Gacha Vô hạn - Chương 216: Dấu ấn Bạch Long
Vũ Liên và tôi trở về Townia.
Do Iselle đã chỉnh sửa nhật ký nên Anytng chỉ biết chúng tôi đã đến Hầm ngục Hàng tuần.
Vì chúng tôi đã đi khá lâu, tôi lo rằng Anythg sẽ nghi ngờ. Nhưng không có bằng chứng nào cả, nên mọi hoạt động vẫn tiếp tục như thường lệ.
Nhờ lượng tài nguyên khai thác từ tàn tích, số lượng nguyên liệu đã đủ.
Khi cần thiết, chúng tôi có thể tuyển dụng thêm hàng trăm anh hùng. Chiếc phi thuyền thứ ba, Tia, đã hoàn thành trong nhà chứa máy bay, và bây giờ chiếc phi thuyền thứ tư và thứ năm đang được chế tạo.
Anytng cũng đã cử Tổ đội 1 lên tầng 46.
Đúng như tôi dự đoán. Nhiệm vụ là đưa Pria, vốn bị mắc kẹt trên hòn đảo nổi, trở về mặt đất.
Chúng tôi đã cướp được một chiếc phi thuyền của quân đội Giáo hội và đưa Pria đi.
Cho đến thời điểm này, mọi việc diễn ra suôn sẻ như các nhiệm vụ phụ khác.
Một số kẻ thù xuất hiện, nhưng chúng tôi đã chiến thắng mà không gặp khó khăn gì đáng kể.
Nhưng tầng 50 thì khác.
Có lẽ đây sẽ là nhiệm vụ hoành tráng nhất kể từ khi tôi bắt đầu leo tháp.
Theo Bắp Bụng Bự, rất có thể Thú Vương và Thánh nữ mù sẽ xuất hiện.
Lúc họ trốn xuống tầng 45, sức mạnh của họ bị giảm đi nhiều. Nhưng ở tầng 50 thì khác.
Không thể đối phó với những kẻ thù hùng mạnh đó bằng chiến thuật biển người. Bắt những anh hùng cấp thấp ra trận chỉ dẫn đến một cuộc thảm sát.
Cần phải phân công những anh hùng ưu tú cầm chân và xử lý những kẻ đó.
“Anh hùng ưu tú….”
Ở Townia này, lực lượng mạnh nhất là các thành viên của Nhóm 1.
Kishasha là anh hùng 4 sao bẩm sinh, pháp sư Katiio đa dụng, Jenna sở hữu tiềm năng thiên bẩm, Velkist cuồng chiến và cuối cùng là tôi. Trong số những anh hùng level 4x, đội ngũ này gần như vô đối.
Vấn đề là… chúng tôi có một kẻ thù 7 sao!
Theo phán đoán của Hắc Thiên Long, Đại hoàng tử là nguyên nhân chủ chốt khiến cho mọi thứ trở nên rắc rối. Tôi có cảm giác như mình đang chơi game mà phải đối đầu với một con quái vật biết hack.
Dù tôi đã trở nên mạnh mẽ hơn sau khi có được Huyết Hắc Long Chân chính, nhưng… chỉ với một mình tôi thì chưa đủ.
Ước gì có đủ thời gian để huấn luyện cho mọi người mạnh thêm chút nữa.
Rất tiếc, đó là chuyện bất khả thi.
“Hôm trước ông nói rằng ông đã tìm ra giải pháp. Đó là gì?”
Trong phòng riêng của tôi ở tầng 4 Townia, Bắp Bụng Bự đang cần mẫn mổ vào bát đựng thức ăn.
Vừa nhai nhồm nhoàm, con chim béo vừa lên tiếng:
“Nếu cậu có thể khống chế được hoàn toàn sức mạnh của tôi thì mọi chuyện dễ như bỡn, nhưng cậu vẫn còn kém xa lắm. Chậc chậc, nếu tôi có được cơ thể của cậu, thì bây giờ… Ahem!”
Khi tôi túm lấy cổ con chim bồ câu, Bắp Bụng Bự hắng giọng.
“Bình tĩnh! Bình tĩnh! Dù sao thì, hãy nhìn vào đây.”
Bắp Bụng Bự xòe cánh và giơ thứ gì đó ra.
Đó là một cái vảy nhỏ có màu xám nhạt, đã mòn mất một góc.
Đó là một vật phẩm mà tôi nhận được sau khi chinh phục tầng 45. Tên nó là Miếng vảy vô danh, và suýt nữa thì Anytng đã vứt bỏ nó.
“Đây là một mảnh của gã khó chịu đó,”
“Gã khó chịu?”
“Bạch Thiên Long Assinis.”
Bạch Thiên Long là một trong bốn sinh vật huyền thoại đã góp sức sáng lập Townia. Một sinh vật tầm cỡ thần thánh, ngang hàng với Hoắc Thiên Long.
“Nếu sử dụng thứ này làm chất xúc tác, có thể triệu hồi được hắn.”
Tôi lè lưỡi.
Trước đây tôi đã phải vất vả lắm mới lấy được một viên đá triệu hồi đỉnh cấp, dùng để triệu hồi Hắc Thiên Long. Bây giờ thì chẳng còn viên nào nữa.
Hình như ở Niflheimr vẫn còn một viên, nhưng chẳng lẽ bây giờ tôi lại quay về nơi đó?
Nhìn thấy khuôn mặt thẫn thờ của tôi, Bắp Bụng Bự nhếch mép cười: “Không cần những thứ phiền phức như vậy. Chỉ cần đưa tôi vào Hầm Ngục Khắc Ấn, tôi sẽ triệu hồi hắn”.
Lạch cạch, lạch cạch
Bắp Bụng Bự vừa nói vừa chăm chỉ mổ thức ăn.
“À. Cậu chưa được mở khe dấu ấn thứ hai, phải không?”
Tôi gật đầu.
Anh hùng 4 sao chỉ được khắc một dấu ấn.
Muốn khắc thêm dấu ấn thứ hai, tôi phải thăng hạng lên 5 sao.
Mà… bây giờ tôi chưa đủ điều kiện – cả tài nguyên lẫn level.
“Dù sao thì tôi cũng không có ý định dùng Huyết Bạch Long làm dấu ấn thứ hai.”
“Hử? Cậu định đưa cho cấp dưới à?”
“Đúng vậy.”
Nếu bây giờ tôi có được dấu ấn của Bạch Thiên Long, cũng chẳng khác gì cầm hai con dao bằng một tay.
Tận dụng hết sức mạnh của Hắc Thiên Long đã khó khăn lắm rồi.
“Dẹp suy nghĩ đó đi” - Bắp Bụng Bự ngừng mổ thức ăn và nhìn tôi - “Chỉ những sinh vật phi thường, giống như cậu, mới có thể sử dụng được sức mạnh của chúng ta. Đám người bình thường kia… cho dù bọn họ được nữ thần ban phước, thì cơ thể họ cũng không chứa đựng nổi sức mạnh của chúng ta. Cậu không muốn nhìn họ nổ banh xác chứ?”
Đương nhiên là tôi hiểu ý Hắc Thiên Long.
Dấu ấn của Assinis chắc chắn cũng là cấp S. Ở cấp độ đó, tỷ lệ thất bại rất cao. Và khi đó, anh hùng sẽ bị tha hóa.
Nói cách khác, đây là một canh bạc “thập tử nhất sinh”.
Tôi nhíu mày.
Jenna và Velkist. Tôi không muốn mất họ. Cả hai đều là những anh hùng ưu tú hiếm có. Dù bất kỳ ai bị tha hóa thì cũng là một mất mát lớn.
"Xin lỗi..." - Một giọng nói đột ngột vang lên.
Trong lúc tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ, cánh cửa đột nhiên mở ra.
Bắp Bụng Bự và tôi cùng quay về phía cửa ra vào.
Người vừa xuất hiện chính là Velkist.
Thân thể cậu ta đẫm mồ hôi, có vẻ như cậu ta vừa mới tập luyện xong.
Velkist bước thẳng về phía tôi và Bắp Bụng Bự.
"Có chuyện gì vậy?"
“Tôi nghe thấy giọng nói của anh khi đi ngang qua đây. Tôi xin lỗi nếu tôi đã ngắt lời. Quan trọng hơn là…”
“Cúc cù cu!”
Velkist túm lấy gáy Bắp Bụng Bự và nhấc nó lên.
"Đồ thô lỗ! Cúc cù cu! Thả ta ra!"
“Thì ra con chim sẻ này chính là nguồn sức mạnh của anh.”
“Cúc cu! Cúc cù! Thằng nhóc kia! Thả tao ra ngay!”
Con chim bồ câu vỗ cánh điên cuồng, nhưng Velkist không hề nhúc nhích. Bắp Bụng Bự lủng lẳng trên ngón tay của cậu ta.
“Này Han! Mau đuổi thằng nhóc hỗn láo này ra ngay đi!”
“……”
Tôi im lặng nhìn Velkist. Cậu ấy vẫn giữ vẻ mặt vô cảm như thường lệ, nhưng trong mắt cậu ta, ngọn lửa đang rực cháy.
“Velkist.”
“Tôi vẫn đang chờ đây.”
“Cậu có muốn trở nên mạnh mẽ hơn không?”
Velkist cười khẩy.
"Đương nhiên."
Có lẽ cậu ta đã nghe thấy tất cả những lời của tôi và con chim bồ câu. Nếu thế thì không cần giải thích nữa.
“Cảm giác thật kỳ lạ. Dù tôi nỗ lực phát điện, nhưng anh vẫn bỏ xa tôi” – Velkist lắc đầu - “Nếu anh sử dụng những chiến thuật đặc biệt cho riêng mình thì không công bằng đâu, tiền bối.”
Velkist nói bằng giọng cay đắng.
“Kể cả gã cầm giáo yếu đuối kia cũng đã vươn lên tầm cao hơn, trong khi tôi cứ luẩn quẩn ở đây như một thằng khờ!”
“Đồ ngốc!” – Bắp Bụng Bự gào lên – “Sức mạnh của Cổ Long không phải là thứ mà con người bình thường có thể hấp thu được. Những kẻ tham lam sẽ chết trong đau đớn, hiểu chưa!!”
Velkist con chim rồi lại nhìn tôi.
“Nó đang gào cái gì thế?”
“Ông ta bảo rằng nếu một kẻ không xứng đáng dám liều lĩnh tiếp nhận sức mạnh, kẻ đó sẽ chết.”
“Bảo ông ta đánh giá tôi đi. Tôi có đặc biệt không?”
Con chim bồ câu lắc đầu lia lịa.
Nhìn vào phản ứng của Bắp Bụng Bự thì có vẻ như Velkist chẳng có gì đặc biệt cả.
“Có vẻ là không. Thật đáng thất vọng.”
Velkist đã có dấu ấn rồi.
Một dấu ấn tên là [Chiến binh Hoang dại], buff sức mạnh, tốc độ và thể lực. Tuy không phải là loại cao cấp nhưng lại đa năng và an toàn.
Xem ra cậu ta định xóa dấu ấn đó để thử sức với Huyết Bạch Long.
Velkist thả con chim bồ câu ra.
Được giải thoát khỏi sự kìm kẹp, con chim bồ câu dang rộng đôi cánh và gào lên bằng giọng chói tai.
"Thằng nhóc thô lỗ này! Nếu sức mạnh thực sự của ta trở lại, ta sẽ chém ngươi thành từng mảnh!"
“Nó kêu cái gì khó hiểu thế?”
“Cứ kệ nó đi.”
Tôi tiếp tục dòng suy nghĩ của mình. Giả sử Huyết Bạch Long Chân Chính cũng là dấu ấn hạng S như Huyết Hắc Long Chân chính, thì khả năng thành công của Velkist vào lúc này là….
“Khoảng 2 phần trăm.”
Tỷ lệ 1 trên 50.
Nếu tôi là Master, tôi sẽ không tiến hành một thử nghiệm rủi ro như vậy. Thậm chí dù cậu ta khắc ấn thành công, chưa chắc cậu ta đã sử dụng được.
Nếu anh hùng không đủ sức kiểm soát dấu ấn, thảm họa sẽ xảy ra. Tâm trí của anh hùng sẽ bị ăn mòn, giống như tình huống tôi gặp phải khi chiến đấu ở Tàn tích. Nhờ “quyền năng can thiệp”, tôi đã bảo vệ được tâm trí mình, nhưng về mặt này thì Velkist thua xa tôi. Đúng như quan điểm của Bắp Bụng Bự, cậu ta chỉ là một anh hùng bình thường.
“Nếu bị tha hóa, tôi cũng chấp nhận. Nếu chuyện đó xảy ra, xin hãy tiễn tôi nốt đoạn đường cuối cùng’>
“……”
“Tiền bối” – Velkist nhìn thẳng vào mắt tôi – “Anh có cho phép không?”
“Thằng nhóc này, mày nghiêm túc đấy à…” – Bắp Bụng Bự vẫn nhăn nhó kêu la.
Tôi đặt bát đựng thức ăn trước mặt con chim bồ câu và dúi đầu nó vào bát.
“Hôm nay ăn nhiều vào. Ăn cho đã đời đi!”
“Cúc cù cu!!”
Tôi hiểu rất rõ về những nỗ lực của Velkist.
Tập luyện từ sáng đến tối, không ngừng đổ mồ hôi và máu.
Nếu cậu ta xuất hiện trong một tài khoản khác, cậu ấy hoàn toàn có thể trở thành người giỏi nhất và đóng vai trò quan trọng như một át chủ bài. Cậu ấy xứng đáng với điều đó. Chỉ là… Townia quá nghiệt ngã.
‘Cậu ấy có đủ tài năng, nỗ lực và sức mạnh tinh thần. Vấn đề là cậu ta chưa có cơ hội’.
Khi Vellkist nhắc đến Aaron, tôi cảm thấy ái ngại.
Có phải tôi đã thiên vị Aaaron không? Tại sao Aaron được trao cơ hội, mà cậu ta thì không?
Khoảnh khắc đó, suy nghĩ của tôi đã thay đổi.
Có thể đó chỉ là một hy vọng hão huyền, nhưng tôi quyết định đặt cược vào Velkist.
Dù sao thì tôi cũng không thể solo mãi được. Tôi cần những người đồng chí có thể sát cánh cùng với mình.
“Tôi nhắc lại, người bình thường không thể tiếp nhận nổi sức mạnh đó”.
“Nếu vậy thì ông hãy giúp cậu ấy đi.”
Tôi buông tay khỏi đầu Bắp Bụng Bự.
Con chim bồ câu rút mỏ ra khỏi bát thức ăn và đưa mắt nhìn Velkist.
Hai mắt cậu ta vẫn rực lửa.
Thế rồi, như thể đang thì thầm, con chim bồ câu quay sang phía tôi: "Cả hai đều điên rồi!"
“……”
“Hừ, chuyện gì xảy ra, tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy!”
Bắp Bụng Bự dùng cánh ném cái vảy của Assini về phía tôi, rồi lạch bạch bước ra ngoài.
Cám ơn ad đã ban ạ
ReplyDeleteCảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...
ReplyDeleteClm không cảm ơn bình thường hơn đc hả :)))))
ReplyDeleteTội con chim béo quá :))
ReplyDelete