Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 195: Gia chủ thứ ba
Tối hôm ấy…
Tôi ngồi trong một căn lều dã chiến và đọc bản báo cáo tình trạng chiến trường, do gia chủ Delphin cung cấp.
“Có một pháo đài được xây dựng bởi quân đội của giáo phái. Nó nằm ở đây.” - Chỉ huy Adel chỉ vào một điểm trên tấm bản đồ.
Tôi nheo mắt lại. Theo ghi chú trên bản đồ, đó là một cấu trúc bằng gỗ khá lớn, nằm chặn ngang thung lũng được tạo bởi vách đá ở cả hai bên.
“Anh thấy đấy, chúng ta buộc phải đột phá vào đây. Nếu không chúng ta sẽ không thể đi xuống dưới lòng đất của hòn đảo nổi này để lấy chiếc chìa khóa.”
Viên chỉ huy nheo mắt và lắc đầu: “Theo trinh sát của chúng tôi, có 3.000 quân đồn trú ở đây. Những bức tường cao 8 mét và thậm chí còn có một hào nước sâu. Thật khó tin rằng họ đã xây dựng được pháo đài này chỉ trong một tháng.”
Adel xoa cằm với vẻ mặt u ám.
Sau đó, anh ấy đưa cho tôi xem bản tóm tắt sơ bộ về cuộc họp chiến lược sẽ được tổ chức vào sáng hôm sau.
Viên chỉ huy này là một người khá chu đáo.
“Một pháo đài à…”
Có vẻ như lần này chúng tôi sẽ phải trải nghiệm một nhiệm vụ dang “Công thành”.
Không có cách nào khác. Buộc phải nhanh chóng hành động, để thu thập tất cả chìa khóa trước khi trứng nở. Nếu thứ đó thức dậy thì đó sẽ là một cơn ác mộng.
“Cảm ơn các vị đã đến đây giúp chúng tôi. Thật tuyệt vời.” - Adel nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ.
Người đàn ông này là con trai thứ hai của nhà Radasteri, một nhánh của gia tộc Assinis, đồng thời là chỉ huy một cánh quân của lực luowcngj thám hiểm.
Nhớ lại thì… Radasterió cũng là họ của Shay, hiệp sĩ bốn sao dã bị tổng hợp với tôi.
‘lẽ nào cô ấy cũng đến từ gia tộc của Adel?’
Tôi thử hỏi Adel xem trong gia đình anh có người phụ nữ tên Shay không, nhưng Adel lắc đầu.
“Tôi chưa từng nghe đến cái tên như vậy.”
‘Có thật vậy không?’- Tôi nhíu mày.
Rồi tôi sực nhớ ra. Neryssa bảo rằng cô ấy từng là người hầu của Pria, nhưng Pria hoàn toàn không nhận ra cô ấy.
“Lẽ nào...”
Tôi nghĩ đến một khả năng. Rất có thể, ký ức ở Townia bị xóa hoặc ghi đè khi ai đó được triệu tập đến phòng chờ.
Tel nói rằng vẫn còn một số anh hùng bốn sao và năm sao ở thế giới này. Người đàn ông trước mặt tôi dường như là một ứng cử viên cho vị trí anh hùng 4 sao.
Anh ta được cho là người xuất sắc nhất trong số các thành viên của nhánh phụ.
Và ứng cử viên cho vị trí anh hùng năm sao… chính là Delphin von Assinia.
Theo lời giới thiệu của Adel và Pria, Delphin là hiệp sĩ mạnh nhất trong Đế quốc.
Trong khi các gia tộc Halkion, Lantia và Shutenberg đã kết hôn và sinh con vô tội vạ, khiến dòng máu huyền thoại bị pha loãng, thì gia tộc Assinis lại nỗ lực duy trì dòng máu thuần chủng, khiến gia chủ mỗi đời đều sở hữu sức mạnh vượt trội.
Adel cũng kể rằng, nếu Delphin kịp thời xuất hiện ở trận chiến tầng 40 thì tình thế đã khác.
Trong lúc tôi suy nghĩ miên man, Adel vẫn tiếp tục bài thuyết giảng của mình.
Vai trò của chúng tôi rất đơn giản.
Khi quân chủ lực tấn công vào phía trước pháo đài, chúng tôi sẽ bất ngờ tấn công từ bên sườn, đột nhập vào bên trong, phá vỡ đội hình của chúng và mở cổng. Đó là một chiến lược đơn giản nhưng hiệu quả.
“Ngay khi cổng pháo đài bị đột phá, đội quân tinh nhuệ bao gồm cả gia chủ sẽ xâm nhập vào đường hầm dưới lòng đất để truy tìm chiếc chìa khóa. Rất mong các vị anh hùng tiếp quản lực lượng còn lại và xử lý kẻ thù trong thành.”
“Tiếp quản lực lượng còn lại?” - Tôi nhíu màu -“Vậy là các vị muốn chúng tôi ở lại pháo đài và tiếp tục chiến đấu trên mặt đất à?”
"Đúng." - Adele gật đầu – “Gia chủ phán đoán rằng những kẻ thù dưới lòng đất rất nguy hiểm. Chúng tôi không muốn đẩy các vị anh hùng vào tình thế khó khăn như vậy. Chúng tôi cũng có niềm tự hào của mình…”
Tôi khoanh tay lại, ánh mắt trầm ngâm.
Hàm ý của Adel rất rõ ràng. Sau khi hợp sức phá cổng pháo đài, chúng tôi không cần mạo hiểm ở tiền tuyến, chỉ cần tham gia dọn dẹp đám tàn quân.
Điều này khiến tôi cảm thấy có gì đó không ổn. Nếu họ có thể tự mình lấy được chìa khóa thì chúng tôi bị triệu tập đến đây để làm gì?
Mỗi tầng ở Townia đều có độ khó rất cao. Tầng này không thể dễ dàng như vậy được!
Nhưng đó chỉ là phán đoán của tôi mà thôi. Không có bằng chứng nào về chuyện đó, thế nên tôi quyết định tạm thời im lặng.
Không nên tạo ra xung đột hay tranh cãi một cách vô ích. Dù sao đi nữa, nếu sau này mọi chuyện trở nên tồi tệ, chúng tôi vẫn có thể can thiệp.
“Chúng tôi không muốn để các vị anh hùng phải gánh vác thay cho gia tộc Assinia. Nhất là khi gia chủ của chúng tôi đã có mặt ở đây …”
“Cô ấy mạnh đến thế à?”
"Rồi ngài sẽ thấy."
Adel nhìn tôi với ánh mắt đầy tự hào.
Điều đó khiến tôi cảm thấy có chút hào hứng. Mang danh hiệp sĩ mạnh nhất Đế quốc, chắc chắn cô ấy không phải hạng tầm thường.
"Tôi cũng mong chờ điều đó."
Nếu cô ấy có thể phối hợp với chúng tôi, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Bên cạnh đó, vì Delphin có thể là ứng cử viên cho vị trí anh hùng 5 sao, nên tôi cũng muốn quan sát phong cách và kỹ năng chiến đấu của cô ấy”.
“À phải rồi, bạn đồng hành của anh đâu rồi? Tôi nghe nói họ không ở ngoài lều và họ cũng không ở đây.”
“Họ đã trở lại lãnh địa của chúng tôi. Họ sẽ quay lại khi cuộc tấn công bắt đầu, nên cậu không cần phải lo lắng.”
“Lãnh địa của các anh hùng… Ý anh là một chiều không gian khác à?”
“Đại loại thế.”
Adel im lặng với vẻ mặt cứng đờ.
Đối với anh ấy, chúng tôi là những sinh vật khác thường. Xuất hiện và biến mất đột ngột. Dù với họ, nhiều năm đã trôi qua nhưng diện mạo của chúng tôi không thay đổi.
Có điều, đây cũng là lần đầu tiên chuyện này diễn ra. Khi tổ đội của chúng tôi bước vào căn lều mà gia tộc Assinia cung cấp, một cánh cổng không gian xuất hiện, cho phép các anh hùng tự do di chuyển ra vào.
Theo phân công, chúng tôi sẽ thay nhau cử một người ở lại nắm bắt tình hình, trong khi những thành viên còn lại quay về phòng chờ để bàn bạc, tập luyện và chuẩn bị chiến đấu. Anytng thậm chí còn thoát khỏi game.
Lúc này, các thành viên trong tôt đội 1 có lẽ đang nói chuyện với Edis. Dự kiến tổ đội của cô ấy sẽ được triệu hồi để tham gia vào cuộc tấn công pháo đài.
Tôi nhìn vào góc căn lều.
Adel dường như không nhìn thấy nó, nhưng một luồng ánh sáng xanh phát ra từ cánh cổng hình bầu dục.
Chính là lối dẫn về phòng chờ.
‘Thật kỳ quái…’
Các nhiệm vụ trong Pick Me Up thường đơn giản như săn bắn, sinh tồn, tấn công hoặc phòng thủ. Hiếm khi có những nhiệm vụ phức tạp như vậy.
Không. Ngay từ ban đầu, tài khoản này đã kỳ lạ rồi.
Mới tầng 5 đã phải tham gia một trận chiến sinh tồn, sang tầng 10 thì gặp xác chết hồi sinh. Tầng 20 gặp rồng kháng sát thương, và tầng 35 thậm chí còn phải đối mặt với rồng thần!
Độ khó thậm chí còn cao hơn nhiều so với Niflheimr.
“……”
Tôi lắc đầu và thở dài.
Dù sao thì cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hoàn thành nhiệm vụ. Suy nghĩ vẩn vơ cũng không ích gì.
“Tất cả các chỉ huy của quân đoàn đột kích sẽ tham dự một cuộc họp vào sáng mai. Chúng tôi cũng đã chuẩn bị chỗ ngồi cho các anh hùng, rất mong anh sẽ chia sẻ ý kiến của mình.”
Sau khi nói xong, Adel rời khỏi lều.
Tôi gác chân lên bàn với tấm bản đồ ra.
Thực sự thì tôi không có ý định phát biểu ý kiến của mình trong cuộc họp ngày mai.
Dù sao chúng tôi cũng là người ngoài cuộc và đến từ một nơi đáng ngờ. Delphin mời chúng tôi đến cuộc họp vì phép lịch sự, nhưng chỉ nên dừng ở mức độ đó. Tốt nhất là chúng tôi sẽ làm theo kế hoạch mà họ đề ra.
Cả Pria cũng vậy. Tôi đoán là cô ấy đã ở trong hoàn cảnh tương tự.
‘Một cô công chúa bị tước đoạt địa vị và bị Đế quốc đẩy ra ngoài...’
Ở đây, người ta tôn trọng Pria với tư cách là một thành viên của hoàng tộc, nhưng không có bất kỳ quyền lực thực sự nào. Cô ấy thậm chí còn không được mời tham gia cuộc họp ngày mai!
Chà, dù sao thì cũng không phải chuyện của tôi. Đằng nào chúng tôi cũng sẽ không ở đây lâu.
Đó chỉ là một liên minh tạm thời. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi sẽ chia tay gia tộc Assinia. Ai biết đến bao giờ mới gặp lại nhau??
Tôi đóng cửa lều lại và quay lại bàn. Có một việc cần phải làm trước khi trời sáng.
‘Biến cố sẽ đến từ đâu?’
Liệu vấn đề sẽ phát sinh trong cuộc tấn công pháo đài hay trong quá trình xâm nhập?
Tôi quyết định tưởng tượng ra những sự cố có thể xảy ra và chuẩn bị phương pháp ứng phó.
"Hãy xem nào…"
Tôi nhặt một cây bút lông lên trên bản đồ.
Và cứ thế, thời gian trôi qua..
Sáng hôm sau đã đến.
Sau bữa sáng đơn giản, tôi mặc áo giáp và đeo kiếm vào. Dù tôi không định nêu ý kiến gì trong cuộc họp, nhưng vẫn nên có mặt.
Vì đây vẫn là ca trực chiến của tôi, nên tôi là người duy nhất tham dự. Các thành viên khác sẽ lần lượt xuất hiện sau.
Nơi gặp mặt là căn lều lớn có ba tầng của Delphin. Có vẻ như tôi là người cuối cùng vì không có ai chờ ở bên ngoài.
"Dừng lại."
Hai người lính gác lối vào chặn đường tôi.
Tôi xuất trình tấm thẻ mà Delphin đã đưa cho tôi. Người lính xem kỹ thẻ và mặt tôi rồi nói.
"Có phải là Han Israt?"
"Đúng vậy."
"Vào đi."
Những ngọn giáo chặn đường tôi đã được hạ xuống.
‘Có chuyện gì với mấy gã này vậy?’
Tôi nhìn vào khuôn mặt của hai người. Cả hai đều có đôi mắt kỳ lạ. Chúng u ám và buồn tẻ, khiến tôi cảm giác như một đầm lầy.
Tôi bước vào lều. Bên trong rất rộng rãi nhưng không có ai cả.
Thậm chí không có một con chuột hay một con gián.
‘Quái nhỉ?’
Nơi họp mặt là một phòng riêng trên tầng ba của căn lều.
Tôi leo cầu thang lên tầng trên.
Tuy nhiên, tầng 2 vẫn không có ai.
Những người bảo vệ và hầu gái mà tôi gặp lần trước đều đã biến mất.
Và sau đó…
Một mùi quen thuộc xộc vào mũi tôi.
“…Chết tiệt!”
Tôi vội vàng tăng tốc độ, chạy lên tầng ba.
Càng lên cao, mùi càng nồng.
“Khakhakhahaha.”
Tiếng cười ghê rợn của một người phụ nữ vang lên.
“Hiệp sĩ mạnh nhất trong Đế quốc cũng chỉ đến mức này thôi sao.”
Tôi đặt tay lên chuôi kiếm, sẵn sàng rút vũ khí ra bất cứ lúc nào. Rón rén từng bước, tôi lặng lẽ bước dọc hành lang tầng ba của căn lều.
“Dòng máu bạch long kiêu hãnh, dòng máy huyền thoại của Assinia, chỉ có thế thôi sao?”
Thịch
Một thứ gì đó văng ra, trông giống như một cánh tay con người.
Máu phun tung tóe, nhuộm đỏ tấm thảm trắng ở hành lang, chảy xuống chân tôi.
“……Ha.”
Tôi ôm mặt. Cuối hành lang chất đầy một núi xác người.
Không, thật khó để nói đó là xác người. Chẳng thi thể nào còn nguyên vẹn. Không thể nói được giới tính, vóc dáng hay tuổi tác. Tất cả đều được cắt thành từng miếng như thể cho vào máy xay.
Tôi tìm thấy một chiếc nhẫn quen thuộc ở góc hành lang.
Tôi nhặt chiếc nhẫn lên. Dưới vết máu, có dòng chữ trang nhã: “Cận vệ của Bạch Long, Adel Radasteri.”
Khi quay sang đống thịt, tôi thấy những mảnh giáp bạc nằm giữa đống xương, nội tạng và thịt lộn xộn.
“……”
Tất cả đều đã bị tàn sát, trong khoảng thời gian ngắn.
“Ta đã nói rồi, tại sao ngươi không nghe lời? dám bỏ mặc mệnh lệnh của đại hoàng tử và bám lấy ả phản bội đó?”
Giọng nói của người phụ nữ vang lên từ phòng riêng trên tầng ba của căn lều, nơi dự định diễn ra cuộc họp chiến lược.
Tôi lặng lẽ đứng dựa vào bức vách cạnh cửa và rút kiếm ra.
"Ngươi muốn ta xé tất cả ra cùng một lúc? Hay là từ từ từng cái một ?”
"Chết tiệt."
Đúng như tôi dự đoán. Nhiệm vụ của tài khoản chết tiệt này có bao giờ dễ dàng đâu!
Soạt!
Tôi cầm kiếm lao vào.
Trước mắt tôi, có ai đó đang bò trên sàn nhà.
Quần áo của người đó gần như bị xé rách hoàn toàn, lộ ra thân thể trần trụi. Mái tóc trắng của người đó bị cháy rụi, khuôn mặt đẫm máu lộ ra sau chiếc mặt nạ vỡ.
Đó là Delphin.
“Bò giỏi lắm. Tiếp tục đi nào. Bò như một con bọ! Hahaha!”
Một người phụ nữ mặc áo choàng màu xanh đậm đang quan sát từ phía sau.
[Nguy hiểm!]
[Gia chủ Gia tộc Shutenberg]
[Perseine Riedel von Strabern Lv.???]
Tôi nhận ra người phụ nữ đó. Chính là phù thủy ngồi gần hoàng tử ở chiếc bàn, trong hoạt cảnh mà tôi đã thấy khi thăng hạng lên 4 sao.
Người phụ nữ đó cũng đã nhận ra sự xuất hiện của tôi. Đôi môi đỏ như máu của cô tacong lên thành một nụ cười.
“Nhìn xem ai đến kìa! Là anh hùng của chúng ta."
Người phụ nữ đến gần Delphin và vung tay. Cơ thể của Delphin lơ lửng như bị một bàn tay vô hình tóm lấy.
“Tới đúng lúc lắm, anh hùng. Ngươi sắp chứng kiến cái chết của kẻ được coi là hiệp sĩ mạnh nhất trong Đế quốc. Đó là một cảnh tượng khá thú vị.”
"Có giỏi thì giết ta đi! Đồ khốn, ta chính là… Aaaaagh!”
Rắc
Một chiếc sừng của Delphine bị gãy và rơi xuống sàn.
Kẻ vừa bẻ chiếc sừng thản nhiên lên tiếng.
“Ái chà! Anh hùng của chúng ta thậm chí còn không chớp mắt trong tình huống này. Có phải vì chàng đã trải qua quá nhiều trận chiến khốc liệt?
“…”
Dấu chấm hỏi đằng sau dòng chữ Lv. Có nghĩa là cấp độ của kẻ này cao hơn tôi nhiều.
"Quan sát kĩ nhé."
Perseine cười toe toét.
Và sau đó…
Phập
Mụ ta đâm chiếc sừng vào tim Delphin.
“Ư!”
Máu phun ra từ miệng Delphin.
<Ta ra lệnh cho ngươi…> – Miệng Perseine thì thầm.
Tôi nhíu mày, lộn người né tránh. Khoảnh khắc đó, cơ thể của Delphin bay như một mũi tên, lướt qua nơi tôi vừa đứng. Thân hình cô co giật, cắm sâu vào tường.
“Trượt rồi à?” – Perseine nheo mắt – “Đến phút cuối vẫn vô dụng”.
<Chết.>
Mụ ta chỉ vào Delphin, và…
Bùm!
Trong chớp mắt, Delphin biến thành một mớ hỗn độn đẫm máu.
Cảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...
ReplyDeleteĐợi mãiiiii
ReplyDeleteGame kinh dị thế này
ReplyDelete