Gacha Vô hạn - Chương 223: Gọng Kềm Địa Ngục

 


Tiếng súng nổ liên hồi. Khói nhuộm đen bầu trời, lửa thiêu đốt không gian.


Hạm đội phi thuyền của Townia vừa tiến sâu hơn vào khu rừng, vừa chống chọi với những đợt tấn công liên tục của lũ quái vật.

Những con quái vật đủ loại, đủ hình dáng bay lên từ mặt đất hoặc nhảy ra từ các vết nứt không gian và nhào xuống boong tàu.


 “Kyaaaaa!”

Hai tên Orge khổng lồ với làn da đỏ sẫm lao về phía tôi từ cả hai phía, tay lăm lăm cây chùy gai.

Tôi lùi lại để tránh đòn, và dồn sức vung Bifrost.

“Xoẹt!”

Theo ánh kiếm vung lên, cơ thể của bọn Orge tách ra, rơi xuống sàn tàu và bất động.


Tôi tiếp tục đối phó với một đàn quái vật. Gần như mỗi phút lại có vài con quái vật gục xuống.

Các thành viên khác của Tổ đội thứ nhất cũng đang chiến đấu dũng mãnh.

Nhưng điều này vẫn chưa đủ để tạo nên sự thay đổi.


'Chết tiệt...'

Thực tế, dù kẻ thù đông và mạnh nhưng lực lượng của chúng tôi vẫn có thể cầm cự trong nhiều giờ. Tuy nhiên, nhiệm vụ này lại giới hạn thời gian. Chúng tôi buộc phải hoàn thành các tiêu chí của nhiệm vụ trong thời hạn quy định.


 .[Mức độ tiến hóa hiện tại: 008 %]


Nếu chúng tôi thất bại… có lẽ tất cả chúng tôi sẽ bị xóa sổ.


<“Coi chừng! Có nhiều làn sương mù đáng ngờ ở phía trước! Chúng đang lao tới!”>

BROOOOM!

Lucette lướt qua đám quái vật đang chặn đường bằng mũi tàu và tiếp tục tiến lên. Ở phía trước, những đám mây màu tím sẫm uốn lượn như thể đang chờ chúng tôi.


“Đột phá đi!” – Tôi hét lớn.

Theo lệnh tôi, Lucette tiến vào biển mây. Chẳng mấy chốc, toàn bộ phi thuyền bị bao phủ trong sương mù dày đặc.


[Cảnh báo!]

[Sương mù địa ngục (Giai đoạn 1)!]

[Toàn bộ đội ngũ bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng bất lợi của môi trường]

[Tất cả chỉ số của anh hùng giảm 5%]


Ngay khi thông báo hệ thống hiện ra, tôi cảm thấy cơ thể mình nặng hơn một chút.

Tôi nhíu mày. Một lời nguyền chăng?

<“Đây là cái gì?”> - Edis cũng thì thầm qua kênh chat riêng.

“Hiệu ứng giảm chỉ số. Đừng lo lắng, 5% không phải là vấn đề lớn.” – Tôi trả lời -  “Bỏ qua nó và tiếp tục di chuyển đi.”

<“Đã hiểu.”>


Dù nói vậy nhưng lòng tôi không khỏi bất an.

Mới tới bìa rừng, tất cả các anh hùng đều bị giảm 5% chỉ số.

Có vẻ như càng tiến lại gần quả trứng, hình phạt càng nặng hơn.

Quả trứng vẫn còn cách khá xa.

Nếu dự đoán của tôi là đúng thì những thứ tệ hại hơn sẽ chờ chúng tôi ở phía trước.

Kết thúc cuộc gọi tôi thấy Edis nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh thông qua kênh chỉ huy.

Hạm đội của Townia do Lucette dẫn đầu đã tạo thành đội hình mũi tên và xuyên thẳng vào những đám mây.

Mặc dù khung cảnh xung quanh trở nên mờ mịt, tầm nhìn không bị ảnh hưởng đáng kể.


Bùm! Bùm bùm! Bùm bùm bùm!

Những khẩu pháo tiếp tục nhả đạn, và các pháp sư tiếp tục tung phép.

Những đám bị biến thành từng khối thịt, liên tục rơi xuống đất.


[Mức độ tiến hóa hiện tại: 011 %]


Trong khi tiêu diệt quái vật trên boong tàu, tôi cẩn thận quan sát khu vực phía trước.

Nếu có bất kỳ chướng ngại vật nào, tôi tin rằng mình sẽ nhận ra dấu hiệu của chúng. Nhưng thực tế, tôi không tìm thấy kết quả đáng kể nào.

'Chắc là kẻ địch ở khu vực kế tiếp.'

Hạm đội Townia nhanh chóng vượt qua rìa khu rừng.

Màu sắc của sương mù xung quanh chúng tôi chuyển sang màu đỏ.


[Tiến vào Sương mù địa ngục (Giai đoạn 2)!]

[Toàn bộ đội ngũ bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng bất lợi của môi trường]

 [Tất cả chỉ số của anh hùng giảm 10%]

[Hiệu ứng trạng thái: Sương độc]


Không khí cay nồng ập vào phổi tôi. Cảm giác giống như đang nuốt lửa vậy.

“Oppa, có độc…!” – Jenna lắp bắp.

Có vẻ như toàn bộ không khí quanh đây đã bị ô nhiễm.

"Để đó cho tôi."

Katiio vừa nói vừa nhắm mắt lại và chắp  hai tay vào nhau.

Uuuuuuu

Những sợi tơ ma thuật tỏa ra từ đầu ngón tay cậu ấy, tạo nên một lớp rào chắn trong suốt bao quanh con tàu.

Nhờ đó, chúng tôi có thể thở dễ dàng hơn.

“Tuyệt quá” – jenna reo lên – “Nhưng… những người ở các tàu khác thì làm thế nào?”

“Yên tâm. Đây không phải là chất độc chết người.” – Tôi lên tiếng – “Chỉ cần họ uống thuốc giải độc kịp thời là được.”


Nếu đó là chất độc chết người, chúng tôi sẽ phải chạy trốn ngay lập tức. Nhưng loại độc này chỉ gây khó chịu tương tự như hơi cay ở Trái đất mà thôi.

“Edis, trong kho của tàu có thuốc giải độc khẩn cấp, phân phát cho các thành viên trên boong tàu.”

<“Hiểu rồi! Nhưng chúng ta có nên tiếp tục tiến lên không? Có vẻ như mọi thứ đang tệ hơn…”>

“Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.”


Lợi dụng lúc lộn xộn, một loạt quái vật lại ập tới.

Phừng

Từ phía bên phải, một con Chimera phun ra ngọn lửa trộn lẫn với khói đen.

Ngọn lửa đỏ thẫm khiến không khí trên boong tàu nóng bừng lên.

 “Kiyaaaa!”

Bụp!

Một mũi tên của Jenna găm vào cổ họng của Chimera, máu nó phun ra và lửa tắt lịm.


 [Mức độ tiến hóa hiện tại: 011 %]


Kéc kéc kéc

Graooo

Lũ quái vật vẫn ùn ùn kéo tới. Trong khi ấy, mọi chỉ số của chúng tôi đều giảm 10% khi bị nhiễm độc.

Chẳng mấy chốc, thương vong bắt đầu xảy ra.


['Raqil (★★★)' đã trở về vòng tay của nữ thần! Linh hồn của anh ấy sẽ được ghi nhớ mãi mãi.]

Đã có anh hùng đầu tiên tử vong. 


Nhưng tình hình tồi tệ vẫn chưa dừng lại.

[Nguy hiểm!]

[Các vết nứt không gian đang tiếp tục hình thành!]
“Nơi đây đang trở nên đông đúc.” - Velkist cằn nhằn trong lúc chém cổ một con troll.
Thật vậy, ngày càng có nhiều quái vật tràn ra từ các vết nứt không gian.
Những con quái vật biết bay bắt đầu xuyên qua lưới phòng không và tiếp cận các con tàu.

<“Đừng hoảng sợ. Chúng ta vẫn có thể trụ vững. Cố gắng duy trì đội hình!”>
Xoẹt xoẹt!
Rào chắn điện được dựng lên một lần nữa,
<“Han, nếu cứ tiếp tục như thế này…”>
“Tượng nữ thần ở đâu?”
<“Có vẻ như nó không có ở đây!”>
“Vậy thì di chuyển sang khu vực tiếp theo. Chúng ta không thể lãng phí thời gian.”
Tôi liếc sang bên phải.

[Mức độ tiến hóa hiện tại: 017 %]

Đã 17% rồi. Các xúc tu đang nuốt chửng quái vật với tốc độ ngày càng nhanh.

[Tiến vào Sương mù địa ngục (Giai đoạn 3)!]

Hạm đội Townia tiếp tục đột phá qua khu vực thứ hai của đám sương mù, và tiến tới gần quả trứng hơn nữa.
'Debuff lần này là…' – Tôi nhíu mày chờ đợi. 
Không lâu sau…

[Toàn bộ đội ngũ bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng bất lợi của môi trường]
[Tất cả chỉ số của anh hùng giảm 50%]
[Hiệu ứng môi trường: Hơi Độc chết người]
['Gọng Kềm Địa Ngục' đã kích hoạt!]

Bùm!
Một hàm răng khổng lồ nhô ra từ bóng tối của khu rừng. Mỗi cái răng lớn bằng một nửa con tàu của chúng tôi
'…Chết tiệt.'
Tôi đưa tay lên tai và lập tức nhắn Edis.
“Rút lui ngay lập tức! Quay lại khu vực thứ hai!”
<“Đ…Được rồi!”>
Tiếng còi báo động rú lên inh ỏi.Hạm đội vừa tiến vào khu vực thứ ba, liền cuống cuồng quay trở lại.

'Giảm 50% chỉ số và chất độc chết người? Thật điên rồ!’ – Tôi nghiến răng.
Đúng lúc ấy…
<“Áaaaa!”>
Lucette nghiêng ngả và bay lên cao. Tôi vội nắm lấy lan can để giữ thăng bằng.

RỐP

Hàm răng dài Hàng trăm mét khép lại.
Nếu Lucette không bay lên, chúng tôi đã bị nuốt chửng rồi.
'Gọng Kềm Địa Ngục'.
Một loại quái vật bẫy cao cấp, cơn ác mộng đối với phi thuyền. Nó nuốt chửng mọi thứ bay qua. 
Quan trọng hơn, đáng lẽ nó chỉ xuất hiện ở tầng 70 trở lên.

'Chết tiệt…'
Chúng tôi không thể hoạt động ở đây được.
Với những hiệu ứng khủng khiếp và sự xuất hiện của Gọng Kềm, hạm đội Townia sẽ không thể tồn tại được quá mười phút.

[Tiến vào Sương mù địa ngục (Giai đoạn 2)!]
 [Hiệu ứng bất lợi đã được giảm nhẹ!]
[Cấp độ tiến hóa hiện tại: 023 %]

Chúng tôi đã quay trở lại khu vực thứ hai. Trong khi ấy, mức độ tiến hóa tiếp tục tăng lên.
<“Han! Chúng ta thực sự phải xông vào đó ư??”>
Giọng nói của Edis run run.
 “Khoan đã. Tôi đang suy nghĩ.” - Tôi khoanh tay trầm ngâm.
Hiệu ứng giảm chỉ số quá dữ dội, nhảy từ 10% lên 50% thì thật bất thường. Ngay cả hiệu ứng bổ sung cũng khủng khiếp.
'Phải có thứ gì đó ở khu vực thứ ba.'

Tôi đưa mắt nhìn về phía các đồng đội.
Velkist đang lau sạch máu trên lưỡi kiếm, còn Kishasha thì vươn vai.
Ở phía bên kia, Katiio đang duy trì phép thành lọc không khí, còn Jenna thì đang chìm đắm trong suy nghĩ.
 “Vậy, có ai nhìn thấy gì không?”
Tôi hỏi mọi người, nhưng thực ra là nhìn vào Jenna.
Thấy vậy, Jenna chớp mắt nhìn tôi.
“À đúng rồi… Oppa, em nghĩ là em thấy một luồng sáng lạ lấp ló ở phía xa. Rất khó quan sát vì sương mù dày đặc.”
"Cô thấy nó ở đâu?"
“Bên trong miệng quái vật. Đó là một luồng sáng trắng. Tương tự như ánh sáng khi chúng ta vào nhiệm vụ.”
Tôi cắn môi.
'Ánh sáng của cổng thời không ư….'

Không có nhiều thời gian để suy nghĩ kỹ hơn. Tôi lập tức đưa ra quyết định.
 “Edis.”
<Vâng>
“Cô chỉ huy mọi người tiếp tục ở lại chiến đấu ở khu vực thứ hai, chúng tôi sẽ xông vào khu vực thứ ba.”
<“Ý anh là… chỉ có Tổ đội thứ nhất và Lucette ư? Như vậy không phải quá nguy hiểm sao? Chúng ta không nên tìm cách khác…”>
Tôi lắc đầu.
Sự do dự có thể là nguyên nhân chính dẫn tới thành công hoặc thất bại.

[Cấp độ tiến hóa hiện tại: 027 %]

Không có thời gian để suy nghĩ sâu xa hơn nữa.
“Chờ chúng tôi, chúng tôi sẽ quay lại sau khi giải trừ lời nguyền.”
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Edis, tôi bước vào phòng điều khiển.
“Đi nào. Thẳng tiến về phía trước”
“Lẽ nào…”
"Đúng vậy, chính xác là như vậy. Chúng ta sẽ đi vào cái miệng đó."
"Nhưng đó là…!"
Tôi cau mày.
“Làm đi, hoặc là tất cả sẽ chết!”
Cô nàng thợ máy vừa khóc vừa đặt tay lên cần điều khiển.
Phi thuyền Lucette xoay mình và quay trở lại khu vực thứ ba.

[Tiến vào Sương mù địa ngục (Giai đoạn 3)!]
[Tổ đội 1 bị ảnh hưởng bởi hiệu ứng bất lợi của môi trường]
[Tất cả chỉ số của anh hùng giảm 50%]
[Hiệu ứng môi trường: Hơi Độc chết người]
['Gọng Kềm Địa Ngục' đã kích hoạt!]

Lần này, chỉ có Tổ đội 1 bị ảnh hưởng, số phi thuyền còn lại vẫn ở khu vực thứ hai.
'Ngay cả thở cũng khó khăn.'
Dù không di chuyển, tôi vẫn có thể cảm nhận được tác động của hiệu ứng bất lợi.
Mở cửa sổ trạng thái, tôi thấy chỉ số của mình đã giảm đi một nửa.

Dù tình hình rất tệ hại, nhưng tôi không có thời gian để than vãn. Thay vào đó, tôi gọi mọi người:  “Nghe đây. Chúng ta cần phải dọn đường để lực lượng chính có thể tiến vào. Chúng ta phải nhanh chóng giải trừ những hiệu ứng bất lợi này.”
"Bằng cách nào?"
“Chúng ta phải bước vào luồng ánh sáng mà Jenna đã nhìn thấy.”
“Nếu cô ấy nhìn nhầm thì sao?”
Chúng tôi nhìn xung quanh lần nữa nhưng không thấy vật thể đáng ngờ nào khác. 
Nếu cô ấy nhầm…
Tôi lắc đầu: “Tới lúc đó rồi tính.”
['Gọng Kềm Địa Ngục' đã kích hoạt!]
Ầm ầm.
Mặt đất bắt đầu rung chuyển.
“Cô hãy thả chúng tôi xuống rồi quay lại. Hội quân cùng lực lượng chính ở khu vực thứ hai.”
<“Anh không nói thì tôi cũng định làm thế!”> - Cô nàng thợ máy rên rỉ.
"Tốt."
Tôi rút thành kiếm Bifrost ra và liếc nhìn các thành viên.
“Hãy nhảy theo hiệu lệnh của tôi.”
Đó là một mệnh lệnh vô lý, nhưng không ai phản đối.
“Haizz, thật sự…” – Kaitio thở dài – “Tầng nào cũng như ác mộng…”
“Tôi tưởng cậu đã quen với điền đó rồi?”
Tôi mỉm cười và nhìn xuống.

GRAOOOOO!

Mặt đất nứt ra và một cái miệng đen ngòm xuất hiện.
“Oppa, ở đằng đó!”
Tôi nhìn theo tay Jenna và thấy luồng xoáy sáng trắng bên trong cái miệng.
“Chuẩn rồi!” – Tôi gật đầu.
Trong lúc đó, cái miệng mở to hơn để nuốt chửng chúng tôi.
<“Nó đang đến đấy!”> - CÔ thợ máy hét lên.

"Ngay bây giờ! "
Tôi nhảy qua lan can. Cơ thể tôi bắt đầu rơi xuống với cảm giác lơ lửng.
['Tổ đội thứ nhất' đang tiến vào 'Đấu trường vực thẳm'!]
Luồng xoáy ánh sáng nuốt chửng tôi.
“…”
Khi cảm giác quay cuồng lắng xuống, tôi mở đôi mắt của mình ra.
Một tiếng sột soạt vang lên dưới chân tôi.
Mặt đất phủ đầy cát mịn và bầu trời đen ngòm bất tận.
'Ít nhất thì tầm nhìn cũng không tệ.'

Có vẻ như các thành viên của Đội 1 đều đã tiến vào an toàn.
Xung quanh chúng tôi là những bức tường thép, trông giống như đấu trường ở tầng 20.
Nhưng kẻ thù thì hơi khác.
Trên khán đài của đấu trường, có ai đó đang ngồi trên ngai vàng dõi theo chúng tôi.

Và bên dưới sàn đấu …

[Nguy hiểm!]
[Thú Vương - Kiadni Viksavi cấp độ???]
[Nguy hiểm!]
[Thánh nữ mù - Liane Terarisa cấp độ???]
Có hai bóng người, một cao một thấp đang chờ sẵn.
 “Rốt cuộc ngươi cũng tới.”
 “Ha ha! Ta chờ lâu muốn chết rồi đấy!”

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)