Gacha Vô hạn - Chương 214: Cuộc phiêu lưu
Mặc dù tôi muốn lại Niflheimr cho đến khi có kết quả điều tra, nhưng thực ra tôi không thể trì hoãn lâu được.
Ngay lúc này đây, những quả trứng đang phát triển từng ngày, và những mảnh vỡ Hỗn loạn đang chực chờ chui ra. Thế nên, cùng lắm thì tôi cũng chỉ có thể ở lại ba ngày là cùng.
“Tại sao rắc rối lại xảy ra đúng lúc nước sôi lửa bỏng như thế này cơ chứ…”
Tôi thở dài và tiếp tục xem qua các tài liệu trên bàn. Đó là những bản báo cáo về tình trạng của Townia. Để tranh thủ thời gian, tôi đã mang chúng đến đây.
“Mục tiêu là 400 anh hùng, cấp độ xấp xỉ khoảng 40. Các anh hùng cấp chỉ huy đều phải sở hữu kỹ năng và dấu ấn phù hợp. Còn về phi thuyền… xem nào…”
Điều đáng tiếc nhất là thời gian qua Anythg không triệu hồi được thêm anh hùng có kỹ năng quản lý hành chính. Chỉ có một mình Neryssa xử lý những việc này, và cô ấy đã quá bận rộn rồi.
"Xin mời ngài."
Một tách trà nóng hổi xuất hiện trên bàn.
Khi tôi quay lại, Yurnet đã đứng đó từ bao giờ.
“Xin Chúa tể đừng lo, tối nay sẽ có kết quả điều tra sơ bộ. Tôi cũng hiểu rằng đây là thời điểm quan trọng đối với Townia.”
Tôi nhấp một ngụm trà nóng và mỉm cười.
“Cô không lôi kéo tôi ở lại đây nữa à?”
“Tôi cũng muốn thế… Nhưng tôi nhận ra rằng ngài đã dành một phần trái tim cho nơi ấy rồi”.
Tôi bật cười trước câu đùa của Yurnet.
Yurnet cũng mỉm cười theo.
“Lúc đầu, tôi thấy lo lắng khi để Chúa Tể một mình ở dó. Nhưng theo thời gian, tôi nhận ra rằng điều đó cũng không tệ. Nếu ngài trực tiếp đến Niflheimr, e rằng ngài sẽ cảm thấy không thoải mái.”
“Đáng lẽ cô nên nhận ra sớm hơn”.
"Ngai vàng của Niflheimr vẫn luôn chờ ngài thưa Chúa Tể. Bất kỳ lúc nào, nếu ngài muốn, xin hãy bước lên."
Tôi không nói gì cả.
Niflheimr thuộc về “Loki”. Còn Townia là mái nhà của Han Israt.
Khi tôi tiếp tục xem xét các bản báo cáo, Yurnet ngập ngừng hỏi: “Master… ngài định làm gì với Vũ Liên?”
“Tôi phải đưa cô ấy về Townia. Master của Townia rất quan tâm đến cô ta.”
Tôi đưa cô ấy đi với lý do là “thám hiểm Hầm ngục”. Vì vậy, chúng tôi không thể vắng mặt quá lâu.
Bên cạnh đó, tôi cũng đã tìm ra cách để sử dụng cô ấy.
“Hiểu rồi. Tôi sẽ chuẩn bị phi thuyền để đưa hai người trở về vào ngày mai.”
Cạch
Một thanh kiếm màu đen xuất hiện trên bàn. Vỏ của nó được làm bằng một loại kim loại đặc biệt, màu đen tuyền và có vân uốn lượn như gỗ.
“Việc sửa chữa Bifrost đã hoàn tất. Nó đã được điều chỉnh để phù hợp với dấu ấn của ngài, nên hiệu quả chiến đấu sẽ tăng lên khá nhiều so với trước đây.”
Tôi vui vẻ đeo Bifrost vào thắt lưng.
Nó có vẻ nặng hơn trước một chút, nhưng với tôi thì khá vừa tay.
“Cảm ơn nhé.”
"Đó là bổn phận của tôi, thưa Chúa tể."
Với tính cách của Yurnet, có lẽ cô ấy đã ếm vài bùa chú nào đó vào Bifrost. Tôi hào hứng chờ đợi đến lúc trở về Townia và thử nghiệm thanh kiếm này trong một trận chiến thực sự.
Ngay sau khi Yurnet rời đi, tôi lại có một vị khách mới.
“Quân Vương đại nhân, xin lỗi vì đã hành xử thiếu lễ độ.”
Vũ Liên đến gặp tôi với khuôn mặt ngượng ngùng.
“Xin ngài hãy tha thứ cho sự thiếu hiểu biết và dại khờ của tôi.”
“Mới vừa rồi còn nói chuyện thoải mái, giờ lại trang trọng thế làm gì? Cứ như lúc ở Townia là được.”
“Nhưng ngài là Quân Vương của Ní… à không, của Đọa Thiên Đàng…”
Tôi trừng mắt nhìn Vũ Liên, khiến cô ấy giật mình.
“Nếu Dorado thực sự công kích Võ Lâm Minh một cách vô cớ như lời cô nói, chúng ta sẽ không ngồi yên. Không thể để một kẻ điên loạn lộng hành và gây chiến khắp nơi. Hiện tại chúng ta đang điều tra, cho nên hãy im lặng. Đừng làm ầm ĩ về chuyện báo thù hay chính nghĩa. Hiểu chứ?”
Vũ Liên gật đầu một cách ngượng ngùng.
May mắn thay, cô ấy dường như đã lấy lại được lý trí. Nếu không, có lẽ tôi sẽ phải tìm cách bịt miệng cô ta.
Nhân lúc này, tôi thông báo cho Vũ Liên về vai trò của cô ấy ở Townia.
Do 'Lời tuyên thệ của anh hùng', hiệu quả của Dấu ấn sẽ giảm một nửa khi làm nhiệm vụ ở Townia. Nói cách khác, nếu không làm nhiệm vụ, năng lực của cô ấy không bị hạn chế.
“Cô sẽ phụ trách vai trò cảnh vệ”.
Sau cuộc chiến ở tàn tích, Townia đã gặp không ít rắc rối. Nhiều kẻ hăm dọa tấn công chúng tôi, và một số tên chết tiệt thực sự đã xuất hiện.
Nếu những kẻ rác rưởi đó tấn công khi chúng tôi đang làm nhiệm vụ ở tầng 50, Townia có thể bị thiệt hại nặng nề..
Vốn là một anh hùng 6 sao chủ lực ở Võ Lâm Minh, Vũ Liên hoàn toàn có thể trở thành vũ khí bí mật ở Townia.
“Tôi vẫn hy vọng cô có thể cùng chúng tôi leo tháp, nhưng tạm thời cứ lo bảo vệ Townia trước đã”.
"Hiểu rồi."
Vũ Liên trả lời ngay lập tức.
Sáng sớm hôm sau, tôi bước đến một căn phòng đặc biệt ở tầng 13. Yurnet nói rằng cô ấy sẽ cho tôi xem báo cáo điều tra ngay tại đây.
“Chúa tể, cảm ơn ngài đã kiên nhẫn chờ đợi”.
Yurnet xuất hiện từ giữa làn sương mù. Cô ấy mặc chiếc áo choàng trắng, giống như lần đầu chúng tôi gặp nhau.
Trong tay phải của cô là Cuốn sách ảo ảnh Naglfar, một vật phẩm cấp A.
“Thứ này sẽ giúp ngài hình dung chính xác hơn.”
Xìììì.
Khi cô ấy mở sách ra, sương mù bắt đầu tràn ngập toàn bộ căn phòng. Không lâu sau, cảnh quan bắt đầu thay đổi.
Khi sương mù tan đi, tôi thấy mình đang đứng giữa một khung cảnh hoàn toàn khác biệt.
Những tòa nhà và tháp canh có mái nhọn. Những hành lang và lan can chạm trổ hình rồng đá công phu. Xung quanh là những ao nước, vớivô số hoa sen nở rộ.
“Khung cảnh này được dựng lại từ ký ức của Vũ Liên, kết hợp với ma thuật còn sót lại tại hiện trường và thông tin từ tổ chức tình báo là đối tác của chúng ta ở máy chủ 3. Độ chính xác khoảng 90%.”
Sau khi tái hiện kiến trúc và phong cảnh, những con người bắt đầu xuất hiện.
Không, không phải con người. Là xác người.
Có hàng ngàn cái xác. Máu chảy tràn lan, nhuộm đỏ các bậc thềm đá và các ao nước.
Và, trong một ngôi đình mái đỏ nằm giữa hồ lớn, có hai người đang đứng đó.
Một người đàn ông cao tuổi với mái đầu bạc trắng, tay cầm một thanh kiếm gãy. Máu đỏ loang lổ trên bộ võ phục của ông ta.
Người còn lại là một chàng trai trẻ có mái tóc màu xám tro.
Chàng trai trẻ mặc áo khoác lông sói đang nhìn xuống người đàn ông tóc bạc.
“Đây là Đoàn Gia Hân của Võ Lâm Minh và Laskanda của Dorado.”
"Trận chiến kết thúc rồi à?"
Vâng. Thời gian đã trôi qua khá lâu nên chúng ta không còn đủ thông tin để tái hiện lại quá trình chiến đấu. Nhưng xem xét kết quả hiện trường, có vẻ như phe Võ Lâm Minh hoàn toàn bất lực."
Tôi từ từ bước về ngôi đình mái đỏ.
Dọc đường, tôi thấy nhiều cái xác vẫn đang cầm vũ khí. Dựa theo trang bị và trang phục, chắc hẳn đó là những anh hùng cấp cao của Võ Lâm Minh.
6 sao. Level 99. Giống như Vũ Liên.
Trong vũ trụ Pick Me Up, những người này đều là đối thủ đáng gờm.
Vậy mà... họ đã bị thảm sát bởi một kẻ duy nhất.
“Đó không phải là một cuộc chiến tranh toàn diện.” - Yurnet nheo mắt - “Dù có thêm vài người đồng hành, nhưng phe Dorado chỉ có duy nhất một người thực sự tham chiến. Chính là anh ta.”
“…”
Tôi nhìn kỹ chàng trai trẻ.
Láskanda. Sub Master của Dorado.
Người đàn ông với mái tóc xám đen bồng bềnh từng được mệnh danh là anh hùng mạnh nhất.
Tuy nhiên vào năm ngoái, El Cid và Dorado đột ngột biến mất không dấu vết, nên danh xưng đó đã được truyền cho Siris.
“Sư phụ! Sư phụ…!”
Tôi nhìn sang một bên. Trên con đường bằng đá, có một người phụ nữ quen thuộc đang lê lết.
Chính là Vũ Liên.
Sau đó, Đoàn Gia Hân rên rỉ.
"Tại sao?"
“…”
Laskanda vẫn im lặng.
Từ nơi đang đứng, tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt anh ta. Dù tôi cố đến gần hơn, nhưng một bức tường trong suốt đã chặn đường.
Có vẻ như đây là giới hạn của phép thuật tái hiện.
“Chúa Tể, trong quá trình điều tra, tôi đã phát hiện ra một chuyện.”
"Chuyện gì?"
“Anh hùng kia rất khác biệt so những người khác. Trên thân thể anh ta có dấu tích của “Quyền năng can thiệp” rất rõ ràng và ổn định… Giống như ngài vậy.”
Tôi mỉm cười.
Dù Yurnet không nói rõ, nhưng tôi vẫn có thể hiểu được.
Muốn thăng hạng lên bảy sao, anh hùng phải “nuốt chửng” Master để đoạt lấy quyền năng can thiệp. Tuy nhiên, trận chiến với Hiệp hội Liên minh cho thấy, anh hùng có thể bị “bội thưc” khi hấp thụ quyền năng can thiệp của Master và bị hủy hoại.
Còn anh chàng kia…
Dù chưa có gì chắc chắn, nhưng trực giác của tôi mách bảo rằng, “khí chất” của anh ta giống người Trái đất.
‘Có nghĩa là… thay vì anh hùng nuốt chửng Master, thì ở đây, kẻ bị nuốt chửng lại là…’
Dan Jahem khuỵu xuống, cố gắng nói nốt những lời cuối cùng: “Võ Lâm Minh của chúng ta không làm gì hại đến ngươi. Tại sao các ngươi lại hành động tàn ác như vậy…”
Khuôn mặt ông ta tái nhợt, và máu trào ra khỏi miệng.
"…Giải trí thôi."
Giọng nói của Laskanda vang lên.
“Tôi từng có một cuộc phiêu lưu rất thú vị.”
"Ý ngươi là …"
“Những ngày tháng đó thật vui vẻ và hạnh phúc. Tôi đã có được những trải nghiệm trọn vẹn. Tôi có thể là người may mắn nhất trong vũ trụ.”
Laskanda cao giọng.
“Nhưng… mọi chuyện đã kết thúc rồi.”
Xoẹt
Một tiếng rên rỉ vang lên, và sương mù cuộn trào khắp không gian.
“Ma thuật tái hiện đã chấm dứt tại đây.”
"Làm tốt lắm." – Tôi gật đầu.
“Khoan đã, thưa Chúa Tể. Báo cáo vẫn chưa hết.”
"Còn nữa ư?"
“Vâng. Theo một cách nào đó, phần này mới là cốt lõi.”
Yurnet vẫy tay, và một màn hình ba chiều hiện ra trước mặt tôi.
Đó là menu chính của Pick Me Up. Theo thông tin của Menu thì Yurnet đang thao tác trên tài khoản "Loki" của tôi. Yurnet thao tác menu trước mặt tôi và vào tab [Kiểm tra Thành tích].
“Laskanda mới nhắc đến cụm từ cuộc phiêu lưu. Ngài nhớ chứ?”
"Ừ."
Yurnet nhấp vào biểu tượng hình chiếc cúp ở góc bảng điều khiển.
Một màn hình mới xuất hiện.
[Pick Me Up! – Đại sảnh Danh vọng]
[Nơi vinh quang chỉ dành cho những Master xuất chúng nhất! Vua của các vị Vua! Bậc thầy của mọi bậc thầy!]
[Trong Đại sảnh Danh vọng, bạn có thể kiểm tra danh sách và thứ hạng của người chơi.]
“Anh ta nói rằng cuộc phiêu lưu của mình đã kết thúc…” – Yurnet khẽ nói và đưa tay lướt màn hình - “Là thế này đây.”
Bàn tay Yurnet lướt liên tục, và dừng lại ở đỉnh bảng xếp hạng
[Hạng 1. El Cid]
[Người chơi đứng đầu trong Đại sảnh Danh vọng!]
[Master này đã vượt qua tất cả các màn chơi!]
Cám ơn ad đã bab
ReplyDeleteHóng tiếp
ReplyDeleteQua 100 tầng r bắt đầu hành mấy thằng rank thấp hơn đm khốn nạn v ai chơi lại
ReplyDeleteVl cả game
ReplyDelete