Gacha Vô hạn - Chương 188: Tương lai

Tôi mở đôi mắt của mình ra.

Thứ đập vào mắt tôi là họa tiết của trần nhà.

Nó có vẻ giống như một phòng khách sạn tư nhân. Tuy nhiên, đó không phải là căn phòng tôi đã ở.

Một chiếc giường cỡ đại với tấm trải giường sang trọng màu trắng tinh khôi. Đồ nội thất bằng gỗ xa hoa được đặt xung quanh phòng.

Tôi đứng dậy khỏi giường.

Không có bất kỳ sự đau đớn nào. Những hậu quả của Đăng Thiên đã hoàn toàn biến mất.

Cơ thể tôi dường như đã trở lại bình thường.

"Ngài tỉnh rồi à?"

Khi tôi đang ngáp, một người phụ nữ mặc đồng phục bước vào phòng.

Đó là Yurnet.

Đó là chuyện đương nhiên. Nếu Myuuden đã đến, thì chắc chắn cô ấy cũng xuất hiện ở đây.


“Ngài đã ngủ cả ngày rồi. Thậm chí tôi còn sợ rằng ngài đã chết."


"Cô đã tới từ lâu, phải không."


“Đúng vậy, ngay cả trước khi Chúa tể đến.”


Yurnet mỉm cười và đưa cho tôi một cốc nước.


Tôi uống cạn trong chớp mắt.


“Chuyện gì đã xảy ra với sự kiện này?”


“Sau khi Chúa tể Loki ngất xỉu, các đồng đội đã đưa ngài về phòng. Sau đó, họ đã tổ chức lễ bế mạc sự kiện. Kể từ lúc đó, một ngày đã trôi qua, mọi người đều trở về lãnh địa của họ. Những người duy nhất còn lại ở đây là Niflheimr và Townia của ngài.”

Tôi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mặt trời đang xuống tới lưng chừng một tòa nhà.

Ở phía xa, một làn sóng ánh sáng đang nhấn chìm thành phố.

“Thành phố không gian này sẽ biến mất vào đêm nay. Nếu về muộn chúng ta cũng sẽ bị cuốn trôi mất.”

“Tôi hiểu rồi.”

“Tôi đã chuẩn bị đồ ăn rồi. Ngài có muốn ăn không?

"Tôi không đói."


Áo giáp và áo khoác của tôi được treo trên móc cạnh giường.


Sau khi mặc trang phục vào, tôi nhặt bao kiếm nằm bên dưới lên.

Cạch


Với một âm thanh khô khốc, lưỡi kiếm của Bifröst rơi ra.

“Đó là một trận đấu tay đôi tuyệt vời. Ngay cả Ridigion cũng cảm thấy ngưỡng mộ. Anh ấy rất mong chờ khi ngài trở thành sáu sao ”.


“…”


“Chúa tể, ngài thực sự rất xuất sắc. Giành được hai chức vô địch bằng thực lực cá nhân. Tất cả mọi người, từ các master lẫn Mobius đều đang xôn xao với câu chuyện của ngài. Cả các ranker cũng phải chú ý đến Townia.”


“Thật khó chịu.”


Tôi không muốn thu hút sự chú ý không cần thiết.


Nhưng không có cách nào khác nếu không sử dụng Đăng Thiên và Thiên Hồn Đao. 

Bất kỳ Master nào có con mắt tinh tường cũng sẽ nắm bắt được sức mạnh của các kỹ thuật mà tôi đã sử dụng..

Nhưng hối tiếc cũng vô ích. 

Dù sao thì, nếu tôi muốn chinh phục đỉnh tháp, sớm muộn người ta cũng sẽ chú ý thôi.


“À vui lòng sửa chữa cái này.”


"vâng, xin cứ để đó cho tôi."


Tôi đưa thanh kiếm cho Yurnet.


Một không gian bên cạnh Yurnet mở ra và nuốt chửng hai mảnh của thanh kiếm. 


Tôi rời khỏi phòng ngủ và đi tới phòng khách.


Nhìn từ bên ngoài thì chúng tôi đang ở tầng trên cùng của khách sạn. Những làn sóng ánh sáng đang nuốt chửng đèn giao thông, đường sá và nhiều tòa nhà khác nhau.


“Aaron đâu rồi?”


“Cậu ấy ở phòng bên cạnh. Tôi có nên dẫn cậu ấy sang đây không?”


“Hãy để cậu ấy yên.”


Tôi đã nói tất cả những gì cần thiết.

Lần sau gặp lại, sẽ ở Townia.

Đến lúc đó, Aaron có thể sẽ rất khác so với người mà chúng tôi từng biết.


"Master."


"Gì cơ?"


Khi tôi đang chuẩn bị rời khỏi phòng thì Yurnet lên tiếng.


“Myuden đề nghị chuyển Aaron tởi đi khỏi Townia”


(Note: Đoạn này buồn ngủ nên mình gõ nhầm. Cảm ơn bạn Hotaru đã nhắc :3 )


“…”


“Không, không phải chỉ là đề nghị; anh ấy có vẻ khá kiên quyết về điều đó. Anh ta thậm chí còn nổi cơn thịnh nộ, nói rằng sẽ không để Aaron đi mất. Ngài định thế nào?"

“Bảo anh ta quên chuyện đó đi.”

“Xin thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi cũng đồng ý với đề nghị của Myuuden.”


Tôi ngạc nhiên quay lại nhìn cô ấy.

Yurnet nhắm mắt lại và nói với giọng cay đắng.

“Một trong những chiếc ghế ở tầng 13 của Niflheim có thể sẽ sớm bị bỏ trống.”

"Ý cô là gì?"

“Myuden… Thực tế anh ấy đã sống quá lâu rồi. Thậm chí còn lâu hơn những gì chúng ta có thể tưởng tượng.”


Tôi thở dài.


“Vậy mấy người định bắt cóc anh ta à??”



"Không, đương nhiên là không. Đến thời điểm cần thiết, khi ngài yêu cầu, chúng tôi sẽ gửi cậu ấy về. Tôi chỉ đang đề cập đến chuyện tương lai, Sau khi vấn đề của Townia được giải quyết. Hy vọng cậu ấy cũng muốn quay lại Niflheimr.”

“Hahaha…” – Tôi bật cười - “Liệu Niflheimr có thể tồn tại lâu đến thế không?”

"Tất nhiên là có rồi. Chúng tôi rất yêu mến ngài và thế giới ngài tạo ra. Nếu có thể, chúng tôi sẽ dốc sức cho Niflheimr cho đến khi già và chết.”

Yurnet mỉm cười với tôi.

Cô ấy nói cho đến khi cô ấy già đi và chết.

Thật là một câu chuyện hài hước.

Tôi tìm cách chuyển chủ đề: “Cho tôi mượn một thanh kiếm. Tôi cần thứ gì đó để sử dụng trong khi Bifrost được sửa chữa.”

“Đây, có ngay.”

Cô ấy đưa cho tôi một thanh kiếm giống hệt Bifröst. Chỉ khác là nó thuộc Hạng A và không có [quyền năng can thiệp] như “hàng thật”.


Tôi gắn bao kiếm vào thắt lưng của mình.

"Chúa tể."

"Gì nữa đây?"

“Họ đang đợi.”

"…Hiểu rồi."

Tôi mỉm cười và ngồi lên giường.

Sương mù của Yurnet bao phủ quanh phòng, và trong phút chốc, tôi đã trở về căn phòng ban đầu ở tầng 8 của khách sạn. Ở đó, tôi thấy cả bốn thành viên đang đợi mình.


Theo lời Jenna, nhân viên của Niflheimr đã liên lạc với đồng đội của tôi và nói rằng họ sẽ chữa trị cho tôi.

"Thật ngạc nhiên. Chỉ sau một ngày mà họ đã chữa cho Oppa lành hẳn”.

 “Chúng ta cần phải rời khỏi đây đã.” – Tôi giục giã – “Chúng ta có thể tổ chức bữa tiệc ăn mừng ở Townia. Họ nói rằng thành phố này sẽ sớm biến mất.”

"Hiểu rồi. Em đã liên hệ với chị Radi, phi thuyền sẽ khởi động nhanh thôi.

Mọi người rời khỏi phòng, trò chuyện rôm rả.

Hành lang vốn tràn ngập anh hùng, giờ trở nên vắng vẻ.

“Nhân tiện, anh có thật là con người không vậy? Em đã xem video ở Battle Royale. Anh đã đánh mấy chục người. Và rồi, với cơ thể đó, anh còn tham gia cuộc thi cá nhân và giành chiến thắng.”


"Phải. Anh làm tôi cảm thấy xấu hổ đó.”


“Chà, chị cũng đã rất cô gắng mà.”

Jenna và Edis vừa trò chuyện vừa đi về phía trước.

Phía sau họ, Kishasha đang nhai thịt khô, và ở phía sau, Velkist đang bước đi với vẻ mặt nhăn nhó.


Tôi cười khúc khích: “Cậu khó chịu vì không được tham gia cuộc thi cá nhân à?”


"Cũng không hẳn. Tôi đang xấu hổ vì đã chủ quan. Để giành chiến thắng, đúng là phải để anh ra tay. Nếu người đấu với cậu ta là tôi thì……”


Velkist nheo mắt, như thể đang nhớ lại thời khắc đó.


“Tôi muốn hỏi một điều.”


“Nói đi.”


“Thực sự  là… chiêu thức đó ngang hàng với Thiên Hồn Đao của tiền bối sao??”


“Thật may là cậu ta chưa thành thạo đòn đó.”


"Vậy sao?"


Velkist nhếch mép cười và ngậm miệng lại.



Đúng như mong đợi, ánh mắt cậu ta lóe lên chiến ý dữ dội.



Khi chúng tôi ra khỏi cổng khách sạn, Chủ nghĩa Tư bản đã đậu ở trước sảnh.


Chiếc phi thuyền cầu tiến lại gần chúng tôi và hạ cầu thang xuống. Khi chúng tôi lên boong, chiếc phi thuyền bắt đầu cất cánh từ từ.

‘Anythg…’

Anh ấy vẫn còn đang online.

Gần như suốt ba ngày của sự kiện.

Đúng là một kẻ nghiện game thực thụ.


<Lễ hội đột kích Liên Sever!>

[Thông báo kết thúc chuỗi sự kiện phụ và phân phối phần thưởng]

[Tất cả các sự kiện phụ của kỳ Festa năm nay đã kết thúc! Chúng tôi cảm ơn tất cả các Master vì sự tham gia của họ và đây là thông báo về phần thưởng và thứ hạng sự kiện…]


Tôi nhìn lên không gian xa xăm. Vô số phi thuyền lấp đầy bầu trời. Chỉ có một vài chiếc phi thuyền cỡ trung như của chúng tôi, đa số là những chiếc khổng lồ có kích thước bằng những tòa nhà lớn.


Nhìn thoáng qua có hàng trăm chiếc, nhưng đó chỉ là một phần của tảng băng chìm.

‘Sự kiện chính sắp bắt đầu ngay bây giờ.’


Khi các sự kiện phụ kết thúc, cũng là lúc bắt đầu màn chính: Đột kích liên server.

Một con Boss khủng khiếp tầm cỡ quái vật Vũ trụ sẽ xuất hiện.


Thứ tôi nhìn thấy là phi thuyền của những master cấp cao, họ đang hướng tới địa điểm mà con quái vật kia xuất hiện.

Uuuung. 


Tiếng động cơ của hàng trăm chiếc phi thuyền khiến tai tôi ù đi.


“Chúng ta có thể tham gia cùng họ không?”


"Chưa tới lúc."


Tôi mỉm cười đáp lại câu hỏi của Kishasha.

Bây giờ Anytng và tôi vẫn còn ở cấp thấp.

Nhưng mùa giải tiếp theo sẽ khác.

Những gì chúng tôi làm lần này chỉ là ‘món tráng miệng’ và sẽ nhanh chóng bị lãng quên.

‘Phải nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn.’


Tôi nhìn vào màn hình trò chơi của Anytng.


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng chiến mã' với giá 5.000 vàng...]


Anytng đan điên cuồng mua Tượng ngựa chiến.


Có vẻ như anh ta đang vội vã lấy lòng tôi.

‘Đó là chuyện đương nhiên. Ai đã lấy cho anh ta tấm vé năm sao?’ – Tôi cười khúc khích – “Tôi gần như gãy lưng khi gánh vác trách nhiệm cày điểm thay cho một Master gà mờ như anh bạn đấy”.


[Dưới đây là chi tiết xếp hạng của Thành phố không gian 4 sao.]


[Hạng 1: Anytng (Townia) – 132.221 Điểm]


[Thứ 2: Loki (Niflheim) – 85.234 điểm]


[Thứ 3: Kkudok…]


Niflheimr đứng thứ hai, ở chuỗi sự kiện phụ trong Thành phố không gian 4 sao.

Danh tiếng của họ sẽ bị ảnh hưởng một chút, nhưng không sao cả.

Dù sao thì danh tiếng cũng không thể mài ra mà ăn được. Quan trọng hơn, họ còn vô số cơ hội để lấy lại những gì đã mất.


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng ngựa chiến' với giá 5.000 vàng.]


[Mua 'Tượng chiến mã' với giá 5.000 vàng...]


Anythg vẫn miệt mài mua tượng.


Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế thép trên boong tàu.

Phi thuyền của chúng tôi sắp tiến vào không gian hỗn độn, còn hạm đội tiến tới cuộc đột kích đang biến mất ở phía xa.


‘Hãy xem chúng ta có gì nào...’

Tôi kiểm tra danh sách các vật phẩm Anytng đã nhận được.

Điều đầu tiên đập vào mắt tôi là một tấm vé bảy sắc cầu vồng lung linh.

Theo Mobius, tấm Vé này sẽ triệu hồi một anh hùng 5 sao. 

Anh hùng 5 sao bẩm sinh chắc chắn không phải hạng tầm thường nên việc leo tháp sẽ trở nên dễ dàng hơn trong tương lại.


Tiếp theo là một bản thiết kế phi thuyền. Đó là vật phẩm cần thiết để chế tạo một chiếc phi thuyền cỡ lớn hơn.

Ngoài ra còn có đá thăng cấp cao cấp và nhiều loại vật liệu quý hiếm. 

‘Quan trọng nhất là Viên đá Mùa Vọng.’

Tôi lấy ra một hộp trang sức từ trong túi.

Đá Mùa Vọng cao cấp, phần thưởng dành cho người chiến thắng Battle Royale.

Đối với tôi nó còn quan trọng hơn tấm vé triệu hồi 5 sao.

Tuy nhiên, đây mới chỉ là sự khởi đầu.

Tiếp theo, tôi cần mở khóa một hầm ngục đặc biệt và hoàn thành nhiệm vụ của nó để có được một dấu ấn.

Quá trình này cũng có khả năng thất bại và cái giá phải trả là bị ô nhiễm hoặc chết.

Tôi quyết định lên kế hoạch chi tiết khi trở về, bởi chuyện này sẽ quyết định tương lai của tôi.


‘Nếu đến khi Aaron quay về mà mình yếu hơn cậu ta thì ê mặt lắm…’


Buuuuung.

Sau âm thanh kéo dài như tiếng tù và, thành phố sự kiện đã biến mất.


Trên boong tàu của Chủ nghĩa Tư bản, Edis và Kishasha bước vào trong, Velkist thì đi vào phòng huấn luyện.


“Oppa.”

Trước mặt tôi, Jenna đang loay hoay tháo chiếc túi nhựa đã thắt nút.

“Anh à, cái này… Nó khó mở quá. Họ buộc cái này như thế nào?”

"Để tôi xem nào."

Đó là một chiếc túi nhựa màu đen, được buộc chặt bởi thứ dây nhựa mà bạn thường thấy ở cửa hàng tiện lợi.

Tôi lấy chiếc túi từ tay Jenna cắt dây nhựa.

Nó khá nặng.

"Đây là cái gì?"

“Đồ ăn ở đó rất ngon. Họ nói rằng em có thể lấy nó nên em mang theo một ít. Chúng ta cùng nhau nhé. Anh chưa ăn gì mà.”

Tôi cởi túi và đưa lại cho Jenna.


Jenna huýt sáo và bày ra những thứ trong túi.


“Đầu tiên, món này! Em thực sự ngạc nhiên bởi điều này. Không ngờ trên đời lại có hương vị tuyệt như vậy. Anh đã ăn thử chưa? Một sự pha trộn hoàn hảo giữa sự sảng khoái và ngọt ngào!”

Jenna đặt một cái lon lên boong.

 “Đây! chocolate bạc h…”

"Cô ăn đi."

"Cái gì? Không, nó thực sự rất ngon…”

"Tôi đã nói là cô ăn đi." - Tôi thở dài - “Tôi không thích cái đó. Được rồi, tiếp theo là cái gì??"

“Ồ, điều này sẽ làm anh ngạc nhiên đấy. Ta-da!”

Jenna lấy ra một món ăn được bọc trong nhựa trên chiếc đĩa dùng một lần.

“Nó được gọi là thịt chiên chua ngọt. Cái tên buồn cười nhỉ?”

Jenna nhanh chóng mở nó ra và đặt một cái nĩa trước mặt tôi.

Cái này ăn được. Dù sao thì tôi cũng khá đói rồi.

“Có nước sốt không?”

“Có đây!” – Jenna vừa nói vừa lấy ra một cái hộp nhỏ màu xanh – “Nước sốt bạc hà…”

“Chết tiệt, lại là bạc hà.” – Tôi ôm mặt ngao ngán.

 

Comments

  1. Cảm ơn ad cảm ơn vì đã ban...

    ReplyDelete
  2. "Myuden đề nghị chuyển Aaron tởi Townia" Đoạnnày phải là chuyển tới Niflheimr chứ ad .

    ReplyDelete
    Replies
    1. Ừ đúng thật bảo sao đọc cứ thấy sai sai

      Delete
    2. Ờ mình ngủ gật nên gõ lộn đó. Cảm ơn bạn nha :3

      Delete

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)