Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 183: Chiếc chảo rán

 Khi cảm giác không trọng lượng bao trùm lấy tôi,  một thông điệp ảnh ba chiều xuất hiện, báo hiệu nhiệm vụ.

[Môi trường: Không xác định. Đây là một không gian dành riêng cho sự kiện Battle royale.]

[Mục tiêu – Sống sót đến khi chỉ còn lại một người!]

Những hình ảnh pixel xếp chồng lên nhau, lộ ra một tấm nệm rách nát và một kệ sách bị lật đổ, cho thấy khung cảnh hỗn loạn của một căn phòng theo phong cách hiện đại.

Có vẻ như tôi lại được triệu hồi đến một tòa nhà biệt lập.

[Nguy hiểm!]

[Bản đồ sẽ co lại sau 5 phút!]

[Di chuyển đến vùng an toàn được đánh dấu trên bản đồ!]

Ngay khi nó bắt đầu, một thông báo cảnh cáo hiện lên.

Sau những màn đuổi bắt và chơi trốn tìm dài lê thê ở vòng 1, có vẻ như ban tổ chức đã điều chỉnh luật chơi. Số lượng người tham gia cũng giảm đi.

Nếu vậy thì vòng này sẽ kết thúc nhanh chóng thôi.

Tôi thích điều này.

Tôi đã tìm kiếm bên trong tòa nhà để tìm những vật dụng hữu ích.

Ngoài cửa sổ, ở ngã tư, tôi thấy vài anh hùng đang vội vã chạy.

Tổng cộng có ba người, chạy từ các hướng khác nhau nhưng lại tập trung về khu vực giữa bản đồ. Nhìn qua cũng có thể đoán được là họ đã kết thành một phe với nhau. Có lẽ, cả chín người đã thống nhất xử lý tôi trước.

Với tình hình này, không còn nhiều thời gian nữa.

Tôi lấy ra thứ “vũ khí” khả dĩ nhất trong tòa nhà, và nhảy ra khỏi cửa sổ tầng hai.

[1 Mạng!]

Keeng!

Âm thanh khô khốc vang lên. Từ trên cao, tôi đập thẳng chiếc chảo rán vào một người đàn ông đang chạy ngang qua cửa sổ. Người đàn ông ngã quỵ, đầu gục xuống.

Vút

Con dao găm bay ra khỏi tay một người đàn ông khác đứng ngay gần đó. Tuy nhiên, quỹ đạo và tốc độ của dao găm quá tầm thường.

Keeng! Tôi làm chệch hướng con dao găm bằng chiếc chảo rán trên tay phải, rồi ngay lập tức xông lại gần và tung một cú đấm vào dưới cằm anh ta. 

Bốp! 

Máu và răng bắn tung tóe. Anh ta ngã sấp xuống đường. Sau đó, tôi dùng gót chân nện vào gáy của người đàn ông nọ.

“Argh!”

[2 Mạng!]

Kẻ còn lại….

Anh ta đã chạy khá xa rồi.

Tôi vung tay, ném cái chảo rán về phía vào anh ta.

Vút vút vút

Chiếc chảo bay đi như một chiếc boomerang.

Người đàn ông lách người, tránh được phần thân chảo, nhưng trước khi anh ta kịp cười vui vẻ thì cán chảo đã đập thẳng vào mặt.

Bụp!

Người đàn ông nọ loạng choạng, ngã sang một bên.

‘Dường như mấy người này không chịu kỹ năng ‘kháng đau đớn’ thì phải.’

Tôi lao tới và tóm lấy gáy anh ta. Anh ấy vẫn còn tỉnh táo.

“Các người định gặp nhau ở đâu?”

Mặc dù sống mũi bị gãy và chảy máu nhưng người đàn ông vẫn giữ im lặng.

Tuy nhiên, trong vô thức, ánh mắt anh ta thoáng liếc qua một tòa nhà đổ nát màu đỏ ở phía bên kia ngã tư.

'Chắc là nơi đó rồi.'

Thật vậy, đó là nơi dễ thấy nhất để các thành viên rải rác có thể nhanh chóng tập hợp. Một điểm hẹn hoàn hảo.

 “Con chó điên khùng này… ngay cả khi ngươi…”

Keeng! Keeng! Keeng! Keeng! Keeng!

Tôi dùng chảo rán đập vào đầu người đàn ông đó liên hồi, cho đến khi thông báo của Hệ thống hiện lên.

 [3 Mạng!]

Trong hoàn cảnh bình thường, đây sẽ là thời điểm hoàn hảo để nhàn nhã đi farm vật phẩm và lập trại phòng thủ…

Thế nên, nếu chuyện này kéo dài, có lẽ tôi sẽ gặp rắc rối.

Tốt nhất là đối mặt với họ khi họ còn chưa sẵn sàng.

Tôi chạy băng qua đường, tay cầm chiếc chảo rán bị móp.

Một bảng thông báo bật lên, che khuất tầm nhìn của tôi.

[Mời các bạn theo dõi Livestream tại http://go.onewinch.tv/]

[Chủ đề hôm nay: Một kẻ điên loạn xuất hiện trong battle royale?]

[Bình luận viên – Assalamu Alaikum]

[Người xem: 1.053]

'cái quái gì thế?'

Đầu tiên là “chó điên”, bây giờ là một kẻ điên loạn?

Những dòng chat của người xem nhanh chóng bật lên.

[RoadWarrior (HMDM11): Đó chính là tên điên loạn ư? Trông quen quen.]

[DietDouble: Chỉ sau 5 phút mà hắn đã giết được 3 mạng. Vãi tè con cá mè…]

‘chậc!’

Những thứ vớ vẩn này chỉ gây mất tập trung.

Tôi đẩy màn hình phát sóng sang góc và tiếp tục bước đi.

Dọc đường, trong một con hẻm đầy rác, tôi tìm thấy một ống sắt rỉ sét.

Và một phút sau.

Tôi đã tới điểm hẹn của họ.

Sảnh phía trước tòa nhà màu đỏ đổ nát.

Ba người đàn ông, hai người phụ nữ. Tổng cộng có năm người đang đợi tôi.

Họ được trang bị kiếm, giáo, khiên và cung tên. Họ không hề cố gắng ẩn nấp, rõ ràng là đã sẵn sàng ứng chiến.

"Ngươi có phải…" - Người đàn ông ở phía trước, nhíu mày và gằn giọng hỏi.

"Cái gì?"

“Ngươi là anh hùng 4 sao bẩm sinh phải không?”

"Không." - Tôi cầm chảo rán ở tay trái và ống sắt ở tay phải, sẵn sàng tấn công.

Nghe câu trả lời của tôi, cả năm người phá lên cười.

“Mọi người nghe chưa? Hắn không phải 4 sao bẩm sinh đâu!”

“Vậy mà cũng dám lớn lối hoành hành. Ngươi chết chắc rồi!”

“Làm thịt con chó điên này đi anh em!”


UỲNH

Một tiếng nổ rền vang.

Giữa khói lửa bốc lên, những bóng người vung vũ khí xông vào nhau.

Và 10 phút sau.

“…”

Tôi đang ngồi thở hồng hộc giữa quảng trường.

Phụt

Tôi nhổ ra một ngụm máu đọng trong miệng. Không ngờ lại có một pháp sư nguyên tố trong số đó. Đối phói với họ mất khá nhiều thời gian.

“Ư… ặc…ặc”

Vài tiếng rên rỉ vang lên.

Quay lại, tôi thấy năm thi thể xếp chồng lên nhau trông như những khối đá.

Người ở trên cùng dường như còn sống, nhưng với những vết thương bầm dập khắp cơ thể, anh ta anh ta sẽ chết sớm thôi.

"Ngươi là… đồ… Quái vật…"

"Tôi không phải là một con quái vật."

“Nói dối… ngươi chắc chắn là… 4 sao… bẩm sinh”

Tôi thở dài.

‘Đồ ngốc này’.

Họ bị ám ảnh bởi số sao à? 

Trước khi phàn nàn gì, hãy luyện tập chăm chỉ đi đã. Cầm kiếm và khiên mà lại thua một kẻ cầm chảo rán, không phải là rất đáng xấu hổ hay sao?

Tôi tặc lưỡi và đứng dậy.

[Taiwano1): Cái gì cơ? Hắn giết tất cả chỉ bằng một chiếc chảo rán?]

[Psyco53: Điên vãi luônnnnnn]

[Sans: Chà! Một cái chảo chiên! Và một ống sắt!  Perfect All-Kill!]

[Niceguy33: Tôi nghĩ tôi đã từng thấy anh ấy rồi. Mọi người có nhớ video lan truyền trên mạng hôm đó không? Một anh hùng đã gánh cả đội….]

[ToMuch7: Ồ! Là đoạn video đó, đúng rồi, tôi nhớ rồi. Một anh hùng siêu đỉnh xuất hiện trong tài khoản của một tên gà mờ …]

[LastRive (Neven13): Là anh ấy sao? Mau mau, xem lại coi. Chắc là kênh đó có thêm video mới rồi đấy.]

[TooMuchPain: Đó có phải là anh ấy không? Một chàng trai thực sự mạnh mẽ! Tại sao anh ấy không tham gia giải đấu đơn? Anh ta thậm chí có thể sánh ngang với Quỷ Kiếm Tái lâm!]

Xem ra có nhiều người đã nhận ra tôi.

Nhưng lúc này, điều đó cũng không quan trọng.

‘Còn một kẻ nữa.’

Anh ta chắc chắn phải ở đâu đó ở đây. Chắc là một đạo tặc, và đang cố gắng ẩn náu.

Tôi xoay chiếc chảo rán đẫm máu và gằn giọng nói.

“Ra ngoài đi. Tôi cho anh 10 giây nữa. Nếu không, anh sẽ chết.”

Có âm thanh thì đâu đó vọng lại.

“Thế… nếu tôi ra ngoài thì sao?”

“Anh vẫn sẽ chết. Nhưng đỡ đau đớn hơn.”

"Chết tiệt!"

Âm thanh tắt lịm, và sự hiện diện của anh ta biến mất.

Thật khó chịu.

Khi một đạo tặc quyết tâm ẩn náu như thế này, rất khó để tìm ra họ.

May mắn thay, thông báo hệ thống đã vang lên.

[Nguy hiểm!]

[Bản đồ sẽ co lại một nửa, sau 1 phút nữa!]

[Mau di chuyển đến vùng an toàn được đánh dấu trên bản đồ!]

Ngay khi tin nhắn xuất hiện, tôi nhìn thấy tấm rèm của tòa nhà phía trước khẽ tung bay.

“Tìm thấy rồi nhé” - Tôi mỉm cười đứng dậy, ôm chiếc chảo rán dính đầy máu.

Chúng tôi đuổi nhau, chạy băng qua những dãy phố và những nóc nhà.

Nếu kỹ thuật của đạo tặc này bằng một nửa Jenna, tôi sẽ phải vất vả. Nhưng…

[9Mạng!]

Sau một hồi đuổi bắt, anh ta không cắt đuôi được tôi, mà còn cạn kiệt thể lực.

Thật dễ dàng để kết liễu một đạo tặc đã đuối sức. 

[Hạng#1/10]

[Bạn đã thắng, chúc mừng!!]

[Bạn đã vượt qua vòng đấu này!]

[Hãy đón chờ trận chung kết vào ngày mai!]

Tôi được đưa trở lại đấu trường.

“Chúc mừng bạn đã giành chiến thắng!”

Người thư ký bên cạnh cổng không gian vừa mỉm cười vừa đưa cho tôi một tấm thẻ.

Tôi nhìn xung quanh. Đấu trường ồn ào với âm thanh của các thí sinh khác.

Ngoài những người bị loại, có vẻ như một số người đã vượt qua vòng này nhanh hơn tôi.

Đó là chuyện bình thường. Bản đồ nhỏ và ít người tham gia nên một số trận đấu đã kết thúc rất nhanh. Hơn nữa, các đạo tặc thường có lợi thế hơn khi tham gia sự kiện kiểu này.

[Ô hô! Vừa nhanh vừa hấp dẫn! Mình thật sáng suốt khi giảm số lượng người tham gia! Chúng ta nên tiến hành như thế này cho kỳ Festa lần thứ 8 tiếp theo!] – Nàng tiên chủ trì sự kiện vừa bay lượn vừa cười ha hả.

“Xin lỗi, nhưng lời đề nghị đó đã bị từ chối vào ngày…”

[Cái gì!] – Nàng tiên gầm lên, túm cổ nhân viên Mobius vừa cất lời và lắc dữ dội.

Trong lúc đó, Màn hình khổng lồ ở trung tâm sân vận động đang phát lại khoảnh khắc nổi bật của các trận đấu.

Cảnh chiến đấu của tôi cũng đã được trình chiếu. Điều này cũng sẽ góp phần tạo nên những tin đồn về tôi. 

‘Không tệ. Hôm qua mình rời đi ngay sau vòng sơ loại nên không xem được những cảnh này.’

Tôi bình thản ngồi xuống một chiếc ghế dài và đưa mắt nhìn lên màn hìn.

Xem lại các video trận đấu của suốt ngày hôm nay là một biện pháp hữu hiệu để nhận diện những kẻ có thể gây rắc rối trong trận chung kết.

“Thật là ấn tượng.”

Đột nhiên, một lon đồ uống được đưa ra bên cạnh tôi.

Tôi lặng lẽ cầm lấy cái lon.

“Đánh bại chín người dù chỉ nhặt được những vật phẩm rác rưởi. À, hôm qua anh bạn cũng thi đấu rất ấn tượng.”

“…”

“Tôi là Sadine Nibel. Và anh bạn?"

Một người phụ nữ với mái tóc vàng buộc ra phía sau duyên dáng ngồi xuống bên cạnh tôi.

Một khuôn mặt quen thuộc.

“Han.”

“Ờ, anh Han. Lý do tôi tiếp cận anh bạn…”

“Cô muốn tôi tham gia nhóm của mình, trong trận chung kết vào ngày mai.”

“Anh bạn nhanh trí đấy.” - Sadine cười lớn.

Sau đó cô ấy chỉ tay về phía sau.

“Hai người đó cũng sẽ tham dự tổ đội của tôi vào ngày mai. Vòng chung kết sẽ có tới 100 thí sinh lọt vào vòng chung kết. Gấp 10 lần hôm nay đấy! Nếu anh bạn chỉ có một mình, Không phải tỷ lệ sống sót quá thấp sao?’

“…”

“Dù anh bạn có mạnh đến đâu thì việc một mình xử lý một cuộc tấn công bất ngờ hoặc đối mặt với nhiều đối thủ cũng không hề dễ dàng. Nhất là khi anh bạn đã bị chú ý”.

Sadine nhấn mạnh thuật ngữ 'bị chú ý'.

Điều đó hoàn toàn không sai. 

Do những tin đồn đang lan tỏa, tôi sẽ trở thành mục tiêu chính và phải đối mặt với những cuộc tấn công với số lượng áp đảo. Có  nghĩa là cơ hội chiến thắng của tôi rất mong manh.

‘1 vs đã khó rồi, 1 vs 99 thì…’

Thấy tôi nhíu mày suy nghĩ, Sadine cao giọng:

“Tham gia cùng chúng tôi đi. Ngoài chúng tôi, không tổ đội nào dám nhận anh bạn đâu”.

 “…”

Tôi vẫn im lặng.

Theo phán đoán của tôi, chính người phụ nữ này là kẻ đã tung tin đồn về tôi.

Những lời cô ta nói đã vạch trần ý định của cô ta.

Đó là một chiến thuật khá khôn ngoan.

Dù chuyện gì xảy ra, cô ta cũng không bị thiệt.

Nếu tôi không tham gia nhóm, họ sẽ xử lý tôi bằng một đòn tấn công tổng hợp, vì tôi chỉ có một mình.

Nếu tôi tham gia, tôi sẽ phải bán mạng làm hỏa lực cho họ.

"Nghĩ cho kĩ vào. Ngày mai, anh bạn có tới 99 đối thủ cạnh tranh. Liệu anh có thể một mình đánh bại nhiều người như vậy không? Nếu đầu óc anh đủ sáng suốt, hãy mau tìm cho mình đồng minh thì hơn”.

 “…”

“Chà, tôi đã tìm hiểu kỹ và tôi biết là anh cũng không phải dạng vừa. Tốt nghiệp hàng đầu trong khóa đào tạo tại Niflheimr, phải không? Khá đáng nể đấy. Nếu anh thể hiện tốt trong cuộc thi này, tôi có thể nhờ Master của tôi giải thoát anh ra khỏi cái lãnh địa khốn khổ đó. Thậm chí anh có thể đến lãnh địa của chúng tôi.”

Tôi im lặng lắng nghe Sadine. Thấy vậy, cô ta khịt mũi.

“Này, sao anh bạn không nói gì vậy?”

"Tôi đang nghĩ."

Tôi đã xem xét thành phần của tổ đội của cô ấy.

Sadine là một hiệp sĩ. Hai người còn lại là những đạo tặc. Hai thành viên khác dường như đã bị loại ở vòng sơ loại.

Thành thật mà nói, trong một trận hỗn chiến, không ai dám nói trước điều gì. Tôi quá hiểu điều đó, vì chúng tôi thường gặp phải nhiệm vụ đối đầu với số đông kẻ địch.

Trong vòng 3, rõ ràng là các tổ đội có tỷ lệ sống sót cao hơn những người chơi solo.

Hơn nữa, các đạo tặc có thể làm những việc mà tôi không thể, như do thám, theo dõi, chạy trốn và cả ám sát.

Nếu hôm nay tên đạo tặc ở vòng 2 có kỹ năng cao hơn một chút, tôi sẽ mệt với hắn.

Huống chi phe cô ta có tới hai đạo tặc. Nếu họ là kẻ thù ngay từ lúc đầu, việc đối phó sẽ vất vả hơn nhiều. Thay vào đó, nên lợi dụng khả năng của họ thì hơn.

Đương nhiên, mục tiêu cuối cùng của tôi là giành chức vô địch. ‘Tổ đội’ chỉ là một hình thức liên minh tạm thời. Khi bốn người cuối cùng còn trụ lại, tôi sẽ phải đối mặt với cả ba bọn họ.

Nhưng mà…

‘1vs3 vẫn dễ hơn 1vs4 nhỉ?

Thấy tôi suy nghĩ, cô ta lại liến thoắng:

 “Đừng xem nhẹ tôi. Tôi có một dấu ấn và hai người còn lại cũng vậy. Chúng tôi đều là anh hùng 4 sao bẩm sinh. Ngay cả khi chỉ bắt đầu với ba người, chắc chắn chúng tôi cũng sẽ giành chiến thắng. Mời anh bạn tham gia chỉ để tránh những vấn đề không mong muốn mà thôi…”

"Được rồi."

"Thật chứ?" - Mặt Sadine sáng lên.

"Tôi sẽ tham gia."

 “Tốt lắm. Vậy thì, hãy đến phòng 2101 ở khách sạn tối nay. Chúng ta sẽ tổ chúc một cuộc họp chiến lược ngắn gọn.”

“…”

“Ồ, và anh  biết đấy, nếu anh bạn định phản bội chúng tôi, thì đó là một quyết định tệ hại lắm đó nha. Thỏa thuận này liên quan đến danh dự giữa các Master. Master của anh vẫn chỉ cấp thấp thôi phải không? Cỡ level 40 nhỉ? Nếu anh không muốn Master của mình phải nếm trái đắng thì cư xử cho ngoan ngoãn vào.”

'Cô ta nói nhiều quá.'

Sadine liên tục đe dọa rằng nếu tôi phản bội nhóm, Townia sẽ bị trả thù. Mãi một lúc lâu sau, cô ấy mới chịu bỏ đi.

Tôi tiếp tục ngồi xem. Màn hình vẫn đang phát video trận đấu.

Ngày mai sẽ là ngày thi đấu quan trọng nhất của chuỗi sự kiện Festa này.

Người chiến thắng trong ba sự kiện và chủ nhân của vé triệu hồi 5 sao sẽ được xác định. 

Hiện tại, Jenna và Velkist không nhắn gì cho tôi, chắc là họ không gặp khó khăn gì.

Trận chung kết battle royale sẽ bắt đầu vào sáng sớm. Nếu nó kết thúc nhanh chóng, tôi thậm chí có thể đi xem các sự kiện khác.

‘Để xem ai sẽ tận dụng ai nhé’ – Tôi cười khẩy.

Tất nhiên là tôi sẽ không phản bội bọn họ. Tổ đội sẽ tồn tại cho đến khi còn lại bốn người.

Nhưng… họ đã quá xem thường tôi rồi.

Chỉ cần đi đường vòng một chút thôi.

Tôi ngửa cô uống một ngụm nước lạnh. Tuy nhiên…

'Phụt...!'

Đó là hương vị mà tôi ghét nhất, vị sô cô la bạc hà.

Comments

  1. Đù má cầm cái chảo cân 9 thằng

    ReplyDelete
  2. Lâu quá ad ơi nhưng mà cảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...

    ReplyDelete

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)