Gacha Vô hạn - Chương 226: Lời thách thức của Chiến binh


Kẻ thù liên tục xuất hiện.

Không còn chút lý trí nào còn sót lại. Chúng liên tục la hét và rên rỉ, tràn về phía bức tượng nữ thần như cơn thủy triều.


‘Năm tên bên trái!’

Xoẹt.

Lưỡi kiếm Bifrost cắt xuyên qua cả sắt thép lẫn da thịt.

Không thể nhìn thấy gì, quả thực là một trở ngại lớn.

Tuy nhiên, ngay cả trong bóng tối đen kịt, tôi vẫn có thể thấy rõ những kẻ đang lao tới.


Ridigion từng dạy tôi rằng: “Sau khi trải qua vô số bài tập và chiến đấu thực tế, cuối cùng ngài sẽ thấy những thứ mà trước đây ngài không thể thấy.

Lúc này đây, tôi đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của con người.

Bộ não của tôi tự động chuyển đổi âm thanh và mùi vị thành hình ảnh, và chiếu chúng lên võng mạc.


Đây không phải là một kỹ năng.

Đó đơn giản là kết quả của quá trình đào tạo và kinh nghiệm tích lũy.

Tất nhiên, tôi không thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu của mình. Các thành viên khác cũng vậy.

Tuy nhiên, chúng tôi đã vượt qua được sự hỗn loạn ban đầu và khống chế được cục diện.


[Hữu Nhãn Thôn Địa']

Các giác quan của tôi lại rối tung lên lần nữa.


Khi bóng tối tan đi trước mắt tôi…

Có vô số xác chết nằm rải rác trên sàn cát của đấu trường.

Kishasha, người đang chiến đấu với Kiadni, chợt nhảy lùi lại và thì thầm điều gì đó.

Dù đôi môi cô ấy cử động, nhưng tôi không nghe thấy âm thanh nào.

Có vẻ như Kishasha lại không nhìn thấy gì.


Tôi nhảy lên, thế chỗ cho Kishasha và đẩy cô ấy về phía bức tượng.

'Bây giờ là mình và Velkist.'

Tình huống này không tệ chút nào. 

Khi tôi cầm kiếm xông tới…

'Cánh tay của anh có vẻ không ổn đâu.' - Môi của Velkist mấp máy, đủ để tôi hiểu ý cậu ta – ‘Để đó cho tôi’.


Sau đó, Velkist vọt lên trước mặt tôi.

Trong thế giới không tiếng động, thanh kiếm của Velkist và nắm đấm của Thú Vương lại va chạm với nhau một lần nữa.

Tôi cúi thấp người rồi lao về phía trước, nhắm vào hạ bàn của ông ta.


[Sức mạnh thánh thần của Tượng Nữ thần tăng lên 62%!]

[Phước lành của sự rạng rỡ đã được ban tặng!]

[Hiệu ứng tăng cường có tác dụng với toàn bộ vùng hỗn loạn sâu thẳm!]

[Áp dụng hiệu ứng tăng cường – Tất cả chỉ số của anh hùng tăng 10%]


Giờ thì sức mạnh của bức tượng lại trỗi dậy.

[Làn sóng quái vật!]

[Đợt 7 đang tới.]

[Hiệp sĩ Nhân Loại Sa Ngã Lv.53] X 53

[Kỵ sĩ Nhân Loại Sa Ngã Lv.61] X 11


Số lượng kẻ thù tăng lên theo thời gian, nhưng tất cả chúng đều nhanh chóng biến thành xác chết và nằm la liệt trên mặt đất.

Đối dầu với Trùm mà không thể sử dụng kỹ năng và Dấu Ấn. Nhiệm vụ này là một thử thách dành cho các anh hùng.

Liệu họ có chăm chỉ tập luyện hay không? Liệu họ có phụ thuộc vào kỹ năng và Dấu Ấn hay không?

Liệu họ có thể phối hợp nhuần nhuyễn với các thành viên trong nhóm của mình hay không?

‘Thật may mắn vì mình đã có những đồng đội tuyệt vời’ – Tôi cười thầm.

Khi đợt sóng quái vật này trôi qua…


[Sức mạnh thánh thần của Tượng Nữ thần tăng lên 82%!]

[Phước lành của Nữ Thần tăng mạnh!]

[Hiệu ứng tăng cường có tác dụng với toàn bộ khu vực Sương mù Địa ngục!]

[Áp dụng hiệu ứng tăng cường – Tất cả chỉ số của anh hùng tăng 20%]


Cuối cùng, Thánh lực đã vượt qua 80%.

“Hahaha! Thật tuyệt vời!”

Thú Vương cười lớn và nhìn chúng tôi.

Mái tóc của ông ta rối bù xù, và cơ thể ông ta đầy vết chém.

Chúng tôi cũng bị một số chấn thương, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

'Thuốc hồi phục loại mới xịn thật.'

Tôi lắc lắc cánh tay phải.

Nó đã bị trật khớp vì cú đấm của Kiadni, nhưng sau khi uống một lọ thuốc và chờ đợi đủ lâu, nó đã lành lặn trở lại. Bây giờ tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa.

Tôi đưa hai tay nắm chặt thanh kiếm và sẵn sàng tấn công.


“Thế thôi à? Cứ như vậy thì nhàm chán quá.” – Velkist vừa vung kiếm vừa chế nhạo Thú Vương.

“Ta cũng nghĩ vậy! Con bà nó, mắt trái với chả mắt phải…” - Kiadni nắm chặt tay và lắc đầu – “Những tiểu xảo vặt vãnh như vậy thật nhàm chán, phải không?”

<Đó không phải là tiểu xảo vặt vãnh.>

“Con bà nó, đủ rồi đấy!” – Thú Vương gầm lên – “Ta phát mệt vì mấy trò của cô rồi. Từ nãy đến giờ cô gây rối chưa đủ hả?”


Kishasha là con gái của ông ấy, tôi đoán là tính cách hai người khá giống nhau. 

Với những kẻ yêu chiến đấu hơn cả mạng sống, điều họ khao khát nhất là được dốc sức đánh một trận thật đã tay.


<Nhưng mà Hoàng tử điện hạ…>

"Im đi!"

Soạt!

Kiadni vung tay về phía Thánh nữ, và một luồng sóng xung kích vô hình ập tới. 

Bùm

Sóng xung kích nổ tung trước khi chạm tới cơ thể Thánh nữ.

Kiadni ngươc lên nhìn Đại hoàng tử đang ngồi phía sau.

“Hoàng tử! Từ nãy đến giờ là quá đủ rồi. Nếu ngài cứ bắt tôi làm theo ý mình, thì khác gì biến tôi thành con rối!”

<Thú Vương, ông điên rồi.>

「Liane, dừng Ma Nhãn của cô lại.」

Một âm thanh ma quái vang lên từ chỗ Đại Hoàng tử.

<Nhưng…>

「Anh ta nói không sai. Cú thế này thì ta có khác gì những kẻ khốn đó?]

Thánh nữ do dự một lát rồi xua tay. Đôi mắt rực cháy trên bầu trời đấu trường lập tức biến mất, và các giác quan của tôi nhanh chóng trở lại.


“Họ bất đồng quan điểm à?” – Jenna thì thầm vào tai tôi.

“Làm sao tôi biết được? Nhưng điều đó tốt cho chúng ta mà.” - Tôi cười khúc khích.


[Làn sóng quái vật!]

[Đợt 8.]

[Hiệp sĩ Nhân Loại Sa Ngã Lv.53] X 75

[Kỵ sĩ loài người Sa Ngã Lv.61] X 13

Uuuuu

Cánh cổng không gian màu đen rung chuyển, giãn ra như một cánh cổng tòa thành. Từ bên trong, những Kỵ sĩ và hiệp sĩ cao cấp hùng hổ xông ra.

Làn sóng quái vật thứ tám đã bắt đầu.


Tôi nhìn vào cánh tay trái của mình.

Xoẹt xoẹt. 

Vệt sét đỏ sẫm lóe lên và lan dần ra. Dòng máu của Hắc Thiên Long đã trở lại.

“Kyaaa!”

Một người Hiệp sĩ mặc giáp cầu kỳ, dường như là chỉ huy, vung kiếm lao về phía tôi.

"Con bà nó, tránh ra!"

Thú Vương đột ngột lao tới như ánh chớp.

Bùm! Bùm! Bùm!

Những tiếng động rùng rợn vang lên, tiếp theo là những mảnh vụn màu đỏ trông giống như thịt người bắn tung tóe khắp đấu trường.


<Đúng là… Thú thì mãi mãi không thể giống người được.>

Liane khinh khỉnh liếc nhìn Kiadni rồi quay đi.

Chẳng mấy chốc, cơ thể của vị thánh nữ nhấn chìm trong bóng tối và tan biến.

「…….」

Sau đó, hoàng tử ngồi trên ngai vàng cũng biến mất.

Trên đấu trường chỉ còn lại Thú Vương, đang điên cuồng tấn công mọi mục tiêu di động.

Chúng tôi có thể chống đỡ hoặc né tránh những đòn tấn công của ông ta, nhưng đám Hiệp sĩ và Kỵ sĩ giáp đen thì không đủ khả năng làm được điều đó.

Thế nên, bọn chúng nhanh chóng biến thành những cái xác nát bét dưới tay Thú Vương.


 [Sức mạnh thánh thần của Tượng Nữ thần đã đạt tới 90%!]

[Phước lành rạng rỡ được tăng cường!]

[Hiệu ứng bất lợi vĩnh viễn trong vùng hỗn loạn sâu đã được gỡ bỏ!]

[Áp dụng hiệu ứng tăng cường – Tất cả chỉ số của anh hùng tăng 25%]


Xèo xèo.

Cơ thể Thú Vương phình lên như một người khổng lồ, cơ bắp cuồn cuộn và bốc khói nghi ngút.

 “Anh hùng? Quái vật? Nhiệm vụ? Con bà nó, toàn những thứ bịp bợm!!”

“……”

“Ta chỉ muốn được chiến đấu thỏa thuê cho đến phút cuối cùng!”

Xoạt!

Thú Vương xé xác một Hiệp sĩ còn sót lại và đưa mắt nhìn chúng tôi.

“Cách tốt nhất để chữa trị cho mấy thằng điên là nện cho chúng một trận.” - Velkist vung vẩy thanh kiếm đẫm máu của mình.

“Có vẻ như chúng ta cần phải đánh bại tên đó để lấp đầy lượng Thánh lực còn lại.” - Katiio nhìn quanh và lên tiếng.

Tôi lặng lẽ gật đầu. Với loại màn chơi kiểu này, nếu không tiêu diệt Trùm thì mức độ hoàn thành sẽ không bao giờ vượt qua mốc 90%.

“Xông lên nào!” – Jenna khịt mũi – “Bây giờ mọi kỹ năng và dấu ấn của chúng ta đã trở lại, và…” 

“Kỹ năng và dấu ấn của ông ta cũng đã quay trở lại.” – Tôi vừa nói vừa lắc nhẹ cánh tay trái.

“Này, chiến binh.” - Thú Vương chỉ vào tôi. Những chiếc móng vuốt của ông ta nhuốm đầy máu tươi – “Hãy đánh với ta một trận.”

“Đừng nghe hắn nói nhảm, tiền bối.” – Velkist khịt mũi – “Giải quyết hắn rồi đi thôi.”


Tôi lắc đầu.

Lời đề nghị của ông ta làm tôi nhớ đến lần đầu gặp Kishasha.

Ông ta chống lại mệnh lệnh của Đại Hoàng tử vì muốn chiến đấu với tôi một trận cho thỏa chí. Không hiểu sao, tôi cảm thấy có thiện cảm với người đàn ông này.

 “Mọi người quay về trước đi” – Tôi cười khúc khích và chỉ tay về góc đấu trường – “Cổng không gian đã xuất hiện rồi kìa.”

Thật vậy, ở phía đó, một vòng xoáy màu trắng đang phát sáng.

Chính là cổng ma thuật mà chúng tôi đã sử dụng để đi vào đây.

Dù mọi thiết lập của màn chơi trở nên lộn xộn, nhưng quy tắc cơ bản vẫn được duy trì: các anh hùng được phép trở về sau khi hoàn thành 90% điều kiện của màn chơi phụ.

“Oppa, anh điên rồi à?”

“Trông tôi có giống thế không?”

Tôi chấp nhận đối đầu với ông ta, một phần vì tôn trọng ý chí của một chiến binh, nhưng điều quan trọng hơn cả là muốn mọi người nhanh chóng trở về.

“Lực lượng chủ lực có vẻ đang gặp khó khăn. Hãy quay lại hỗ trợ họ.”


Suốt từ nãy đến giờ, Hệ thống liên tục gửi thông báo về thương vong của các anh hùng. Họ không đủ kinh nghiệm để đối phó với những quái vật cỡ lớn, hoặc những tình huống bất ngờ.

“Tôi sẽ nhanh chóng giải quyết việc này và quay lại.”

“Sao lại thế! Chúng ta phải đoàn kết…”

“Đi thôi.” Kaitio nắm tay Jenna và kéo cô ấy đi.

Jenna nhíu mày và thở dài: “Nhanh lên nhé. Em sẽ đợi.”

"Tất nhiên rồi."

Jenna và Katio bước vào vòng xoáy.

Velkist, người vẫn lặng lẽ theo đứng nhìn, cũng đi theo họ.

“Không có chúng tôi, liệu anh ổn không? Bố tôi thực sự rất mạnh đấy.”

"Đừng lo lắng."

"Hiểu rồi." -  Kishasha gật đầu và bước vào vòng xoáy không gian.


 “Hahaha! Cuối cùng cũng chỉ còn hai chúng ta.” – Thú Vương phá lên cười – “Ta đã chờ đợi khoảnh khắc này từ lâu rồi!”

Khuôn mặt Kiadni đột ngột trở nên nghiêm nghị.

“Han Islat, ta đã theo dõi các trận chiến của cậu từ lâu rồi. Khí chất của cậu, ý chí của cậu, sự điên cuồng và lạnh lùng của cậu, chính là hình mẫu chiến binh vĩ đại mà ta hằng mơ ước.” – Thú Vương lắc đầu – “Những trách nhiệm và biến cố đã ta phải từ giã cõi đời trong tiếc nuối. May thay, ta đã được sống lại một lần nữa để gặp ngươi. Giờ thì, chiến binh vĩ đại! Hãy cho ta một trận chiến thống khoái đi nào!!”


GRAOOOOO

Thú Vương ngửa cổ lên bầu trời và gầm vang.

Soạt soạt

Không chỉ quần áo mà da thịt của Kiadni cũng bị xé rách. Cơ thể của ông ta tiếp tục phình to.

Đằng sau lớp da của con người, lớp da của sư tử từ từ lộ ra.

[Nguy hiểm!]

[Thú Vương đời thứ 13]

[Kiadni Vikshavi Lv.103]

<Đây là trận chiến cuối cùng của ta.>

Ông ta đã hoàn toàn biến thành một con quái thú. Một sinh vật cao 4 mét, trông giống như sư tử khổng lồ

Đó chính là hình dạng thật của Thú Vương.

<Ta là một kẻ thất bại, không thể cứu vớt con cháu và đồng loại của mình. Nếu ngươi thực sự muốn vượt qua số phận! Hãy đánh bại ta!>

Thú Vương gầm lên và nhe nanh về phía tôi.

“Tôi không quan tâm đến điều đó.”

Vượt qua số phận? Cứu vớt đồng loại? Đối với tôi, điều đó không quan trọng.


[Kỹ năng độc nhất, 'Vảy Hắc Thiên Long' được kích hoạt!]

Xoẹt xoẹt!

Tia chớp đỏ sẫm tuôn ra từ cánh tay trái của tôi và bao phủ toàn bộ cơ thể tôi. Sét nổ tới đâu, những chiếc vảy đen bóng mọc ra tới đó.

Tròng mắt tôi híp lại và biến thành con ngươi của một con rồng.

[Han (★★★★) đã tiến vào trạng thái Đăng Thiên!]

Thú Vương cũng khuỵu chân xuống và thủ thế.

Lách tách, lách tách.

Tia chớp lan ra thanh kiếm trên tay tôi. Cả thanh kiếm lẫn cánh tay của tôi rung lên dữ dội.

Không còn đồng đội nào quanh đây nữa. Tôi quyết định sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình để kết thúc trận chiến này. 

“Mức tối đa của chiêu này mạnh đến mức nào?” – Tôi lẩm bẩm hỏi Hắc Thiên Long.

<Mạnh hơn những gì cậu có thể tưởng tượng.>

"Thế cơ à?"


Sau trận chiến ở tàn tích, tôi đã mạnh lên khá nhiều nhưng chưa lần nào sử dụng lại chiêu này. Nếu bất cẩn, tôi có thể lỡ tay nghiền nát cả đồng đội của mình.

 “Graaaaoo!”

Thú Vương gầm lên và lao vào tôi.

Móng vuốt của ông ta lóe sáng, phát ra âm thanh chói tai như muốn xé rách không gian.

Tôi lộn một vòng, tung người nhảy lên cao.

Sóng xung kích từ móng vuốt Thú Vương xé nát một góc đấu trường. Không dừng lại, ông ta giậm hai chân sau, để lại một cái hố khổng lồ trên mặt đất và nhảy lên đuổi theo tôi.


‘Gia tăng trọng lực…’

Bàn tay phải của tôi rách toạc.

'Gấp một trăm ngàn lần.'


Dù đang sử dụng kỹ năng Vảy Hắc Thiên Long, áp lực đè nén lên cơ thể tôi vẫn vô cùng khủng khiếp. Tôi cảm thấy toàn thân mình như bị bóp nghẹt.

Ngay cả Bifrost cũng bắt đầu quằn quại.

Bất kỳ thanh kiếm nào khác cũng sẽ bị bẻ cong dưới áp lực, nhưng Bifrost, sau khi được tái tạo, sức bền đã vượt qua sự hiểu biết thông thường.

Khi trọng lực dồn nén vào lưỡi kiếm, không gian vặn vẹo vì bị bóp méo.

 [Kỹ năng Thiên Hồn Đao được kích hoạt!]

Ngọn lửa xanh chạy dọc theo lưỡi kiếm Bifrost. Ngay sau đó, ngọn lửa hòa vào tia chớp và chuyển sang màu đen tuyền.

[Kỹ năng liên kết, 'Long Hồn Trảo' được kích hoạt!]

Bifrost va chạm với móng vuốt Thú Vương, và bùng nổ dữ dội.


Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)