Gacha Vô hạn - Chương 225: Hữu Nhãn Thôn Địa

 [Làn sóng quái vật!]

[Đợt thứ 3 bắt đầu.]

[Chiến Binh Nhân Loại Sa Ngã Lv.53] X 29

[Kỵ sĩ loài người Sa Ngã Lv.61] X 6


Phía sau lưng tôi, Jenna đang nhanh chóng cắt cổ những Hiệp sĩ và Kỵ sĩ dao găm của cô ấy. Bên cạnh cô ấy, Velkist đang kết liễu những tên ngoan cố còn sống sót. Ở phía bên kia, golem cát do Katiio triệu hồi đang nghiền nát những tên lính. Cả ba tạo thành một đội hình tam giác, hoán đổi vị trí một cách tự nhiên và chặn đòn tấn công một cách hoàn hảo.

Tôi mỉm cười. Con mắt quái quỷ kia có thể làm khó những anh hùng bình thường, nhưng chúng tôi thì khác. Dù sa thì chúng tôi cũng đã đến được đây sau bao lần đổ máu, mồ hôi và nước mắt trên sân tập.


Bùm!

Kishasha dùng lòng bàn tay chặn cú đấm của Thú Vương. Mặt đất nơi cô đứng bị sụp xuống, nhưng cô vẫn trụ được. ngay sau đó, lưỡi kiếm của tôi nhắm vào cổ họng ông ta.

Xoẹt

Máu phun ra. Đó là vết thương đầu tiên mà Thú Vương phải hứng chịu.

“Ha ha ha!”

Thú Vương cười lớn và tung thêm một cú đấm nữa.

“Khá đấy!”

Kishasha dồn sức và tiếp tục chặn đòn của Thú Vương. Thêm một tiếng nổ nữa và cơ thể cô ấy trượt về phía sau, nhưng cô ấy không bị hất ra. Tôi hạ thấp người, trượt qua hai chân của Kishasha và vung kiếm chém vào đùi Thú Vương.


Kishasha, với cơ thể đặc thù và thể chất vượt trội, chịu trách nhiệm phòng thù. Còn tôi nhận nhiệm vụ phản công.

Đó là một chiến lược đơn giản nhưng hiệu quả.

Theo thời gian, trên người của Thú Vương bắt đầu xuất hiện nhiều vết thương. 

Đằng kia, đội phòng thủ cũng đẩy lùi được nhiều đợt tấn công của đám Hiệp sĩ và Kỵ sĩ.


 [Sức mạnh thần thánh của Tượng Nữ thần tăng lên 62%!]

[Phước lành thần thánh đã được ban xuống chiến trường!]

 [Áp dụng hiệu ứng tăng sức mạnh – Tất cả chỉ số của anh hùng tăng 10%]


Ánh sáng phát ra từ Tượng Nữ thầncàng lúc càng rực rỡ.

<Han, chúng ta đã đột phá Vùng 4!>

"Tiếp tục đi."

Bản đồ chiến trường ở góc trên bên phải tầm nhìn của tôi cho thấy = hạm đội Townia đang tiến vào sâu trong rừng.

[Tốc độ tiến hóa hiện tại: 039 %]


‘Mọi người đã gần đến quả trứng rồi, không cần phải chiến đấu mạo hiểm nữa…’ – Tôi tự nhủ - ‘chỉ cần kiên trì phòng thủ để tăng thêm thánh lực, hạm đội chủ lực sẽ xử lý được mục tiêu.’

Khi tôi đang nghĩ về một viễn cảnh tươi đẹp thì…

“Quả nhiên là phi thường! Các ngươi khá lắm, Hahahaha! Phối hợp rất tuyệt vời!”

Thú Vương nhìn xuống hai tay của mình và cười lớn. Khắp cánh tay đầy vết thương và máu đang chảy ra.

<Có vẻ như thế này vẫn chưa đủ. Bọn chúng mạnh hơn ta tưởng.>

“Nào nào. Ta muốn tận hưởng cuộc chiến này thêm một chút nữa. Cô đừng quấy rối có được không?”

<Điện hạ không muốn tốn thời gian nữa.>

“Chết tiệt. Thế thì không còn lựa chọn nào khác.” - Kiardni cằn nhằn.

'Cô ta lại định làm điều gì đó nữa rồi.'

Có vẻ như khó khăn sắp tới. Tôi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh.

'Dù có chuyện gì xảy ra, rồi cũng sẽ ổn thôi.'


Tôi đã vượt qua những nhiệm vụ khó khăn của Niflheimr với tư cách là một master, và giờ tôi sẽ vượt qua những nhiệm vụ khó khăn của Townia với tư cách là một anh hùng. 

Khi tôi đang tự động viên bản thân…

['Hữu Nhãn Thôn Địa] (Mắt phải nuốt chửng Trái Đất)

Thánh nữ mù niệm phép, và … Đối diện với con mắt màu tím lơ lửng trên đấu trường, một con mắt màu cam mới xuất hiện. 


Một lần nữa, ánh mắt rực lửa quét qua đấu trường.

“Chiến tiếp nào!”

Kiardni nắm chặt nắm đấm và giậm chân xuống đất lần nữa, rồi lao về phía chúng tôi. 

‘Hừ, dù chuyện gì xảy ra, chỉ cần giữ vững thế trận như ban nãy là được…’

Chiến thuật của chúng tôi vẫn không thay đổi. Kishasha sẽ phòng thủ, và tôi sẽ tấn công. 

Nhưng Kishasha vẫn đứng bất động.

'……?'

Cô ấy không có vẻ gì là đang sẵn sàng đối đầu với Thú vương. Thay vào đó, Kishasha quờ quạng trong không khí như thể đang bối rối.

“……Kishasha?”

Cô ấy quay đầu về phía tôi. Mắt cô ấy lờ đờ như cá chết.

‘Sao lại……!'

Tôi vội vã chạy về phía Kishasha. Nắm đấm của Kiardni đang hướng về phía mặt cô ấy.

"Chết tiệt!"

Cú đỡ muộn màng vừa đủ để nắm đấm không đập vào đầu Kishasha, nhưng tư thế của tôi lại không đủ vững vàng.

Rắc. Một âm thanh khô khốc vang lên và khớp tay của tôi trật sang một bên.

"Cô đang làm cái quái gì thế!"

“Tôi không thể…… Tôi không thể nhìn thấy gì cả!”

Cô ấy không nhìn thấy sao? Tôi vội vàng kéo Kishasha lại, dùng tay phải giữ chặt eo cô ấy. Tuy nhiên, cơn đau nhói lan ra từ cánh tay phải của tôi.

'Cánh tay phải của mình toi rồi… Chết tiệt!’

Tôi chuyển thanh kiếm sang tay trái.


Ngay lúc ấy…

[Sức mạnh thần thánh của Tượng Nữ thần giảm xuống còn 43%!]

[Phước lành của sự rạng rỡ và Lời cầu nguyện thành tẩy đã bị hủy bỏ!]

[Hiệu ứng bất lợi bao phù toàn bộ khu vực Sương mù Địa ngục!!]

Tôi quay đầu về phía nhóm phòng thủ, họ cũng đang hỗn loạn. Lợi dụng khoảng trống nơi rào chắn ma thuật của Katiio vừa biến mất, ba tên lính đã lao vào Tượng Nữ thần.


'Tại sao lại thế này?'

Tôi nhanh chóng quan sát các thành viên. Cử động của mọi người đều khác thường.

'…….'

Tôi mở to mắt. Tôi có thể nhìn rõ. Thị lực của tôi bình thường. Tôi cũng có thể nghe được.

'Phải chăng là….'

Tôi cắn nhẹ đầu lưỡi, cảm giác đau nhói truyền đến não, nhưng không nếm được vị máu, cũng không ngửi được mùi tanh.

'Mình hiểu rồi.'


Tôi đặt Kishasha xuống đất. Cô ấy bắt đầu bò bằng cả bốn chân trên cát. Trong khi đó, Kiardni lù lù tiến lại từng bước về phía chúng tôi.

"Ai có thể nhìn thấy đường thì hãy đến đây với tôi!" Tôi hét lên với các thành viên trong nhóm phòng thủ.

“Tự nhiên anh lại nói cái gì thế?”

Jenna đang kéo cung, ngoái đầu nhìn về phía tôi.

"Mau đến đây!"

Với khuôn mặt ngơ ngác, Jenna gập cung lại và chạy đến chỗ tôi.

“Cô sẽ chiến đấu với gã này cùng tôi.”

“Còn Kishasha thì sao?”

“Cô ấy không thể.”

Tôi nhìn Velkist. Cậu ta vẫn đang chém quái vật, nhưng khi tôi hét thì cậu ta không phản ứng gì.

 “Sao thế này? AAAAAA!” - Velkist cau mày – “Tôi không nghe thấy gì cả.”


‘Hữu Nhãn Thôn Địa.' 

Một kỹ năng đánh cắp 'giác quan' của mọi người trên đấu trường. Nhưng xem ra thứ tự đánh cắp là ngẫu nhiên.

Tôi đoán là Kishasha đã mất đi thị lực và thính giác, khiến cô không thể phản ứng với đòn tấn công của Kiardni.

Tôi mất đi khứu giác và vị giác.

'Katiio có vẻ cũng mất thị giác rồi.'

Nhưng xem ra cậu ấy có thể nghe được, vì cậu ấy quay đầu về phía tôi.

Những suy nghĩ lướt qua đầu tôi. Không có thời gian để suy ngẫm kỹ lưỡng nữa.

“Katiio, năng lực thứ hai của Thánh nữ là đánh cắp giác quan.”

"… Thế ư?"

“Kishasha và Velkist đều không nghe được. Cậu hãy dùng ma thuật để truyền suy nghĩ cho họ. Chúng ta sẽ đổi nhóm phòng thủ và tấn công. Những người không nhìn thấy sẽ tham gia nhóm phòng thủ. Những người có thể nhìn thấy sẽ đến đội tấn công và chiến đấu với Thú Vương.”

“Nhưng làm sao có thể phòng thủ nếu họ không nhìn thấy đường? Tôi đang….”

Tôi không kịp nghe hết câu, đành vội vã nhảy lên. 

Uỳnh! 

Cú đấm của Thú Vương khoét một cái hố lớn ở nơi tôi vừa đứng.

“Đừng xao nhãng khi đang chiến đấu chứ.”

Không còn thời gian để nói. Kiardni liên tục tấn công tôi. Tôi cố gắng né và đỡ đòn, nhưng vẫn nhanh chóng bị đẩy lùi về phía sau.

Choang!

Một mũi tên nhắm vào giữa mặt Kiardni, nhưng Thú Vương nhe răng và cắn gãy nó.

"Ẹc." - Jenna lè lưỡi. 

Kiardni nhổ mũi tên gãy ra và nhe răng cười.

“Anh hùng, thế trận phối hợp ban nãy của ngươi và con gái ta rất ấn tượng đấy. Nhưng còn bây giờ thì sao?”

Kiardni lao vào Jenna. Jenna nhanh chóng rút dao găm ra.

‘Không ổn rồi.'

Tôi nhíu mày.

Da của Thú Vương cứng như thép, và lưỡi dao găm của Jenna không thể xuyên thủng.

Kiardni thản thiên đón nhận những cú chém của Jenna và giơ nắm đấm ra. Jenna không đủ sức đỡ đòn nên chỉ có thể nhảy lên cao để né tránh.

Tôi lao tới và liên tục chém vào hắn để giải vây cho Jenna.


[Sức mạnh thần thánh của Tượng Nữ thần giảm xuống còn 34%!]

[Hiệu ứng bất lợi áp dụng cho toàn bộ khu vực Sương mù Địa ngục đã được tăng cường!]

Một mình Velkist không thể chặn được mọi hướng. Binh lính từ khắp mọi nơi đang lao về phía Tượng Nữ thần.

[Phi thuyền 'Fran' đã bị hư hại nghiêm trọng!]

Lại một phi thuyền bị hư hại nghiêm trọng, tiếp theo là thông báo tử vong của các anh hùng. Số người chết đã vượt quá một trăm.

[Tốc độ tiến hóa hiện tại: 042 %]


Nếu tình hình này tiếp diễn, chúng tôi sẽ sớm thảm bại. May thay, ngay lúc này Kishasha đã đứng dậy. Cuối cùng thì thông điệp ma thuật của Katiio đã truyền được tới tâm trí của Kishasha và Velkist.

“Tôi hiểu rồi! Graaaaoo!”

Kishasha gầm lên và lao vào đám Hiệp sĩ và Kỵ sĩ. Khi cô vung móng vuốt, máu thịt của chúng văng tung tóe.

Kishasha sở hữu khứu giác nhạy bén đặc trưng của tộc người thú. Dù thị giác và thính giác bị vô hiệu hóa, cô ấy vẫn có thể dùng mũi để xác định chính xác vị trí của kẻ thù và giết chúng bằng móng vuốt của mình. 

Tất nhiên, với tình trạng hiện tại cô ấy không thể chiến đấu với Thú Vương, nhưng đám Hiệp sĩ và Kỵ sĩ không đủ để gây khó khăn cho cô.

Tôi vừa đối đầu với Thú Vương vừa gọi Jenna: “Hãy cố cầm cự! Chỉ cần cầm chân tên khốn này để nhóm phòng ngự bảo vệ tượng Nữ thần khỏi đám lính, và mọi chuyện sẽ ổn thôi!”

 “Hiểu rồi. Quá dễ dàng!” - Jenna vừa trả lời vừa lắp tên. Và một lần nữa, Thú Vương lao tới.

"Đừng đụng độ với những cú đấm của hắn! Tập trung né tránh!"


<Các ngươi thích nghi nhanh đấy.>

Thánh nữ mù mỉm cười và giơ trượng lên lần nữa.

 [Hữu Nhãn Thôn Địa']

Con mắt màu cam lại quét qua đấu trường lần nữa. Ngay lúc đó, tầm nhìn của tôi tối sầm lại.

'Lần này đến lượt mình'

Trong bóng tối, tôi không thể nhìn thấy gì cả. Tôi vừa nhảy lùi về phía sau, vừa nhanh chóng kiểm tra các giác quan của mình.

'Mình đã mất thị giác và vị giác.'

Tôi vừa lùi vừa sờ soạng xung quanh phía sau mình, và cuối cùng đã chạm tới bề mặt nhẵn mịn của Tượng Nữ thần.

"Giờ đến lượt của tôi!"

"Tôi đến đây! "

Đó là giọng của Velkist và Kishasha. Hai người này đã khôi phục thị lực. Tạm thời mặt trận bên đó có thể yên tâm.


“Em cũng không thấy gì cả.” – Jenna kêu lên.

“Cô có thể ngửi hay nghe được không?”

Ngay lúc ấy, một mùi hương độc đáo và nồng đậm xộc vào mũi tôi. 

“Tôi đã đánh dấu chúng rồi” - Katiio thì thầm. 

Anh chàng thông minh này đã nhanh chóng tìm ra được biện pháp đối phó phù hợp.

"Tốt lắm."

Tôi mỉm cười và hạ kiếm xuống. Nguồn gốc của mùi hương ở ngay trước mặt tôi. Tôi cũng nghe thấy tiếng giày kim loại trên cát.

Phập! Phập! Phập!

Những mũi tênlao vun vút trong không khí, và hàng loạt tiếng hét vang lên. 

“Kyaaaaa!”

Những kỵ sĩ và hiệp sĩ gầm thét.

Tôi tập trung chú ý tới những âm thanh xung quanh mình. 

Đây là âm thanh của một ngọn giáo đang phóng đi. Đây là âm thanh của một chiếc rìu vung xuống.

Dù xung quanh toàn bóng tối, nhưng thanh kiếm của tôi vẫn vung lên một cách tự tin.


Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)