Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 169: Đột phá

Hàng chục hiệp sĩ giáp đen lao về phía tôi, tay lăm lăm vũ khí.

Những thanh trường kiếm lao tới, những chiếc chùy gai bổ nhào và những ngọn giáo phóng vun vút. Tôi thủ thế, dùng Bifrost chống đỡ mọi đòn tấn công. 

Mặc dù bụi bặm, sỏi đá và âm thanh va chạm hỗn độn bốn phía, nhưng với trình độ kiếm thuật hiện tại của tôi thì những yếu tố này không còn là trở ngại đáng kể nữa. Ngược lại, nếu có tên hiệp sĩ giáp đen nào để lộ - dù chỉ một sơ hở nhỏ, hắn sẽ phải trả giá đắt.

Xoẹt!

Đầu của một hiệp sĩ bay lên không trung, máu vẽ thành một đường cầu vồng rùng rợn.

<Han! Có vẻ như bức tường vô hình đã bị phá vỡ. Con đường mở ra rồi. Chúng tôi sẽ tham chiến ngay bây giờ!>

"Được, nhờ cô đấy."

Vậy là Edis và các tổ đội khác, tổng cộng khoảng 20 anh hùng đã gia nhập phe phòng thủ.

Tuy nhiên, họ không thể đóng vai trò quyết định. Trong trường hợp tốt nhất, họ cũng chỉ có thể trì hoãn sự thất bại của phe Sư tử.

Hiện tại, tác nhân thực sự có thể  thay đổi tình thế của trận chiến này… không ai khác chính là chúng tôi.

Dù bằng phương pháp nào, chúng tôi cũng phải thực hiện cho bằng được. Nếu không tất cả chúng tôi sẽ chết.

'Tìm ra rồi.' – Tôi lẩm bẩm trong lúc đang vung kiếm chặn đòn tấn công của kẻ thù.

Cách để một tập thể nhỏ có thể ảnh hưởng đến kết quả của cả trận chiến.

Thật ra thì phương pháp này rất đơn giản, và đã được minh chứng nhiều lần trong sử sách ở Trái đất.

Khi ba hiệp sĩ giáp đen đồng thời đâm giáo và kiếm của họ, tôi lăn trên mặt đất để né tránh và hét lên với các thành viên đang chiến đấu gần đó.

"Di chuyển nào! Nơi chúng ta cần phải chiến đấu là ở chỗ khác!!”

“Ở đâu?”

“Theo tôi là biết!”

Tôi đứng dậy và lao đi như bay.

Cuối con đồi này, ở chân dốc chính là mặt sau chiến trường, gần nơi đặt bản doanh của phe Giáo phái. Ở đó, các pháp sư đang tập hợp thành từng nhóm và niệm phép, chuẩn bị cho đợt tấn công ma thuật tiếp theo.

"Em hiểu rồi. Chiến đấu trong lãnh thổ của kẻ thù.” – Jenna cười lớn.

"Chính xác."

Tất cả chúng tôi đều có nhiều kinh nghiệm trong việc hỗn  chiến với đám đông.

Đương nhiên là điều đó sẽ nguy hiểm hơn, nhưng đây là cách tốt nhất để gây hoang mang và làm xáo trộn nội bộ quân địch. 

Tôi thủ thế, dồn sức vào chân và nhảy lên khỏi mặt đất. Người tôi trượt xuống dốc như một mũi tên.

“Oppa!” - Jenna, cưỡi Kishasha, chạy theo tôi và đưa tay ra.

Tôi nắm lấy tay cô ấy và leo lên lưng con hổ khổng lồ. Ngay sau đó, Kishasha nhảy chồm sang bên trái để đón Velkist.

Các hiệp sĩ giáp đen giận dữ đuổi theo chúng tôi từ phía sau. Nhưng chúng làm sao có thể sánh với tốc độ của Kishasha.

“Velkist, hãy xử lý lũ pháp sư! Đừng để chúng có cơ hội sử dụng phép thuật.”

"Đã hiểu." - Velkist gật đầu và giơ thanh kiếm đẫm máu của mình lên.

Thông thường, chúng tôi sẽ bị chặn bởi một bức tường vô hình ở giữa con dốc, nhưng bây giờ con đường đã trở nên thông thoáng. Tôi hít thở sâu, tranh thủ quãng thời gian này để lấy lại sức. Cuộc ẩu đả này chỉ là màn khởi động. Cuộc chiến thực sự vẫn còn ở phía trước.

“Cái gì, cái gì thế này!” - Một gã pháp sư vô tình ngoảnh lại, nhìn thấy tôi và lắp bắp.

Phập!! 

Mũi tên của Jenna nhanh chóng khiến hắn ta phải im lặng.

'Phải hành động càng nhanh càng tốt.'

Ngay lúc này đây, đội quân giáo phái vẫn liên tục tấn công các binh sĩ phe Sư tử. Chúng tôi càng nhanh tay, cơ hội đảo ngược tình thế càng cao.

Vút vút vút

Khi Jenna nhổm dậy và giương cung, một tia sáng đỏ lóe lên trong mắt cô.

Ba mũi tên bắn ra khỏi chiếc cung của cô và bay đi theo các hướng khác nhau, hướng tới ba tên pháp sư. Các pháp sư nhận ra cuộc phục kích quá muộn, chỉ kịp đã hét lên đau đớn.

"Ở phía sau! Phía sau!’

“Địch tập kích!

"Các lính canh đang làm gì vậy!"

Một đám bộ binh mang khiên thép bóng loáng vội vã bước tới Có vẻ như chúng được phân công đặc biệt làm vệ sĩ cho đám vị pháp sư.

Trong lúc những chiếc khiên được nâng lên, các pháp sư cũng bắt đầu hướng phép thuật về phía chúng tôi.

Vút

Một mũi tên từ cây cung của Jenna bất ngờ uốn cong như một con rắn, xuyên qua những khoảng trống trên bức tường chắn. Một pháp sư đang niệm chú đã bị xuyên thủng đầu.

Một kỹ năng kết hợp, Phong Tiễn.

Đó là một kỹ năng nâng cao của chức nghiệp Đạo Tặc, giúp cô ấy có thể bẻ cong quỹ đạo của các mũi tên.

Đội hình của những người cầm khiên chùn bước.

Trong khi Jenna tiếp tục lắp tên, tôi vuốt ve bờm của Kishasha và dặn dò.

“Hãy xông thẳng về phía trước nhé. Chúng ta sẽ vượt qua chúng.”

<Được rồi! Tôi sẽ tăng tốc!>

Tôi siết chặt chuôi kiếm bằng tay phải, rồi tập trung sức mạnh vào đó.

"Bình tĩnh! Tập trung vào kẻ thù…!”

“Raaaah!”

Kishasha nhảy qua bức tường chắn, cắn đứt đầu một sĩ quan.

Đồng thời, tôi vung thanh Trảm Mã Đao của mình lên. 

SOẠT

Quân lính, giáp trụ, ngựa chiến… Mọi thứ cản đường Bifrost đều bị cuốn trôi như đồ chơi trong cơn thủy triều.

“Oppa, em sẽ xử lý các pháp sư!”

Phập phập!!

Sau mỗi cú kéo dây cung của Jenna, một pháp sư lại ngã xuống.

Kỹ năng của cô ấy thật đáng sợ. Ngay cả những pháp sư núp sau bộ binh cầm khiên cũng không thoát khỏi những mũi tên uốn lượn như rắn.

Mọi chuyện đang diễn ra khá êm đẹp. Nhưng, với kinh nghiệm của mình, tôi biết rằng chỉ thế này thôi vẫn chưa đủ. Nhóm pháp sư này chỉ là một phần của đội quân giáo phái. Chúng tôi cần nhắm tới con mồi to hơn.

Với vẻ mặt vô cảm, tôi chém đôi một pháp sư đang chạy trốn.

"Ngươi là ai! Các ngươi từ đâu đến? Đội trinh sát vô dụng … Ặck!”

Một sĩ quan mặc áo giáp lộng lẫy đang la hét thì ôm lấy cổ họng và ngã xuống. Thế rồi, một bóng người lướt qua và rút con dao găm khỏi cổ viên sĩ quan.

“Tiền bối, đi tiếp đi. Tôi sẽ lo liệu ở chỗ này.”

“Đừng chết.”

“Chắc là vậy.” - Velkist cười toe toét và nhấc thanh kiếm của mình lên.

<Đi đâu đây, Han??> - Kishasha gầm gừ.

“Tới lều chỉ huy.”

Nếu chúng tôi có thể tàn sát tất cả các chỉ huy cấp cao, tinh thần và đội hình của kẻ thù sẽ sụp đổ..

Kishasha quay đầu lại và lao về phía trước. Phía sau chúng tôi, Velkist đang đấu kiếm với một hiệp sĩ giáp đen.

“Jenna, nếu cô nhìn thấy bất kỳ tên chỉ huy cấp cao nào, hãy giết hết bọn chúng.”

“Là mấy tên ăn mặc đẹp đẽ và mặc áo giáp lấp lánh phải không? Để đó cho em!."

“Cái gì thế này… Argh!”

Một sĩ quan đang dẫn quân tiếp viện chạy đến thì trúng phải một mũi tên vào giữa đỉnh đầu và ngã gục.

Đôi mắt của những người lính mở to đầy hoảng sợ. Không có gì lạ, vì hai người cưỡi một con hổ khổng lồ đang tàn phá ở hậu quân của họ.

“Bỏ qua mấy tên lính đi.”

<Đã hiểu.>

Đám tạp nham không đáng để chúng tôi chú ý.

Mục tiêu mà tôi nhắm đén ngay từ đầu, là căn lều ba tầng dựng ở chân đồi đằng xa.

Một căn lều dã chiến lòe loẹt với nhiều lá cờ tung bay trên nóc. Rõ ràng đó là trung tâm chỉ huy.

Theo lịch sử trên Trái đất thì khi chỉ huy bị hạ, quân đội thường sẽ tan rã. Tôi không biết ở đây có như vậy không. Tuy nhiên, không có thời gian để cân nhắc nhiều.

‘Chúng ta sẽ tấn công trước và suy nghĩ sau.’ – Tôi bật cười.

Cứ thế, chúng tôi phóng qua những tổ đội của kẻ thù, giết những tên chỉ huy và quật ngã đám lính tôm tép, tạo ra một mớ hỗn loạn sau lưng.

Tuy nhiên kẻ thù của chúng tôi cũng không phải là những con bù nhìn. Chúng nhanh chong sắp xếp đội hình phản kích. Ở sườn đồi bên cạnh, cung thủ đã xếp thành hàng dài.

"Bắn!"

Theo hiệu lệnh, gần một trăm cung thủ đồng loạt bắn tên.

Thấy Kishasha có vẻ chùn bước, Jenna hét lên.

“Không cần né tránh! Tiếp tục chạy đi!"

Đôi tay của Jenna di chuyển với tốc độ chóng mặt, lướt trên cây cung.

Vút vút vút vút 

Những mũi tên bay về phía chúng tôi đã bị những mũi tên của Jenna đập nát thành từng mảnh.

"Cái gì? Chuyện quái quỷ gì thế?!"

Viên sỹ quan chỉ huy đám cung thủ trợn mắt và ngơ ngác.

Bắn hạ những mũi tên đang bay tới là điều vượt quá khả năng của con người.

“Con ả đó! Ả ta là…  là một con quái vật.” – Ai đó hét lên.

Chà, dù chúng là kẻ địch nhưng câu nói đó thì tôi đồng ý. Jenna bây giờ phi thường như quái vật vậy. Nhưng.. nếu cô ấy không mạnh như thế thì không có cơ hội tồn tại trên chiến trường này.

 “Chạy mau!”

Khi Kishasha đến gần, các cung thủ chạy tán loạn như kiến.

Cho dù tên chỉ huy có cố gắng gào thét bao nhiêu đi chăng nữa cũng vô ích. Hắn ta nhanh chóng trở thành cái xác không hồn dưới tay Jenna.

Kishasha chạy băng băng trên con đường dẫn tới sở chỉ huy.

[Chiến binh giáo phái Lv.21] X 217

[Hiệp sĩ giáo phái Lv.25] X 128

Một đội quân hàng trăm tên đã nhanh chóng tập hợp, tạo thành một tuyến phòng thủ nhằm bảo vệ bản doanh.

 “Edis, mọi chuyện thế nào rồi?”

<Có vẻ như đội hình phe Sư tử vẫn chưa sụp đổ. Bằng cách nào đó, chúng tôi đã cầm cự được.>

“Cô đã liên lạc với thủ lĩnh phe đó chưa?”

<Rồi. Anh ấy cảm ơn chúng tôi, và nói rằng họ đang tập hợp lại lực lượng để mở đường máu chạy trốn.>

"Không được rút lui. Hãy bảo họ chiến đấu.”

Sau một lúc im lặng, Edis lại lên tiếng.

<Anh ấy bảo chúng tôi đừng nói nhảm nữa.>

“Chết tiệt. Ở đó có Pháp sư không? Bảo họ mở cổng liên lạc. Kaitio, tôi cần trợ giúp!.”

Tôi vội vã gọi cho Katiio và yêu cầu kết nối với thủ lĩnh phe Sư tử.

Thật may mắn là cậu ta đã hồi phục được phần nào. Không lâu sau, giọng nói của một người lạ vang lên.

<Tôi không biết anh là ai, nhưng cảm ơn vì sự giúp đỡ. Tôi đến từ Gia tộc Assinis và…>

“Bỏ qua mấy lời chào hỏi đi. Chúng tôi không có thời gian.” - Tôi ngắt lời - “Các anh không thể chạy trốn. Phải chiến đấu và phải thắng.”

<Tôi đánh giá cao tinh thần của anh, nhưng … Hãy tha thứ cho tôi, nhưng đây là một yêu cầu lố bịch! Dù chúng tôi có liều mạng cũng vô ích!!>

“Tôi sẽ giết hết đám thủ lĩnh đối phương. Nếu như thế mà các ông vẫn không phản công được thì đừng gọi mình là chiến binh nữa!!.”

<Cái gì?>

Không chờ ông ta trả lời, tôi cắt đứt liên lạc.

Thật vậy.

Cách thức để một tổ đội nhỏ có thể khiến cả đội quân sụp đổ. Không có gì phức tạp. Chỉ cần tiêu diệt hết những kẻ đầu sỏ.

Tất nhiên, việc thực hiện thì không hề dễ dàng chút nào.

[Chiến sĩ quân giáo phái Lv.21] X 453

[Hiệp sĩ quân giáo phái Lv.25] X 167

'Lại thêm nữa à??'

Số lượng quân lính tụ tập trước sở chỉ huy ngày càng đông.

Chúng không ngừng tràn lên, chặn đường chúng tôi. Thậm chí còn có thêm nhiều lớp hàng rào và cọc nhọn cản trở lối đi.

“Chúng ta có thể vượt qua được không? Ngay cả với Kishasha, chuyện này…”

Giọng Jenna nhuốm vẻ lo lắng.

Đó là chuyện đương nhiên. Kishasha, trong hình dạng quái thú, vượt trội hơn bất kỳ con ngựa chiến nào. Tuy nhiên, cô ấy cũng không phải là vô đối.

Chỉ có ba chúng tôi.

Và phe địch có khoảng năm trăm người mạnh mẽ.

Nếu chỉ đơn thuần là đột phá thì có lẽ khả thi, nhưng… chúng tôi còn phải xử lý cả những tên chỉ huy nữa. Chà, tôi đoán là chúng không hề yếu ớt đâu.

Dẫu biết vậy, nhưng chúng tôi vẫn phải tiến lên.Bây giờ không còn đường quay lại nữa.

“Jenna.”

"Vâng."

“Chỉ cần đưa tôi đến đó. Tôi sẽ xử lý phần còn lại.”

Cách chúng tôi hơn một trăm mét, một đám người ló ra khỏi căn lều. Đó là các tướng lĩnh cấp cao trong bộ chiến phục lộng lẫy.

[Nguy hiểm!]

[Tướng lĩnh cấp cao - Lordvio Sistina Lv.43]

[Nguy hiểm!]

[Tướng lĩnh cấp cao - Sirdao Sistina Lv.43]

[Nguy hiểm!]

[Tướng lĩnh cấp cao …]

Một loạt cảnh báo xuất hiện.

Tôi nhanh chóng nhìn qua danh sách.

Tổng cộng là mười bảy tên, cấp độ dao động cỡ 4x.

 

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)