Gacha Vô hạn - Chương 211 - Phần 1: Anh hùng 5 sao bẩm sinh
[Tab 'Di tích' đã được khởi tạo trong menu. Trong tab Di tích, bạn có thể kiểm tra trạng thái tài nguyên và thời hạn tồn tại của rào chắn bảo vệ.]
[Khi rào chắn bảo vệ tan biến, các Master khác có thể tấn công tàn tích. Hãy tăng cường lực lượng phòng thủ và xây dựng thành lũy bảo vệ viên pha lê trung tâm.]
[Chúc bạn chiến thắng trong trận chiến tiếp theo!]
Hàng loạt thông điệp chiến thắng hiện lên trên màn hình của Anytng.
Tôi ôm lấy cái đầu đang đau nhói của mình.
Hậu quả của Đăng Thiên và vảy Rồng Đen đang hành hạ tôi.
Trong lúc đó, tiếng sét lách tách vang lên và Hắc Thiên Long ló đầu ra.
<Hừ, không quên chuyện ngày hôm nay. Nghe ghê đấy. Mấy kẻ thua cuộc lúc nào cũng thích gáy bẩn.>
"Ờ."
<Đừng bận tâm. Đường đến vinh quang của người anh hùng được dát bằng máu và thù hận.>
“Ờ.”
Hắc Thiên Long lại tiếp tục nói nhảm. Chà, dù sao thì tôi cũng không để tâm. Tôi đã chán ngấy những câu chuyện về anh hùng và những thứ tương tự rồi.
Trong lúc đó, Anytng đang làm theo hướng dẫn của Hệ thống để bắt đầu kiểm soát và khai thác tàn tích. Anh ta nhanh chóng thiết lập một cánh cổng không gian kết nối nơi này với Townia, và triệu tập những người công nhân tới đây.
Họ sẽ thu thập các loại tài nguyên và quặng quý hiếm nằm rải rác quanh Tàn tích. Đây là nguyên liệu quan trọng để chế tạo trang bị cao cấp và phi thuyền.
Tôi liếc nhìn bảng thông báo của Anythg. Theo lời Hệ thống, rào chắn sẽ duy trì trong khoảng một tuần.
Sau thời điểm đó, chúng tôi sẽ phải đối mặt với những trận chiến mới.
Tuy nhiên, ngay từ đầu, tôi không có ý định chiếm đóng nơi này lâu dài.
'Chỉ cần lấy đủ tài nguyên và rời đi là được.'
Sau trận chiến này, chúng tôi đã gây thù chuốc oán với khá nhiều Master. Kẻ thù có thể sẽ hình thành một liên minh và dùng hỏa lực vượt trội để đánh phủ đầu.
Lực lượng của Townia chưa đủ để đối phó với chuyện đó.
Huống chi, thứ chúng tôi muốn là kiếm tài nguyên để leo tháp và làm nhiệm vụ, chứ không phải là dùng tài nguyên đó để phục vụ cho việc PVP.
‘Trước hết, mình phải về ngủ một giấc đã.’
Tôi lẩm bẩm và bước qua cánh cổng không gian để về Townia.
Tối hôm đó, trên văn phòng tầng 4…
[Ha ha ha ha! Hắc Long giá lâm!!]
Iselle, đeo mặt nạ rồng đen, đang vỗ cánh và bay quanh phòng.
Cười sảng khoái, Iselle tháo mặt nạ ra.
[Thiên hạ này chỉ có ta là tối cao! Chỉ có ta là vô địch! Đây là khúc dạo đầu cho truyền thuyết về Loki Vô song… Ái ui!]
Tôi nắm lấy má Iselle và kéo mạnh. Đôi má mềm mại của cô căng ra như đất sét.
[Tại sao, tại sao? Tôi thức trắng đêm để làm mặt nạ này cho ngài xem mà!]
“Hắc Long Giá lâm là sao vậy?”
[Đó là hiệu ứng âm thanh khi Loki hóa rồng. Thế nào, nghe rất ngầu phải không?]
Tôi nắm lấy một bên cánh của Iselle và lắc mạnh. Cơ thể Iselle quay tròn như một chiếc cối xay gió.
[Gyaaaaah!]
“Cô mà làm thế một lần nữa là tôi sẽ cho cô quay đủ 180 phút đấy.”
Tôi thả mình xuống ghế và sử dụng “Quyền năng can thiệp” để mở cửa sổ thao tác. Với sự giúp đỡ của Iselle, tôi nhanh chóng truy cập cộng đồng game thủ Pick Me Up.
Một chủ đề mới đập vào mắt tôi.
<Tố cáo Master 'Anytng'.>
<Người gửi: Saechorom>
[Tôi là Seachorom, thủ lĩnh của hội hòa bình 'Sao Bạc'.]
[Tôi viết điều này để thông báo cho mọi người về một sự cố đã xảy ra trong bang hội của chúng tôi.]
Tôi nhíu mày và mở chủ đề. Trong lúc đó, má Iselle vẫn bị kéo căng.
[Nhẹ tay thôi! Xin ngài! Xin hãy nhẹ nhàng một chút!]
Đúng như dự đoán, Seachorom - Master của Adilung, đã đăng bài lên forum cộng đồng. Bài đăng kèm theo một số ảnh chụp màn hình, nói về hoàn cảnh Anytng gia nhập bang hội và diễn biến cuộc chiến.
Tất nhiên, anh ta không nói gì tới những lời chào mời của nhóm cảnh vệ, hay những gì đã xảy ra trong quá trình phân phối tài nguyên.
Có vẻ như nó đã thu hút được khá nhiều sự chú ý.
Hàng trăm bình luận đã được đăng tải.
<Naradima>
[Anytng có phải là game thủ đang nổi tiếng gần đây không?]
<Mũi Tên Xanh>
[Chuẩn. Anh ta sở hữu một anh hùng mạnh vãi hồn con chồn luôn.]
<Thỏ con lãng mạn>
[Có phải anh chàng đó đang bị ảo tượng sức mạnh không? Tham gia vào bang hội để được chia tài nguyên, sau đó khi mọi người không làm theo ý mình thì ra tay xóa sổ họ. Một kẻ tệ hại!.]
<Hoa Hồng Xanh>
[Tôi đồng ý. Tôi đã xem chương trình phát sóng trận chiến chiếm đóng đó, hình như anh ta tức giận vì họ không nhường anh ta khai thác tài nguyên. Thế đấy. Sau khi có một anh hùng mạnh mẽ, anh ta tưởng như mình là bá chủ.]
<Hiệp sĩ Giáp bạc>
[Cho tôi tọa độ của hắn. Tôi sẽ đi đập vỡ sọ hắn.]
<Hoàng tử Mũ Trắng>
[Tôi cũng đi nữa. Đang lúc tôi thấy chán. Nhắn tin cho tôi tọa độ, tôi sẽ chuẩn bị hạm đội và cho gã đó một bài học.]
<Kaiba Seto>
[Lại nữa rồi. Lắm kẻ thích làm quan tòa online thế nhỉ. Chỉ nghe câu chuyện một chiều mà đã ra quyết định như vậy à?]
<Hiệp sĩ Giáp bạc>
[Im mồm. Ngươi là đồng bọn của tên khốn đó chứ gì.]
<Hoàng tử Mũ Trắng>
[Nổ địa chỉ đi, thằng chó. Tao cho cả mày một bài học luôn.]
< Nana>
[Mọi người, hãy cẩn thận. Anh hùng của gã đó mạnh kinh khủng. Không phải chuyện đùa đâu! Tên anh hùng đó từng là học viên số 1 của Niflheimr, giành chiến thắng vang dội ở sự kiện Festa]
<Hiệp sĩ Giáp bạc>
[Vẫn chỉ là một tân binh cấp thấp thôi.]
Tôi đưa mắt đọc qua phần bình luận.
Thỉnh thoảng cũng có người dùng bảo vệ Anytng, nhưng họ nhanh chóng bị nhấn chìm dưới làn sóng chỉ trích.
Theo Iselle, Anytng cũng đã thấy bài đăng này. Nhưng anh ấy vẫn chưa đăng bài phản bác.
Tôi gật đầu. Bản thân tôi cũng đã trải qua những tình huống tương tự.
Khi đối phương định “dìm” bạn bằng dư luận, việc phản bác hiếm khi có hiệu quả. Thậm chí, nếu bạn đưa ra được bằng chứng xác đáng, đối phương cũng có thể dễ dàng cuốn trôi bằng chứng của bạn bằng số lượng đông đảo.
‘Đừng bận tâm’.
Tôi nhìn lên cao.
Anytng vẫn đang online.
Bất kể họ nói gì, hãy cứ làm theo ý mình.
Đó là cách tôi đã sử dụng để vượt qua những chuyện như thế này.
--
Một tuần trôi qua rất nhanh.
Khi rào chắn bảo vệ tan biến, chúng tôi lập tức rút lui khỏi tàn tích.
Chúng tôi muốn tập hợp toàn bộ nguồn lực để chinh phục tầng 50.
Rốt cuộc thì, nếu chúng tôi vượt qua được tầng 50, chúng tôi sẽ có cơ hội mở thêm Hầm ngục hàng ngày, Hầm ngục hàng tuần và nhiều loại phó bản khác. Lúc đó, tài nguyên từ tàn tích này sẽ không còn quan trọng nữa.
Trên forum cộng đồng, người ta bảo rằng chúng tôi sợ hãi và chạy trốn.
Cả tôi và Anythg đều không bận tâm đến chuyện đó.
Nhưng… Một vài ngày sau.
“Ặc…! Ực, ực!”
Tôi nhìn người đàn ông đang quỳ trước bàn làm việc của mình. Hắn bị đánh bầm dập và trói chặt bằng dây thừng.
Hắn là một trong số những kẻ tìm cách tập kích Townia.
Rạng sáng hôm nay, Velkist đã nghe thấy những tiếng động đáng ngờ trong lúc tập luyện. Âm thanh đó là tiếng phi thuyền của một Master xuyên qua khe nứt không gian.
Velkist đã lặng lẽ phục kích và tấn công ngay khi kẻ thù tiếp đất. 12 trong số 13 tên đã bị tiêu diệt.
Một tù nhân đã bị bắt, chính là tên này.
Tôi tiến lại gần hắn và rút miếng giẻ trong miệng hắn ra. Ngay lập tức, hắn buông lời chửi rủa: “Đồ khốn nạn! Các ngươi phải trả giá cho những tội ác ở khu tàn tích …!”
Bốp!
Tôi giáng một cú đấm vào miệng hắn. Gã đàn ông nôn ra máu và ngã gục.
Đúng như tôi dự đoán, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Dù kẻ địch lần này vừa ít vừa yếu, nhưng không có gì đảm bảo rằng lần sau cũng như vậy.
Mặt khác, nếu Velkist không phát hiện ra chúng, chúng có thể trở thành mối hiểm họa với các anh hùng thuộc nhóm sản xuất.
Thậm chí, nếu chúng cố ý phá hoại các cơ sở nghiên cứu và ký túc xá thì mọi chuyện càng trở nên phiền toái.
Chúng tôi không biết khi nào những kẻ này xuất hiện, và lực lượng của chúng ra sao. Điều đó giống như một lưỡi dao treo lơ lửng trên đầu.
Nếu lực lượng chính của Towina cùng nhau tham gia một nhiệm vụ quy mô lớn, rất có thể… khi trở về, chúng tôi sẽ thấy lãnh địa này trở thành một đống hoang tàn.
Tôi không hề muốn nhìn thấy cảnh tượng thảm hại như vậy.
Điều đó có nghĩa là chúng tôi cần chuẩn bị một lực lượng dự bị.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ, Neryssa tiến đến gần kẻ xâm nhập.
"Làm gì với hắn đây?"
“Còn gì nữa? Tống hắn vào phòng Tổng hợp.”
Neryssa kéo lê gã đàn ông đang vùng vẫy và rời khỏi văn phòng. Hắn sẽ trở thành nguyên liệu cho sự phát triển của một anh hùng nào đó.
Tôi lau sạch vết máu bắn tung tóe trên sàn rồi ngồi xuống ghế.
Báo cáo của Neryssa chất đống như núi trên bàn làm việc. Trong đó ghi chép chi tiết số lượng anh hùng mới chiêu mộ, số lượng và chủng loại thiết bị vừa được chế tạo và tiến độ chế tạo phi thuyền.
Trong số đó có một báo cáo khiến tôi quan tâm nhất.
[Kế hoạch đào tạo anh hùng 5 sao].
Neryssa cho biết, đây là một yêu cầu của Anythg. Anh ta muốn tôi – anh hùng chủ lực của Townia – đích thân chuẩn bị cho việc tiếp đón và đào tạo anh hùng 5 sao.
'Vậy là… đến lúc rồi nhỉ.'
Cần bổ sung thêm sức chiến đấu cho đội hình chủ lực. Theo lẽ thường, anh hùng 5 sao là sự lựa chọn hoàn hảo.
Tôi nâng cốc và uống một ngụm trà.
***
Tối hôm đó.
Như thường lệ, Anytng đã đăng nhập.
[Chào mừng đến với Pick Me Up!]
[Quá trình tải hoàn tất.]
“ …”
Tôi ngồi trên một chiếc ghế dài ở quảng trường, đang chờ xem điều gì sẽ xảy ra ở trung tâm triệu hồi.
'Một vé triệu hồi 5 sao….'
Đó là vật phẩm mà tôi giành được tại sự kiện Festa. Hệ thống nói rằng tấm vé này chắc chắn sẽ mang tới một anh hùng 5 sao bẩm sinh,
Nhưng điều này khiến tôi cảm thấy bất an.
Hồi còn là Loki, tôi đã thấy những Master chi số tiền tương đương với cả một ngôi nhà, hoặc một chiếc xe sang, nhưng vẫn không kiếm được một anh hùng 5 sao bẩm sinh.
Nhưng cũng có những kẻ may mắn nhận được 2, thậm chí 3 anh hùng như vậy.
Sau khi rơi vào thế giới này và trở thành anh hùng, tôi mới biết rằng: Việc triệu hồi anh hùng tùy thuộc vào hoàn cảnh của thế giới.
Thế giới của Niflheimr không còn anh hùng nào đủ đẳng cấp 5 sao, nên dù tôi cố gắng đến mấy, tôi cũng không triệu hồi được ai như vậy.
'Nhưng họ nói rằng tấm vé này chắc chắn sẽ triệu hồi được anh hùng 5 sao bẩm sinh.'
Tôi xoa cằm.
Điều này thật đáng ngờ.
Nếu tôi dùng tấm vé ở Niflheimr, liệu nó có bị lỗi không?
Không mất nhiều thời gian, Anythg đã lấy tấm vé đó ra.
[Vé triệu hồi 5 sao bẩm sinh]
[Hạng: SS]
[Phần thưởng chung cuộc trong Sự kiện Festa!]
Một tấm vé lấp lánh trong ánh sáng cầu vồng, nhìn qua đã thấy phi thường.
[Bạn có muốn sử dụng tấm vé không?]
[Có/không]
“Anh hùng 5 sao bẩm sinh thì mạnh lắm à?” - Jenna bước đến bên tôi và ngồi xuống.
“Ừm” – Tôi gật đầu.
“Liệu có mạnh hơn anh không?”
"Chắc là không."
Dù sao đi nữa, khi mới triệu hồi, anh hùng đó cũng mới chỉ ở Level 1.
Điểm mạnh thật sự là của anh hùng 5 sao bẩm sinh là tiềm năng phát triển trong tương lai.
Tôi chăm chú nhìn màn hình của Anytng khi anh ấy chạm vào nút "Có".
[Ding!]
[Master, triệu hồi đặc biệt đã bắt đầu!]
[Bùm!]
Ánh sáng bắt đầu tràn ra từ cánh cửa mở của trung tâm triệu hồi. Thay vì màu trắng, màu vàng hay màu đỏ, lần này nó nhấp nháy đủ bảy sắc cầu vồng.
[Thật tuyệt vời!]
[Không gian và Thời gian bắt đầu rung chuyển trước sự xuất hiện của một anh hùng thực sự!]
[Chúc mừng bạn đã gặp được vị anh hùng đã để lại dấu ấn trong lịch sử!]
[「Vô cùng hiếm!」]
[Chủ nhân 'Anytng' đã có được anh hùng Nam Cung Vũ Liên (★★★★★)'!]
Giữa những hiệu ứng âm thanh hào nhoáng, tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi.
Từ cánh cổng trung tâm triệu hồi, có ai đó đang bước ra.
“Chào mừng bạn đến với lãnh địa của chúng ta!” - Jenna vẫy tay và chạy tới - “Tôi là Jenna Shirai! … hả?”
Jenna nhíu mày.
Đôi mắt của cô chớp liên tục.
“Trông bạn… kỳ lạ quá.”
Trước mắt tôi là người anh hùng 5 sao bẩm sinh đầu tiên được triệu hồi ở Townia.
Cô ấy đang ngơ ngác nhìn tôi và Jenna.
Đôi mắt một mí, chiếc mũi nhỏ và thanh, tóc dài đen mượt.
Cô ấy mặc một chiếc áo rộng thùng thình, tay cầm thanh kiếm có tua rua sặc sỡ.
"Xin lỗi, cô đến từ vùng nào…"
“Jenna.” - Tôi ngắt lời - “Cô ấy không phải người Townia.”
Từ màu tóc đến nét mặt, vóc dáng đến trang phục, mọi thứ đều khác biệt.
"…Chỗ này là…"
Người phụ nữ mở miệng. Đó là một giọng nói đầy bi thương.
“Nơi này được gọi là Townia.” – Tôi trả lời.
Wiryung nhìn xuống sàn với đôi mắt vô hồn.
Thịch
Cô ấy ngồi phịch xuống đất.
Âm báo của Hệ thống vang lên chói tai.
[Ding!]
[Vũ Liên (★★★★★)' đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng!]
[Cảnh báo: Anh hùng trong trạng thái ‘tuyệt vọng' không thể tham gia nhiệm vụ. Hãy an ủi và động viên họ để giải tỏa tình trạng này!]
Tôi ôm trán.
'Mẹ kiếp! Quả nhiên là có vấn đề.'
Master đen level max cmnr
ReplyDelete