Gacha Vô hạn Chương 218: Bạch Thiên Long
Velkist nằm dài trên sàn nhà, hai bàn tay siết chặt lại, toàn thân đều run rẩy dữ dội.
[Ding!]
[nguy hiểm!]
['Velkist (★★★★)' đang bắt đầu bị tha hóa!]
“Hộc! Hộc…!”
Những tiếng thở dốc phát ra từ cái miệng há hốc của Velkist.
Đúng như Hệ thống thông báo, những đường gân đen bắt đầu nổi lên xung quanh mắt cậu ta.
Đó là điều không thể tránh khỏi.
Những dấu ấn cấp cao đều chứa đựng sức mạnh khủng khiếp, và thứ sức mạnh này có thể ăn mòn bản ngã của anh hùng. Thế nên khi khắc những dấu ấn này, các anh hùng bắt buộc phải trải qua nguy cơ tha hóa.
Nếu có thể chống chọi được, anh hùng sẽ trở thành chủ nhân thực sự của dấu ấn. Còn nếu không thể...
Tôi siết chặt thanh kiếm mà Velkist đã đưa cho mình.
'Cậu ấy vẫn chưa thất bại…’
Thật vậy, dù khuôn mặt Velkist nhăn nhó vì đau đớn và những đường gân đen hằn lên quanh mắt cậu ta, nhưng ánh sáng trong đôi mắt vẫn rực cháy.
Thình! Thình! Thình!
Velkist vò đầu bứt tai, rồi bất ngờ đập mạnh đầu xuống sàn.
Máu bắt đầu rỉ ra trên trán cậu ta.
[Nguy hiểm!]
['Tình trạng tha hóa của Velkist (★★★★) đang trở nên tồi tệ hơn!]
[Master, hãy cẩn thận! Anh hùng bị tha hóa sẽ không thể hồi phục.]
Rắc rắc.
Sau những tiếng nứt nẻ, những đường gân đen dần dần lan khắp cơ thể cậu ta.
Ọe!
Velkist nôn ra những ngụm máu đen.
<Tôi đã bảo rồi mà! Mau hủy quá trình khắc ấn đi! Cậu ta vẫn chưa đủ khả năng để tiếp nhận cái này đâu!>
Bắp Bụng Bự vội vã tiến lại gần Velkist, cố gắng giằng quả cầu trắng đang phát sáng ra khỏi bàn tay cậu ta.
“…Dừng lại… Tránh ra.”
Velkist run run đẩy Bắp Bụng Bự sang một bên.
“Vẫn chưa… Tôi còn chưa thua.”
Dường như Velkist sợ con chim bồ câu giằng mất quả cầu nên cậu ta ôm chặt lấy nó bằng cả hai tay.
“Tôi… tôi cần phải… trở nên mạnh mẽ hơn….”
<Tên điên này! Hắn mất trí rồi. Han, sao không ra tay đi?>
Con chim bồ câu nhìn tôi với ánh mắt tha thiết. Trong khi đó, tôi vẫn siết chặt thanh kiếm.
“Đừng… xin anh…” - Velkist nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu - “Đây là… con đường tôi đã chọn. Tôi sẽ chịu trách nhiệm.”
“Chịu trách nhiệm bằng cách chết ư” – Chim bồ câu khịt mũi – “Vớ va vớ vẩn”.
"Không đâu…."
Velkist tiếp tục nghiến răng và rên rỉ.
“Tôi sẽ chết trên chiến trường.…. Tôi sẽ không chết một cách nhục nhã như thế này.”
Tiếng nghiến răng của Velkist vang dội, khiến tai tôi ù đi.
Khoảnh khắc đó, tôi nhớ lại trường hợp của Eloka.
‘Lần này… mình có sai lầm nữa không?’
Lý trí mách bảo tôi rằng không nên để Eloka tham gia vào cuộc chinh phạt Rồng Biển. Nhưng cô ấy đã nhiều lần cầu xin tôi, đòi được chiến đấu cùng Tổ đội 1. Kết quả là tôi đã đồng ý, và cô ấy tử trận.
Lần này thì sao?
Một canh bạc có xác suất 2%.
Một lần nữa, tôi đồng ý lời cầu xin của một đồng đội.
Nhưng bây giờ không thể quay lại được nữa. Nếu tôi dừng quá trình khắc ấn lại, e rằng Velkist sẽ oán giận tôi suốt đời.
"…Cảm ơn anh."
Velkist nhìn tôi và cố nở một nụ cười méo xệch.
Tôi thở dài. Bây giờ, tất cả những gì tôi có thể làm là theo dõi xem điều gì sẽ xảy ra với cậu ấy.
Trong thâm tâm, tôi tin rằng cơ hội thành công của Velkist cao hơn Eloka.
Răc rắc
Những khớp xương của Velkist xô đẩy lẫn nhau. Da cậu ấy rách toạc và những vảy trắng tinh xuất hiện từ những khe hở.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó.
Rắc rắc.
Từ thái dương của cậu ta, một khối sừng màu trắng bắt đầu xuất hiện.
Chiếc sừng giống như của Delphine, gia chủ của Assinis.
Tôi nắm chặt cán kiếm, cẩn thận theo dõi.
Máu đen phun ra từng mắt và chảy xuống toàn bộ cơ thể cậu ta, nhưng cùng lúc đó, vảy trắng cũng mọc lên chi chít.
Cuối cùng, những đường gân đen tan dần, như thể bị đẩy lùi bởi những lớp vảy.
'Như thế này… Có phải là đã thành công không?'
Tôi nhíu mày đăm chiêu. Tình trạng này có vẻ không phải là tha hóa, nhưng… cũng không giống tình trạng của tôi.
Khi tôi khắc Chân Huyết Hắc Long, dòng máu của rồng đen thấm vào cơ thể và hòa tan với máu của tôi. Nhưng dòng máu của con rồng trắng dường như đang hoành hành bên trong Velkist.
Velkist thỉnh thoảng co giật, mắt trợn trắng dã, có lẽ cậu ta đã ngất đi.
Qua lớp quần áo rách nát, những lớp vảy tua tủa lộ ra. Nếu chỉ nhìn lướt qua, khó có thể nhận ra cậu ấy.
Thế rồi…
Rắc rắc
Kịch
Cơ thể Velkist bất ngờ nhổm dậy, và cử động các ngón tay. Sau đó, thân thể này từ từ đứng lên.
<Ngươi đấy à, bạn già? > - Bắp Bụng Bự nheo mắt và lùi lại vài bước.
Trong khi đó, đôi mắt Velkist mở ra. Con ngươi màu bạc sáng lấp lánh như sao.
<Cơ thể này… quá kém.>
Những lời phàn nàn vang lên từ miệng Velkist. Nhưng tôi biết, người nói chuyện không phải là cậu ta.
<Cơ bắp thiếu độ bền, tiềm năng không đủ, và quyền năng can thiệp quá yếu ớt. Không thể phát huy hết sức mạnh của ta.>
<Ta cũng nghĩ thế.> - Bắp Bụng Bự khịt mũi.
Khuôn mặt Velkist quay sang tôi, và giọng nói lại cất lên.
<Ngươi chính là… Han Israt, phải không?>
Bạch Thiên Long, tổ tiên của gia tộc Assinis, đang nhìn tôi qua đôi mắt của Velkist. Ánh mắt của Bạch Thiên Long ngày càng lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
<Không thể tin nổi. Cơ thể ngươi… rất tuyệt. Không ngờ gã khốn đó lại nói thật.>
<Ê. Ngươi gọi ai là gã khốn?> - Bắp Bụng Bự càu nhàu.
<Nhưng tại sao… ta lại bị gắn kết với một kẻ yếu đuối như thế này? Tại sao ta không được liên kết với ngươi?>
“Cậu ấy và tôi có gì khác nhau? Chúng tôi đều giống nhau mà.”
Bạch Thiên Long lắc đầu, ánh mắt vô cùng uể oải.
Tôi tiếp tục thuyết phục sinh vật này.
“Xin lỗi, xin ngài hãy giúp cậu ấy. Cậu ấy là một người chăm chỉ và luôn luôn nỗ lực hết mình.”
<Như thế thì sao? Sự thật chỉ có một mà thôi, cơ thể này thật thảm hại.>
"Nhưng…."
<Ta muốn liên kết với ngươi. Đổi người đi.>
"Rất tiếc, điều đó không thể làm được."
<Nếu ta giải phóng sức mạnh của mình, tên này sẽ chết ngay lập tức.>
“Bây giờ đúng là như vậy, nhưng tương lai sẽ khác mà. Làm sao ông biết được.”
<Ta không tới đây để tranh luận với ngươi. Để cứu Townia, ta cần một cơ thể hiệu quả hơn.>
“Ngài cứ yên tâm. Cậu ta chắc chắn sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ.”
Assinis nghiêng đầu bối rối.
<Này, con người kia. Nếu ta liên kết với ngươi, người được lợi là ngươi cơ mà ? Tại sao lại từ chối? Ngươi muốn nhường sức mạnh này cho kẻ khác ư?>
"Vâng, thế thì sao?"
<Hừm…> - Assinis cười khẩy - <Thật là ngu ngốc. Rồi ngươi sẽ phải hối tiếc.>
“….”
<Được rồi. Nếu một kẻ như ngươi đã khẳng định như vậy, ta sẽ thử một lần.>
Assinis ngẩng đầu lên cao và nói.
<Từ giờ trở đi, sức mạnh của Bạch Thiên Long Deltaari Assinis, sẽ được san sẻ cho con người này.>
Ngay sau khi lời nói kết thúc, những đường gân đen báo hiệu sự tha hóa đã biến mất hoàn toàn.
<Để xem tên nhóc này có thể đi xa đến đâu.>
Assinis nhắm mắt lại. Khoảnh khắc đó, Velkist loạng choạng rồi ngã vào tường.
[Chúc mừng bạn!]
[Quá trình khắc ấn đã hoàn tất.]
[Một khả năng đặc biệt đã được thêm vào anh hùng 'Velkist (★★★★)!]
Cuối cùng, thông báo chào mừng đã xuất hiện. Vậy là Velkist không bị tha hóa.
Đúng như tôi dự đoán, Velkist sẽ không chết.
Nếu Assinis hoàn toàn từ chối Velkist, chắc chắn ông ta sẽ phản ứng ngay từ khi ở trong Hầm ngục Mùa Vọng. Nhưng mà, Bạch Thiên Long lại giao cho Velkist viên đá khắc ấn. Điều đó cho thấy, Assinis có để ý đến Velkist, dù chỉ một chút mà thôi.
Nhưng lời chú thích của Hệ thống khiến tôi thở dài.
[Chân Huyết Bạch Long (S, Lv.1)]
[Dòng máu chứng minh dòng dõi thuần chủng của rồng trắng cổ đại. Nó nắm giữ sức mạnh phi thường.]
[Kỹ năng đặc biệt: 1. Sừng rồng trắng]
[※ Ẩn chứa nhiều tác dụng chưa ai biết.]
[Lưu ý: Do thể trạng không phù hợp, chưa thể kích hoạt Chân Huyết Bạch Long.]
Dù Velkist không chết, nhưng… Thật khó để gọi đây là một thành công.
'Dấu ấn này đã bị niêm phong.' – Tôi trầm ngâm suy nghĩ.
“….”
Một lúc sau, Velkist mở mắt ra và lẩm bẩm: "…Chuyện gì đã xảy ra thế?"
"Cậu thấy đấy” - Tôi ném cho Velkist thanh kiếm – “Cậu vẫn còn sống."
Velkist ngơ ngác.
“Nhưng… Tôi không cảm thấy thay đổi gì cả.”
<Assinis đã yên vị trong cơ thể ngươi, nhưng ngươi không thể cảm nhận được vì mối liên kết rất mờ nhạt. Ngươi thực sự nghĩ rằng bản thân ngươi lúc này có thể vận dụng được sức mạnh của hắn sao?> - Bắp Bụng Bự làu bàu.
“Nếu tôi không sử dụng được sức mạnh đó, thì việc khắc ấn còn có ý nghĩa gì?”
<Tát nhiên, tình trạng này chỉ là tạm thời thôi.>
“Vậy nếu tôi tập luyện, tôi có thể khắc phục được không?”
<Không. ĐƯơng nhiên là thế. Tập luyện không làm thay đổi bản chất con người. Dù tập luyện đến mấy, con người cũng không thể vặn cổ 270 độ giống như cú mèo được.>
Velkist cau mày.
"Trong trường hợp đó…."
< Có một bí thuật được truyền lại từ xa xưa, đó là Hóa Long. Một nghi lễ khiến cơ thể con người trở nên gần giống với rồng. Bằng cách đó, hậu duệ của gia tộc Assinis có thể sử dụng được Chân huyết Bạch Long.]
Đó là lần đầu tiên tôi nghe nói đến bí thuật đó, nhưng tôi không cảm thấy xa lạ. Nhớ lại thì Delphine cũng có nhiều điểm giống rồng hơn là một con người bình thường.
<Lúc khác nói tiếp nhé. Tôi mệt rồi, đi ngủ đây!>
Bắp Bụng Bự quay lưng lại, và lạch bạch lê cái mông béo ú của mình qua cánh cửa.
Tôi quay lại nhìn Velkist.
“Cậu thấy đấy, với tình trạng hiện tại, cậu không thể sử dụng dấu ấn của mình.”
“Có vẻ như vậy. Không có phản ứng gì cả.”
“Velkist.” - Tôi nghiêm giọng - “Tạm thời rời khỏi Tổ đội 1. Không tập luyện. Cũng không leo tháp Thậm chí không giúp đỡ người mới.”
“…”
Tôi tiếp tục nói bằng giọng nghiêm trang – “Cậu đã sử dụng một thứ trân quý như vậy, nên không thể để nó lãng phí. Trước khi cậu có thể sử dụng Chân Huyết Bạch Long, cậu không được phép quay trở về”.
“….”
“Như Bắp Bụng Bự đã nói, nếu cậu sử dụng nghi lễ Hóa Long, cậu sẽ có thể sử dụng dấu ấn.”
Chà, nói thì đơn giản nhưng tôi cá là chuyện này không hề dễ dàng.
Cậu ta sẽ phải làm quen với Chân Huyết Bachj Long thông qua thử nghiệm và sai sót. Trong quá trình đó, Velkist sẽ nhiều lần phải trải qua ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Velkist lắng nghe lời tôi nói rồi lẩm bẩm.
“Được rồi, tôi sẽ ở lỳ trong Hầm ngục thám hiểm. Còn bao nhiêu thời gian?”
“Không nhiều lắm. Quay lại trước khi chúng ta lên tầng 50 nhé.”
"Gấp quá."
"Đúng vậy."
Hiện tại, chúng tôi không biết tình hình của gia tộc Assinis ra sao. Quân chủ lực của họ bị tiêu diệt, vậy những lực lượng còn lại thì sao? Và những người lãnh đạo gia tộc đó sẽ phản ứng thế nào?
“Bạch Thiên Long nói rằng ông ta tò mò muốn biết cậu có thể vươn xa tới đâu. Tóm lại, cậu phát huy được bao nhiêu phần trăm sức mạnh của Bạch Thiên Long, là do cậu quyết định.”
“Nhưng… nếu tôi rời Tổ đội 1 thì ai sẽ thay thế tôi?”
“Có rất nhiều ứng cử viên. Đừng lo lắng về điều đó.”
"Tôi hiểu rồi." - Velkist nhắm mắt lại.
Sau đó, cậu ta mỉm cười : “Vậy là… Cuối cùng tôi cũng có thể đứng cùng vạch xuất phát.”
“Vạch xuất phát gì?”
"Vạch xuất phát để vươn tới sức mạnh phi thường. Giống như anh và tên Aaron kia."
Velkist lẩm bẩm và nhìn lên cao.
“Tôi có thể vươn xa đến đâu? Bản thân tôi cũng rất tò mò về điều đó.”
Lạch cạch.
Velkist đeo kiếm vào thắt lưng và đứng dậy.
“Tôi sẽ quay lại sau hai tuần nữa.”
“Cậu định đi ngay bây giờ à? Không chào tạm biệt mọi người sao?”
“Có cần thiết phải như thế không?”
“Nếu cậu đi mà không nói gì, Neryssa sẽ thất vọng đấy.”
Velkist cười khẩy: “Kệ cô ta.”
Velkist rời khỏi phòng mà không chút do dự.
Ngay sau đó, tôi nghe thấy âm báo của Hệ thống
[Kích hoạt chế độ ‘Tự hành’!]
[Chủ nhân, anh hùng 'Velkist (★★★★)' đã bắt đầu cuộc thám hiểm!]
[Anh hùng đã nhận được một khoản trợ cấp. Bạn đã chi 10.000G!]
[Mẹo: Nếu bạn không muốn các anh hùng tự hành động, hãy tắt chức năng này!]
‘Hy vọng cậu ta sẽ thành công. Hai tuần…’ - Tôi lẩm bẩm.
Đó là khoảng thời gian mà tôi dự định chinh phục tầng 50.
Nhưng trước hết, hãy vượt qua tầng 49 trước đã.
Trên đường trở về ký túc xá, tôi đột nhiên nghe thấy những giọng nói xa lạ từ tầng dưới.
“Di chuyển nhanh hơn! Nhanh lên!”
"Vâng! Tôi sẽ cố!"
Có một cầu thang dẫn xuống tầng dưới của phòng tập. Tôi bước nhẹ đến cầu thang và nhìn xuống.
“Tốt, cứ như vậy!”
Ở đó, năm người đàn ông và phụ nữ đang đấu luyện với nhau. Mỗi người cầm một vũ khí và hành động theo chỉ dẫn của huấn luyện viên.
Họ vung kiếm gỗ và di chuyển như thể có quái vật ở trước mặt.
Mặc dù đã là đêm muộn nhưng họ vẫn miệt mài luyện tập.
Hiện tại, chúng tôi hiếm khi tập cùng với nhau, bởi mỗi người đều đã hình thành phong cách chiến đấu riêng. Việc phối hợp theo đội hình không còn nhiều tác dụng nữa. Bên cạnh đó, vì ai cũng bận nên chúng tôi hiếm khi có thời gian đấu luyện.
'…Cảnh tượng này thật hoài niệm.'
Cứ thế, tôi đứng nhìn họ một lúc lâu, đến khi trời gần sáng.
Chill
ReplyDeleteHóng mãi, cám ơn Ad đã ban
ReplyDeleteTks ad
ReplyDeleteCảm ơn ad , cảm ơn vì đã ban...
ReplyDeleteHở tí là đã ban là sao mấy ba
ReplyDeleteTui cũng không biết nha :v
Delete