Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 166: Ở lại cùng chúng tôi
[Ngày: XX Tháng XX Ngày]
Tài liệu bắt đầu bằng dòng chữ ghi lại một ngày gần đây. Tôi tiếp tục đọc đoạn văn bên dưới.
[Mình nhận được tập tin lạ, từ một người tên Loki.]
[Tập tin chứa đầy những từ ngữ phức tạp. Mình không hiểu hết ý nghĩa của nó, nhưng dường như người viết rất giỏi trong việc tổ chức và phân tích dữ liệu.]
[So anh ta không sử dụng những kỹ năng như vậy ngoài đời thực mà lại dùng nó cho việc chơi game nhỉ?]
[Dù sao thì mình cũng sẽ thử chơi theo cách anh ta viết. Có vẻ rất thú vị.]
“Đây là…” – Tôi quay sang Iselle. – “Anh ấy đã ghi lại nhật ký chơi game?”
Iselle gật đầu. Tôi bật cười.
Thời buổi này mà vẫn có người ngồi viết những thứ như thế sao? Lại còn viết trên điện thoại nữa.
'Nhật ký' dường như đã bắt đầu từ khi tôi gửi tài liệu chiến lược cho Anythg.
[Ngày: Ngày XX Tháng XX]
[Đã vượt qua tầng 15. Han suýt chết.]
[Là do Aaron. Mọi chuyện trở nên rối tung vì Han đã cố gắng cứu anh chàng đó.]
[Anh chàng đó có vẻ nỗ lực rất nhiều, nhưng kỹ năng của anh ta không hề tiến bộ.]
[Thật vô dụng.]
'…Chà...'
Tôi khịt mũi, cảm thấy ngại ngùng cho Aaron.
[Ngày: Ngày XX Tháng XX]
[Đã hoàn thành cấp 20. Han đã tự mình hạ gục một con rồng.]
[Người ta nói anh hùng bẩm sinh 1 sao rất yếu mà? Sao anh chàng này mạnh dữ vậy ta?]
[Dù sao thì anh ấy đã lập công lớn nên tôi đã tặng Han một bức tượng ngựa chiến. Han cũng rất vui.]
'…'
[Ngày: XX Tháng XX]
[Han được phái đến Niflheimr.]
[Mình đã tìm hiểu về Loki, và anh ấy có vẻ là một game thủ xuất sắc hơn mình tưởng.]
[Nhưng… thật khó hiểu. Tại sao anh ấy lại quan tâm đến mình? Tại sao? Mặc dù mình rất biết ơn sự giúp đỡ, nhưng mình nghĩ mình bắt đầu nghiện game rồi”.
Nhật ký được viết khá chi tiết.
Bao gồm việc mở rộng cơ sở vật chất và lịch sử triệu hồi anh hùng. Hầu hết đều trùng khớp với ký ức của tôi. Không có gì bị bỏ sót. Thật đáng ngạc nhiên.
[Ngày: Ngày XX Tháng XX]
[Mẹ cằn nhằn và bảo mình ngừng chơi game.]
[Ngày: Ngày XX Tháng XX]
[Đã vượt qua tầng 25.]
[Kishasha cũng rất hữu ích. Quả nhiên, mình đã đúng khi đầu tư vào cô ấy. Nhưng… có lẽ là mình sẽ phải ăn mì trong một thời gian dài.
Những ghi chú này cho thấy quan điểm của Anythg về Pick Me Up. Qua đó, có thể đoán được phong cách chơi của anh ấy trong tương lai.
Tôi khựng lại ở một trang nhật ký dài.
Là nhật ký ghi lại tầng 35. Giọng điệu của Anythg thay đổi hẳn.
[Ngày: Tháng XX Ngày XX]
[Hôm nay là tầng 35. Một thành viên của Tổ đội 1 –pháp sư Eolka, đã chết.]
[Thậm chí mình tưởng Han sẽ chết trong ngục tối cuối cùng.]
[Thật mừng khi thấy anh ấy còn sống. Nhưng anh ấy có vẻ buồn vì một đồng đội đã qua đời. Tôi quyết định mua cho anh ấy một bức tượng ngựa chiến để thay lời an ủi.]
'...'
[Mặc dù họ chỉ là AI, nhưng tôi vẫn có cảm giác kỳ lạ.]
[Trí tuệ nhân tạo có thể bày tỏ được cảm xúc phức tạp như vậy không?]
[Cứ như là người sống vậy.]
[Tôi đã nói về chuyện này với một đồng nghiệp, và anh ấy chế nhạo tôi rất nhiều, thậm chí anh ta còn hỏi tôi có mất trí không. Anh ấy cũng khuyên tôi nên bỏ trò chơi này, và gọi tôi là kẻ nghiện game. Nhưng tôi thực sự không muốn bỏ cuộc.]
[Tôi điên rồi à?]
[Không hiểu sao tôi lại cảm thấy gần gũi với các anh hùng.]
Tôi nhìn Iselle.
Cô ấy dường như cũng đang đọc tới đoạn này, và đang thở dài với vẻ mặt phức tạp.
'Có khi nào, anh ấy đang nghi ngờ?'
Chắc không đâu nhỉ? Anh ta chỉ là một game thủ bình thường.
Nếu không phải tôi bị hút vào thế giới này, tôi cũng sẽ không tin chuyện này là thật.
[Ngày: Tháng XX Ngày XX]
[Điều này có vẻ không đúng.]
[Ngày: Ngày XX tháng XX]
[Tôi đánh trận giả với Han. Tôi thua thê thảm.]
'…'
[Tôi thử xem lại video chiến lược tầng 5]
[ 05:35 – Han tập hợp các thành viên để họp bàn. Sau đó, đội hình được thiết lập. Rào chắn được xây dựng và họ bắt đầu phòng thủ chống lại yêu tinh từ ba hướng.]
[06:43 – Trận chiến bắt đầu.]
[08:29 – Tại sao lại chia các thành viên thành ba hướng nhỉ? Jenna ở ngã tư ở giữa…]
Tôi nheo mắt lại.
Nội dung viết về tầng 5, nhưng lại được cách đây vài ngày. Có vẻ như Anytng đang xem lại video chiến lược tầng 5, phân tích lý do tại sao tôi phân chia tổ đội như vậy, trận chiến diễn ra như thế nào và giải quyết ra sao.
Thậm chí anh ta tiếp tục “review” chiến lược của tôi một cách kỹ lưỡng đến tận tầng 35.
Tất nhiên, bản phân tích không hoàn hảo, chỉ là phỏng đoán sơ bộ…
[Tôi không muốn chỉ chơi game giải trí như bình thường.]
[Nếu vậy, một ngày nào đó, Han có thể sẽ chết. ]
Lối suy nghĩ này…. một game thủ bình thường có bao giờ nghĩ vậy không?
[Tôi lại càng băn khoăn về Loki. Anh ta là ai??]
[Tôi suy nghĩ càng thấy kỳ lạ. Mọi băn khoăn của tôi khi vận hành phòng chờ, đều được anh ta trình bày chi tiết trong file tài liệu này. Thật đáng ngưỡng mộ! Người ta có thể đầu tư nhiều tâm huyết như vậy vào một trò chơi hay sao?]
[Đôi lúc tôi nghĩ… Nếu Loki là Master ở đây… Han đã không phải vất vả một mình.]
[Tôi cũng có thể trở nên như thế này à?]
Hài hước thật.
Những người xung quanh nói rằng, tôi chỉ là một kẻ nghiện game. Nhưng hôm nay tôi thấy có kẻ còn nghiện hơn cả tôi.
Tôi bật cười trong vô thức.
Cuốn nhật ký còn ghi lại những sự việc xảy ra trong cuộc sống thường ngày khi anh ta bị cuốn hút vào Pick Me Up!.
Ví dụ như bị sếp phát hiện sử dụng điện thoại trong giờ làm việc hoặc tông vào cột khi đang đi bộ. Và bị cha mẹ cằn nhằn hàng ngày.
'Nhưng mà….'
Anh ta viết một câu làm tôi lặng người.
[Tôi không muốn bỏ cuộc.]
Tôi đóng file tài liệu lại.
Ở đằng kia, Anytng vẫn đang hăng hái tham gia trận chiến giả với mấy con quái vật tự động.
Dù đã khá lâu rồi nhưng anh vẫn chơi. Có vẻ như thời gian chơi của anh ấy đã tăng gấp đôi, kể từ tầng 35.
Sau khi hoàn thành các thao tác cơ bản, anh liên tục tiến hành tập trận giả, hàng chục lần cho đến khi thoát khỏi game.
'Tên ngốc… Anh không đủ tài năng.'
Anh ấy vẫn đang gặp khó khăn khi chiến đấu với mấy quái vật level thấp, do AI điều khiển tự động.
Xem xét mọi khía cạnh, từ vận hành phòng đến thành lập tổ đội và huấn luyện anh hùng, Anytng hầu như không có điểm gì đáng chú ý. À, chi được cái là chơi game đua xe rất giỏi. Ở các khía cạnh khác, anh ta chỉ tương đương mấy tay gà mờ, hoặc cùng lắm là gần đạt mức trung bình.
‘Nhưng mà…’
Có lẽ anh ấy muốn tiếp tục chơi vì một lý do khác.
Điều này thật kỳ lạ.
Nó làm tôi nhớ đến chính mình lúc trước.
Mọi người đều gọi tôi là kẻ điên, kẻ nghiện game. Rằng tôi đã tốn quá nhiều công sức cho một trò chơi. Rằng tôi đã vứt bỏ hiện thực vì một trò chơi.
Nhưng… giống như Anytng, tôi chơi game không chỉ vì nó vui. Mà bởi tôi nhìn thấy điều gì đó khác biệt trên màn hình.
Tôi không thể xác định chính xác “thứ đó” là gì.
Niflheimr và các anh hùng ở đó, dường như là một loại công cụ để kiểm tra giới hạn của tôi. Cảm giác chinh phục một tầng, giống như chinh phục được một ngọn núi cao. Những nhiệm vụ tàn bạo của Niflheimr đã buộc tôi phải vượt quá khả năng của mình hết lần này đến lần khác.
À, được cái là tôi chơi không dở như Anythng. Tôi đã đạt được nhiều thành tựu đáng chú ý trong cộng đồng game thủ.
Nhưng…
'Anh chàng này...'
Anythg cũng có một điều phi thường: Anh ta đã nhiều lần chọn trúng những thứ mà xác suất vô cùng nhỏ.
2 lần triệu tập anh hùng 4 sao bẩm sinh trong thời gian ngắn. Triệu tập ra một anh hùng “lỗi game” như tôi. Thậm chí còn trượt tay và tôi sống sót trong quá trình tổng hợp..
[Loki.]
“Cái gì?”
[Tôi nên làm gì đây? Tôi có nên chấp nhận đề nghị của giám đốc không?]
“Cô bị ngốc à? Hay là cô muốn bị ả lừa rồi mới sáng mắt ra. Lần sau hãy chặn tin nhắn của con đũy đó nhé. Đừng nhắc đến tên ả trước mặt tôi.”
[Vậy thì…]
“Tôi sẽ không bỏ cuộc, tôi sẽ tự leo tháp. Đủ chưa?”
Iselle cắn môi, và dứt khoát đóng cửa sổ chat từ Tel.
Cuộc thảo luận kết thúc ở đây. Tôi sẽ không bao giờ nghĩ đến việc thay đổi chủ nhân nữa.
‘Mình có mạo hiểm quá không nhỉ? '
Tôi thở dài và quyết định suy nghĩ tích cực hơn.
'Ít nhất thì anh ấy cũng là người có ý chí.'
Việc leo tháp quá khó khăn nếu chỉ một mình tôi đảm đương. Có thêm người vẫn tốt hơn.
Ví dụ như về chiến thuật.
Nếu góc nhìn của tôi là hai chiều thì góc nhìn của Master là ba chiều, thậm chí còn có thể xoay nhiều hướng. Anh ta có thể nhìn rộng từ trên cao xuống và đồng thời nhìn thấy các phần khác nhau của chiến trường.
Hiện tại Anytng vẫn chưa đủ kỹ năng để tự mình phát triển chiến lược. Đó là một quá trình vô cùng khó khăn.
Thật lòng mà nói, khi đó Master không còn có thể "chơi" game được nữa. Mọi thứ đã vượt xa mức độ của một "trò chơi".
‘Tôi sẽ lên kế hoạch cơ bản. Anh chỉ cần đưa ra mệnh lệnh vào đúng thời điểm là được.’
Và…
Nếu độ khó của Townia vượt quá lẽ thường, thì tôi cũng có chiến lược vượt quá lẽ thường.
Tôi mỉm cười và quay sang Iselle.
“Iselle. Nếu cô bảo tôi không nên bỏ rơi Master, thì cô có kế hoạch gì chưa?”
Tôi mặc áo khoác và rời khỏi phòng.
Anytng đang xem lại trận đấu, sau thất bại thảm hại trước một AI cấp thấp.
Iselle đi theo tôi với vẻ mặt cứng đờ.
Cô gái này thuộc về Mobius nên những gì cô ấy làm bây giờ là trực tiếp chống lại công ty. Cô thậm chí còn chống lại kế hoạch của giám đốc.
Chà, nếu Iselle không đủ quyết tâm, cô ấy đã không cho tôi xem tài liệu đó.
“Này Iselle”.
“Vâng?”
“Cô có thể điều chỉnh hệ thống đánh trận giả không? Tôi muốn thay đổi bản đồ.”
Tôi hướng ánh mắt về phía sa bàn chiến lược.
“Khi trận chiến giả bắt đầu, hãy thay đổi bản đồ hiện tại. Để trống trung tâm, tạo năm quả đồi bao quanh, đặt ba pháo đài ở phía đông và hai pháo đài ở phía tây.”
Thấy mặt Iselle lo lắng, tôi cởi dây đeo bao kiếm và đưa nó cho Iselle.
Vì Bifrost là một món đồ ma thuật cao cấp, kết tinh sức mạnh của nhiều tạo vật mang sức mạnh phi thường nên nó sẽ rất hữu ích cho Iselle.
[Vâng, tôi sẽ thử!]
Iselle biến mất với một tia sáng lấp lánh.
Trong lúc đó, tôi bước xuống cầu thang tối tăm dẫn tới tầng một. Trung tâm chiến thuật nằm cạnh khe nứt không gian và thời gian. Khi tôi mở cửa bước vào, tôi thấy một bộ bàn ghế quen thuộc.
Sự khác biệt so với trước đó, là sa bàn đang thay đổi.
Một bản đồ mới đang được tạo. Nó gần giống bản đồ tầng 36. Trong khi bản đồ đang được thiết lập, tôi kiểm tra cửa sổ điều khiển của Anytng. Có vẻ như Anytng đang nhìn tôi, khi thấy tôi đột nhiên bước vào trung tâm chiến thuật.
'Đã khá lâu rồi.'
Tôi lẩm bẩm khi nhìn lên bầu trời.
[MASTER, 'Han (★★★)' đề xuất đánh trận giả. Bạn sẽ chấp nhận chứ?]
[Điều kiện – Lệ phí mỗi trận là một tượng ngựa chiến]
[Có (Đã chọn)]
[5.000G sẽ tự động bị trừ!]
Anytng chấp nhận ngay lập tức, như thể anh ta đã chờ đợi từ lâu. Một bức tượng ngựa chiến được đặt trên bàn.
Tôi đẩy bức tượng về phía sau và phủi tay.
Sau khi bản đồ hoàn tất, tôi nhanh chóng sắp xếp đội hình anh hùng. Anytng sẽ điều khiển quái vật.
‘Mình sẽ tranh thủ những trận chiến giả này để hướng dẫn anh ta về chiến lược .’
Ngay cả một kẻ ngốc, sau nhiều lần tập luyện cũng sẽ biết mình phải làm gì.
Vòng lặp lần này…. Dù có đảm nhiệm vai trò Master, tôi cũng không thể chinh phục nó một mình.
Cần phải có sự phối hợp ăn ý giữa Master và anh hùng. Giống như hồi ở Niffehem. Mặc dù khi ấy tôi không biết các anh hùng là người thật và chúng tôi không thể nói chuyện trực tiếp… nhưng nghĩ lại thì, tôi với Seris và Yurnet cũng đã cùng nhau tập luyện, thông qua các màn đánh trận giả.
[Tèn ten!]
[Trận chiến bắt đầu!]
Ý nghĩa của những trận chiến này là gì?
Là để Anythg hiểu rằng, anh ta cần làm gì để giúp ích cho chúng tôi.
Nếu anh ta vẫn không thể tìm ra, Loki đành phải xuất hiện và gửi thêm một quyển bí kíp mới.
Chắc chắn tôi sẽ không giành lấy quyền Master – giống như lời Tel nói.
Điều gì sẽ xảy ra với anh chàng này trong tương lai?
Sau tất cả những điều này, liệu anh ấy có phản bội tôi và bỏ cuộc chơi không?
Nếu thế…. tôi sẽ thực sự giống như một thằng ngốc.
Nhưng nếu anh ta không bỏ cuộc thì…
'Một cao thủ mới sẽ xuất hiện.'
Thậm chí có thể chinh phục đỉnh tháp.
Tôi không yêu cầu gì quá nhiều.
Chỉ cần anh ta đừng bỏ cuộc và tiếp tục chiến đấu với chúng tôi…. Tôi và các anh hùng khác sẽ lo phần còn lại.
‘Tất nhiên, là không miễn phí đâu’ – Tôi mỉm cười – ‘Ít nhất, anh cũng phải chi tiền mua tượng ngựa chiến’.
Và cứ thế, trận chiến giả bắt đầu.
Cảm ơn ạ
ReplyDelete