Gacha Vô hạn - Chương 221: Nhiệm vụ phức tạp
Thời gian trôi đi không ngừng.
Trong khi tiếp tục rèn luyện kỹ năng sử dụng vũ khí và Huyết Hắc Long, đồng thời hỗ trợ Anything chuẩn bị lực lượng, kiểm soát tiến độ xây dựng phi thuyền, tổ chức các tổ đội, và giám sát quá trình đào tạo.
Chúng tôi cũng đã an toàn vượt qua tầng 48 và 49. Đặc biệt tại tầng 49, nhiệm vụ của chúng tôi là tiễu trừ quái vật. Đó là một nhiệm vụ hoàn hảo để cày cấp, vì chúng tôi có thể làm đi làm lại nhiều lần. Dù quái vật rất mạnh, lượng điểm kinh nghiệm nhận được cũng nhiều đến mức khó tin.
Kết quả là, vào ngày tổng duyệt lực lượng trước khi đột kích tầng 50, lực lượng của Townia đã tăng trưởng vượt trội.
Tổng cộng có năm chiếc phi thuyền chiến đấu, khoảng bốn trăm anh hùng cấp 3x và 4x.
Đó là một con số đáng kinh ngạc, bởi vì tài khoản của Anythg chỉ mới level 49.
Ngay cả lực lượng phòng ngự cũng rất hoàn hảo. Đội vệ binh do Vũ Liên chỉ huy đã tự mình đẩy lùi thành công một vài đội quân xâm lược.
Điểm sáng lớn nhất là Velkist đã trở lại.
Tôi vẫn đoán rằng Velkist sẽ trở về trước giờ khởi hành, nhưng cậu ấy trở về sớm hơn dự kiến rất nhiều.
Tôi không hỏi Velkist về sự thành công của nhiệm vụ. Chỉ cần nhìn vào biểu cảm tự tin của cậu ta, tôi cũng biết kết quả là gì. Bắp Bụng Bự lè lưỡi vì không tin nổi, và điều đó làm nó trông càng kỳ quái hơn.
Do chúng tôi vẫn chưa vượt qua tầng 50 nên không thể thăng hạng lên 5 sao, nhưng hầu hết các anh hùng chủ lực đã đạt đến giới hạn tối đa của hạng 4 sao.
Dấu ấn Huyết Hắc Long của tôi đã đột phá lên cấp độ 4.
Bây giờ, dù phải đối đầu với Thú Vương hay Thánh Nữ mù, tôi tin rằng mình sẽ không thua cuộc. Tất nhiên đấy là trong một cuộc chiến 1 chọi 1, còn nhiều hơn thì phải tùy tình hình.
Trước khi vào trận đột kích chính, Anytng đã thử gửi một vài tên tội phạm ở Townia lên tầng 50. Có lẽ anh ấy muốn hiểu trước tình hình. Tuy nhiên….
[※Không thể triển khai nhiệm vụ!]
[Nhiệm vụ này yêu cầu phải có phi thuyền!]
Khi Anytng cố gắng mở cổng Thời Không, một thông báo sẽ hiện lên và cửa sổ nhiệm vụ đóng lại.
Tầng 50 đòi hỏi phải có phi thuyền. Tuy nhiên, Townia không giàu có đến mức có thể dùng một phi thuyền làm một quân cờ hy sinh. Cuối cùng, anh ấy đành phải từ bỏ ý định trinh sát tiên phong.
Rốt cuộc vẫn chỉ có một lựa chọn duy nhất: Tập hợp toàn bộ lực lượng và đột phá, giống như mọi khi.
Đã đến lúc phải khởi hành rồi.
“Hít sâu vào, hít sâu vào!”
Rain, pháp sư song sinh của Nhóm 2, vỗ nhẹ vào lưng Edis. Trong khi đó, Edis - với khuôn mặt tái nhợt, đang rên rỉ:
“Này, Han, anh làm đi…!Tôi không làm được…”
“Nhưng cô là người lãnh đạo hầu hết các anh hùng mà. Chúng ta đã phân công rồi, tôi chỉ trực tiếp quản lý Tổ đội 1 thôi.”
“Không! Người chỉ huy cuộc đột kích phải là phó Master chứ!”
“Nhưng cô rất giỏi lãnh đạo mọi người.”
“Anh đang nói gì vậy? Tôi run rẩy sắp chết rồi đây này.”
Chúng tôi đang đứng trong Nhà chứa máy bay nằm trong khe nứt không gian. Nơi này đã được mở rộng thành một phi trường, với không gian rộng lớn y như một quảng trường thứ hai.
Tất cả những chiến binh thuộc Townia đều tụ họp trong khe nứt không gian. Họ đứng thành hàng, nghiêm trang nhìn lên bục cao, nơi Edis đang đứng. Cô ấy được chỉ định làm chỉ huy của cuộc đột kích này.
Phía sau các anh hùng là năm chiếc phi thuyền xếp thành hàng dài, đều đã sẵn sàng tham gia nhiệm vụ này.
“Một tên lính đánh thuê như tôi, đột nhiên lại phát biểu trước đội quân hoành tráng như vậy…”
“Một bài phát biểu trước trận chiến rất cần thiết để cổ vũ tinh thần mọi người, cô không nghĩ vậy sao?”
“…”
Rain và Main cũng đồng tình với lời tôi nói.
“Chắc chắn rồi! Chắc chắn rồi!”
“Người lãnh đạo không có dũng khí thì cấp dưới làm sao có thể ra tay!”
"Chính xác." – Tôi gật đầu.
"Điều này thật là điên rồ…" – Edis đưa tay vuốt mồ hôi.
Tôi đẩy cô ấy lên phát biểu và bước xuống.
Trong khi đó, các thành viên của Tổ đội 1 đang bàn tán xôn xao.
“Kẻ địch đông như kiến, chúng ta có thể xử lý được không?” - Katiio thở dài.
Cậu ta đã nói câu đó hàng trăm lần kể từ khi trở về từ tầng 47.
“Sẽ có viện quân tới mà, không phải sao?” – Jenna cố gắng trấn an - “Ai đó tên là Vua lính đánh thuê…”
“Chúng ta thậm chí còn không biết liệu họ có đến hay không.” – Kaitio lắc đầu – “Tôi không muốn tin vào những thứ không chắc chắn.”
“Không đến nỗi vậy đâu.” – Tôi mỉm cười.
“Thật hả sếp? Họ chắc chắn sẽ tới chứ?”
“Nếu dự đoán của tôi là đúng.”
Thật vậy, họ đã xuất hiện ở tầng 47, nếu đó chỉ là một sự tình cờ thì quá vô lý. Tôi tin rằng Pria chắc chắn sẽ dẫn họ quay trở lại. Vấn đề là liệu chúng tôi có thể cầm cự đến lúc đó được hay không.
“Vậy là… chúng ta sắp phải chiến đấu với bố tôi ư?” - Kishasha nghiến răng.
"Liệu cô có ổn không?"
“Ồ không, không sao. Từ lúc sinh ra đến giờ tôi hầu như không thấy ông ta. Người ta nói ông ta là chiến binh mạnh nhất, nên tôi rất muốn thử đối đầu với ông ta.” - Kishasha lạnh lùng nói.
Mặc dù cô cố gắng tỏ ra bình thản, nhưng tôi đoán là việc chiến đấu với chính cha mình rõ ràng chẳng phải điều dễ chịu gì.
“Velkist, cậu đã sẵn sàng chưa?”
“Luôn sẵn sàng. Tôi muốn sử dụng sức mạnh này càng sớm càng tốt.”
Velkist nhe răng cười.
<Hừ, cứ nghĩ đến việc tên nhóc này được dùng sức mạnh của Bạch Thiên Long là ta lại cảm thấy nhức nhức cái đầu.>
Giọng nói của Halkion vang vọng bên tai tôi.
Ban đầu, Bắp Bụng Bự đòi gia nhập cùng chúng tôi dưới hình dạng chú chim bồ câu, nhưng Kishasha đã nổi cơn thịnh nộ và nhốt con chim vào một cái lồng sắt.
Tuy nhiên, một phần linh hồn của Hắc Thiên Long đã ký sinh trên cánh tay tôi, nên tôi vẫn có thể sử dụng sức mạnh của Huyết Hắc Long mà không gặp khó khăn gì.
“Em lo quá.” - Jenna hít một hơi thật sâu - “Em hy vọng lần này không có ai phải chết.”
"Đó là chuyện bất khả thi."
“Em biết. Ít nhất thì em hy vọng các thành viên của Tổ đội 1 được an toàn. Em không muốn trải qua những gì đã xảy ra ở tầng 35 một lần nữa….”
Tôi gật đầu và nhìn lên bục phát biểu.
Edis, với vẻ mặt nghiêm trang, bước lên bục giảng.
“Phù.”
Edis hít thở vài lần rồi cất tiếng.
Có lẽ vì quá hồi hộp nên cô ấy chỉ nói được vài lời ngắn ngủi. Nội dung chính là “số mệnh của toàn thể chúng ta đều phụ thuộc vào trận chiến này.'
Thật vậy.
Theo tôi thấy, Anytng đã đầu tư toàn bộ số tiền trong tài khoản của mình cho cuộc đột kích này.
Nếu chúng tôi bị tiêu diệt, Townia sẽ bị thiệt hại nặng nề tới mức không thể khắc phục được.
Tôi không nghĩ rằng Anythg có thể xây dựng lại lực lượng tương tự như thế này. Quan trọng hơn, chắc chắn không có một anh hùng thứ hai giống tôi.
Nói cách khác, đây là một ván cược định mệnh.
Thực tế, một số bậc Master đã không chịu được áp lực này và từ bỏ cuộc ý định leo tháp.
May mắn thay, Anytng cũng giống như tôi, dù do dự nhưng vẫn quyết tâm đến cùng.
[※Cảnh báo!]
[Nhiệm vụ này cần một trăm nhóm cho một hoạt động quy mô lớn! Nếu bạn thiếu thành viên nhóm, hãy sử dụng triệu hồi trả phí hoặc miễn phí để bổ sung anh hùng của bạn!]
[Nhiệm vụ này yêu cầu một phi thuyền cho mục đích đặc biệt! Thu thập tài nguyên và bản thiết kế để chế tạo phi thuyền!]
[Mẹo/ Bạn có thể nhóm các nhóm lại với nhau để tạo thành một cuộc đột kích.]
[Mẹo/ Bạn có thể nhóm các phi thuyền lại để tạo thành một hạm đội.]
Một nhiệm vụ quy mô lớn diễn ra ngay ở tầng 50. Thường thì các tài khoản cấp 70 mới phải đối mặt với loại nhiệm vụ này,
Townia rõ ràng là rất xui xẻo mới phải hứng chịu một thử thách khó nhằn như vậy.
[Han, hãy đưa chúng ta giành thắng lợi !] - Iselle, với chiếc băng đô cổ vũ buộc trên trán, chỉ vào tôi - [Bất kể đối phương là ai hay họ có mánh khóe gì!]
"Tất nhiên rồi” - Tôi bật cười.
[Cánh cửa Thời không đang kết nối!]
“Mọi người, lên tàu nào!”
Lạch cạch, leng leng.
Cầu thang của năm chiếc phi thuyền đồng loạt hạ xuống.
Những anh hùng bắt đầu bước lên boong tàu.
“Thật ngoạn mục. Ngay cả trước đây tôi cũng chưa từng tham gia một trận chiến hoành tráng như thế.”
“Không cần phải lo lắng. Chúng ta chỉ cần làm tốt phần việc của mình thôi.”
“Xông lên, xông lên nào.”
Các anh hùng cầm vũ khí, vừa nói chuyện vừa vội vã lên phi thuyền.
Ánh mắt của họ thể hiện đủ loại cảm xúc: quyết tâm, sợ hãi, phấn khích…
Theo một cách nào đó, đây quả là một cảnh tượng tráng lệ.
“Chúng ta đang chiến đấu để cứu Townia và trở về nhà, đúng không Oppa?”
Tôi gật đầu. Không cần thiết phải tiết lộ cho cô ấy quá nhiều.
Jenna hít một hơi thật sâu.
“Được rồi. Chúng ta đi cứu Townia thôi!”
Chiếc phi thuyền chở chúng tôi phi thuyền thứ hai của Townia, và cũng là hạm tiên phong: Lusette. Nhiệm vụ chủ yếu của nó là chở Tổ đội 1 di chuyển càng nhanh càng tốt nên nó tập trung vào khả năng cơ động và không có nhiều vũ khí.
<Chào mừng mọi người lên tàu! Sẵn sàng khởi hành nhé!>
Khi chúng tôi bước lên boong tàu, giọng nói vui vẻ của một cô gái vang lên. Vẫn là cô nàng Thợ máy đã chở chúng tôi trong trong cuộc chiến chiếm đóng Tàn tích.
Các anh hùng lực lượng khác đang lên bốn chiếc phi thuyền còn lại.
Chiếc phi thuyền lớn nhất, đóng vai trò chiến đấu chủ lực, là tàu Capitalism, chứa Edis cùng Tổ đội 2, 3, 4 và 5.
[Khe nứt đã mở ra!]
Không xa, một tấm màn khổng lồ có kích thước bằng một tòa nhà bắt đầu di chuyển.
Và rồi, những chữ cái xuất hiện trên tấm màn.
[Leo lên tháp và cứu lấy thế giới!]
[Hầm ngục chính: Tầng hiện tại – 49]
[Đang tiến vào tầng 50]
Chiếc Lusette, đậu ở phía trước hạm đội, bắt đầu cất cánh.
'Bắt đầu rồi.'
Tôi hít một hơi thật sâu để làm dịu dòng máu đang chảy mãnh liệt trong huyết quản.
Kể từ khi rơi vào Townia, đây là nhiệm vụ lớn nhất.
BROOOM
Lusette bắt đầu tăng tốc, phóng thẳng vào chiếc màn.
[Nhiệm vụ bắt đầu!]
<Đi thôi!>
Cùng với giọng nói sôi nổi của cô nàng thợ máy, con tàu lao vào Khe nứt Không Gian.
Tôi nheo mắt lại.
Khi ánh sáng trước mặt tôi mờ dần, một cơn gió lạnh tràn tới.
Nơi chúng tôi xuất hiện nằm ở trên không trung.
Phi thuyền Lusette đang bay ở độ cao hàng trăm mét phía trên khu rừng.
Tất nhiên, ở đằng xa, quả trứng quái dị khổng lồ vẫn đang không ngừng phun ra máu đen.
Theo sau chúng tôi, những chiếc phi thuyền khác cũng bắt đầu xuất hiện.
“Quá nhiều quái vật… chết tiệt thật!”
Velkist lẩm bẩm và nhìn xuống qua lan can,
[Quân đội quái vật Lv.???] X 8325
Chúng giống như một đàn giòi lúc nhúc giữa những tán cây khô héo.
<Không sao đâu. Bỏ qua những con quái vật bên dưới đi. Chúng ta đang ở trên không. Chỉ cần chú ý đến những con có thể bay và tiếp cận quả trứng là được.> - Giọng Edis vang lên qua Hệ thống liên lạc - <Nhưng Han ơi, anh đã nói là cần công chúa và chìa khóa để xử lý quả trứng. Vậy bây giờ…?>
“Khi các điều kiện được đáp ứng, Pria sẽ xuất hiện.”
Thật vậy, trong lúc thực hiện nhiệm vụ, chúng tôi sẽ phải tìm hiểu xem Pria sẽ xuất hiện khi nào và bao giờ.
<Được rồi, đi thôi.> - Lusette bắt đầu di chuyển.
<Giữ khoảng cách giữa các phi thuyền để tránh hỏa lực của phe mình bắn vào nhau> - Giọng Edis tiếp tục vang lên - <Và nếu Lusette phát hiện ra điều gì bất thường…>
Khi nói đến đó, cô ấy khựng lại.
Cả tôi cũng vậy.
Khoảng 500 mét phía trước, có ai đó đang trôi nổi trên bầu trời. Thông báo Hệ thống bật lên trước mặt tôi và các anh hùng cấp cao.
[Nguy hiểm!]
[Hoàng thái tử Đế chế]
[Prayos Al Ragnar Lv.354]
<…Thôi được, tôi đoán là chúng ta không cần phải nhìn nữa.> - Edis thở dài và ngắt liên lạc.
Đại Hoàng tử quấn băng đỏ khắp người như xác ướp, và khoác trên mình chiếc áo choàng đen.
Miệng anh ta giật giật.
“Ta không thích nơi này.”
Giọng anh ta rền vang như sấm.
Tôi nhíu mày băn khoăn. Anh ta đang nói điều vô nghĩa gì vậy?
Ngay khi ấy, đôi mắt của Đại hoàng tử sáng lên màu đỏ.
Và sau đó,
[Đang tải lại…]
[Đang cấu hình lại bản đồ!]
CHOANG!
Như thể kính đang vỡ, quang cảnh thay xung quanh đổi đột ngột.
Bầu trời chuyển sang màu tím sẫm. Những đám mây xám đang cuộn thành vòng xoáy trên bầu trời u ám.
[Đã tải xong bản đồ!]
[Loại bản đồ – Bóng tối]
"Hãy bắt đầu trò chơi nào." - Hoàng tử lên tiếng - “Một trò chơi để kết thúc mọi thứ.”
Thông báo Hệ thống cũng bật lên.
[Tầng 50.]
[Loại nhiệm vụ – Phức tạp]
[Mục tiêu nhiệm vụ – Không rõ]
[Quân đội quái vật tha hóa Lv.???] X13579
hay quá
ReplyDeleteCảm ơn ad cảm ơn vì đã ban
ReplyDeleteEo ơi
ReplyDeleteđộ khó gì đây..
ReplyDeleteLịch ra bản dịch như nào vậy mng... Và cảm ơn ad đã ban phước
ReplyDeleteQuá hay
ReplyDelete