Gacha Vô hạn - Chương 190 Phần 1: Bài kiểm tra của Hắc Thiên Long
[Ding Ding!]
[Hầm ngục Mùa Vọng đang mở ra!]
[Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo!]
[Cơ hội sống sót của bạn đang đóng lại!]
Hào quang màu đen nhấn chìm cả bầu trời.
Bùm! Bùm bùm!. Bùm bùm bùm!
Mặt đất rung chuyển dữ dội, và các bức tường của đấu trường sụp đổ. Ngọn lửa bùng lên qua những khoảng trống trên những bức tường bị sập.
<Kẻ nào đã triệu hồi ta?>
Một vết nứt xuất hiện trên bầu trời.
Ở đó, đôi mắt khổng lồ của một con rồng đang nhìn xuống tôi.
'Thành công rồi.'
Tôi nhớ lại những gì Neryssa đã kể.
Theo lời cô ấy, Gia chủ của tứ đại gia tộc vốn dĩ rất mạnh mẽ. Họ đồng hành cùng đế chế suốt chiều dài lịch sử.
Tuy nhiên, sau nhiều thế hệ, đến thời điểm hiện tại, dòng máu của các gia chủ đã bị pha loãng đến mức họ không thể vận dụng được một phần trăm sức mạnh của tổ tiên.
Thứ tôi đang cố triệu hồi là một trong bốn sinh vật cổ xưa đã lập khế ước với Hoàng đế khi Đế chế được thành lập. Người ta nói rằng nó có thể xẻ đôi lục địa chỉ bằng một cử chỉ và đốt cháy núi rừng chỉ bằng một cái liếc mắt.
[※Chú ý!]
[Mức sức mạnh hiện tại không đủ để vượt qua cửa ải này.]
[Nên rút lui.]
Vô số thông điệp cảnh báo lấp đầy tầm nhìn của tôi.
Tôi vẫy tay, tắt những hình ảnh ba chiều đi và thở mạnh.
Không khí nóng tràn ngập phổi tôi. Chỉ cần sự hiện diện của nó, nhiệt độ đã tăng lên vài chục độ.
'Với sức mạnh cỡ này thì khá giống truyền thuyết rồi đấy.'
Tôi mỉm cười, ngước nhìn con rồng.
Đôi mắt rực lửa của nó đang nhìn chằm chằm vào tôi.
<Một con người nhỏ bé. Ngươi muốn gì ở ta?>
"Đưa nó cho tôi."
<Ngươi đang nói về cái gì vậy?>
"Sức mạnh của ông."
Đồng tử của con rồng co lại.
<Hehehehe... Hahahahaha!>
Phừng
Bức tường lửa lại bùng lên dữ dội.
[Nguy hiểm!]
[Nguyên Thủy Hắc Thiên Long]
[Halkion Syraos Lv.???]
Một người đàn ông được bao quanh bởi ngọn lửa đen, từ từ hạ xuống mặt đất.
Ba đôi cánh vỗ nhẹ phía sau lưng ông ta.
Người đàn ông cầm một ngọn giáo đen và mặc áo giáp đen tuyền. Ông ta hất hàm nói: <Vậy ngươi chính là anh hùng mà nữ thần nhắc đến phải không?>
Ông ta nhìn tôi một lúc rồi tiếp tục.
<Sức mạnh của ngươi không đáng kể. Quá nhỏ bé. Ngươi không thể đối đầu với ta đâu. Quay lại đi.>
“Không thử sao biết?”
<Ngươi nghĩ ngươi có thể hiểu được à? Hiểu được sức mạnh của Hắc Thiên Long vĩ đại?>
Người đàn ông nhếch mép cười.
Đồng thời.
“…!”
Tôi khuỵu xuống ngay tại chỗ.
Một áp lực không thể chịu nổi, như thể cơ thể tôi sẽ bị nghiền nát. Cảm giác như máu trong huyết quản tôi đang sôi ngược.
<Thật ngu ngốc. Ngươi thực sự nghĩ mình có thể tiếp quản được sức mạnh này sao? >
Vừa chống đỡ cơ thể đang gục xuống của mình, tôi liếc sang bên cạnh.
Rắc rắc
Mặt đất không chịu được áp lực nên nứt ra như mạng nhện.
Đây không phải là ảo ảnh, cũng không phải sự đe dọa về mặt tâm lý.
Ông ta đã sử dụng một sức nặng vô hình nào đó … có lẽ vậy.
<Chúa tể, ông ấy mạnh hơn tôi nghĩ.>
"…Vậy sao."
Nếu Yurnet nói rằng ông ấy mạnh mẽ, nghĩa là ông ấy vượt qua cả những thế lực mà cô ấy từng đối đầu.
Tôi cười lớn: “Vậy thì tôi không thể để vuột mất cơ hội này được.”
<Nhưng…>
“Giúp tôi một tay. Tôi không muốn cúi mình mãi.”
Tôi nghe thấy Yurnet thở dài.
<Thật sự… Chúa tể, ngài thật cứng đầu.>
"Tôi sẽ coi đó là một lời khen.”
<Tôi sẽ giúp ngài. Hãy chiến thắng nhé.>
Woooong.
Một cánh cổng không gian mở ra trước mắt tôi, và một thanh kiếm hai lưỡi phủ đầy vảy đâm vào mặt đất.
Tôi nắm lấy thanh kiếm trong khi vẫn quỳ gối.
Đó là Sát Long Kiếm, Ascalon.
Một thanh kiếm ma thuật có khả năng gây sát thương cố định cho rồng.
Nếu người dùng có kỹ năng liên quan đến việc diệt rồng, hiệu quả sẽ được nhân lên gấp nhiều lần.
[Hiệu ứng của Sát Long KiếmAscalon đã được kích hoạt!]
Một chiếc găng tay thép màu trắng rơi xuống từ cổng không gian.
Chiếc găng tay ngọ nguậy như thể còn sống và gắn chặt vào tay phải của tôi.
Keeng.
[Hiệu ứng của găng tay Thôn Thiên, Draupnir đã được kích hoạt!]
Tiếp theo là một chiếc hộp gỗ nhỏ.
Mở nắp ra thấy một quả táo đỏ thẫm.
Tôi cắn một miếng lớn.
[Hiệu ứng của quả táo thần Idun đã được kích hoạt!]
Vô số vật phẩm bắt đầu rơi xuống từ cổng chiều không gian.
[Hiệu ứng Ma nhãn của Argos đã được kích hoạt!]
[Hiệu ứng của Dây chuyền Fragarach…]
[Hiệu ứng của Nhẫn Meginjord…]
Những vật phẩm buff đỉnh nhất trong kho của Niflheimr đã được gửi tới.
'Chiến thôi.'
['Han (★★★★)' đã bước vào trạng thái Đăng Thiên!]
Mỗi mảnh da của tôi như thể đang chịu đựng áp lực hàng trăm kg.
Tôi nghiến răng đến bật máu.
Nắm chặt Ascalon, tôi giậm chân xuống đất và đứng dậy.
<Ồ.> - Người đàn ông chu môi, tỏ vẻ ngạc nhiên.
‘Ôi, cái chân của tôi!’ – Tôi rên rỉ.
Bỏ qua cơn đau, tôi xoay lưỡi kiếm và lao vào sinh vật đang quan sát mình.
[Kỹ năng, Thiên Hồn Đao được kích hoạt!]
Bùm!
Đòn tấn công đầu tiên.
Kiếm khí từ Thiên Hồn Đao được trộn lẫn với tia sét đỏ có đặc tính diệt rồng. Chúng phát nổ khi va chạm với ngọn lửa đen của Hắc Long.
Giữa ngọn lửa, bụi bốc lên cuồn cuộn.
Ngay khi cơ thể tôi sắp sụp đổ vì sự phản phệ của Thiên Hồn đao, một cảm giác mát lạnh từ bụng lan khắp cơ thể. Đó là tác dụng từ Quả táo thần của Idun, tạm thời có thể giúp tăng khả năng hồi phục lên hàng trăm lần.
[Kỹ năng, Thiên Hồn Đao được kích hoạt!]
[Kỹ năng, Thiên Hồn Đao được kích hoạt!]
[Kỹ năng, Thiên Hồn Đao được kích hoạt!]
Tận dụng hiệu ứng của quả táo thần, tôi không ngừng thi triển Thiên Hồn Đao. Mặc dù cơn đau vẫn quằn quại, nhưng ít nhất thì cơ thể tôi không bị xé toạc ra.
Tôi nghiến răng đến mức máu chảy ra mặn chát cả họng và tiếp tục vung kiếm.
Không có thời gian để nghỉ ngơi. Giữa bụi, lửa và đá bay, tôi có thể nhìn rõ sinh vật đang đứng đó.
'Ông ta mạnh quá.'
Ngay cả khi tôi đã sử dụng hàng loạt vật phẩm từ của Niflheimr, vẫn không có gì đảm bảo cho chiến thắng.
Thật là một canh bạc cuộc đời.
Tôi của ngày xưa sẽ không bao giờ thử làm điều liều lĩnh như thế này. Thông thường tôi sẽ chọn một dấu ấn cấp thấp trước, rồi khi tích lũy đủ sức mạnh thì mới chinh phục hầm ngục Mùa Vọng cấp cao.
Nhưng…
'Như thế không đủ để đối mặt với những gì sắp ập đến.'
Ngay cả bây giờ, khi tôi nhắm mắt lại, ánh mắt của Eloka vẫn hiện lên trong đầu tôi.
Nếu lúc đó tôi mạnh mẽ hơn thì tôi đã không phải chứng kiến cảnh tượng như vậy.
Tôi không muốn trải qua điều đó một lần nữa.
<Heh, thú vị đấy. Ta có thể cảm nhận được sự quyết tâm của ngươi.>
“Nếu ông hiểu, tại sao ông chưa chết đi? Đánh đấm nãy giờ thật mệt mỏi.”
<Vậy thì hãy giải trí cho ta đi! Vượt qua bài kiểm tra của ta. Ta, Halkion Syraos, sẽ đích thân xác nhận xem ngươi có xứng đáng hay không!>
Main bắt đầu ngậm hành rồi :))
ReplyDeleteCảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...
ReplyDelete=))))))) đánh bom liều chết
ReplyDelete