Gacha Vô hạn - Chương 208: Hỗn chiến
Một người đàn ông mặc quần áo vải thô chạy tới, vụng về đâm ngọn giáo về phía tôi.
Tôi bình thản dùng kiếm hất văng ngọn giáo và đá một cú vào bụng ông ta. Người đàn ông loạng choạng rồi ngã gục xuống.
‘Thật nhàm chán.’
Sau khi Anythg rời đi, Bang hội này vẫn còn tới 24 Master. Dù mỗi người chỉ gửi năm anh hùng thì cũng tạo thành một đội quân hàng trăm người.
Vấn đề là… họ quá yếu.
Hầu hết những người chặn đường chúng tôi đều lơ ngơ như thể họ chưa từng vũ khí.
"Lũ khốn nạn độc ác!"
Một người đàn ông khác cũng lao vào tôi.
Tôi dùng sống kiếm đập vào tay anh ta, tuy nhiên, người đàn ông tự vấp vào chân mình và tự ngã vào lưỡi kiếm.
“Ối!”
Anh ta gục xuống, và chết.
Từ cấp độ 40 trở đi, chế độ bảo vệ tân thủ không còn hiệu lực nữa. Điều này hoàn toàn khác với thời điểm chúng tôi bắt cóc Kaitio và tàu Chủ nghĩa Tư bản.
Thế nên, chết trong khi PVP là cái chết thực sự.
Tuy nhiên, các anh hùng của Sao Bạc vẫn tiếp tục kéo đến.
“Sao anh lại làm thế! Rốt cuộc lý do là gì?!”
Tôi nghe thấy giọng nói của Adilung vọng ra giữa những tiếng la hét và gào thét.
‘Lý do ư?’
Nếu anh ta cứ như vậy, anh ta sẽ phải tìm câu trả lời khi nằm trong mộ của mình.
[Có 211 tin nhắn trò chuyện chưa đọc. Bạn có muốn kiểm tra không?]
[Không (Đã chọn)]
Anytng hoàn toàn bỏ qua khung chat. Không có gì để đàm phán nữa.
‘Trời ạ, tôi cảm thấy mình giống như đang bắt nạt trẻ con.”
Velkist thở dài khi đánh gục một kiếm sĩ. Ngay sau đó, hai người đàn ông lúng túng đứng cạnh anh ta cũng chịu chung số phận.
Họ bị chém gục mà thậm chí còn không có cơ hội vung kiếm chống trả.
“Bọn họ rất đông, nhưng chỉ là một đám đông hỗn loạn.”- Jenna xoay con dao găm trong tay trái - “Họ chưa bao giờ chiến đấu đúng nghĩa.”
“Chết đi! Làm ơn chết đi!”
Một người phụ nữ đầu tóc bù xù lao về phía tôi. Cô ta cầm một con dao găm gãy và mặc chiếc váy cũ nát.
Tôi đoán rằng cô ta thậm chí còn không phải là anh hùng dạng chiến đấu.
“Chúng tôi đang sống trong hòa bình, vậy mà…”
Bốp.
Tôi quay sang trái, né đòn tấn công và chặt vào gáy cô ta. Người phụ nữ lập tức ngã gục.
“Tệ hại” - Sijal và lực lượng cảnh vệ chen lấn qua đám đông - “Yếu đuối thì tránh ra chỗ khác!”
Những chiếc áo giáp sáng bóng và lưỡi kiếm lấp lánh, cho thấy họ là một lực lượng tinh nhuệ.
Mặc dù phải đối mặt với chúng tôi, họ không hề tỏ ra hoảng sợ hay rối loạn. Điều này có nghĩa là họ có khá nhiều kinh nghiệm chiến đấu.
“Có khoảng 50 người như vậy.” - Jenna thì thầm vào tai tôi.
Sijal nghiến răng: “ Tao đã đánh giá thấp mày rồi. Mày đúng là đồ Chó Điên.”
Mặc kệ lời chửi rủa của cô ta, tôi ra hiệu bằng mắt với Jenna và Velkist.
Nơi chúng tôi cần quan tâm là pháo đài đặt viên pha lê, không phải chỗ này. Hiểu ý định của tôi, cả hai gật đầu. Chúng tôi đếm từ một đến ba, rồi cùng nhau chạy về phía viên pha lê.
Xoẹt xoẹt!
Velkist chạy tiên phong, vung kiếm liên tục.
“Xin lỗi nhé tiền bối, tôi không quen nương tay với ai cả”.
Những anh hùng bị cuốn vào quỹ đạo của lưỡi kiếm không thể chống đỡ nổi, máu và thịt của họ bay tung tóe. Những tiếng la hét vang lên chói tai
“Tên… tên điên này…!”
“Cẩn thận! Chúng đang tiến về pháo đài!”
Không mất nhiều thời gian, cánh trái của vòng vây đã bị phá vỡ. Họ chỉ là những kẻ nghiệp dư yếu ớt nên việc đột phá rất đơn giản.
Bất ngờ…
Huỵch!
Velkist nhíu mày và đưa tay ôm mặt. Cậu ta vừa húc phải một bức tường trong suốt. Đó là phép thuật phòng thủ của Adilung.
“Để đó cho tôi.”
Tôi tập trung sức mạnh và vung kiếm.
Choang!
Sau tiếng kính vỡ, bức tường trong suốt nứt ra.
Tôi vứt thanh kiếm gãy trong tay đi và cầm lấy thanh kiếm dự phòng từ Velkist.
“Chúng ta sẽ chiếm lấy pháo đài. Velkist, dẫn đường. Tôi sẽ ở giữa. Jenna, yểm trợ phía sau.”
"Vâng thưa Oppa!"
Jenna vừa chạy vừa xoay người lại. Bàn tay của Jenna di chuyển như gió. Từ cây cung của cô, những mũi tên trút xuống đội cảnh vệ ở phía sau.
Phập! Phập phập!
Một số anh hùng bị trúng tên đã ngã xuống đất.
“Liên lạc với pháo đài! Khóa cổng lại và điều quân lên!”
Giọng nói của Adilung, được khuếch đại bằng ma thuật, vang vọng trong không gian.
Những anh hùng của Sao Bạc tràn ra từ khắp mọi nơi, như một cơn lũ.
“Họ đông quá!”
“Tôi biết!”
Khi tôi đang trả lời Jenna, một âm thanh khác xuất hiện.
<Sếp ơi, có người lạ đang chạy về hướng này!>
Qua tính năng giao tiếp, giọng nói của phi công vang vọng trong tay tôi.
Xem ra chiếc Lucette cũng đã trở thành mục tiêu tấn công.
Tôi đưa tay lên tai.
“Khởi động phi thuyền và bay về phía pháo đài pha lê.”
<Nhưng chuyện gì đang xảy ra vậy? Họ có vẻ là những người tốt bụng mà!>
“Mau chuyển sang chế độ lái tự động. Nạp đạn vào pháo và bắn bất kỳ ai đến gần.”
<Hả? Ý anh là gì? Sao lại …!>
"Nhóc lính mới, lải nhải vừa thôi! Muốn bị đánh đòn à?"
<Xin lỗi! Tôi sẽ bắt đầu ngay!>
BROOOM!
Phi thuyền Lucette bắt đầu khởi động.
Bùm!
Lửa phun ra từ khẩu pháo của tàu Lucette. Một số anh hùng định tiếp cận con tàu của chúng tôi đã biến thành tro bụi.
Không cần lo lắng về phi thuyền Lucette nữa, tôi tiếp tục hướng về phía ngọn đồi.
Ở đằng xa, khối pha lê khổng lồ và những bức tường của pháo đài đã hiện ra trong tầm mắt.
'Bọn họ phát hiện ra rồi à? ' – Tôi lẩm bẩm.
Thật vậy, các khẩu pháo và máy bắn đá trên đỉnh tường thành đang chĩa về phía chúng tôi. Chúng sẵn sàng khai hỏa ngay khi chúng tôi tiến vào tầm bắn.
“Kìa, Oppa! Lạ quá! Họ đang đi làm gì kìa!”
Jenna hoảng hốt gọi tôi.
Ớ phía đối diện, ba chiếc phi thuyền cỡ trung đang bay lên. Chúng được bọc thép và trang bị đại bác, rõ ràng là những tàu chiến.
Nhưng… thay vì hướng về phía chúng tôi hoặc về phía Lucette, mũi tàu của chúng lại quay về hướng ngược lại, di chuyển ra khỏi khu tàn tích.
'Chúng đang tiến tới tấn công căn cứ chính.'
Mục tiêu của những kẻ này là phòng chờ của Anytng.
'Đây là lý do tại sao mình ghét những kẻ đạo đức giả.'
Bọn họ cố tình biến chuyện này thành một cuộc chiến tranh toàn diện. Dù chúng tôi chiếm được tàn tích hay không, mọi chuyện sẽ không kết thúc ở đây. Họ sẽ tấn công Townia để trả thù hoặc vì lý do gì đó.
Chỉ có một cách duy nhất: Đánh gục hoàn toàn ý chí chiến đấu của kẻ thù. Giống như mọi khi.
Tuy nhiên, trước khi tôi kịp làm gì đó…
Bùm! Bùm bùm!
Một trong những chiếc phi thuyền của hội Sao Bạc đã bốc cháy và rơi xuống. Không phải do Lucette gây ra.
Cuối cùng “lũ linh cẩu” cũng đã đến. Chính là những kẻ vây quanh tàn tích này để chờ cơ hội.
Bùm!
Phi thuyền thứ hai của Sao Bạc phát nổ.
Bị tấn công bất ngờ, họ không có cơ hội phản kháng.
Khói và lửa bùng lên dữ dội, thậm chí còn cháy lan sang những phi thuyền cỡ nhỏ đang di tản.
Cổng bên trái của pháo đài mở ra, một nhóm kỵ binh hoảng loạn lao ra ngoài. Họ thậm chí không thèm liếc nhìn chúng tôi mà đi thẳng về phía bãi đỗ phi thuyền.
Thậm chí, một tốp cảnh vệ của Sao Bạc, vốn đang đuổi theo chúng tôi, cũng đổi hướng rẽ về phía bãi đỗ.
Đó là chuyện đương nhiên. So với ba người chúng tôi, lũ “linh cẩu” đó đông hơn và đáng ngại hơn nhiều. Nếu những kẻ đó kịp hạ cánh, mọi chuyện sẽ phức tạp hơn gấp hàng chục lần.
'Vấn đề của họ là cơ hội của chúng ta.' – Tôi cười khúc khích.
Lúc này, chúng tôi đã tới con đường hẹp bằng đá, dẫn tới cánh cổng chính của pháo đài. Toán lính gác cổng vội vã dàn trận, nghênh đón chúng tôi.
“Để đó cho em!”
Jenna khom người xuống, kéo căng dây cung đến mức tối đa. Cô ấy lắp một mũi tên to lớn kỳ lạ, hai hàm răng nghiến chặt, và gân tay của cô ấy phồng lên như những con rắn quấn quanh cánh tay.
Đôi mắt của Jenna tỏa ra ánh sáng màu đỏ thẫm, và...
[Bí Kỹ 'Bão thép' được kích hoạt!]
Vù Vù Vù!
Mũi tên khổng lồ dài hơn một mét xé toạc không khí, và bay đi với tốc độ kinh hoàng.
Sóng xung kích lướt qua làm da mặt tôi bỏng rát.
Phập
Đội hình của toán lính gác xấu số đã bị mũi tên xuyên thủng. Những mảnh áo giáp, máu và thịt bay tứ tung trong không trung.
“Xong rồi. Đi thôi!”
Jenna vừa nói vừa đeo lại cung lên vai.
“Có thế mới xứng đáng làm đồng đội của tôi chứ.” – Tôi vừa cười vừa giơ ngón tay cái lên.
Đòn tấn công của Jenna thậm chí đã mạnh hơn cả máy Ballista, tương tự như hỏa lực của đại bác.
“Mau quét sạch lũ khốn này!”
Có những tiếng hét vang lên từ trên tường thành. Cung thủ, máy bắn đá và đại bác đều chuyển hướng, nhắm về phía chúng tôi.
Vút!
Một mũi tên lớn bằng gỗ, phóng ra từ khẩu Ballista.
“Hừ.”
Velkist nhảy lên và vung kiếm. Mũi tên gỗ của ballista bị chém làm đôi và bay về hai phía.
Ngay sau đó, một khẩu pháo phát nổ trước khi khai hỏa. Mũi tên của Jenna đã găm vào nòng pháo, khiến nó bị kẹt đạn.
"Tôi đi trước nhé."
Velkist lắc người né tránh cơn mưa tên, nhảy lên các cạnh đá của bức tường pháo đài.
Chẳng mấy chốc, Velkist đã đặt chân lên tường thành và xác của binh lính thủ thành bắt đầu rơi xuống.
“Em cũng đi đây!”
Dứt lời, Jenna cầm cung tên và nhảy vọt lên cao.
“…”
Tôi thậm chí còn không có cơ hội chiến đấu.
Ở trên cao, phi công lái chiếc Lucette đã quan sát thấy tất cả.
<Này… các tiền bối, các vị có phải là con người thật không vậy??>
Cô nàng phi công lắp bắp.
“Nói nhảm nhiều quá, mau ngắm bắn đi.”
Đội ngũ phòng thủ của pháo đài không có thời gian để ý tới phi thuyền Lucette, bởi vì Velkist và Jenna như hai cơn cuồng phong đang khuấy đảo trên tường thành.
Tôi đứng trước cánh cửa pháo đài bằng thép. Chà, nếu tôi kích hoạt Đăng Thiên dùng Thiên hồn đao thì chỉ cần một đòn là tấm thép này sẽ bị xuyên thủng, nhưng như thế thì lãng phí lắm.
Tôi chỉ vào cánh cổng và bảo phi công:
“Bắn cái cổng này đi. Tôi cần phải vào trong.”
<Ể.>
Có tiếng cười khúc khích vang lên.
<Không phải hai người kia vừa bay lên tường thành sao? Anh không làm được như họ hả?>
“…”
<Thật luôn hả?>
"Nhóc con, cô tên là gì ấy nhỉ??" – Tôi nở một nụ cười lạnh lẽo – “Khi trở về, chúng ta sẽ phải nói chuyện thân mật một chút.”
cảm ơn ad nhìu
ReplyDeleteHetcuu
ReplyDeleteCám ơn ad nha
ReplyDelete