Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 106: Đấu một trận nào!
Đến lối vào hành lang, tôi dừng bước.
‘……’
Tôi nhìn xuống sàn nhà.
Thay vì hành lang bằng gạch thông thường, sàn nhà được bao phủ bởi cỏ và đất. Khi tôi nhìn về phía trước, tôi có thể thấy bóng cây thỉnh thoảng ở phía xa. Cỏ, đất, gỗ và hoa. Những đồ trang trí nội thất này đều phải mua thêm, chứ không nằm trong phần mặc định của hệ thống.
‘Anytng chăm chút cho họ đến thế này ư?’
Đó là một khu rừng nhỏ.
Ngay cả không khí cũng giữ được độ ẩm đặc trưng. Tôi cõng Lacari trên vai và bước vào trong.
Có vài căn nhà nhỏ bằng gỗ, nằm rải rác xung quanh.
"Ngươi là ai?"
Tôi quay đầu lại. Hai người phụ nữ nhíu mày và nhìn tôi.
Họ cũng mặc váy làm từ da động vật. Bề ngoài họ giống Lacari nhưng rõ ràng họ đã trưởng thành.
‘Họ không khác nhiều so với con người.’
Không có sự khác biệt nào quá lớn. Họ chỉ mặc quần áo hơi khác thường và có móng tay sắc nhọn. Không giống như trong truyện tranh, tôi không thấy họ thò tai hoặc đuôi ra ngoài.
Một người phụ nữ nhìn Lacari.
“Đứa trẻ đó…”
Tôi khịt mũi: “Không phải các người đã gửi cô ấy đến sao?”
Tôi nhẹ nhàng đặt Lacari xuống sàn đất.
“Tại sao các cô lại dùng một đứa trẻ làm trinh sát? Cô nhóc này thậm chí còn không biết ứng xử sao cho đúng cách.”
“…”
“Yên tâm, tôi không làm điều gì quá đáng cả. Tôi chỉ yêu cầu cô ấy bình tĩnh lại một chút vì cô ấy ồn ào quá.”
Hai người họ bắt đầu lẩm bẩm với nhau.
“Nếu đó là người được nhắc đến…”
“Vậy thì, trong số con người…”
Tôi nhíu mày.
Tôi đã đặt tay lên chuôi kiếm của mình để phòng trường hợp bất khả kháng, nhưng họ không thể hiện thái độ gì thù địch. Thay vào đó, có vẻ đang tò mò.
Tôi đưa mắt nhìn Lacari dưới chân mình.
“Ừm…ừm”
Cô ấy dường như chưa hoàn toàn bất tỉnh.
Một trong hai phụ nữ đến lại gần và xem xét Lacari, rồi ôm cô ta và biến mất.
Nữ thú nhân còn lại hỏi: "Ngươi có phải là Han Israt?"
“Huh? Sao cô biết tên tôi?”
“Chúng tôi đang chờ đợi ngươi.”
Nói xong, người phụ nữ nhảy đi. Cú nhảy xa tới vài mét, và động tác nhanh nhẹn đáng kinh ngạc.
“Chậc…”
Tôi muốn nói chuyện với họ nhưng họ chỉ hỏi vài câu rồi biến mất
‘Không biết họ có ý định gì nhỉ ?’
Tuy nhiên, có một điều rõ ràng : Họ không tỏ thái độ công khai thù địch với tôi.
Tôi tiếp tục bước đi với bàn tay vẫn đặt trên chuôi kiếm. Có một con đường đất dẫn sâu vào bên trong.
Ở một góc rừng, tôi có thể nhìn thấy những con bù nhìn làm bằng rơm và nhiều chướng ngại vật làm từ cây cối.
‘Họ đã tạo ra một không gian độc quyền.’
Nơi đây có vẻ giống như một khu huấn luyện tạm thời cho Tổ đội ba. Tôi tiếp tục đi. Ở trung tâm khu rừng, có một khoảnh đất rộng. Và ở giữa nơi đó, một cô gái đứng chống nạnh.
"Tôi đang đợi đây. Ahahaha!”
Cô gái cười lớn.
Tiếng cười to như sấm rền, hoàn toàn không phù hợp với vóc dáng nhỏ nhắn của cô ấy.
Về ngoại hình, cô ấy không khác nhiều so với Lacari. Điểm đặc biệt nhất là mái tóc nâu vươn dài ra phía sau cô gái, như một chiếc áo choàng.
“Tôi là Kishasha Vikchavi. Rất vui được gặp anh bạn. Anh là Han Israt phải không? Tôi nghe nói anh người đàn ông mạnh nhất trong lãnh địa này, này phải không?”
“Người đàn ông mạnh nhất?”
“Tôi thậm chí còn được nhìn thấy cảnh anh chiến đấu với con rồng, thông qua phép thuật kỳ lạ của Master. Thật là tuyệt! Đã lâu rồi tôi không hào hứng như thế này.”
Kishasha giơ tay phải lên.
Xoẹt!
Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cô vươn ra thành những móng vuốt sắc nhọn.
Tôi mỉm cười.
Nụ cười không nhằm mục đích khoe khoang hay chế nhạo cô ấy.
Chỉ là tôi biết chuyện gì sắp xảy ra.
“Chiến binh Han Israt!”
"Tôi đây."
“Chúng ta hãy đấu một trận đi!”
Ngay lập tức, mặt đất dưới chân Kishasha lún xuống.
Thật vậy, đất đá dưới chân cô ấy lún xuống như một cái hố nhỏ, còn thân thể nhỏ nhắn của cô ấy tiếp cận tôi với tốc độ đáng kinh ngạc. Tay phải của cô biến mất không dấu vết.
Tôi vội vã rút kiếm ra.
Keeeng!
Thanh kiếm và móng vuốt giao nhau.
Chấn động mạnh mẽ truyền từ cổ tay tới vai tôi. Cơ bắp của tôi ngứa ran.
Khi tôi đứng vững trở lại, cơ thể tôi đã lùi xa vài bước.
"Anh đã chặn được!!"
Miệng Kishasha ngoác ra tận mang tai, như thể cô ấy rất vui mừng.
RUỲNH!
Cùng lúc đó, một cú đá bắn ra như một viên đạn đại bác.
Không khí bị nén tạo thành sóng xung kích.
Tôi cúi đầu xuống. Thân cây đằng xa phía sau tôi gãy đôi như một cái que.
‘Cái thứ sức mạnh quái quỷ gì đây?’ - Tôi lẩm bẩm.
“Ngày hôm trước, chiến binh đó tràn đầy quyết tâm. Nhưng anh ta quá yếu. Còn anh thì sao?!"
“Cô khiêu chiến bất kỳ ai mà cô thích à?”
"Tất nhiên rồi. Không có gì thú vị bằng việc chiến đấu với một đối thủ mạnh mẽ, cho dù họ là con người hay đồng loại của chúng tôi!”
Kishasha hơi cúi xuống.
Sau đó cô ấy lao về phía tôi. Chuyển động của cô ấy giống như một con báo.
KEENG! KEENG!
Tia lửa bùng lên khi thanh kiếm và móng vuốt va chạm nhau.
Dù đối đầu với lưỡi kiếm Bifröst - hiện tại là vũ khí hạng A, móng vuốt của Kishasha cũng không có một vết xước nào.
‘Đây là móng vuốt từ cơ thể cô ta hay là một loại vũ khí vậy?’
Tôi dùng Bifröst gạt móng vuốt sang một bên. Tuy nhiên, bàn tay của Kishasha ghì lấy vào lưỡi kiếm, tạo ra âm thanh ma sát dữ dội. Cùng lúc đó, cô ta dùng tay kia để tấn công tôi.
Động tác của cô uyển chuyển như nước chảy. Và…
HUỴCH!
Khi móng vuốt của cô cắm xuống đất, lại thêm một cái hố nhỏ xuất hiện.
‘Làm sao cơ thể bé xíu này lại mạnh đến vậy?’
Mặc dù tay và chân của cô ấy trông mềm mại như trẻ con nhưng chúng lại có sức mạnh kinh khủng.
Ban nãy, nóng vuốt của cô ấy đã cọ vào vai tôi. Bộ áo giáp da nứt ra như đậu phụ.
Tôi lùi lại một bước và vung kiếm thật rộng. Kishasha đang nhảy theo, liền ngả người để né tránh, và lộn nhào để cào ngược từ dưới lên trên.
Tôi ngay lập tức thu kiếm lại để chặn đòn.
Bang!
Bụi và lá khô bay lên không trung.
Kishasha bị hất văng, nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại tư thế và lao vào tôi.
Tốc độ của cô ấy, kết hợp với những chuyển động linh hoạt bất thường, khiến tôi không thể đoán được thời điểm tấn công và phòng thủ.
Phong cách chiến đấu của cô ấy khác hẳn những đối thủ mà tôi từng đối mặt trước đây.
Tuy nhiên, tôi không phải là kẻ thích bị đàn áp.
Tôi tập trung sức mạnh khắp cơ thể và giả vờ vung kiếm. Kishasha tránh nó ngay lập tức. Tôi lợi dụng khoảnh khắc đó để xông tới và đâm thanh kiếm về phía cô ta.
Kiasha giơ móng vuốt lên để chặn mũi kiếm, nhưng…
CHOANG!
Kishasha bị hất bay vài mét và rơi xuống bãi cỏ.
Cô nhanh chóng đứng dậy, đẩy những ngọn cỏ sang một bên.
"Thật khác biệt. Tôi không ngờ anh lại mạnh mẽ đến thế."
Kishasha lau máu trên miệng với một nụ cười thích thú.
Tôi hạ kiếm xuống. Khi tôi nhìn vào tay trái của mình, máu đang chảy. Bàn tay tôi đã rách toác ra vì phản lực quá mạnh.
‘Cửa sổ trạng thái.’
[Kishasha Bicshavi (★★★★) Lv. 22 (EXP 32/180)]
[Lớp: Bán nhân]
[Sức mạnh: 54/54]
[Trí tuệ: 10/10]
[Sức khỏe: 48/48]
[Nhanh nhẹn: 59/59]
[Kỹ năng: Võ thuật trung cấp (Lv.1), Quyết tâm (Lv.3), Bản năng (Lv.1), Động lực chiến đấu (Lv.1), Hiện thân dã thú (Lv.4), Thợ săn rừng rậm (Lv.8), Nhanh nhẹn (Lv.9)]
[Dấu Ấn: 1/1 - Hậu duệ của Thú Vương (B+, Lv.3)]
[Cô gái này là con cháu Thú Vương, vị bá chủ từng tranh giành quyền thống trị với Đế quốc. Thừa hưởng dòng máu của một chiến binh vĩ đại.]
[Hiệu ứng: Sức đề kháng tinh thần +50%, Miễn dịch sợ hãi, Khả năng tăng 20% ở trạng thái cận kề cái chết (Thời lượng: 60 giây)]
[Kỹ năng độc nhất: Biến hình (Hóa thú)]
Tôi nở một nụ cười cay đắng.
Mọi chỉ số của cô ấy đều cao hơn tôi.
Nếu tôi được nâng cấp lên 4 sao, có lẽ tôi sẽ bù đắp được những chỉ số còn thiếu, nhưng hiện tại thì không có cách nào cả.
Hơn nữa, cô ấy còn có cả Võ thuật Trung cấp và Kỹ năng độc nhất. Nói cách khác…
“Ngay trong hàng ngũ 4 sao, cô ấy cũng nằm trong số những người mạnh nhất.”
So sánh theo kiểu số học, cô ấy rõ ràng vượt trội hơn tôi.
Trong những trò chơi dựa vào chỉ số, tôi thua chắc. Nhưng ‘Pick Me Up’ không phải là loại trò chơi đó.
Trong mọi trận chiến, luôn những biến số và khoảnh khắc bất ngờ, cho dù đó là một nhiệm vụ hay một cuộc đấu tay đôi giữa các anh hùng.
Dù trông như một cô bé thiếu niên, nhưng Kiasha mang trong mình dòng máu của Thú Vương. Ngay từ khi sinh ra, cô đã là một cường giả. Định mệnh của cô ấy là trở thành kẻ mạnh.
‘Nhưng điều đó không có nghĩa là mình không thể thắng.’
Tôi không thích cảm giác bó tay chịu thua. Tôi không thích đầu hàng định mệnh. Thế nên, tôi sẽ chiến đấu.
Tôi mỉm cười và điều chỉnh lại thanh kiếm của mình.
“Nếu cô không tấn công, thì lần này đến lượt tôi nhé.”
Tôi giơ kiếm lên và dồn sức vào phần thân dưới của mình.
Ngay lúc đó, bui sao lấp lánh từ bên cạnh Kiasha. Là Iselle. Tôi lên tiếng ngăn cô ấy lại trước khi cô ấy kịp can thiệp.
“Không sao đâu Iselle. Chúng tôi không có ý định giết nhau. Đó chỉ là một lời chào hỏi. Đúng không?”
“Hehe! Xứng đáng là một chiến binh thực thụ. Đúng vậy, đây là cuộc trò chuyện giữa cơ thể và cơ thể, vũ khí và vũ khí. Một nghi thức để thiết lập tình bạn. Anh là một con người, nhưng tôi thích anh rồi đấy!
“Tôi rất vui khi nghe điều đó.”
Tôi nhảy lên...
Phốc!
Và vung mạnh thanh kiếm.
Tôi đã loại bỏ mọi động tác và thủ thuật rườm rà. Tôi không có đủ tài năng để thành thạo mọi hình thức của kiếm thuật như Ridgion. Vì vậy, tôi phải tập trung vào một điều duy nhất.
Dồn tâm trí, sức lực, thân thể vào thanh kiếm. Đó chính là chìa khóa để làm chủ được Thiên Kiếm Linh.
CHOANG
Lưỡi kiếm rắn chắc của Bifröst bổ xuống đầu Kishasha.
Một đợt sóng xung kích dữ dội đập vào mặt cô. Kishasha bị đẩy lùi vài mét trên mặt đất.
"Thật là thú vị!" - Cô ấy bật cười.
Đồng thời, cô ấy cũng nhảy lên và lao vào tôi. Tôi vui lòng chào đón cô ấy.
Kishasha tấn công tôi bằng mọi bộ phận trên cơ thể, từ tay, chân đến khuỷu tay và đầu gối.
Trong những trường hợp như thế này, người có vũ khí thường lợi thế hơn vì cự ly tấn công và phòng thủ rộng hơn, nhưng sự khéo léo và nhanh nhẹn của Kiasha đã bù đắp đều đó.
Lưỡi kiếm của tôi lướt đầu cô. Kiasha cúi xuống, khiến lưỡi kiếm sượt qua và cắt ngang một thân cây. Cái cây đổ rạp xuống.
Khi nó đổ xuống, bụi bốc lên và một nắm đấm bay xuyên qua lớp bụi. Chỉ cần chạm nhẹ thôi đã khiến giáp của tôi nứt vỡ, máu bắn tung tóe.
UỲNH UỲNH
CHÁT CHÁT
Gần năm phút trôi qua. Cây cố và đất đá quanh chúng tôi bị nghiền thành bụi.
Tôi khịt mũi: “Đến lúc nghiêm túc rồi.”
Đánh giao hữu thân thiện kiểu này hay, nhưng nó không phù hợp với tính khí của tôi.
Cô ấy chưa sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Tôi cũng vậy.
Nhưng đã đến lúc phải bộc lộ thôi.
Máu nóng dâng lên trong đầu tôi.
['Han (★★★)' đã bước vào trạng thái điên cuồng!]
Máu của tôi trở nên nóng bỏng.
Như thể đang bơm nước, tôi dồn sức từ chân, lên eo và truyền vào tay. Hai tay tôi cầm kiếm thúc mạnh về phía trước. Đòn tần công mang lực lượng cực lớn đã tông thẳng vào Kishasha. Cô ấy bay như một tảng đá và đâm xuống đất.
Khi Điên cuồng đạt đến cấp 7, nó bổ sung cho tôi tới 15 điểm chỉ số. Kết hợp với Thiên Kiếm Linh, tôi có thể sử dụng sức mạnh thuần túy gần 80.
"Kết thúc đi nào." - Tôi nói trong khi nhìn đám bụi cuộn xoáy - “Lịch trình của tôi khá bận rộn. Tôi còn có việc khác phải làm.”
Nói vậy nhưng tôi đang khuỵu chân để thủ thế. Tôi biết, cô ấy sắp tung quân chủ bài.
Mỗi Dấu ấn đi kèm với một kỹ năng riêng.
Sức mạnh của chúng rất đa dạng, nhưng Hậu duệ của Thú vương mà Kishasha sở hữu được xếp hạng B+.
Thời điểm hiện tại, đó là một thứ hạng khá cao.
Không để tôi chờ lâu, một cái bóng hiện lên từ bụi đất.
[Kỹ năng độc nhất, Kích hoạt!]
['Kishasha (★★★★)' biến hình!]
Một tiếng gầm dữ tợn vang lên.
Không có dấu vết của giọng nói của cô gái trẻ. Đó là tiếng kêu của một con thú thuần chủng. Và…
'Chà... một cô hổ cái' - Tôi cười khúc khích.
Thật vậy, thứ hiện ra từ bụi đất là một con thú khổng lồ. Kích thước khoảng 2 mét. Nó lớn hơn nhiều so với những con mà tôi đã thấy ở sở thú.
“Đó có phải là hình dạng thật của cô không?”
Cái đuôi sau lưng cô đung đưa trái phải. Toàn thân cô ta hằn lên những khối cơ bắp dày.
“……”
Kishasha không trả lời.
Thay vào đó, cô ấy giơ bàn chân đầy móng vuốt và tiến lên một bước.
‘Cái gã Master nhà mình đúng là may mắn .’
Sức chiến đấu cá nhân của cô ấy rất tuyệt vời.
Ngoài ra, cô còn có khả năng biến hình.
Mặc dù tính khí của cô ấy có phần khác thường nhưng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được.
“Cô ấy sẽ giúp ích rất nhiều trong chiến lược leo tháp của mình.”
Vấn đề là tôi phải kiểm soát được cô ấy đúng cách.
‘Nếu cô muốn kết bạn bằng việc chiến đấu, tốt thôi!’
Tôi giơ kiếm lên, và Kiasha cũng nhe những chiếc răng nanh của mình ra.
Và…
"GRAOOOO!"
Kishasha lao về tôi.
Tôi cũng chạy về phía cô ấy.
--
Mục lục:
Chương 82-1
Chương 81
Chương 80
Chương 79
Chương 78
Chương 77
Cảm ơn dịch giả
ReplyDelete