Gacha Vô hạn - Chương 207: Tuyên chiến

Trong phòng nghỉ ở tầng hai của biệt thự, tôi đứng đó, lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hai cô gái trẻ đang chơi đùa với những bông hoa trên đồng cỏ, nơi có nhiều loài hoa đang nở rộ.

Trông họ chỉ khoảng 16 tuổi, khuôn mặt trẻ măng, mặc váy trắng và đội vòng hoa sặc sỡ.

Đằng sau họ, một thanh niên mặc trang phục cảnh vệ, mang theo một ngọn giáo, đang cẩn thận quan sát.

Khung cảnh thật yên bình.

'… Như là một giấc mơ.'

Adilung đã rằng, anh ta muốn bảo vệ thiên đường này mãi mãi.

Rằng anh ta sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì điều đó.

Một giấc mơ không có gì là xấu. Cuộc sống không có ước mơ thì thật là ảm đạm, đặc biệt là ở một nơi điên rồ như thế này.

Nhưng… chìm đắm trong giấc mơ lại là một vấn đề hoàn toàn khác.

Hầu hết các thành viên trong Bang hội Sao Bạc đã từ bỏ việc leo lên tòa tháp.

Các Master này tập trung trang trí lãnh địa, nuôi dưỡng các anh hùng, tận hưởng trò chơi theo cách riêng của mình.

Tôi nhìn hai cô gái trẻ. Chắc chắn, lúc này họ đang hạnh phúc.

Họ không cần phải chiến đấu với quái vật. Họ không cần phải tập luyện khắc nghiệt.

Họ không phải lo lắng về guy cơ tổng hợp. Với họ, thế giới này giống như thiên đường.

Chúng tôi không phải là họ, và cũng không thể giống như họ.

Ánh hoàng hôn lờ mờ chiếu lên khối pha lê cao chót vót.

Đã vài ngày trôi qua, và chúng tôi vẫn chưa tới lượt khai thác. Không, mọi chuyện còn tệ hơn thế: chúng tôi vẫn là lượt cuối cùng.

Hôm nay, Anytng đăng nhập sớm và thấy kênh trò chuyện của bang hội vẫn đang rộn ràng với những cuộc trò chuyện thân mật của đám “người chơi ăn cỏ”.

‘Không biết anh ta đang nghĩ gì nhỉ?’

Khi tôi đang suy nghĩ miên man, chợt có tiếng bước chân đi dọc hành lang gỗ.

Tôi kéo rèm lại.

Bang!

Cánh cửa gỗ cũ kỹ bị hất tung một cách thô bạo.

“Tôi cần một câu trả lời ngay hôm nay.”

Một người phụ nữ đeo thanh kiếm ngang hông, đang đứng ở cửa.

Đó chính là Sijal, đội trưởng của đội cảnh vệ. 

“Cô không thấy mệt mỏi vì chuyện này sao?”

“Đây là sự chân thành của tôi đấy.”

“Ồ. Có thể gọi bầu không khí này là sự chân thành sao?

Sau lưng Sijal, một số người khác đang lăm lăm vũ khí, đang trừng mắt nhìn tôi ở hành lang.

Có vẻ như họ muốn đe dọa tôi. 

‘Thật dễ thương.’ – Tôi cười thầm.

“Nếu anh gia nhập đội cảnh vệ, tôi có thể đảm bảo cho anh một vị trí tốt. Tôi biết anh rất mạnh. Nếu anh gia nhập, anh sẽ nhận được rất nhiều sự giúp đỡ. Tôi có thể đảm bảo điều đó.”

Mặc kệ cô ta lải nhải, tôi tiếp tục chơi đùa với bức tượng ngựa gỗ trên bàn.

Tôi muốn rút kiếm ra, nhưng vẫn chưa phải lúc.

“Anh… Chết tiệt.”

Sau khi lảm nhảm một mình khoảng mười phút, Sijal nhìn tôi với đôi mắt mệt mỏi.

“Ở đây chờ cả đời đi.”

Sijal khịt mũi rồi bỏ đi cùng đội cảnh vệ.

‘Nếu cô ấy muốn chinh phục nơi này đến vậy, cô ấy đã có rất nhiều cơ hội rồi.’ – Tôi nheo mắt nhìn theo bóng lưng Sijal – ‘Tại sao cô ta vẫn chưa ra tay nhỉ?

*Trickster93> Tại sao anh bạn lại từ chối?*

Trong khi đó, một Master đã chen vào cuộc trò chuyện của Anytng. Anh ta cũng là thành viên của đội cảnh vệ.

*Trickster93> Anh hùng của bạn siêu mạnh. Chẳng phải anh chàng đó rất nổi tiếng sao? Anh bạn không cần phải làm gì, chỉ cần cho chúng tôi mượn gã đó, phần còn lại chúng tôi sẽ lo.*

*Anytng> Xin lỗi, tôi không muốn tham gia vào chuyện này.*

*Trickster93> Ôi bạn ơi, bạn sợ à?*

*Anytng> … Phải. Tôi không muốn anh hùng của mình dây vào chuyện này.*

*Trickster93> LOL, không thể tin được.*

Cuộc trò chuyện vẫn tiếp tục.

*Trickster93> Ê! Cô em là con gái phải không?*

*Anytng> … Có chuyện gì thế?*

*Trickster93> Chỉ có bọn con gái mới nhút nhát như thế. Anh đã xem video của cô em trên MyTube, cô em đ*o biết chơi game luôn. Chẳng qua là cô em gặp được một anh hùng xịn sò thôi. LOL. Trên đời có hạng game thủ ăn sẵn nằm ngửa thế này cơ à.*

Không có phản hồi nào cả.

Tôi bắt đầu lắc lư bức tượng ngựa gỗ trong tay.

*Trickster93> Cô em tưởng thắng giải Festa là ngầu à? Nếu không có anh hùng đó thì cô em chỉ là cắc ké mà thôi. Nếu hắn là của anh, anh đã trở thành cao thủ rồi.*

*Trickster93> Ngoan ngoãn cho bọn anh mượn anh chàng đó đi. LOL. Anh sẽ hướng dẫn bé cách sử dụng anh ta. Cô em chưa đủ trình đâu.*

Két

Cánh cửa lại mở ra.

Người xuất hiện không phải là Sijal, Jenna hay Velkist mà là một người đàn ông gầy gò, xương xẩu, một tay cầm kiếm, tay kia cầm dao găm.

'Đây chắc hẳn là anh hùng của Trickster93.'

Gã đàn ông lên tiếng: “Master có một tin nhắn cho ngươi.”

“…”

“Ta sẽ đi thẳng vào vấn đề. Master của ngươi không đủ năng lực. Tham gia với chúng ta. Ngươi sẽ được tưởng thưởng xứng đáng.”

Cùng lúc đó, trên kênh chat….

*Trickster93> Cô em chỉ nên chơi hoa như mấy đứa kia thôi. Leo tháp với đánh đấm làm gì. Nơi đây là chỗ hoàn hảo cho cô em đó.*

Anytng vẫn im lặng.

Tôi cũng không nói chuyện với người đàn ông trước mặt mình.

“Tên khốn này, ngươi có biết phép lịch sự không đấy? Tao đang nói chuyện với mày đấy! Hóa ra nhà vô địch Festa chỉ là một kẻ hèn nhát thôi à.”

“…”

“Đừng đùa giỡn với bức tượng vô dụng đó nữa!”

Người đàn ông hất tay tôi, làm bức tượng nhỏ văng đi.

Dường như Master của tôi cũng đã nhìn thấy cảnh đó.

 [Ding!]

[Bạn đã chặn 'Trickster93'.]

Tôi ngẩng đầu lên.

“Ngươi muốn nói chuyện?”

"À, rốt cuộc mày cũng…"

Trước khi hắn kịp nói xong, lưỡi kiếm của tôi đã đâm vào vai trái của hắn. Đồng thời, tôi bịt miệng hắn lại, không cho hắn lên tiếng.

“…?!”

“Ngươi thật sự chán ghét cảnh tượng hòa bình này sao?”

Tôi cười gằn và xoay lưỡi kiếm. 

“Ư! Ừm… Ưư!”

Khi gã đàn ông vùng vẫy và cố rút dao găm ra, tôi vung tay đấm mạnh vào mặt hắn. Cú đấm mạnh đến nỗi cổ hắn bật ngửa ta.

 “Urrrgh!”

“Ta sẽ cho ngươi thứ mà ngươi muốn.”

Trên đồng cỏ xanh ngoài cửa sổ.

Hai cô gái chạy theo Sijai và trao cho cô ta chiếc vòng hoa.

 “Chị cảnh vệ! Chị ơi!”

“…?”

“Đây là một món quà cho chị nè. Chị vất vả lắm đúng không?”

“À, không cần, không cần…”


“Thật ư? Chúng em sẽ buồn lắm…”

“Chà, chuyện này….”

Thịch!

Một vật thể bất ngờ rơi xuống trước mặt họ.

Không, thay vì rơi, nó đã bay.

Tứ chi cong cong như đôi đũa gãy, toàn thân đỏ bừng.

 “…!”

Đó chính là xác của người đàn ông bị tôi đã ném ra ngoài cửa sổ.

Tôi nhảy xuống tầng một, rũ sạch máu trên thanh kiếm của mình.

Nhận ra rằng đó là một xác chết, khuôn mặt các cô gái tái nhợt.

Sijal quay lại và hét lên.

“Mau đến nơi trú ẩn! Chạy nhanh lên! "

"Vâng!"

Hai cô gái vội vã rời đi.

Sijal nheo mắt lại: "Anh muốn gì?"

“Không phải các cô chán ghét tình trạng hiện tại sao? Giả bộ đóng vai người tốt để làm gì??”

Khi cô ta chưa kịp trả lời…

“Han, đây là ý gì!”

Một toán người chạy tới. Dẫn đầu là Adilung Rizos, chủ Bang hội Sao Bạc, Phó Master của Seochorom.

Tôi hít một hơi thật sâu.

Sijal và các thành viên cảnh vệ. Adilung Rizos và cấp dưới của anh ta.

Tổng cộng gần 100 các anh hùng trên đồng cỏ, tay lăm lăm vũ khí và trừng mắt nhìn tôi.

“Han, việc đánh nhau giữa các thành viên trong đại gia đình bị nghiêm cấm!” – Adilung nghiêm giọng -  “Bất kể lý do là gì…”

Tôi thở dài. Anh chàng này vẫn chưa hiểu vấn đề.

“Đừng nói nhảm nữa.” – Tôi gắt lên

"Cái gì?"

“Tôi chỉ nói một lần thôi, hãy lắng nghe thật kỹ nhé.”

Tôi nới lỏng tay cầm kiếm, và nói với bọn họ: “Bỏ lại mọi thứ và rời khỏi đây. Nếu tôi nhìn thấy các người lần nữa, tôi sẽ giết hết tất cả các người.”

“…”

“Vẫn chưa hiểu à?” -  Tôi cười lớn - “Chúng tôi sẽ chiếm lấy nơi này.”

Trong chốc lát, bầu không khí như đông cứng lại.

Khuôn mặt Sijal và Adilung đều tối sầm.

Thực ra, đây vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp. Jenna còn đang thu thập thông tin về kẻ thù.

Nhưng… tên khốn đó đã vượt qua giới hạn cho phép.

Anh ta đã chạm vào thứ mà anh ta không nên chạm vào.

"Có nghĩa là…" - ”Adilung hỏi - “Anh đang tuyên chiến à?”

Tôi gật đầu.

Như để xác nhận lời của tôi, Anytng ngay lập tức vào menu Bang hội.

[Ding!]

[Bạn đã rời khỏi bang hội 'Sao Bạc'.]

Sau đó anh ta chạm vào biểu tượng thanh kiếm màu đỏ.

[Master, bạn muốn ra lệnh tấn công vào tàn tích cỡ trung (847D) không?]

"Đồ khốn nạn điên rồ! Mày nghĩ mày là ai?!" - Một gã thuộc hạ của Sijai cầm giáo vừa la hét vừa lao về phía tôi.

Tất nhiên, cơ thể của hắn nhanh chóng bị chém thành hai mảnh.

Máu của hắn nhuộm đỏ cánh đồng hoa.

“Mọi người, chuẩn bị chiến đấu!”

Các thành viên cảnh vệ đồng loạt rút vũ khí của họ.

Sijal liếc nhìn Adilung.

Adilung, với vẻ mặt cay đắng, rút ra một cây trượng và vẽ một vòng tròn.

Một cánh cổng không gian màu xanh xuất hiện.

“Những người không tham chiến, hãy di tản qua khe nứt không gian! Đường đi này dẫn đến nơi trú ẩn!”

Ngay sau khi anh ta dứt lời, rất nhiều người bắt đầu vội vã tiến vào cổng không gian.

Sijal gầm gừ: “Dù mày có là con chó điên hay gì đi nữa thì mày cũng không thể sống sót mà trở về được đâu.”

"Có vẻ như tôi đã đánh giá sai về anh rồi." - Adilung nhăn nhó. 

Anh ta tiến lại gần Sijal, và các đồng đội của anh ta cũng kề vai sát cánh cùng lực lượng cảnh vệ.

‘Kẻ thù bên ngoài giúp các phe phái bên trong đoàn kết lại, phải không?”

Tôi mỉm cười và giương kiếm lên.


Hàng trăm anh hùng tản ra và vây quanh tôi từ xa. Đó là một vòng vây hoàn hảo.

"Aaa! Có địch…"

Có tiếng hét từ bên trái, và một cơ thể đẫm máu bay lên không trung.

Có vẻ như anh chàng này đã ngửi thấy mùi máu.

“Trời ạ. Cuối cùng thì cũng đến giờ phút này.”

Velkist xuyên qua vòng vây, bước đến đứng cạnh tôi.

Máu vẫn chảy ra từ thanh kiếm của cậu ta.

Ngay sau đó, Jenna tung người trên không trung vài mét, đáp xuống bên cạnh chúng tôi.

“Thật may là em đã đến kịp lúc.”

“Cô đã điều tra xong chưa?”

“Sơ sơ rồi. Có một đội quân cảnh vệ chặn đường đến viên pha lê. Bên cạnh viên pha lê có một vật thể, và nếu chúng ta chạm vào nó, có vẻ như chúng ta sẽ chiếm được nơi này.”

“Tốt.” – Tôi gật đầu.

Cuộc điều tra đã hoàn tất. Việc còn lại bây giờ là…

Tôi đưa mắt nhìn về phía trước.

Hai phe vốn thù địch với nhau nay lại đứng kề vai nhau. Chắc hẳn trong quá khứ, họ cũng từng như vậy.

'Rất tiếc...'

Trận chiến hôm nay không giống quá khứ.

Chúng tôi nhanh chóng đứng theo đội hình tam giác.

Bên phải là tôi, bên trái là Velkist,và bên dưới là Jenna.

"Đừng gây rắc rối nhé, nhóc cung thủ?"

“Anh nghĩ tôi là ai chứ?” - Jenna đưa tay cầm lấy cây cung của mình - “Hãy quan sát kỹ nhé, Vel-Oppa.”

“Đủ rồi, tập trung nào.”

Tôi giương thanh kiếm của mình lên.

Sau ngày hôm nay, Hội Sao Bạc sẽ bị giải thể.

Thậm chí dù chúng tôi không giành chiến thắng, kết cục đó cũng không thể tránh được.

Ở đường chân trời, những chấm nhỏ đang tiến lại gần.

Đó là những người chơi PVP. Họ đã nhận ra cơ hội và tranh thủ dịp này để tấn công.

Hòa bình và hành phúc cho mọi người?

Một ước mơ đẹp, nhưng vô nghĩa.  Trong thế giới này, kẻ mạnh sẽ giành chiến thắng. Và người chiến thắng sẽ có được mọi thứ.

“Tôi sẽ làm cho anh nhận ra giấc mơ của anh đáng thương đến thế nào.” – Tôi vừa nói vừa hướng mũi kiếm về phía Adilung

[Master, bạn có muốn ra lệnh tấn công vào tàn tích cỡ trung (847D) không?]

Cửa sổ hệ thống lại hiện lên trong tầm nhìn của tôi.

[Có (Đã chọn)]

Và anh ta đã ra quyết định.

 [Cảnh báo!]

[Trận chiến đang bắt đầu!]

[Mối quan hệ của bạn với 'Hội Sao Bạc' đã trở nên thù địch!]

Tầm nhìn của tôi chuyển sang màu đỏ. Tín hiệu tấn công đã được đưa ra.


Comments

  1. Thanks team, trans mượt quá

    ReplyDelete
  2. Cuối cùng vẫn ko biết master là nam hay nữ

    ReplyDelete
    Replies
    1. Soi main suốt mấy tầng đầu xong ko tổng hợp main thì chỉ có thể là master nữ mê trai đẹp :))))))

      Delete
  3. combo đăng thiên + thiên hồn đao time + vảy rồng time :33

    ReplyDelete
  4. Cảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...

    ReplyDelete

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)