Gacha Vô hạn - Chương 161: Bí mật của Neryssa

 Ngày hôm sau, vào sáng sớm.

Các thành viên Tổ đội 1 tập trung tại sân tập: Tôi, Jenna, Velkist, Neryssa. Chỉ thiếu Katiio, người đang miệt mài ở xưởng ma pháp.

Và có một cô gái đang ngồi lặng lẽ ở một góc. Đó là Kishasha.

“Ừm… Vậy…”

Sau một hồi giải thích, Jenna mở miệng với vẻ mặt ngơ ngác.

Ánh mắt cô ấy một phần hướng về Kishasha.

“Cô ấy thực sự muốn tham gia tổ đội của chúng ta ư?”

Tôi gật đầu.

“Như các bạn đã biết, Kishasha là anh hùng cấp cao nhất trong phòng chờ. Tôi đảm bảo rằng cô ấy xứng đáng được tham gia tổ đội 1. Thật lãng phí nếu bỏ quênmột tài năng như vậy, không phải sao?

“Vậy, khi anh nói tôi nên chuẩn bị cho trận đấu tuyển chọn, ý anh là thế này sao?” - Velkist cười khẩy và đặt tay lên vỏ k.iếm - “Giống như lần trước, người thắng sẽ chiếm lấy vị trí chính thức, phải không?”

“Là vậy đó.”

"Tôi đã sẵn sàng. Lần này sẽ không giống hồi trước đâu.”

Velkist trừng mắt nhìn Kishasha.

Cậu ta đã bị Kishasha đánh tơi tả khi tôi tới Niflheimr lần đầu tiên. Kể từ đó, cậu ấy đã nghiến răng tập luyện đến điên cuồng.

“Cách này tốt đấy. Đỡ mất thời gian” - Kishasha vừa nói vừa ngáp với vẻ mặt lười biếng.

“Thật thú vị.” - Velkist lẩm bẩm - “Vậy tôi sẽ…”

“Còn lâu mới đến lượt của cậu.” - Tôi lắc đầu.

Bên cạnh tôi, Jenna khoanh tay đứng nhìn, vẻ mặt căng thẳng.

Cô ấy không có vẻ như đang lùi bước, nhưng cũng hơi ngập ngừng. Có vẻ như cô ấy đang chuẩn bị cho điều gì đó.

“Jenna, lên đi.”

“Vậy là em phải chiến đấu trước nhỉ?”

“Đó sẽ là một trải nghiệm tốt cho cả hai người.”

"Được rồi. Em sẽ thử.”

Jenna, với ống tên và cây cung đeo sau lưng và một chiếc bao đựng dao găm đeo quanh bụng, bước vào đấu trường.

Khi tôi ra hiệu, Kishasha ngừng ngáp và đi theo Jenna.

“Vậy là tôi đang chiến đấu với cô gái loài người đó à?”

“Đối thủ đầu tiên của cô đấy.”

“Ừm, ai cũng được, không quan trọng. Chỉ mất vài giây thôi.”

Tôi liếc nhìn Velkist và Neryssa.

Dù tôi không có ý định loại Jenna, nhưng tôi vẫn để Jenna đấu trước. Thứ nhất là để tăng kinh nghiệm cho Jenna, và thứ hai là để mang lại lợi thế nhỏ cho hai người này. Để cho họ có cơ hội quan sát đối thủ.

Đây là điều tối đa tôi có thể làm cho họ, với tư cách đồng đội.

Chuyện gì xảy ra sau đó họ sẽ phải tự mình giải quyết.

Velkist, ngồi trên ghế, nhìn Kishasha với đôi mắt rực lửa.

Luôn tràn đầy tinh thần chiến đấu. Dù lần này có ngã thì cậu ấy cũng sẽ sớm đứng dậy. 

'Còn cô gái này… Cô ấy có vẻ đăm chiêu hơn bình thường.'

Neryssa dường như đang nghĩ điều gì khác, đưa mắt nhìn Kishasha và Velkist với ánh mắt lạnh lùng.

'Có điều gì đó đã thay đổi ở cô ấy.'

Lúc đầu tôi nghĩ cô ấy giống Velkist cơ.

'…'

Không hiểu sao, tôi bỗng thấy thái độ của Neryssa đôi lúc khá giống mình.

Ánh mắt chúng tôi gặp nhau. Cô ấy tặc lưỡi với một vẻ mặt bí ẩn rồi quay đầu đi.

Cuộc đấu tay đôi bắt đầu.

Jenna, như thường lệ, nhảy lùi lại trong khi phóng ra một loạt mũi tên.

Di chuyển nhanh nhẹn để duy trì khoảng cách, cô kéo trận chiến chuyển thành tầm xa. Nếu kẻ thù đột phá được, cô sẽ dùng dao găm đối phó và tìm kiếm sơ hở. Đây là chiến thuật phổ biến nhất của Jenna. Tuy nhiên.

"…Huh?"

Kết quả được định đoạt trong chớp mắt.

Chưa bao giờ chiến đấu với ai nhanh hơn mình, thế nên Jenna đã bị nhanh chóng bị khuất phục bởi tốc độ chóng mặt của Kishasha. Kishasha dễ dàng làm chệch hướng những mũi tên và con dao găm, rồi đặt móng vuốt của mình vào cổ họng Jenna.

'Khoảng 20 giây.' – Tôi khịt mũi

“Tôi… tôi thua rồi.” - Jenna giơ tay lên.

“Đối với nhân loại, cô thực sự rất nhanh. Và kỹ năng cũng tốt nữa. Nhưng đừng phụ thuộc quá nhiều vào đôi chân của mình.”

Jenna gật đầu trước câu nói của Kishasha với vẻ mặt trầm tư.

Lời khuyên của Kishasha rất đơn giản: cần phải thay đổi hình thức chiến đấu tùy theo đặc điểm của đối thủ. Dù bị lép vế trong một trận chiến tốc độ với Kishasha, nhưng Jenna vẫn không thay đổi chiến lược. Nếu cô ấy chiến đấu theo kiểu khác, có lẽ cô ấy có thể kéo dài thời gian lên gấp đôi.

“Này, Oppa!” – Jenna bất ngờ gọi lớn.

"Cái gì?"

“Em có thể thử một lần nữa được không?”

“Tiếp tục đi. Dù sao thì tôi cũng đã xóa lịch tập hôm nay rồi..”

"Tôi luôn sẵn sàng." - Kishasha nhếch mép cười.

Jenna cúi chào tôi và Kishasha trước khi bước trở lại đấu trường. Vẻ mặt cô tràn đầy quyết tâm.

 “Chị gái, chị nhanh đến mức không thể tin nổi.”

Jenna gọi Kishasha là chị và nói chuyện với vẻ lễ phép, dù Kishasha trông trẻ hơn nhiều. CÓ lẽ là do cô ấy hiểu biết về các chủng tộc khác nhau. Kishasha chỉ giương móng vuốt lên mà không nói một lời.

30 phút sau.

"…Lại thua rồi."

Jenna lắc đầu.

Thành tích cuối cùng của Jenna là đánh 6 trận, thua 6 trận. Trong trận đấu cuối cùng, cô đã cầm cự được gần 5 phút nhưng vẫn không tung ra được một đòn hiệu quả nào.

"Cô rất mạnh. Tôi chắc chắn là cô sẽ còn mạnh hơn nữa trong tương lai”.

"Cảm ơn những lời khen. Khi tôi hoàn thiện bí kỹ của  mình, chúng ta hãy đấu lại nhé.”

"Được thôi."

Jenna bước xuống cầu thang với vẻ mặt tiếc nuối.

Bí kỹ của Jenna. Nghĩ lại thì, nãy giờ cô ấy chưa sử dụng kỹ năng mới nhận được. Có vẻ như nó vẫn chưa hoàn thành.

“Người kế tiếp.”

Ánh mắt của tôi chuyển sang Velkist.

Đương nhiên tỷ lệ chiến thắng của cậu ta không cao.

Có lẽ là dưới 10%. Nhưng cậu ta không hề có ý định lùi bước. Ngược lại, Velkist thậm chí còn nhếch mép cười khi cầm lấy vỏ k.iếm của mình.

“Tôi là người tiếp theo à?”

"Đúng."

“Nếu màn thể hiện của tôi kém hơn cô nàng cung thủ đó, tôi sẽ bị loại và phải rời khỏi Tổ đội 1. Đúng không?”

Tôi gật đầu.

“Con nhóc này vẫn mạnh khủng khiếp. Cảm giác như sắp phải đối đầu với một con quỷ” - Velkist cười khúc khích, rút k.iếm ra – “Nhưng thời gian qua tôi cũng không ngồi chơi. Đấu một trận ra trò nào."

Và đúng lúc cậu ta chuẩn bị bước lên cầu thang.

“Tôi sẽ rút lui.”

Một giọng nói thản nhiên làm rung chuyển sân tập.

Tôi xoay người và nhìn xung quanh. Neryssa chính là người đang giơ tay.

"Cô nói gì?" - VelKist ngơ ngác.

“Tôi sẽ rời khỏi Tổ đội 1.”

“Cô đang nói đùa đấy à?"

"Nghiêm túc đấy." - Neryssa trả lời không do dự.

Rồi cô ấy nhìn tôi.

“Anh biết đấy, việc tôi rút lui sẽ có lợi hơn Velkist. Vai trò của tôi không phải là bắt buộc. Về chiến lực thì tôi không đủ mạnh, về việc trinh sát thì Jenna và nữ thú nhân này cũng có thể làm được. Vậy nên, xin hãy loại bỏ tôi.”

Tôi thở dài rồi nói.

“Nếu cô rút lui lần này, cô sẽ không bao giờ quay trở lại được. Cô có hiểu mình đang nói gì không?”

“Vâng, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng.”

“Sẽ không có chỗ cho cô trong các tổ đội khác đâu.”

"Tôi biết."

" Nery!"

Hoàn toàn phớt lờ Velkist, Neryssa tiếp tục.

“Công việc quản lý ở phòng chờ đang bận, đúng không? Nếu anh giao phó nó cho tôi, tôi nghĩ tôi có thể xử lý nó một cách suôn sẻ. Dù sao cũng cần có ai đó làm giúp anh mà.”

Đúng như Neryssa đã nói.

Để tôi có thể tập trung vào việc leo tháp, cần phải có ai đó đảm nhận nhiệm vụ hành chính. Nhưng… đây không phải là diễn biến mà tôi mong muốn.

“Han, bây giờ tôi có thể bước xuống được không?” - Kishasha vừa ngáp vừa lên tiếng.

Tôi chậm rãi gật đầu.

"Thật không thể tin được." - Velkist nhổ ra một bãi nước bọt - “Anh bảo chúng tôi chuẩn bị cho một trận đấu tuyển chọn, và mọi chuyện kết thúc như thế này à?”

“Đừng để cảm xúc kiểm soát phán đoán của mình. Hiệu quả là trên hết. Sau này… Đừng để tôi phải quay lại thế chỗ của anh.” - Neryssa lạnh lùng nói.

Sau đó, với đôi mắt dịu dàng, cô nhìn Jenna: “Jenna có thể đảm nhận vai trò của tôi, phải không?”

“Chị đã dạy em những điều kỳ lạ đó… vì lý do này à?” - Jenna thẫn thờ.

Tôi ngồi xuống, khoanh tay và chìm vào suy nghĩ. Nếu Jenna nói vậy, có nghĩa là Neryssa đã chuẩn bị cho việc này từ lâu.

 “Tôi muốn nói chuyện riêng với anh.” - Neryssa nói một cách nghiêm túc.

“Cô ta có vẻ mất trí rồi.”- Velkist cằn nhằn – “Nghe làm gì cho mất thời gian.”

“Được rồi. Mọi người giải tán đi.” 

Tôi nói với giọng trầm.

Kishasha là người đầu tiên rời đi, theo sau là Jenna. Velkist nhìn chằm chằm vào Neryssa một lúc lâu, rồi mới rời sân tập.

“Bây giờ chỉ có hai chúng ta thôi.” - Neryssa cười cay đắng.

"Cô đang nghĩ gì vậy? Đột nhiên lại..”

“Không phải đột ngột đâu. Tôi đã suy nghĩ về chuyện này một thời gian rồi.”

“Cô đã từng nói rất nhiều về mức độ quan trọng của việc chiến đấu và leo tháp. Vậy mà hôm nay lại như thế… Điều gì đã thay đổi? Đừng bị quan như thế, mọi chuyện không kết thúc chỉ vì thua cô ấy đâu.”

Mặc dù vậy, Neryssa vẫn lắc đầu. Có vẻ như cô ấy đã quyết định rồi.

"Rốt cuộc là tại sao?"

“Tôi nói thế là vì… khi mới đến đây, tôi không thể tin tưởng bất cứ ai. Tôi cảm thấy mọi người đều như kẻ thù.” - Neryssa nhìn xuống đất – “Bây giờ, suy nghĩ của tôi đã thay đổi.”

“Tôi thực sự không hiểu.”

“Ý tôi là….” - Neryssa nhìn tôi và mỉm cười, mái tóc xanh đậm của cô đung đưa - “Nếu là anh, tôi nghĩ… nếu giao công chúa cho anh thì sẽ ổn thôi.”

"…Cái gì?"

Neryssa quay lưng lại với tôi. Cổ áo cô từ từ trượt xuống, để lộ đường cong của bờ vai và dần dần những đường nét trên cơ thể cô.

“Cô…!”

Bất chấp sự ngạc nhiên của tôi, cô ấy tiếp tục cởi bỏ chiếc áo.

Khi chiếc áo tụt xuống qua eo, tôi đã nhìn thấy.

Một hoa văn kỳ lạ được khắc trên đó. Nó trông giống như một bông hồng và phát ra ánh sáng đáng ngại.

“Đây được gọi là 'Dấu ấn Chạng vạng', một kỹ thuật đặc biệt của gia tộc Halkion. Đó là một hình xăm ma thuật buộc người ta phải tuân theo tuyệt đối chủ nhân của nó.”

“…”

“Ngoài ra, nó còn có một số chức năng khác: tăng cường thể chất, rút ngắn tuổi thọ nhưng vẫn duy trì tuổi trẻ và… tăng cường trí nhớ.” - Neryssa tiếp tục - “Vì lý do nào đó mà mô hình đó vẫn tồn tại kể cả sau khi đến đây.”

"Tôi hiểu rồi."

Cô ấy từng đề cập rằng cô ấy đến từ gia tộc Halkion. Với hình xăm này, có vẻ như mối quan hệ giữa cô ấy và gia tộc không ổn cho lắm.

Tôi khẽ hỏi: “Cô có nhớ ký ức về cuộc sống trước đây không?”

"Có. Chúng dần quay trở lại với tôi, mỗi khi tôi thăng cấp.”

Neryssa vươn tay và mặc lại trang phục, nhưng dư ảnh của hình xăm đó vẫn đọng lại trước mắt tôi.

Neryssa bắt đầu giải thích lại mọi chuyên. Cô vốn là một quý tộc, nhưng sau cuộc chiến tranh giành quyền lực, gia đình cô sa sút và cô bị bán làm nô lệ. Sau đó, cô nhận được một lời nguyền đặc biệt từ gia tộc Halkion và được gửi làm quà cho nhị công chúa của đế quốc.

“Công chúa Prizal Al Ragna là chủ nhân của tôi. Cô ấy… rất tốt. Công chúa không coi tôi như nô lệ.”-  Neryssa nói – “Khi gặp lại cô ấy, tôi bắt đầu nhớ ra mọi chuyện, nhưng có vẻ như cô ấy không nhớ tôi.”

Tôi trầm ngâm lắng nghe lời của Neryssa. Theo những gì cô ấy nói, có lẽ mối quan hệ cá nhân là lý do khiến cô ấy lấy lại ký ức nhanh hơn.

Ngập ngừng hồi lâu, Neryssa hỏi tôi: “Thế giới này được tạo ra để khôi phục Townia phải không?”
Chà, dù tôi không chắc 100%, nhưng lúc này có lẽ tôi nên gật đầu.
 Thấy thế, Neryssa khẽ mỉm cười.
“Khi nào những người khác mới biết được sự thật?”
“Sau khi chúng ta vượt qua tầng 40.”

Leo qua tầng 40, các anh hùng có thể thăng cấp lên 4 sao.

Tôi vẫn nhớ khoảng thời gian tôi còn là Master. Có sự khác biệt rõ ràng giữa các anh hùng 3 sao và 4 sao.
Không phải là về hiệu suất chiến đấu hay năng lực cá nhân, mà là thái độ của họ đối với nhiệm vụ. Thái độ của anh hùng thay đổi hẳn sau khi họ lên 4 sao.

'Các anh hùng 4 sao biết chuyện gì đang xảy ra.'

Họ biết mục đích của nhiệm vụ.
Đó là Điểm chung giữa Kishasha và Shay.

'Đến lúc đó thì hỏi han và giải thích một thể cũng chưa muộn. Với tiến độ này thì… không lâu đâu.’
Nghĩ lại thì, khi thăng lên 2 sao và 3 sao, các anh hùng chỉ thấy những điều nuối tiếc. Nhưng lúc thăng lên 4 sao, mọi chuyện có thể sẽ khác. Chắc chắn sẽ có gợi ý rõ ràng.

Sực nhớ ra một chuyện, tôi ngước lên nhìn Neryssa: “Nhưng ký ức đó có liên quan gì đến việc Cô rời khỏi tổ đội?”
"Chà” - Neryssa hắng giọng - “Nếu cần phải chiến đấu, tôi sẽ phải tập luyện nhiều hơn”
“Và?”
“Thành thật mà nói, tôi muốn tiến hành một cuộc điều tra cá nhân. Nếu tôi vẫn ở tổ đội 1, tôi sẽ không có thời gian rảnh.”
"Cuộc điều tra gì cơ?"
“Có một số chuyện khác với những điều tôi biết. Đặc biệt…" - Neryssa cau mày - "Bỏ qua đi. Khi mọi chuyện sáng tỏ hơn, tôi sẽ nói với anh”.
 “…?”
“Dù sao thì, tôi hy vọng anh sẽ cho phép điều đó. Hiện tại Velkist hữu dụng hơn tôi nhiều.”
"Nếu cô thực sự nghĩ như vậy, tôi không thể ép cô được."
"Cảm ơn anh." - Neryssa mỉm cười - “Hơn nữa, nếu tên ngốc đó thua, không phải sẽ rất đáng thương sao? Hắn ta đã lăn lộn trên sân tập cả ngày.”
“…”
“Hắn nhất định sẽ thua.”
Lẩm bẩm như đang nói với chính mình, Neryssa rời khỏi sân tập.

Bị bỏ lại một mình, tôi chống cằm suy tư.
'Ký ức của một anh hùng…'
Ở giai đoạn này, mọi thứ chưa rõ ràng.
Cũng vì thế nên tôi không hỏi Neryssa những nội dung chi tiết liên quan đến ký ức của cô ấy.
Khi tôi leo lên tòa tháp, tôi sẽ tìm ra manh mối thôi.

'Dù sao thì chuyện này cũng không tệ.'
Tôi đã tìm thấy một anh hùng đáng tin cậy để đảm nhận các nhiệm vụ hành chính.

Neryssa thuộc tuýp người siêng năng và tỉ mỉ xử lý các nhiệm vụ được giao.
‘Đã đến lúc tiếp tục leo tháp rồi.’

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)