Gacha Vô hạn - Chương 204: Hội Sao Bạc
Đúng như tên gọi, tàn tích là những dấu tích của một thế giới đã suy tàn. Dù không có người sống ở đó, nhưng các Master có thể nhận được nhiều loại vật liệu quan trọng. Tuy nhiên, quyền khai thác chỉ dành cho người chơi đang chiếm giữ tàn tích, vì vậy nếu một Master khác đang chiếm giữ tàn tích, bạn phải chiến đấu để giành lấy nó.
Khi các Master lên tầng 30 và chế tạo được phi thuyền, họ đã có thể bắt đầu chinh phục tàn tích. Tuy nhiên, vì nhiệm vụ của tầng 30 tập trung vào các trận chiến quy mô nhỏ nên không cần nhiều tài nguyên.
Vấn đề là, tình hình đã thay đổi. Khi lên level cao, nếu cứ khư khư tự cung tự cấp thì không thể phát triển được.
Anytng đang kiểm tra những tàn tích quanh đây.
'Anh biết phải làm gì rồi, đúng không? '
Tránh những cuộc chiến không cần thiết,
Sẵn sàng tham gia những cuộc chiến cần thiết.
Đây là một trong những quy tắc quan trọng để có thể trở thành cao thủ trong trò này.
Anytng ngay lập tức kiểm tra phi thuyền và bắt đầu tiếp nhiên liệu.
Sau đó, theo hướng dẫn của Hệ thống, anh ấy bắt đầu kiểm tra không gian thứ nguyên xung quanh Townia.
Một bản đồ dạng lưới hiện ra. Biểu tượng tòa tháp màu xanh là vị trí của lãnh địa hiện tại.
Gần đó, có hai biểu tượng tháp màu đỏ, chính là tọa độ của các lãnh địa khác. Tuy nhiên, hai tòa tháp đỏ này bị đánh dấu 'X'.
Điều đó có nghĩa là hai tài khoản ấy lâu rồi không hoạt động. Trong tương lai, chúng sẽ trở thành tàn tích, nhưng bây giờ thì chưa.
Anythg tiếp tục di chuyển màn hình đi xa hơn.
Không mất nhiều thời gian, một ngọn tháp pha lê đã lọt vào màn hình.
Chính là nó. Một tàn tích có thể khai thác. Dựa theo màu sắc chói sáng, có vẻ như nó chỉ mới được phát hiện gần đây.
Đã đến lúc hành động. Cửa sổ điều phối hiện lên trên màn hình.
[Master bắt đầu biệt phái anh hùng!]
[Những phi thuyền có thể điều động: 'Chủ nghĩa tư bản, 'Lucette']
[Nhân sự có thể điều động – 'Tổ đội 1, Tổ đội 2']
Ngay lúc này, tôi nhìn lên bầu trời. Sử dụng [quyền năng can thiệp], tôi gửi lời nhắn tới Anythg.
[Phó Master 'Han (★★★★)' đề xuất.]
[Các thành viên của Biệt phái: 'Han (★★★★)', 'Jenna (★★★★)', 'Velkist (★★★★)']
“Chỉ cần ba người là đủ.”
Trong một cuộc chiến tranh giành tài nguyên, tôi không có ý định tiêu tốn nhân lực.
Không cần thiết phải mang theo toàn bộ Tổ đội 1.
Chúng tôi cần Katiio tập trung cho việc chế tạo phi thuyền, và Kishasha rất nhiệt tình giúp đỡ những tân binh tại trung tâm đào tạo.
“Oppa, vậy là chỉ có ba chúng ta đi thôi ư?””
"Đúng. Nhiều quá sẽ trở nên cồng kềnh.”
"Tôi thích điều đó." – Velkist cười nhe răng – “Như vậy nghĩa là tôi có thể chiến đấu thỏa thích hơn”.
“Có ổn không đó? Nhỡ đối thủ đông quá thì sao?”
“Yên tâm. Chúng ta là lực lượng tiên phong. Khi mọi việc đã ổn định phần nào, chúng ta sẽ gọi những người khác tới.”
Những cuộc chiến trong tàn tích thường rất đa dạng. Nếu ngay từ đầu đã mang một lực lượng đông đảo tới, bạn có thể trở thành con mồi béo bở và bị vây công.
Thường thì các Master chỉ cử những anh hùng tinh nhuệ đi tiên phong, và vào thời điểm quan trọng, lực lượng chủ lực mới ra tay.
Hồi còn là Loki, tôi đã sử dụng phương pháp này để chiếm đóng các tàn tích quanh Niflheimr mà không phải chịu nhiều tổn thất.
[Đã thiết lập lệnh.]
[Sẽ khởi hành trong 12 giờ tới.]
Vậy là chúng tôi có nửa ngày để chuẩn bị, dựa trên thời gian của phòng chờ.
“Ngày mai, ba người chúng ta sẽ tập trung ở phi thuyền. Nhớ mang đủ thuốc và vũ khí.”
"Hiểu rồi." - Velkist rời phòng tập với nụ cười lạnh lùng. Cậu ấy có vẻ khá hào hứng.
“Chà, em không thích chiến đấu chống lại người khác, nhưng… chắc là không còn cách nào khác” - Jenna thở dài, chào tôi và đi về phía ký túc xá.
[Master, bạn có đăng xuất không?]
[Có (đã chọn)]
[Tạm biệt nhé!]
Sau khi sắp xếp xong công việc, Anytng đăng xuất khỏi trò chơi.
'Ngủ ngon.'
Tôi giơ tay lên cao, chào tạm biệt Anytng và rời khỏi phòng tập.
-
Và chiều hôm sau.
"Chậm lại đã! Từ từ nhé!”
Radi, mặc bộ đồ bảo hộ màu vàng, đang vẫy gậy tín hiệu, hướng dẫn chiếc phi thuyền mới tiến về phía lối ra.
“Đừng lo lắng. Hít thở thoải mái. Thả lỏng tay nào!
<Vâng, thưa ngài!>
Ngay sau đó…
Bùm!
Cánh trái của phi thuyền Lucette đập vào tường và bị vỡ nát.
“…Chuyện này có an toàn không đấy?” - Jenna nhìn tôi với vẻ lo lắng.
“Sẽ an toàn thôi.” – Tôi khịt mũi – “Có lẽ là vậy."
“Chà, tôi không muốn bị chết trong một vụ tai nạn đâu.”- Velkist ôm mặt.
Bang.
Lần này, sau một tiếng động lớn, phi thuyền Lucette dừng lại trước mặt chúng tôi.
Đó là một chiếc phi thuyền nhỏ, thấp hơn ‘Chủ nghĩa tư bản’ hai tầng.
Vì chúng tôi chỉ có 3 người nên thế chỉ cần thế này là đủ.
Trong lúc Jenna và Velkist chăm chú theo dõi mọi cử động của chiếc phi thuyền nhỏ, tôi đưa mắt nhìn về bên phải. Ở đó, trong công xưởng, dưới sự chỉ huy của Katiio, chiếc phi thuyền thứ ba đang được chế tạo.
Hàng chục kỹ thuật viên đang lắp ráp khung cơ bản của chiếc phi thuyền.
Két…két…
<Các bạn có thể lên phi thuyền ngay bây giờ!>
Sau tiếng loa, chiếc cầu thang của Lucette hạ xuống.
Tôi nắm chặt vũ khí và bước lên bậc đầu tiên của cầu thang.
“Mọi người hãy chăm chỉ làm việc nhé.”
"Đừng lo lắng." - Neryssa lịch sự cúi đầu.
Bên cạnh cô, Kishasha vẫy tay chào: “Đi vui vẻ nhé, Han. Tôi cũng muốn đi, nhưng tôi cũng muốn chơi với Bắp Bụng Bự nữa.”
<Thằng nhóc này…tôi cũng muốn đi…!>
“Không, Bắp Bụng Bự! Ở Yên đó!"
Khi Kishasha siết chặt tay hơn, con chim bồ câu kêu ré lên.
Tôi bật cười, tiếp tục leo lên cầu thang.
<Đồ phản bội! Tôi cứu cậu, vậy mà cậu lại bỏ rơi tôi ở đây!>
Có vẻ như nó đang bất mãn, nhưng tôi quyết định bỏ qua.
Khi Jenna lên tàu, cầu thang đi lên và gấp lại.
<Lucette chuẩn bị khởi hành! Mọi người hãy cẩn thận!>
Wooong.
Chiếc phi thuyền lơ lửng khỏi mặt đất, bắt đầu di chuyển về phía vòng xoáy không gian.
Khi khinh khí cầu tiến vào vòng xoáy thời không, tôi tập hợp Jenna và Velkist vào cabin để thảo luận chiến thuật.
Mỗi trận chiến tranh giành tàn tích thường rất hỗn loạn, có khi lên tới hàng trăm người.
“Chúng ta sẽ chiến đấu theo đội hình, đúng không?” – Jenna tươi cười – “Là đội hình tam giác, đúng không?”
"Đúng.” – Tôi gật đầu – “Mỗi người trong chúng ta sẽ xử lý một hướng. Tình huống này quen rồi phải không nào?”
“Chà, gần đây, tôi chỉ tập luyện một mình.” – Velkist hơi ngập ngừng.
“Đừng lo. Rồi sẽ quen…Úi!”
Keng!
Chiếc phi thuyền lắc mạnh sang bên phải.
Velkist cau mày: “Lái tệ quá.”
“Thông cảm đi, cô ta là người mới.”
Thật vậy, Phi công đang lái chiếc Lucette là trợ lý của Radi. Vốn dĩ cô ta chỉ là trợ lý thợ máy. Vì Radi đang tập trung vào việc chế tạp phi thuyền thứ ba nên chúng tôi buộc phải nhờ cô ta đảm nhiệm việc này.
‘Cũng may mà phi thuyền bay trong không gian chứ không phải là di chuyển trên đường phố…’ – Tôi khẽ lắc đầu, rồi quay sang mọi người: “Đừng lơ là cảnh giác. Những trận chiến có thể diễn ra bất kỳ lúc nào”.
Ngay khi tôi nói đến đây…
<Mọi người chú ý!>
Một giọng nói vội vã vang vọng qua loa trên tàu.
<Chúng tôi phát hiện một chiếc phi thuyền đang tiến đến phía đối diện!>
Biểu cảm của Jenna và Velkist thay đổi.
Tôi ra hiệu cho hai người đó rồi đi ra boong tàu.
Khi tôi tới boong tàu, một chấm trắng đang tiến đến từ phía bên kia bầu trời.
Sẵn sàng chiến đấu, tôi đặt tay lên chuôi kiếm.
Khi tôi nheo mắt lại, tôi có thể thấy được đường nét của nó một cách đại khái.
'Một phi thuyền cỡ nhỏ… không, cái này là gì đây? '
Khi nó đến gần, các chi tiết hiện ra rõ hơn. Thay vì gọi nó là phi thuyền, thứ này giống thuyền đánh cá hơn. Nó không có pháo hay máy bắn đá, và chỉ có một người phụ nữ ăn mặc giản đơn đang đứng trên boong tàu. Ở góc tàu, những vật dụng trông giống như nguyên liệu, được chất thành từng đống.
“…”
Đôi mắt của người phụ nữ chạm vào mắt tôi. Cô ấy thờ ơ nhìn tôi rồi quay mặt đi.
“Chiếc thuyền đánh cá” bình thản đi ngang qua Lucette.
‘Cái quái gì thế này…?’
Một chiếc phi thuyền giản đơn, không mang vũ khí, thoải mái bay gần tàn tích? Hơn nữa, ở góc thuyền còn chất đầy nguyên liệu.
<Han, chúng ta làm gì đây?.>
“Bỏ qua nó và tiếp tục đi.”
Cô gái thấp bé trong buồng lái gật đầu.
Càng đến gần tàn tích, tôi càng cảm thấy bối rối.
Tất cả các phi thuyền xung quanh chúng tôi đều là tàu chở hàng không có vũ khí.
Mặc dù họ hẳn đã nhìn thấy chúng tôi, nhưng họ vẫn đi qua một cách bình thản.
Không có tiếng súng, tiếng hò hét hay tiếng nổ gì.
“Anh bảo chỗ này chiến đấu ác liệt lắm mà?” - Velkist tròn mắt nhìn tôi.
Còn tôi thì tròn mắt nhìn bầu trời trong xanh và những chiếc phi thuyền đang lơ lửng trên bầu trời.
Cuối cùng, Lucette đã tiếp cận ngay trước Tàn tích.
Một hòn đảo lớn lơ lửng trên bầu trời, lấp ló những viên pha lê khổng lồ có kích thước hàng chục mét.
Tuy nhiên, không có tường cao, không có pháo đài, không có tàu chiến sẵn sàng bắn phá.
ở một nơi giống như bến cảng, các phi thuyền cứ lặng lẽ đến và đi .
Như để giải đáp thắc mắc của tôi, thông báo Hệ thống vang lên.
[Ding!]
['Lucette' đã đến Tàn tích cỡ Trung bình (847D)!]
[Hiện tại, Hội 'Silver Star' đang chiếm giữ tàn tích này. Bạn có muốn kiểm tra thông tin chi tiết của bang hội không?]
[Có/ không]
Một thông điệp khá bất ngờ.
Tôi cười và bấm vào nút “Có”.
Không lâu sau…
[Chào mừng các bạn hữu đường xa đã đến với thiên đường chữa lành và thơm mùi hoa! Nơi an vui dành cho những người chơi yêu hòa bình!!]
[Chào mừng đến với Hội Sao Bạc!]
[Hội trưởng – Saechorom]
[Thành viên bang hội – 24]
[Mô tả – Chỉ dành cho người chơi giải trí, người chơi xây dựng thành phố và người chơi không chiến đấu! Chúng tôi hoàn toàn không chấp nhận người chơi thiên về PVP. Sao Bạc là nơi tụ hội của những người muốn tận hưởng trò chơi một cách hòa thuận và thân thiện. Hãy cùng nhau chơi Pick Me Up vui vẻ nhé ^_^]
‘Cái quái gì đây hả trời’ – Tôi nhín mày và ôm mặt.
Cảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...
ReplyDeleteGặp "người chơi ăn cỏ" rồi. Không biết thằng master có dám đánh ko
ReplyDelete