Gacha Vô hạn - Chương 193: Tầng 42
Vài ngày sau đó.
Sáng sớm, trong phòng tập riêng của mình, tôi đứng đó và hít một hơi thật sâu.
Trước mặt tôi là một hàng hình nộm giống con người. Chúng được làm bằng thép cứng, có thể chịu được hầu hết các cuộc tấn công mà không bị trầy xước.
Nếu là trước đây, tôi chẳng dại gì đánh đám này, chỉ tổ đau tay.
'Nhưng bây giờ…'
XOẸT!
Ngay lập tức, tôi rút kiếm ra.
Đồng thời, tôi hạ thấp trọng tâm và sử dụng kỹ năng Đăng Thiên.
['Han (★★★★)' đã bước vào tình trạng Đăng thiên!]
Trước khi cơn đau nhức nhối lan khắp cơ thể, tôi tiếp tục sử dụng những kỹ năng tiếp theo.
[Kỹ năng Thiên Hồn đao đã được kích hoạt!]
[Kỹ năng Vảy Rồng đã được kích hoạt!]
Vảy rồng mọc khắp cánh tay trái của tôi.
Và khi tôi vung tay, thanh kiếm cắt xuyên qua những hình nộm thép phía trước một cách dễ dàng.
Sau khi cắt đứt đám hình nộm như cắt đậu phụ, kiếm khí tiếp tục xé rách một vết lớn trên bức tường kim loại của phòng tập rồi mới biến mất.
Ầm ầm, thình thình
Trong khi tôi tra kiếm vào vỏ, những mảnh thép vỡ vụn rơi xuống, chất thành một đống.
Cảm giác đau đớn từng hành hạ tôi mỗi khi tôi sử dụng Soulblade Fusion đã hoàn toàn biến mất.
Tất cả những gì tôi cảm thấy là hơi tê cứng ở cánh tay trái.
Tôi thở phào, ngồi xuống chiếc ghế sắt và lẩm bẩm.
'Cửa sổ trạng thái.'
[Han Istrate (★★★★) Lv. 40 (Exp 193/400)]
[Chức nghiệp: Chiến binh]
[Sức mạnh: 90/90]
[Trí tuệ: 10/10]
[Sức khỏe: 83/83]
[Nhanh nhẹn: 81/81]
[Kỹ năng: Kiếm thuật trung cấp (Lv.6), Đăng thiên (Lv.4), Thiên Hồn đao (Lv.3), Long Hồn Trảo (Lv.1), Sáng suốt (Lv.8), Kháng lửa (Lv.3), Kháng Đau Đớn (Lv. 5), Tự hồi phục (Lv.2),Sát Long Nhân (Lv.3)]
[Dấu ấn: 1/1]
[1: Huyết Long Chân Chính (S, Lv.2)]
[Bằng chứng về dòng máu thuần chủng của rồng đen cổ đại.]
[Hiệu ứng: Tất cả phòng thủ thuộc tính +20%]
[Kỹ năng độc nhất: 1. Vảy Rồng đen (Thời lượng 1 giây)]
Phần mô tả của cửa sổ trạng thái đã trở nên khá dài.
Hiện tại, cấp độ của tôi là 40. Mặc dù cấp độ của kỹ năng sử dụng vũ khí chỉ tăng thêm 2, nhưng sự phát triển của Đăng Thiên và Thiên Hồn đao là một bước tiến mới.
Ngoài ra, tôi còn nhận được một Dấu ấn và một kỹ năng mới.
Tôi chạm vào dòng 'Long Hồn Trảo' lạ lẫm.
[Long Hồn Trảo (Lv.1)]
[Hạng: C+]
[Loại: Duy nhất, Liên kết]
[Một kỹ năng liên kết đặc biệt giữa Thiên Hồn Đao và Vảy Rồng đen. Nó vô hiệu hóa sát thương phản phệ của Thiên Hồn Đao. Tuy nhiên, nó chỉ có thể được sử dụng bằng tay trái và sức mạnh của nó bị giảm đáng kể.]
[Thuộc tính: Sát thương cố định]
[Lưu ý: Kỹ năng độc quyền của 'Han Istrat (★★★★)']
Long Hồn Trảo.
Sử dụng thuộc tính vô hiệu hóa sát thương của Vảy Rồng Đen để xóa bỏ hiệu ứng bất lợi sau khi dùng Thiên hồn đao. Quả là một kỹ năng hữu dụng. Tuy nhiên, nó không phải là không có nhược điểm.
Thứ nhất, chỉ có thể sử dụng kỹ năng này bằng tay trái - nơi có vảy xuất hiện. Thứ hai là sức mạnh bị giảm đi đáng kể so với kỹ năng gốc.
Dù sao thì tôi cũng không có gì để phàn nàn.
Dù sức sát thương bị giảm đi, nhưng đòn tấn công này vẫn vô cùng mạnh mẽ. Tôi đã có thêm một quân bài mới để sử dụng trong chiến đấu.
“…Phù.”
Tôi lấy khăn và lau mồ hôi trên trán.
<Cúc cù cu! Thật thảm hại. >
Tôi nhìn xuống gầm ghế.
Một con chim bồ câu mũm mĩm đang ngước nhìn tôi.
< Tôi đã mang đến cho cậu Huyết Hắc Long nguyên chất, nhưng cậu vẫn không thể tận dụng hết sức mạnh của nó. Thể xác thì mạnh mẽ nhưng năng lực tiếp thu chỉ ở mức trung bình. Nếu là tôi…>
Thịch!
Tôi dẫm lên cổ con bồ câu.
<Cúc cu!?!”
“Đừng tự mãn.” - Vừa đặt chân lên cổ con chim bồ câu, tôi vừa cười khẩy.
< Từ… từ từ đã! Tôi chưa nói xong! Với lần đầu tiên thì như thế này cũng tuyệt lắm rồi! >
“Ồ vậy sao.”
Khi tôi cười mỉa mai và nhấc chân lên, Bắp Bụng Bự lăn lộn trên sàn, ho mấy tiếng.
Tôi đưa nó ra khỏi chuồng ngựa vì nó không muốn ở lại đó. Nó đi loanh quanh trong phòng chờ như thể đó là nhà của mình. Và bây giờ thì nó đột nhập vào phòng tập riêng của tôi - nơi mà ngay cả Jenna cũng không được phép vào.
< Lần đầu tiên thế là ổn rồi.Sau này khi thăng cấp dấu ấn, cậu có thể bao phủ toàn bộ cơ thể mình bằng vảy. Tất nhiên, cậu vẫn cần tôi giúp sức. >
Tôi gật đầu.
Cho đến nay, vảy chỉ mọc ở cánh tay trái của tôi.
Hơn nữa, thời gian duy trì chỉ chưa đầy một giây. Sau khi sử dụng, phải chờ ít nhất một giờ. Tôi cũng chưa khám phá ra các kỹ năng ẩn là gì.
< Mà, phải nói là cậu thật sự bất thường. Tốc độ đồng bộ hóa quá cao. Thông thường, khi trộn lẫn các loại máu khác nhau, cơn đau đớn sẽ kéo dài rất lâu đến mức chủ thể gần như mất trí. Tôi chưa từng thấy kẻ nào như cậu. >
Tôi gật đầu. Như Yurnet và Ridigion đã đề cập, có lẽ bởi vì tôi là một thực thể đặc biệt, nửa Master nửa Anh hùng.
Có lẽ cũng vì thế nên tên này có thể xâm nhập vào cơ thể tôi dù chỉ trong một thời gian ngắn.
Sau khi thu dọn dụng cụ tập luyện, tôi bắt đầu thả lỏng cơ thể.
Việc bảo trì sau nhiệm vụ đã hoàn thành từ lâu. Cơ sở vật chất của phòng chờ đã được mở rộng và việc chế tạo chiếc khinh khí cầu thứ hai đang được tiến hành thành công. Việc tiến hóa chức nghiệp và bổ sung sức mạnh cho các nhóm chiến đấu, bao gồm cả tôi, đã được hoàn thành một cách an toàn.
Đã đến lúc tiếp tục leo tháp rồi.
Hôm qua, Anytng đã phân phát thuốc và các loại vật phẩm hỗ trợ anh hùng.
Vì vậy, rất có thể nhiệm vụ sẽ bắt đầu vào tối nay.
< Ừm. Han, tôi cũng muốn đi làm nhiệm vụ… >
“Nhưng nói nhảm.”
< Tôi cũng có thể giúp được! Tôi đã mài giũa khả năng tấn công bằng mỏ của mình! Với cú mổ của tôi…! Gu gu gu gu gu gu!>
Bắp Bụng Bự mổ mạnh xuống sàn. Một cái lỗ bé xíu xuất hiện.
[Mọi người đã chuẩn bị xong rồi.] - Iselle xuất hiện, rải bụi sao và nhìn Bắp Bụng Bự với vẻ khinh thường - [Lại là ngươi à? ]
< Đồ nhãi con khốn kiếp! Hãy gọi ta bằng tất cả sự tôn trọng. Ta là… >
[ Im đi. Ta nghe nói ngươi đã âm mưu đâm sau lưng Loki. Ta sẽ dạy dỗ ngươi!! ]
< Đợi đã! CÚc cu! >
Mặc con chim bồ câu la hét, Iselle đã đưa Bắp Bụng Bự đi.
Còn lại một mình, tôi bắt đầu thả lỏng trở lại. Lâu lắm rồi mới có khảnh khắc thảnh thơi.
Và buổi tối hôm đó.
[ Chào mừng bạn đến Pick Me Up! ]
[Đã kết nối.]
[Tải hoàn tất. ]
Ngay khi vào menu chính, Anytng mở kho đồ.
Sau đó, anh ta chạm vào tấm vé có màu cầu vồng ở trên cùng và tấm vé có hoa văn cổ được phóng to ra.
[Vé triệu hồi 5 sao]
[Hạng: S]
[Sử dụng để triệu hồi anh hùng 5 sao (★★★★★)bẩm sinh.]
[Lưu ý 1 – Giải thưởng từ sự kiện Festa]
[Lưu ý 2 – Chúc mừng bạn đã chiến thắng sự kiện!]
Sau khi xem xét kỹ tấm vé một lúc, Anytng đóng cửa sổ vật phẩm lại và bắt đầu lịch trình.
Anh ta tiếp nhận báo cáo hoạt động của Lãnh địa từ Neryssa, báo cáo huấn luyện và đào tạo từ Roderick và báo cáo chế tạo thiết bị từ Radi.
Anytng nhanh chóng lướt qua các báo cáo trên màn hình và tiếp tục đưa ra phản hồi.
'…Ồ. Anh ta không sử dụng nó.'
Thật vậy, anh ấy không sử dụng vé 5 sao.
Tôi tưởng anh ấy sẽ sử dụng nó ngay khi đến nơi, nhưng anh ấy lại cất nó vào nhà kho.
Lý do không khó đoán. Có lẽ anh ấy ta muốn chuẩn bị kỹ lưỡng hơn.
Từ trước đến nay, Anytng đã triệu tập các anh hùng và để họ tự mình phát triển.
Nói cách khác, anh ấy gần như không quản lý chúng tôi chút nào. Tuy nhiên, tình hình Townia bây giờ đã khác. Cơ sở vật chất được nâng cấp, bản thân Anythg cũng không còn là một người chơi gà mờ. Có vẻ như anh ấy muốn nuôi dưỡng một anh hùng bằng chính đôi tay của mình.
Chưa kể, anh hùng 5 sao có thể làm thay đổi cả cấu trúc của nhóm leo tháp.
Có lẽ sẽ phải chờ thêm một thời gian trước khi được gặp anh hùng 5 sao bẩm sinh kia.
Bản thân tôi thì hơi hồi hộp.
‘Chuyện này thật đáng ngờ.'
Ban đầu, loại vật phẩm này không hề tồn tại trong Pick Me Up.
Ngay cả tôi, người đã ghi nhớ hàng ngàn vật phẩm, cũng chưa bao giờ nghe nói về nó. Vậy mà nó lại bất ngờ được tung ra trong sự kiện này.
Tell từng nói rằng không có anh hùng bẩm sinh 5 sao ở Niflheimr. Vậy nếu Niflheim giành được vé triệu hồi 5 sao và sử dụng nó thì sao?
Liệu quá trình triệu hồi có thất bại không?
“…”
Có lẽ việc triệu hồi 5 sao bị trì hoãn là một điều may mắn.
Tôi buộc thanh kiếm vào thắt lưng, mặc áo giáp và rời khỏi phòng tập.
Đúng lúc Anytng đang chọn nhóm cho nhiệm vụ.
[Tổ đội thứ nhất! Tập hợp!]
Đúng như dự đoán, Tổ đội 1 được giao nhiệm vụ tham chiến.
Tôi gặp Velkist ở lối ra sân tập.
Đây gần như là lần đầu tiên tôi gặp cậu ta, kể từ khi chúng tôi trở về từ thành phố sự kiện.
Cậu ta đã tự nhốt mình ở đâu đó và chưa hề ra ngoài.
"Lâu rồi không gặp."
"Ờ. Cậu khỏe không?”
"Có chứ."
“Trông không giống lắm.”
Có lẽ cậu ta vẫn bị ảnh hưởng sau cú sốc từ Aaron.
Chúng tôi đi xuống quảng trường trên tầng hai, nơi có Khe nứt Thời gian và Không gian.
Ở đó, tôi bắt gặt Jenna, Kishasha và Katiio.
“Lại đến giờ làm nhiệm vụ rồi. Tất cả chúng ta hãy cố gắng hết sức mình nhé.” - Jenna mỉm cười nhìn các thành viên xung quanh - “Chúng ta đã có được sức mạnh mới. Lần này chắc sẽ dễ dàng hơn phải không?!”
Jenna nhảy vọt lên không trung. Khi đang lơ lửng, cô ta đạp vào không khí và lại bật người lên cao hơn nữa.
Đó là Double Jump (Nhảy đúp), một kỹ thuật cấp cao . Cô tung ra năm quả táo, rồi kéo căng cây cung của mình.
Phập phập phập phập phập!
Mỗi mũi tên bay theo một quỹ đạo khác nhau, lướt trong không trung và xuyên qua những quả táo.
"Tuyệt! Ấn tượng đấy."
Katiio vỗ tay hò reo và Jenna cười nhe răng.
Cô ấy cũng đã có được một dấu ấn, lấy từ viên đá Mùa vọng hạng C – phần thưởng phụ của giải đấu đồng đội.
Dấu ấn của Jenna có tên là 'Lời chúc phúc của mũi tên gió'. Dấu ấn này ban thuộc tính gió cho cơ thể và mũi tên của cô.
“Chà, em nghĩ mình là một thiên tài. Những kỹ thuật mới cứ liên tục xuất hiện trong đầu… Ôi ôi ôi!”
"Ngừng khoe khoang đi.” – Tôi nhéo tai Jenna – “Nhiệm vụ sắp bắt đầu rồi.”
“Em chỉ đang cố gắng mua vui cho mọi người thôi mài!”
Tôi biết.
Nhờ Jenna mà vẻ mặt của mọi người đều thoải mái hơn một chút.
Nhưng bây giờ, Hầm ngục đã mở ra rồi.
[Hầm ngục chính, tầng thử thách hiện tại là 42.]
[Cánh cửa sẽ mở sau 10 giây. Chuẩn bị!]
Chiếc gương trung tâm bắt đầu tỏa sáng.
“Cảm giác hơi khác so với khi chúng ta không biết gì cả.” - Jenna lẩm bẩm, nụ cười biến mất.
Từ 1 sao cho đến 3 sao, chúng tôi thực hiện nhiệm vụ chỉ để sống sót, nhưng từ 4 sao trở đi, chúng tôi dã biết lý do để chiến đấu. Chà, dù đó có thể là lý do giả mạo.
“Để cứu Townia… quê hương của chúng ta…” – Jenna nói nốt câu của mình.
“Tôi chiến đấu để cứu những người thân hy sinh.” – Kishasha khịt mũi - “Tôi không quan tâm đến nữ thần hay Thú Vương hay gì cả.”
“Chà, sao cũng được. Tôi thực sự không quan tâm.” – Velkist lắc đầu.
Ba người lần lượt lên tiếng. Chỉ còn Katiio và tôi đứng im lặng.
“…”
Lý do của tôi vẫn chưa thay đổi. Ngay cả sau khi biết sự thật, tôi vẫn thế.
Chiến đấu để sống, để trở về Trái đất.
Ngay cả khi những người tôi đã giết và sẽ giết đã từng là anh hùng.
'Mình không giống họ.'
Tôi nắm chặt bao kiếm của mình, trong khi Ánh sáng bao bọc cơ thể tôi.
[Tầng 42.]
[Loại nhiệm vụ – Tiêu diệt]
[Mục tiêu – Tiêu diệt kẻ thù!]
Một cơn gió nóng phả vào má tôi.
Tôi mở đôi mắt của mình ra. Mọi thứ đều đang cháy.
Giữa ngọn lửa, tôi nghe thấy tiếng la hét và tiếng vũ khí va chạm nhau.
Keeng!
Không cần nhắc nhở hay thông báo.
Mọi người rút vũ khí và tạo thành vòng tròn xung quanh Katiio. Đó là một đội hình cơ bản trong chiến đấu.
“Mọi người thấy rồi chứ? Mục tiêu lần này là tiêu diệt.”
“Đơn giản và tốt.” - Velkist cười toe toét.
“Đây là đâu thế nhỉ.” – Jenna ngó nghiêng.
Tôi chỉ vào lá cờ tung bay phía sau bức tường lửa.
Một con sư tử ngậm thanh kiếm trong miệng.
Đó là phù hiệu của quân đội Gia tộc Assinis, những người mà tôi từng gọi là Đội quân Sư tử.
“Có vẻ như họ lại sắp bị xóa sổ lần nữa.”
Dường như đội quân này đã bị phục kích vào ban đêm.
Vô số lều trại lớn nhỏ đang cháy. Gia tộc tội nghiệp này liên tục gặp rắc rối.
[Hiệp sĩ giáp đen Lv.45] X 27
Xoẹt!
“Kuuaaah!”
Khi hiệp sĩ giáp đen trên lưng ngựa lao tới và vung thanh kiếm của mình, phần thân trên của một người lính bị chặt đứt lơ lửng trong không trung.
Sức mạnh khủng khiếp vượt xa nhân loại bình thường. Giáp phục và vũ khí sáng bóng, tỏa ra hào quang mạnh mẽ
Có hàng chục hiệp sĩ cao cấp như vậy, họ đang tàn sát những người lính của đội quân Sư tử.
< Giết những kẻ phản bội…! >
< Kẻ thù của chúng ta… kẻ thù… >
<Tìm người phụ nữ đó. Cô ta chắc chắn đang trốn ở đâu đó!>
Ở trung tâm của các hiệp sĩ đen, có một người đàn ông trung niên cầm một cây kích khổng lồ.
Những cơ bắp khổng lồ phồng lên như muốn bật tung bộ giáp đen của ông ta, và những đường gân đỏ sẫm giật giật xung quanh đôi mắt sáng quắc.
[Nguy hiểm!]
[Phó Thủ lĩnh Cấm Vệ quân thứ 3]
[Darkhan Chết chóc Lv.51]
Đó là người đàn ông tôi từng nhìn thấy trong cung điện.
Người hiệp sĩ cao cấp ngồi bên cạnh hoàng tử.
“Bỏ qua đám lính quèn. Giết người phụ nữ đó và mọi chuyện kết thúc!”
Người đàn ông trừng mắt và vung cây kích của mình.
“Có vẻ như chúng ta không cần tìm kiếm đâu xa.”
Velkist uể oải nói.
Thực vậy.
Tình hình hoàn toàn trái ngược với tầng 40.
Đám hiệp sĩ đen rất đông, rất mạnh. Nhưng nếu chỉ có thế này thì…
Không ai bảo ai, chúng tôi nhảy vào giữa trận chiến.
“Gì vậy! Những kẻ này là ai!”
“Bọn điên này! Chúng từ đâu tới!”
"Giết chúng! Bao vây và giết!”
Cuối cùng, tất cả các hiệp sĩ đen đều ngã xuống,
và chỉ còn lại người đàn ông cao lớn đó.
“Prisis, người phụ nữ đó, cô ta…!”
Trước khi Darkhan kịp nói xong.
Tôi lao tới như tia chớp và nhảy lên vài mét.
['Han (★★★★)' đã vào bước vào tình trạng Đăng thiên!]
[Kỹ năng 'Thiên Hồn Đao' đã được kích hoạt!]
[Kỹ năng độc nhất 'Vảy Rồng đen' đã được kích hoạt!]
[Đang sử dụng Kỹ năng kết hợp Long Hồn Trảo!!]
Xoẹt!
Máu phun lên như suối và cơ thể người đàn ông vỡ thành từng mảnh.
Mãi mới leo tháp lại
ReplyDelete