Gacha Vô hạn - Chương 213: Ranker Hạng 1
<Điều này thật thú vị.>
Một giọng nói quá quen thuộc vang vọng trong đầu tôi.
“Cô đang nghe lén đấy à?” – Tôi thầm cười với giọng nói trong tâm trí.
<Tất nhiên rồi. Tôi luôn dõi theo ngài, thưa Chúa tể.> - Yurnet cũng đáp lại bằng nụ cười khúc khích - <Người phụ nữ đó đang nhắc đến Niflheimr, thưa ngài.>
“Niflheimr???” – Tôi ngạc nhiên đến mức thốt lên.
“Phải phải, chính là Ní Phu Hải Mủ.” – Vũ Liên gật đầu lia lịa.
(Note: Trong tiếng Trung giản thể, đúng là Niflheimr được phiên âm từa tựa như vậy.
【Ní fū hǎi mǔ】 尼夫海姆
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, Vũ Liên tỏ ra khá bối rối.
"Tại sao cô lại muốn đi đến đó?"
“Ta không thể nói được … Nhưng đó là nhiệm vụ gắn liền với bổn phận của ta. Xin hãy giúp ta… Ta phải truyền đạt một thông điệp đến Quân Vương của nơi đó.”
“Nói đi.”
Vũ Liên cắn môi vì thất vọng.
“Xin lỗi, nhưng đây là thông điệp quan trọng. Những kẻ như ngươi, lãnh chúa của một thế giới nhỏ bé, sẽ không hiểu được.”
“Vậy thì tôi sẽ không giúp cô nữa.”
“…”
"Nói đi. Tại sao Niflheimr lại liên quan? Tôi tò mò."
“Nơi này… Đây có phải là một chi nhánh của Ní Phu Hải Mủ không?”
“Không phải vậy, nhưng có chút liên quan.” - Tôi vừa nói vừa tra kiếm vào vỏ.
Vũ Liên có vẻ như đang suy ngẫm.
Sau đó, cô ấy lẩm bẩm với chính mình: “Không sao đâu. Không nhiều người biết cái tên tục tĩu đó đâu.”
Thế rồi, Vũ Liên cúi đầu: “Những gì ta nói bây giờ là tuyệt đối bí mật, xin hãy giữ kín giúp ta.”
“Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.”
“Ta cần đến Ní Phu Hải Mủ để nói cho Quân Vương ở nơi đó biết….”
Vũ Liên hít thở sâu vài lần. Sau đó cô ấy lại nói tiếp.
“El Cid đã huy động…”
"Dừng lại." - Tôi xua tay.
“Ta vẫn chưa nói xong mà?” – Vũ Liên ngơ ngác.
“Đủ rồi. Tôi hiểu rồi.”
<Chà chà.>
Giọng nói của Yurnet lại vang lên.
“Cô nghĩ sao??”
<Ừm.. Tôi không ngờ lại nghe thấy cái tên đó lần nữa. Tôi nghĩ anh ấy đã chết rồi cơ.>
“Không, anh ấy sẽ không chết đâu.”
El Cid.
Nickname này được đặt theo tên của vĩ nhân huyền thoại người Tây Ban Nha. El Cid là người thử nghiệm bản beta đầu tiên của “Pick Me Up”.
Ngoài ra, anh ta cũng là người xếp hạng 1, người đầu tiên sở hữu anh hùng 7 sao và cũng là người đầu tiên vượt qua tầng 80.
Thậm chí chính anh ta là lý do khiến tôi - một người chơi bình thường - lại say mê "Pick Me Up". Ban đầu, tôi coi trò chơi này chỉ là một game mobile thông thường, nhưng nhận thức của tôi đã thay đổi đáng kể sau khi gặp anh ấy.
<Kẻ duy nhất có thể hủy diệt Võ Lâm Minh… Chỉ mình anh ta làm được điều đó.>
Tôi gật đầu đồng tình với Yurnet.
Mặc dù người xếp hạng thứ ba rất xuất sắc, nhưng anh ta vẫn kém xa Vũ Ninh Vương. Người thứ tư cũng vậy. Còn người thứ năm… chính là tôi.
"Ngươi biết hắn ư?"
Vũ Liên nheo mắt nhìn tôi. Cô ấy có vẻ bối rối.
Tôi có thể hiểu được cảm giác của cô ấy. Đối với Vũ Liên, Townia chỉ là một nơi nhỏ bé, thế nên phản ứng của tôi khá đáng ngờ.
“Dù sao thì… ta cần phải chuyển tin tức này cho Quân Vương của Ní Phu Hải Mủ.”
“Cô làm vậy để được gì?”
“…Ta… ta không thể nói thêm được nữa.”
Xem ra cô ấy còn rất nhiều bí mật.
Tôi đặt thanh kiếm sắt luyện tập lên giá trưng bày.
<Chúa Tể, ngài sẽ làm gì? Nhân tiện, việc sửa chữa Bifrost đã hoàn tất. Hay là nhân cơ hội này, ngài về thăm Niflheimr nhé?>
Tôi cau mày.
Nếu là sau khi vượt qua tầng 50 thì có thể, nhưng lúc này tôi đang trong giai đoạn bận rộn.
“Phiền thật đấy. Cô có thể gửi nó cho tôi mà.”
<…Chúa Tể...>
“Được rồi, được rồi. Tôi sẽ đến.”
Nếu dành ra một hoặc hai ngày, chắc cũng không sao.
<Vâng, tôi sẽ chuẩn bị ngay.> - Yurnet kết thúc cuộc trò chuyện với giọng hào hứng. Thậm chí tôi có thể tưởng tượng ra nụ cười sung sướng của cô ấy.
Bỏ qua Yurnet, tôi quay sang nói chuyện với Vũ Liên. Cô ấy cũng đang nhìn tôi với ánh mắt háo hức.
“Cô muốn đến Niflheimr phải không?”
“Phải. Ta biết điều này rất khó, ta sẽ chờ…”.
“Tối nay đi với tôi.”
Mắt Vũ Liên mở to: "Ý… ý ngươi là sao?"
“Tôi có mối quan hệ với nơi đó. Phi thuyền sẽ đến đón cô lúc rạng sáng, nên hãy chuẩn bị sẵn sàng.”
"Ngươi… ngươi nghiêm túc chứ?!"
Vũ Liên chạy đến bên tôi và nắm chặt tay tôi. Thậm chí hai mắt cô ấy còn long lanh ngấn lệ.
“Cảm ơn rất nhiều! Ta… ta sẽ không bao giờ quên ơn này. Ta sẵn sàng lấy thân báo đáp!”
“Được rồi, buông tay tôi ra. Về phòng ngồi chờ, đừng đi lung tung.”
“Ta hiểu rồi! Ta sẽ im lặng, như một con chuột, không, như một xác chết!”
“…Không cần thiết phải như vậy đâu.”
Vũ Liên vội vã chạy ra khỏi trung tâm huấn luyện, bất chấp lời tôi nói.
Còn lại một mình, tôi thở dài.
Dorado - lãnh địa của El Cid – vô cùng hùng mạnh. Ngay cả lối chơi của anh ta cũng rất xuất sắc.
Tôi không thể nắm bắt được sức mạnh chính xác, nhưng nếu xung đột xảy ra, tôi không thể ở lại Townia nữa. Tôi sẽ phải quay về Niflheimr để trực tiếp chỉ huy trận chiến.
‘Anh ta đã mất tích từ năm ngoái… Bây giờ mình hiểu rồi.'
Sau khi rơi vào thế giới này, tôi có thể hiểu được chuyện bí ẩn trước kia.
'Thời điểm El Cid biến mất chính là lúc một anh hùng của Dorado thăng lên 7 sao’.
Có lẽ anh ấy cũng bị hút vào thế giới này và trở thành nguyên liệu thăng hạng cho anh hùng 7 sao.
'Vậy thì… người cai trị hiện tại của Dorado là anh hùng chứ không phải là Master?'
Chà, dù sao đó cũng chỉ là suy đoán.
Để hiểu Vũ Ninh Vương đã ngã xuống như thế nào, El Cid đã làm gì và thông điệp mà Vũ Liên dành cho Niflheimr là gì…
‘Đúng là mình phải đi thật’.
Đêm đó, tôi yêu cầu Iselle xử lý lại thông tin.
Cô ấy giúp tôi xóa nhật ký hệ thống về việc một phi thuyền của Niflheimr cập bến Townia. Cô ấy cũng giúp tôi ghi lại một thông tin giả, rằng Vũ Liên và tôi đã đến hầm ngục hàng ngày để rèn luyện.
Vào lúc bình minh, một phi thuyền của Niflheimr đã bí mật cập bến Townia.
“Ngài có mối quan hệ gì với Ní Phu Hải Mủ? Chỉ cần một lời là họ đã mang phi thuyền đến đón…Ngài chắc hẳn phải là người rất đặc biệt.”
Vũ Liên bối rối lên tiếng.
Ngay cả cách xưng hô của cô ấy cũng đã thay đổi.
“….”
Tôi không nói gì.
Sớm muộn cô ấy cũng sẽ biết, nhưng tôi không muốn tiết lộ danh tính của mình ở đây.
Dù nhỏ bé, nhưng dường như chiếc phi thuyền lần này là loại cao tốc. Chỉ sau khoảng ba giờ, chúng tôi đã tới nơi.
Vòng xoáy không gian bắt đầu bao trùm lấy phi thuyền.
Khi ánh sáng tắt dần, chào đón tôi không phải là nhà chứa máy bay mà là quang cảnh tầng 13 của Niflheimr.
Kịch
Cửa phi thuyền bật ra, và chiếc thang xuất hiện. Ở cuối chiếc thang, Yurnet đang đứng chờ.
“Xin lỗi vì đã bắt ngài khởi hành sớm thế này” - Yurnet cúi chào tôi.
Tôi lắc đầu: “Không sao đâu. Tôi cũng thường dậy sớm mà”.
“Dù sao thì tôi cũng đã chuẩn bị chỗ rồi, xin hãy đi theo tôi.”
Vũ Liên nhìn tôi rồi lại nhìn Yurnet, miệng há hốc như cá mắc cạn.
"Theo tôi."
Yurnet dẫn chúng tôi đến đại sảnh ở giữa tầng 13.
Ở đó, có một chiếc bàn hội nghị lớn đã được dựng lên.
"Xin hãy xuống ngồi đây."
Yurnet kéo chiếc ghế chủ tọa ở đầu bàn, và chìa tay mời tôi ngồi xuống.
“….”
Tôi liếc nhìn nụ cười tinh nghịch của cô ấy.
Nếu không rơi vào trò chơi này, chắc hẳn tôi sẽ không biết được khía cạnh này của Yurnet.
Thở dài một tiếng, tôi bước tới chiếc ghê và ngồi xuống.
“Khoan đã!” – Vũ Liên hoảng hốt kêu lên – “Đó là chỗ ngồi của Quân Vương! Nếu… nếu…”
“Xin hãy nói năng cho cẩn thận.” – Yurnet nghiêm mặt – “Vị này chính là Loki, Chúa Tể của Niflheimr và là Đấng tối cao của tất cả các anh hùng trong lãnh địa này.”
"Cái gì??????????????"
Biểu cảm của Vũ Liên thay đổi nhanh chóng. Từ sốc chuyển thành hoang mang, rồi trở nên bối rối.
“Tiểu thư… tiểu thư đang chế giễu ta à?”
“Tất nhiên là không. Đây chính là người cai trị Đọa Thiên Đàng mà cô vẫn đang tìm kiếm.” - Yurnet mỉm cười.
Tôi khịt mũi và thầm nhủ: ‘Cô ấy có cần phải trêu người ta như vậy không?’
“Nhưng… nhưng người này chỉ là anh hùng của Townia….”
“Đó là do một hoàn cảnh đặc biệt.”
Từ hành lang bên trái của đại sảnh, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Người xuất hiện chính là Ridigion.
“Là… là… Lí Đại hiệp!”
“Ta sẽ chào đón cô sau” - Ridgion liếc nhìn Vũ Liên rồi quỳ xuống trước mặt tôi - “Chúa tể, thật vinh dự khi được gặp lại ngài.”
“Đừng quá trang trọng như vậy. Anh làm tôi rùng mình đấy.”
“Đó là nghi thức tương xứng với địa vị của ngài” - Ridigion trả lời.
Dường như Vũ Liên vẫn không dám tin. Cô ta nhìn chằm chằm vào tôi và Ridgion: “Lí Đại hiệp, tôi cần yết kiến Quân Vương…”
“Người này chính là Quân Vương của Niflheimr.”
Miệng của Vũ Liên há hốc ra.
Yurnet thì thầm vào tai tôi.
“Chúa Tể, Ridigion có mối liên hệ đặc biệt với Võ Lâm Minh.”
“Tôi biết.”
Chính tay tôi từng gửi Ridgion đến Võ Lâm Minh để luyện kiếm.
Sau một hồi ngơ ngác, Vũ Liên cắn chặt môi và chắp tay: “Ta, Nam Cung Vũ Liên của Võ Lâm Minh, có một thỉnh cầu xin gửi tới Quân Vương của Ní Phu Hải Mủ!”
Cô ấy trịnh trọng quỳ xuống trước mặt tôi.
“Xin hãy ra tay tiêu diệt tên bạo chúa đã phá vỡ hiệp ước hòa bình và phá hủy Võ Lâm Minh!”
Cô ấy liên tục dập đầu xuống sàn. Âm thanh khô khốc vang vọng khắp đại sảnh.
“….”
Tôi im lặng nhìn Vũ Liên. Sau cuộc nói chuyện hôm qua, tôi đã lường trước được điều này rồi.
“Sự tồn tại của tên bạo chúa đó sẽ mang đến tai họa, không chỉ cho Ní Phu Hải Mủ mà còn cho tất cả các Vị Diện Thế giới. Tôi cầu xin người, đấng Quân Vương anh minh, hãy khơi dậy ý chí của tất cả các tầng trời và khuất phục hắn!”
“Khuất phục ư….” - Yurnet lẩm bẩm. Đó là một giọng nói kỳ lạ và vô cảm.
“Cô đang đề nghị chúng tôi khai chiến với kẻ mạnh nhất hiện tại sao??”
“Phải. hắn là một tên bạo chúa khốn kiếp. Hắn kéo quân bất ngờ tấn công Võ Lâm Minh, giết chết thường dân và….”
"Hấp dẫn đấy." - Yurnet vừa nói vừa bước tới. Khuôn mặt cô trở nên lạnh lẽo.
“Khoan đã. Hãy để tôi xử lý việc này.” - Ridgion đã ngăn Yurnet lại - “Ngẩng đầu lên đi, Nam Cung nữ hiệp.”
Vũ Liên ngẩng đầu lên.
Trán của cô giờ đã ửng đỏ.
"Hãy giải thích chuyện gì đã xảy ra."
"Vâng, vâng."
Vũ Liên nuốt nước mắt và kể lại sự kiện dẫn đến sự sụp đổ của Võ Lâm Minh.
Trong khi cô đang luyện võ cùng thuộc hạ, một tiếng động lớn đột nhiên vang lên từ trên trời cao, và những bóng người ăn mặc đáng ngờ xông vào. Thủ lĩnh của chúng đã giết chết Thập Cường Võ Giả Đoàn Gia Hân, và thảm sát toàn bộ anh hùng ở Võ Lam Minh.
“….” - Ridgion nhắm mắt lại - “Ngay cả Đoàn sư phụ cũng bại trận ư?”
“Vâng. Lũ khốn đó! Chúng ra tay rất tàn ác!”
"Thưa Chúa tể…." - Ridgion quay sang tôi để xin ý kiến.
Tôi lặng lẽ lắc đầu.
Hiểu ý tôi, Ridgion lên tiếng: “Xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể giúp Võ Lâm Minh được.”
“T-tại sao không?”
“Đọa Thiên Đàng quả thực có quan hệ với Võ Lâm Minh. Tôi cũng học được rất nhiều từ Đoàn sư phụ. Nhưng chúng tôi không thể can thiệp vào một tình huống chưa rõ ràng.”
"Nhưng mà, người đàn ông đó…!"
“Những gì cô thấy là những kẻ khả nghi xông vào, giết chết Đoàn sư phụ và thảm sát mọi người ở Võ Lâm Minh. Chỉ có vậy thôi.” - Ridigion nói tiếp - “Dorado là một thế lực mạnh mẽ nhưng cũng rất bí ẩn. Đã lâu rồi người ta không thấy họ xuất hiện. Cô muốn chúng ta liều mạng chỉ vì cơn giận của cô hay sao?”
“….”
“Trước tiên hãy bình tĩnh lại đã.”
“Lí đại hiệp, sao ngài có thể nói như vậy! Sư phụ tôn kính của chúng ta…!”
Yurnet thở dài, rồi lên tiếng gọi: “Nisled.”
Sau mệnh lệnh ngắn gọn của Yurnet, một bóng đen từ trên trần nhà bay xuống.
“Hộ tống Nam Cung nữ hiệp về phòng”.
"Vâng."
Ngay sau đó, Nisled đưa Vũ Liên rời đi.
"Chúa tể…." - Yurnet lên tiếng.
"Từ từ. Tôi đang suy nghĩ đã."
Lời nói của Ridgion không hề sai.
Những gì Vũ Liên vừa kể, không đủ để giải thích lý do tại sao Dorado tấn công Võ Lâm Minh.
Nếu Niflheimr có liên quan, đương nhiên chúng tôi sẽ phải hành động, nhưng mọi thứ vẫn quá mù mờ.
Bên cạnh đó, vẫn còn một câu hỏi lớn nữa.
'Vũ Ninh Vương là người chơi thuộc máy chủ 3, còn El Cid thuộc về máy chủ 4.
Theo lẽ thường, nếu không có sự kiện liên Server, hai bên sẽ không thể tương tác với nhau.
'Chắc hẳn là do bàn tay Mobius.'
Tôi nheo mắt và nhớ lại những ký ức về El Cid.
Anh ta không phải là người chơi thích PvP.
Anh ấy giống tôi, thậm chí còn đam mê chiến lược hơn tôi.
Có phải Vũ Ninh Vương đã khiêu khích anh ta trước không?
Không, chuyện này cũng khó có thể xảy ra. Tôi chưa từng thấy Vũ Ninh Vương tham gia PvP.
Thông thường, tôi sẽ để Yurnet quyết định, nhưng lần này thì không. Ít nhất, tôi cần hiểu chuyện gì đã xảy ra.
“Yurnet. Hãy điều tra thêm xem.”
“Vâng, thưa ngài.” - Yurnet cúi chào tôi rồi biến mất sau hành lang.
Chỉ còn lại Ridgion và tôi.
“….”
Ridgion có vẻ đang suy nghĩ rất cẩn thận.
Đối với Ridigion, Võ Lâm Minh – và đặc biệt là Thập Cường Võ giả Đoàn Gia Hân – có vai trò khá đặc biệt.
Đoàn Gia Hân gần như là sư phụ của anh ấy.
Chính Vũ Ninh Vương là Master đầu tiên gọi Ridigion bằng danh xưng “Quỷ Kiếm”.
‘Có lẽ lần này mình sẽ phải ở lại lâu hơn dự kiến.’
Tôi lặng lẽ rời khỏi đại sảnh, để Ridgion ở lại một mình.
Uầy quả lộ thân phận ngầu đét :))
ReplyDeletecứ tưởng Ní Phu Hải Mủ cao siêu lắm, ai ngờ nhà main :))
ReplyDeletechắc sắp có đánh nhau to r :33
ReplyDeleteMá tưởng cao siêu như nào ai ngờ là nhà main=)))
ReplyDeleteCũng hơi tiếc ông top 1 =)) nhưng mà thôi ổng gục để main còn lên sàn
ReplyDelete