Gacha Vô hạn - Chương 190 Phần 2: Bài kiểm tra của Hắc Thiên Long

 Bùm!

Với một tiếng nổ lớn, ông ta tung người lên cao trong ánh sáng chói lòa.

Ông ta vỗ cánh và thu ngọn giáo lại.


GRAOOOO

Người đàn ông gầm lên và biến lại thành hình dạng con rồng khổng lồ.

Hơi thở của ông ta cuốn phăng mọi thứ xung quanh tôi. Ngay cả đất đá dưới chân tôi cũng bị bóc ra và bay toán loạn như một cơn lốc.

Một cử chỉ nhỏ, nhưng sức mạnh không kém gì đòn Thiên Hồn Đao tôi đã dùng để tấn công Aaron.


"Cho hỏi chút."

<Cái gì vậy?>

“Có được phép gian lận không?”

<Nếu điều đó giúp ngươi vượt qua bài kiểm tra, thì không thành vấn đề.>

"Tuyệt vời."


Tên khốn này.

Sức mạnh của ông ta vượt qua sự mong đợi của tôi.

Thậm chí theo ước lượng của tôi, còn hơn cả con Boss trên tầng 8x.

Nếu độ khó của ông ta “chỉ là” cấp [Huyền thoại] thì chắc chắn ông ta đã chết và nằm đó rồi.

‘Nhìn cách ông ta thản nhiên khi đối mặt với những đòn tấn công nãy giờ, có lẽ độ khó của ông ta là… cấp [Địa ngục] chăng?’


“Yurnet, tôi cần thêm vũ khí.”

Chiếc nhẫn đen trên tay tôi nứt ra. Quyền năng can thiệp của nó đã bị rút đến cạn kiệt.

 

<…Tuân lệnh.>

Sau tiếng thở dài, Yurnet đáp lại.


Và, cánh cổng không gian trước mặt tôi lại rung lên lần nữa.

Đây là lần cuối cùng tôi có thể sử dụng [quyền năng can thiệp] để triệu hồi vật phẩm.

Không hề hối tiếc. Đây là thời điểm thích hợp để dốc cạn tất cả những gì có thể.


Tôi rút ra Gungnir, cây giáo ba mũi được mệnh danh là ngọn giáo của thiên đường. Với hiệu ứng triệu hồi sấm sét từ thượng giới, nó gây sát thương gấp đôi lên các thực thể bay.

Vút

Tôi giậm chân nhảy lên cao và phóng cây giáo về phía Hắc Thiên Long. 

UỲNH UỲNH UỲNH

Những tia sét khổng lồ sáng chói bổ xuống đầu ông ta.

Chưa hết.Tôi tiếp tục tấn công bằng tất cả những loại thần khí mà mình moi ra được từ trong cánh cửa không gian. 

 

Kết quả là…

Mặc tôi đâm chém, mặc tôi triệu hồi lửa từ địa ngục hay sấm sét từ thượng giới, con rồng vẫn trơ trơ. Đôi mắt to lớn của Hắc thiên Long mở trừng trừng, rõ ràng là đang quan sát tôi. 


‘Chắc chắn là mình sẽ nhận được một dấu ấn hàng đầu.’


Đó là nếu tôi có thể vượt qua bài kiểm tra này.


Cuối cùng, dồn hết sức lực vào từng tế bào trong cơ thể, tôi đạp lên dây của Thần cung Gandiva và tự bắn mình lên không trung như một mũi tên.

Bay vượt qua những nóc nhà cao nhất

Bay vượt qua cái đầu khổng lồ của con rồng

Bay vượt qua những đám mây

Cao hơn, cao hơn và cao hơn nữa.

Thế rồi, từ giữa không trung, tôi dồn sức mạnh của Thiên Hồn Đao vào Sát Long Kiếm Ascalon và lao xuống.

Con rồng ngước nhìn lên, tròn mắt ngắm nghía tôi. 

Đích đến là trán con rồng khổng lồ.


Và.


BÙM.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, đến nỗi hai tai tôi như bị điếc và não tôi rung lên.

Sát Long Kiếm gãy làm đôi.

Cả tôi và nó rơi xuống đất.

‘Chết tiệt…’ – Tôi làu bàu.

Sức mạnh của tên khốn này có thể tóm gọn trong một từ.

‘Phi lý’


Ngay cả với tất cả các loại hiệu ứng của Thần khí, ngay cả khi tôi sử dụng chúng trong trạng thái Đăng thiên, tôi cũng không thể gây ra bất kỳ vết thương đáng kể nào. Vết thương duy nhất mà tôi gây ra là đánh văng vài cái vảy trên trán của nó.

Dù mỗi cái vảy to bằng chiếc bàn, nhưng vẫn chỉ là một vết xước đối với nó mà thôi.


<Hết rồi à?>

"Ừ, hết."

Tôi phun máu ra và trả lời ngắn gọn.


Tất cả vũ khí của Niflheimr đã biến mất. Một số đã hỏng, một số khác đã đạt đến giới hạn thời gian. Điều quan trọng là tôi không thể gây ra bất kỳ thiệt hại đáng kể nào cho sinh vật này. 

Tôi tặc lưỡi. Có phải tôi đã tính toán sai? 

Không, tôi không ngu ngốc đến mức thách thức một cuộc chiến không thể thắng được. Những vật phẩm và vũ khí mà Yurnet gửi đến thậm chí có thể giúp tôi chiến thắng cả Boss của tầng 8x.

Nhưng tên này… chắc chắn, độ khó của hắn còn cao hơn cả cấp Địa ngục!

‘Khả năng xuyên giáp không có tác dụng. Thuộc tính diệt rồng cũng không thể gây sát thương đáng kể. Rốt cuộc thì điểm yếu của nó là gì?’


Nếu tôi có thêm một chút thời gian, có lẽ tôi đã tìm ra được một chiến lược… 

Nhưng bây giờ thì đã quá muộn. 

Ngay cả Yuret, có lẽ cũng đã cạn kiệt sức lực nên không thể kết nối với tôi được nữa.



<…>


Con rồng khổng lồ cúi đầu nhìn xuống tôi.


Nhưng biểu hiện của ông ta đã thay đổi. Ban đầu ông ấy nhìn tôi như một con côn trùng nhỏ bé, nhưng bây giờ ông ấy đang nhìn tôi với nụ cười hào hứng.


<Thật sự chỉ vậy thôi sao?>


"Đúng thế."


<Ừ, vậy cũng được.>


Hắc Thiên Long mỉm cười và gập cánh lại. Thân hình của ông ta, một lần nữa lại thu nhỏ và từ từ hạ xuống.

Ngọn lửa bao bọc cơ thể ông ta, áp lực khủng bố và hào quang tô đậm bầu trời đều biến mất.


<Ngươi đã vượt qua bài kiểm tra.>

“…?”

<Ngươi biết ta rất mạnh, vậy mà ngươi vẫn triệu tập ta để giành lấy sức mạnh.>


Ông ta đang nói cái quái gì vậy?


<Ta đã liếc nhìn trí nhớ của ngươi. Ngươi… đến từ một nơi khác. Và ta cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ ở ngươi. Rất tinh tế. Rất bí ẩn.>


Đồng tử của người đàn ông co lại theo chiều dọc.

Ánh mắt ông ta như thể xuyên thấu tôi.


<Ừm, chắc là sẽ ổn thôi.>


“…”


<Dù sao thì ta cũng không thích những kẻ đó. Những kẻ hèn nhát từ chối gánh vác gánh nặng của mình. Ngươi có vẻ khác biệt, đó là lý do tại sao ta thích ngươi.>


Người đàn ông ném thứ gì đó về phía tôi.

Đó là một quả cầu trong suốt.


Bên trong quả cầu cỡ lòng bàn tay, ngọn lửa đen bùng cháy.

<GIữ lấy.>


Người đàn ông liếc nhìn tôi rồi nhảy lên trời.

Chẳng bao lâu sau, bóng dáng ông ta biến mất.


[Hoàn thành màn chơi!]

[Bạn đã hoàn thành Hầm ngục Mùa Vọng.]

[Bạn đã nhận được dấu ấn đặc biệt ‘Tinh huyết Hắc Long (A)’. Dấu ấn này có thể được ban tặng cho người anh hùng đã thách thức Hầm ngục.]


Thông báo Hệ thống xuất hiện.


‘cái quái gì thế này….'


Tôi đứng yên, nhìn chằm chằm vào quả cầu.


[Tinh Huyết Long Hắc Long (A, Lv.1)]

[Bằng chứng về dòng máu thuần khiết của một con rồng đen cổ đại. Nó chứa đựng sức mạnh to lớn.]

[Hiệu ứng: Mọi thuộc tính phòng thủ +10%]

[Kỹ năng độc nhất: Vảy rồng đen (thời gian 1 giây)]


Hạng A.

So sánh với sức mạnh của Hắc Thiên Long, thứ hạng có vẻ thấp.


Thay vì tăng 10% khả năng phòng thủ vật lý và phép thuật, dấu ấn này giúp tăng mọi thuộc tính phòng thủ.

Nhưng chỉ vậy thôi. Dường như không có bất kỳ khả năng đặc biệt nào khác. 

Ngay cả Kỹ năng độc nhất dường như cũng không thay đổi.


'Lẽ nào… Mình bị lừa rồi sao?’


Một dấu ấn hạng A có vẻ giá trị, nhưng so với những gì tôi đã bỏ ra thì đó là một sự đánh đổi bất hợp lý.


“…”


Tôi lắc đầu.


Dù sao đi nữa, phải sử dụng nó mới biết được.

Tôi lấy ra một tấm vải lụa ma thuật và bọc quả cầu lại. Trong tình trạng cơ thể hiện tại, thật rủi ro khi tiến hành khắc ấn. Tôi cần nghỉ ngơi thêm một thời gian ở phòng chờ.

Uuuu

Cửa ra đã xuất hiện ở đằng xa.

Cầm cái bọc quả cầu, tôi bước tới cánh cửa không gian.


[Mọi chuyện thế nào, ngài Loki? Huh? Huh?]


Ngay khi tôi bước vào quảng trường, Iselle đi theo tôi.

Tôi đưa quả cầu bọc vải cho Iselle.


“Tối mai hãy đưa nó cho tôi. Tôi sẽ tiến hành Khắc ấn.”


[vâng, Được rồi! Để xem nào… wow, nó là hạng A! Đúng như mong đợi của tôi. Ngài Loki thật tuyệt vời…]


Đang nói chuyện rôm rả, Iselle vô tình liếc nhìn vẻ mặt của tôi và ngập ngừng nói.


[Có chuyện gì tệ hại đã xảy ra à?]


“Không hẳn.”


Tôi cau mày khi leo cầu thang lên tầng tiếp theo.


Ngay cả sau khi trở lại phòng chờ, hậu quả của trận chiến vẫn còn đọng lại, toàn thân tôi đau nhức và ngứa ran.


'Chết tiệt.'


Càng trải nghiệm cơn đau, tôi càng thấy hiệu ứng Vảy rồng thật giá trị. Tôi vẫn có thể kết hợp các hiệu ứng để đem lại hiệu quả to lớn hơn gấp nhiều lần.


Khả năng miễn nhiễm sát thương là sự kết hợp hoàn hảo cho Đăng Thiên và Thiên Hồn đao


Nhưng… thật lòng tôi vẫn cảm thấy ấm ức. Nếu tính cả những thần khí bị hỏng, tôi đã phải đổ vô số tài nguyên hạng S, để rồi thứ nhận được chỉ là hạng A. 

Quả là một tên khốn keo kiệt.


Comments

  1. xD chịu thiệt từ đó đến giờ mà

    ReplyDelete
  2. Ném 1 đống đồ cấp S vào để đổi lấy cái ấn A. Game lừa :))

    ReplyDelete

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)