đoán.’- Tôi thầm nhủ.


Edis Callen.

Cô ấy là kiểu người "trong nóng ngoài lạnh". Dù bề ngoài có vẻ lạnh lùng nhưng lại thầm quan tâm đến những người xung quanh. Khi Asher và Diran qua đời, trông cô ấy có vẻ bình tĩnh, nhưng tôi biết rằng cô ấy rất đau lòng. 

Rõ ràng là không giống lính đánh thuê thông thường.

Tôi nhìn ba tân binh của tổ đội hai.

Annan sôi nổi, Benik điềm tĩnh và Lilinia trầm lặng. Nhìn thoáng qua cũng thấy, họ dường như rất hợp nhau. Nó làm tôi nhớ tới bộ ba ngày xưa.

‘Chà, mình suy nghĩ lan man quá rồi.’

Tôi lắc đầu. Không có thời gian để chìm đắm trong suy tưởng. Nếu muốn lát nữa yên tâm ngủ ngon, thì ngay bây giờ tôi phải tập trung vào việc tập luyện. 

Xoẹt

Tôi rút kiếm ra.

“Chúng ta đừng lãng phí thời gian nữa. Thành lập nhóm năm người. Hãy tấn công chúng tôi như thể các bạn đang cố giết kẻ thù vậy.”

“Thật... thật ấy hả?” - Lilinia ôm cây thương gỗ và lo lắng hỏi.

“Trông tôi giống đang đùa không? Bỏ mấy vũ khí bằng gỗ ra chỗ khác, và sử dụng vũ khí thật của mọi người. Nếu bị thương cũng sẽ được hồi phục, không sao cả."

“Hãy làm theo lời Han gợi ý. Mọi người không cần phải cảm thấy áp lực đâu.”

Lilinia gật đầu và rút cây thương dài của mình ra.

Edis cũng rút con dao găm của mình ra. Theo sau cô, Roderick, Benik và Anan lần lượt lấy vũ khí.


‘Họ chưa đủ kỹ năng.”


Edis và Roderick khá mạnh. Nhưng ba người ở phía sau vẫn còn kém lắm. Chỉ cần nhìn vào cách họ lúng túng rút vũ khí cũng đủ thấy rồi.

“Cô gái nhút nhát đó từng ở cùng nhóm với tôi.” - Velkist rút kiếm ra và nở nụ cười lạnh lẽo.

"Cậu biết cô ấy à?"

“Biết chứ. Cô ấy xuất hiện ngay bên cạnh tôi, khi chúng tôi được triệu tập lần đầu tiên. Cô sợ hãi đến nỗi đứng ỳ ra và chắn đường. Tôi tưởng cô ấy sẽ bị mắc kẹt ở tầng 1 đến hết đời, nhưng bằng cách nào đó, cô ấy đã tiến xa đến tận đây.”

“Thực ra cô ấy có tài năng. Chỉ là sự mềm yếu của cô ấy đang cản đường.” - Neryssa nói thêm.

Tổ đội hai tập trung thành một vòng tròn và thảo luận về kế hoạch của họ.

Chứng kiến cảnh này, Eloka phàn nàn.

“Bầu không khí mới khác biệt làm sao. Trông họ đoàn kết thân ái chưa kìa! Trong khi nhóm này toàn một đám người lạnh lùng băng giá - trừ tôi! Không đùa giỡn, không thảo luận, cũng không lãng mạn gì hết trơn!”

“Niềm vui có giúp cô sống sót không?”

"Đồng ý." - Jenna chen vào.

“Haizz, tôi biết mà” - Eloka lắc đầu và chậm rãi bước đi.


Tổ đội hai nhanh chóng hình thành đội hình của mình.

Một lúc sau, hai nhóm lao vào nhau.

Mục tiêu chính là nâng cao cảm giác chiến đấu của chúng tôi.

Có lẽ nếu nghiêm túc, tôi có thể giải quyết cả tổ đội hai, nhưng lần này tôi đã kiềm chế không làm như vậy. Điều quan trọng là duy trì đội hình trong khi phục hồi cảm quan và phản xạ. Thế nên,  chúng tôi bắt đầu thực hành trò kéo co giữa các đội hình.


Mục đích thứ nhất của việc lập đội hình là duy trì hiệu quả chiến đấu đồng thời giảm mức tiêu hao thể lực của các thành viên. Mục tiêu thứ hai là tăng cường sức mạnh và khắc phục điểm yếu của nhau.

Dù tôi mạnh lên nhiều, nhưng sức phá hoại của tôi cũng không thể sánh được với hỏa lực ma pháp của Eloka.

Hơn nữa, nhận được sự hỗ trợ tầm xa từ các thành viên phía sau còn mạnh hơn gấp nhiều lần so với việc chiến đấu một mình.

Trong trường hợp này, tổ đội hai đóng vai trò là một đối thủ tập luyện tốt.

Mục tiêu của tổ đội hai liên tục thay đổi. Đôi khi, họ tập trung tấn công Eloka, sau đó tập trung vào tôi và Velkist, và thỉnh thoảng tấn công Jenna và Neryssa. 

Chiến đấu tự do như thế này, cho phép chúng tôi phục hồi những giác quan cũ của mình.

“Kiếm gỗ chẳng thể đe dọa được ai. Thật nhàm chán!" 

Velkist càu nhàu, nhưng tôi cũng đành chịu. Không còn cách nào khác.

Chúng tôi không thể áp đặt phong cách huấn luyện của tổ đội 1 - vốn hoàn toàn không sử dụng vũ khí luyện tập - lên tổ đội hai. Mỗi bên đều có những đặc điểm riêng.

Khi màn đêm trở nên tối hơn, chúng tôi tạm nghỉ


Tranh thủ giờ giải lao, Edis tiến lại chỗ tôi.

“Han, đừng dễ dãi như vừa rồi.”

“Tôi không làm vậy.”

“Anh chỉ tập trung vào phòng thủ. Họ cũng cần phải bị tổn thương một chút.”

“Vậy tôi có thể giết họ được không?”

"Tất nhiên là không thể!"

“Đùa thôi.” - Tôi cười và nhìn lại.

“Tóm lại, anh đã nghe rồi phải không? Anh có thể làm bất cứ điều gì bạn muốn, miễn là anh không giết họ.

“…Đừng hối tiếc nha.”

Trong cuộc đụng độ tiếp theo, ba thành viên của tổ đội hai bị loại khỏi vòng chiến trong thời gian chưa đầy một phút.

Tôi đã cố ý giảm sức mạnh của mình ở một mức độ nào đó, nhưng việc họ bị thương là điều không thể tránh khỏi. 

Dù sao đi nữa, xem ra chúng tôi đã đạt được một phần mục tiêu, thông qua buổi tập luyện này.

“Cảm giác chiến đấu đã quay về rồi đấy, keke.”

“Phần còn lại thì chờ đến khi thực chiến, phải không?”

"Đúng rồi."

Việc huấn luyện không thể thay thế cho những trận chiến thực sự.

Mục tiêu là tầng 25. Các tầng thấp hơn cũng không tệ, nhưng chúng tôi đã lãng phí đủ thời gian rồi. Đối thủ ở tầng 25... tôi nghĩ là hoàn toàn phù hợp với năng lực chiến đấu của cả đội.

Tôi giải thích về chiến trường và địch thủ ở tầng 25 cho từng thành viên.

Một sa mạc.

Hàng trăm người thằn lằn sẽ xuất hiện.

“Chiến binh người thằn lằn không có gì đặc biệt cả. Xử lý chúng giống như cách chúng ta đối phó với yêu tinh. Nhưng đám pháp sư thì hơi phiền toái. Hãy giết chúng ngay khi chúng xuất hiện. Jenna, nhiệm vụ này giao cho cô nhé.”

“Nhưng... phân biệt chiến binh và pháp sư bằng cách gì? Nếu tất cả bọn chúng đều trông giống nhau thì biết làm thế nào?”

“Vũ khí. Mỗi loại dùng một dạng vũ khí khác nhau. Vào trận là cô sẽ thấy".

Nếu bạn không kịp thời xử lý những tên pháp sư, chúng sẽ buff cho đám chiến binh, và tình hình có thể trở nên khá rắc rối.

“Nhưng, ở sa mạc… trời có nóng không?” - Eloka nhăn mày.

"Có, rất nóng."

“Ẹc... Tôi cảm thấy hơi căng rồi đấy.” - Eloka đưa tay gãi đầu.

Đó là một mối lo lắng hoàn toàn hợp lý. Chiến trường dạng sa mạc không phải là môi trường thoải mái để chiến đấu. 

Khi tôi xem lại trận chiến, tôi không bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ của môi trường, nhưng khi bước vào chiến đấu thì mọi chuyện sẽ khác.

“Yên tâm, tôi sẽ xử lý vấn đề đó. Mọi người không cần phải lo lắng về chuyện này đâu".

“Thật à?”

"Uhm. Đi tắm rửa và ngủ một giấc đi. Mai sẽ là một ngày vất vả đấy.” - Tôi vừa nói vừa đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình.

Để các thành viên lại phía sau, tôi đi xuống tầng một.

Đích đến của tôi là nhà kho. Đó là nơi cất giữ hàng chục món đồ. Khi bước xuống cầu thang, tôi lẩm bẩm một mình.

“Iselle.”

[Vâng!]

Không khí rung chuyển, và Iselle bật ra.

Dù tôi chỉ khẽ gọi nhưng cô ấy đã trả lời ngay lập tức.

“Tôi muốn thao túng thông tin.”

[Hả? Ngài đang nói về cái gì vậy? Thao túng thông tin?]

Tôi giơ cao chiếc nhẫn nằm trên ngón trỏ bên trái của mình.

Iselle mở to mắt, tiến lại gần chiếc nhẫn.

Ngón tay út của cô chạm vào bề mặt chiếc nhẫn. Sau đó…


[Ối trời ơi!]


"Hạ giọng xuống."


[Ngài đã lấy cái này ở đâu vậy?!]

“Nó đến từ Niflheimr. Một người quen đã đưa cho tôi.”

[Vậy... Đây là! Là đồ của Yurnet phải không? Ma pháp sư mạnh nhất…?]

‘Làm sao cô ta biết điều đó nhỉ?’ - Tôi tặc lưỡi.

[Ôi trời, nó tuyệt quá... Quầng mana tinh tế này...]

“Được rồi bình tĩnh nào. Với chiếc nhẫn này, cô hãy giúp tôi thay đổi thông tin gửi đến Master."

Tôi không có ý định làm bất kỳ món đồ đặc biệt nào. Chỉ là những món đồ dạng tiêu hao. Nhưng chúng đều có vai trò quan trọng.

Iselle chấp nhận yêu cầu ngay lập tức. Cô ấy bảo rằng, với dạng vật phẩm đó thì việc che giấu không có gì khó khăn. Nhất là khi tôi sở hữu chiếc nhẫn.

Vậy là chúng tôi nhanh chóng vào việc. Tôi bước vào phòng điều chế và sử dụng công năng "Điều chế thần dược".


[★! Thành tựu xuất sắc đầu tiên! ★]

['Han (★★★)' đã tạo ra 'Thuốc kháng nhiệt'!]

[★! Thành tựu xuất sắc đầu tiên! ★]

['Han (★★★)' đã tạo ra 'Thuốc kháng nhiệt'!]


....

Đúng như tên gọi, vật phẩm này được gọi là 'Thuốc kháng nhiệt' và nó có tác dụng ngăn ngừa các hiệu ứng xấu liên quan đến nhiệt độ cao. Một loại thần dược hoàn hảo, sử dụng khi hoạt động trong các khu vực sa mạc hoặc núi lửa.

Với những lọ thuốc này, quá trình chuẩn bị cho nhiệm vụ đã hoàn tất.

Và tối hôm sau.

[Chào mừng đến với PMU!]

[Đang tải…]

[Tải hoàn tất.]

[Bắt đầu! (Lựa chọn)]


Ngay khi Anytng đăng nhập, tôi lập tức gửi tin nhắn cho anh ấy.


[Master! Thủ lĩnh ‘Tổ đội 1’, ‘Han (★★★),’ đưa ra một đề xuất.]

[Đề nghị – Quay lại tầng 25]

[Mục đích – Thực hiện nhiệm vụ phụ]

[Bạn sẽ chấp nhận?]

[Có (Đã chọn)]


Không mất thời gian do dự, Anytng chạm vào ‘Có.’


Và thế là...

[Mở ra nào, Khe nứt Thời không!]

Sau câu thần chú tràn đầy hứng khởi của Iselle, Khe nứt Thời gian và Không gian mở ra.

UỲNH UỲNH

Tôi đứng dậy, giục mọi người: "Đi nào."

Với nét mặt quyết tâm, tất cả các thành viên Tổ đội 1 theo chân tôi bước vào Khe nứt.

“Đừng có chết đấy nhé. Nhiệm vụ này chỉ là khởi động thôi.”

"Ok, đại ca!"


[Hầm ngục chính, tầng thử thách hiện tại là: 25.]

[Cánh cửa sẽ mở sau 10 giây. Chuẩn bị!]

[Đang ghi lại nhiệm vụ. Hồ sơ màn chơi sẽ được bảo tồn.]

[※Lưu ý]

[Có một nhiệm vụ phụ chưa hoàn thành.]

[Tiến trình sẽ bắt đầu từ thời điểm phân nhánh xuất hiện.]


Toàn bộ cơ thể chúng tôi được bao bọc trong ánh sáng.

...

‘Thời điểm phân nhánh? Nghĩa là nhiệm vụ sẽ bắt đầu từ đây phải không?’

.... Trước mắt tôi, Prisis quỳ xuống, nhắm chặt mắt.


--

--

Mục lục:

Chương 110

Chương 109-P2

Chương 109-P1

Chương 108

Chương 107

Chương 106

Chương 105

Chương 104

Chương 103

Chương 102

Chương 101

Chương 100

Chương 99

Chương 98 P2

Chương 98

Chương 97

Chương 96 

Chương 95 P2

Chương 95 

Chương 94 P2

Chương 94

Chương 93

Chương 92

Chương 91

Chương 90

Chương 89

Chương 88

Chương 87

Chương 86

Chương 85-2

Chương 85-1

Chương 84-2

Chương 84-1

Chương 83

Chương 82-2

Chương 82-1

Chương 81

Chương 80

Chương 79

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)