Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 145: Chặng đường cuối
[Thức tỉnh kỹ năng!]
'Điên cuồng' của ['Han(★★★) đã được thăng thêm hai cấp! Đã đạt tới Lv.10!]
['Han(★★★) 'Điên cuồng' đã đạt đến cấp độ tối đa.]
Nếu tầng 35 chết tiệt này là môi trường phù hợp để tôi tiến hóa kỹ năng, thì tôi phải tận dụng nó.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
'Bình tĩnh' của ['Han(★★★) đã được thăng thêm ba cấp! Đã đạt tới Lv.10!]
['Bình tĩnh' của Han(★★★) đã đạt đến mức tối đa.]
Tôi tiến về phía trước. Một lần nữa, không gian lại mở rộng ra.
"Grr, grrr, grrr..."
[Người cá sa ngã Lv.41] X 5
Đám người cá tiếp tục trồi ra từ phía sau những cây cột. Đôi mắt đục ngầu của chúng tỏa sáng mỗi khi chúng gầm thét lên.
Lối đi phía sau lưng tôi tiếp tục đóng lại. Tôi nhíu mày, nhớ lại hình dáng bên ngoài của ngôi đền – thứ mà tôi đã nhìn thấy từ trong làn nước.
'Chặng đường vẫn còn khá dài.'
Vậy thì, vẫn còn quá sớm để sử dụng Điên cuồng…
"KHÔNG."
Không quan trọng nữa.
Tôi quyết định bỏ qua những tính toán như vậy.
Dù điều gì ở phía trước, dù kẻ thù vẫn còn nhiều. Tôi sẽ phải tìm mọi cách để vượt qua.
['Han(★★★)' đã bước vào trạng thái Điên Cuồng!]
Một luồng khí, lúc thì nóng bỏng, lúc lại lạnh toát, lan tỏa khắp cơ thể tôi.
Tôi nắm chặt thanh kiếm của mình, dồn sức vào từng thớ thịt, xoay người và và vung mạnh.
XOẸT
Ba người cá bị chém cùng một lúc.
Lưỡi kiếm thậm chí còn cắt đứt cây cột đá trước mặt tôi.
"Ra tiếp đi, lũ khốn."
[Người cá sa ngã Lv.42] X 5
Xoẹt!
Lưỡi kiếm của tôi từ trên cao bổ xuống. Tên người cá cố gắng dùng đinh ba để chặn thanh kiếm, nhưng nó nhanh chóng nát vụn như thể bị miếng thịt bị băm trên thớt.
[Người cá sa ngã Lv.42] X 13
Ngọn lửa đang truyền qua cơ thể tôi, bắt đầu mở rộng lãnh thổ của nó. Từ dưới da đến cơ bắp. Từ cơ bắp đến mạch máu. Cơn thịnh nộ dữ dội tràn ngập từng tế bào của tôi.
['Điên cuồng' của Han(★★★) đã đáp ứng các điều kiện tiến hóa!]
Vẫn không đủ.
Nếu tiến hóa như thế này thì nó sẽ chỉ trở thành một kỹ năng cấp cao đơn giản hơn thôi.
'Thêm nữa. Mình cần thêm nhiều nữa.'
Tôi đã từng thấy một số anh hùng vừa tiến hóa, vừa thăng cấp kỹ năng. Đó là cách duy nhất để vươn tới tầm cao mới, và cũng là thứ tôi cần bây giờ.
Tôi vung kiếm như thể không biết mệt mỏi.
Thế rồi…
['Bình tĩnh' của Han(★★★) đã đáp ứng các điều kiện tiến hóa!]
Giống như trái cây bị ném vào máy xay, những mảnh xương thịt của đám người cá vương vãi khắp nơi.
Cơ thể tôi đã vượt quá giới hạn vật lý của nhân loại. Từng thớ cơ, từng khúc xương trong tôi kêu lên đau đớn, nhưng tôi không quan tâm.
'Vẫn không đủ.'
Rốt cuộc thì, lúc này, tôi chỉ còn có một mình. Nếu tôi không vượt qua, thì mọi chuyện sẽ chấm hết. Thế nên chẳng có lý do gì để từ chối canh bạc này.
“Kekm kek kek!”
Xác người cá và những cây cột trụ bị cắt thành từng lát và trộn lẫn với nhau.
Cho dù đám người cá sử dụng vũ khí để chống cự, hoặc trốn sau những cây cột, hay là tìm đường chạy trốn.
Kết quả vẫn không khác gì nhau.
CRACK
Bifröst dường như đã cảm nhận được tình huống hiện tại của tôi.
Lưỡi kiếm dần dần mở rộng. Lớn hơn và rộng hơn. Nặng hơn và mạnh mẽ hơn.
Trọng lượng nặng nề khiến cử động có đôi chút khó khăn, nhưng không thành vấn đề. Lúc này, càng nặng thì càng tốt. Sức hủy diệt tăng lên gấp bội.
Phập!
Chỉ cần đặt thanh kiếm xuống, lưỡi kiếm đã cắm sâu xuống đất.
Tôi cảm nhận rõ cơ bắp của mình đang co giật. Cấu trúc bộ xương của tôi bị bóp méo.
Cơ thể tôi bắt đầu biến đổi.
[Master, Linh hồn của Han(★★★) đang trở nên hỗn loạn!]
'Cuối cùng cũng đến lúc rồi.'
Tôi mỉm cười cay đắng.
Hai bàn chân tôi cắm xuống sàn như cột thép, và tôi siết chặt nắm tay của mình.
Thanh kiếm, lúc này nặng hàng trăm kg, xẻ dọc nền đá va chém vào khoảng không.
“Kieeee!”
Một người cá hét lên và lao vào tôi.
Khi lưỡi kiếm vung, không khí bị tách làm đôi và cơ thể của sinh vật đó bị xẻ thành hai nửa. Ngay cả những người cá phía sau hắn ta cũng bị văng đi hoặc ngã nhào do sóng xung kích.
“Kiekk! Kiaaeckkkk!”
Chúng kêu lên từng hồi, không rõ là tiếng hét xung trận hay tiếng kêu la sợ hãi
"Câm miệng!!"
Tôi gầm lên và tiếp tục vung kiếm.
Thêm ba tên người cá bị đập nát thành từng mảnh cùng với một cây cột gần đó.
Rắc rắc. Rắc rắc. Âm thanh của thứ gì đó vặn vẹo vang lên. Nó không đến từ bên ngoài. Nó phát ra từ bên trong cơ thể tôi.
[Han(★★★) đã bị chảy máu. Sức khỏe giảm dần theo thời gian.]
Vết thương trên bụng tôi ngày càng rộng ra. Nhưng tôi không có thời gian để cảm nhận nó.
Nỗi đau từ vết thương đó thật tầm thường, bởi vì cơn đau đang đến từ khắp mọi tế bào, đốt cháy toàn thân tôi.
Rắc rắc. Rốp rốp.
Khớp xương bị lệch. Gân bị xoắn. Cơ bắp vặn vẹo không thương tiếc.
Cơ thể tôi đang bị tách ra từ bên trong.
[Người cá sa ngã Lv.43] x 11
Kẻ thù liên tục nhảy ra ngoài.
Nhưng lúc này, đó lại là một điều may mắn. Tôi không biết cơ thể mình có thể chịu được bao lâu nữa. Chúng nhảy ra càng nhiều, tôi càng có thể kết liễu chúng nhanh hơn.
Xoẹt xoẹt
Lộp độp
Theo mỗi lần vung kiếm, máu thịt người cá bắn tung tóe như rác. Thịt và ruột vương vãi, máu nhuộm cả sàn nhà đang dần nát vụn.
Tôi đã sử dụng sức mạnh gấp nhiều lần so với khả năng ban đầu của mình.
Mỗi cử động đều bùng nổ với sự đau đớn. Ngọn lửa lạnh dần dần nóng lên, bao trùm toàn bộ cơ thể tôi.
Tôi không thể dừng lại.
Nếu tôi dừng lại ở đây, con đường sẽ đóng lại.
Tôi hét lên trong câm lặng và vung kiếm.
Không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua…
“Kek, Kekkk…”
Tôi vung chân giẫm vào đầu một người cá đang rên rỉ. Cái đầu vỡ vụn, xương máu và não văng tung tóe. Đây là tên cuối cùng. Xung quanh tôi, vô số xác người cá tan tành như thịt xay.
“Khụ!"
Tôi ho và khuỵu một chân xuống.
Mắt tôi nổ đom đóm, tầm nhìn của tôi tối sầm lại.
Tôi cố hít thở rồi loạng choạng đứng dậy.
‘Kỹ năng này…’
Tôi đặt tay lên trái tim mình. Nhịp tim mạnh đến nỗi bàn tay tôi nảy lên. Trái tim tôi đang đập dữ dội.
'...Một kỹ năng gây áp lực khủng khiếp cho cơ thể.'
Tạm thời tôi nhận được sức mạnh bùng nổ, nhưng hậu quả cực kỳ khốc liệt.
Tôi tiến cố gắng về phía trước.
Chân trái của tôi bắt đầu tê nên tôi dùng thanh kiếm làm gậy.
Tôi lê từng bước chân về phía cánh cửa đá vừa mở ra.
“Gurk!”
Một tên người cá nhảy xuống từ trần nhà.
Tôi cử động tay trái của mình. Nắm đấm vươn ra như tia chớp, đập nát đầu và vai của sinh vật đó ngay lập tức. Gã người cá, bị mất phần thân trên, lặng lẽ gục xuống.
Sau khi hạ được hắn, tôi mới cảm thấy nối đau cắn xé thân mình.
”Ư…!”
Tôi loạng choạng, mắt hoa lên. Cơn mệt mỏi làm mi mắt tôi nhíu lại
'Chưa được.'
Trận chiến của tôi vẫn chưa kết thúc.
‘Mình phải tỉnh táo…’
CHÁT
Tôi húc trán vào tường hành lang.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
[Khả năng ‘Kháng đau đớn’ của Han(★★★) đã tăng cấp! Đã tăng lên Lv.7!]
Một dòng máu rỉ ra. Adrenaline dâng trào trong huyết quản của tôi. Tôi không còn cảm thấy đau nữa.
Tôi đập trán vào tường thêm một lần nữa.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
Lần cuối cùng.
Tôi đập mạnh đến nỗi đá nứt ra.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
[Khả năng ‘Kháng đau đớn’ của Han(★★★) đã tăng cấp hai cấp! Tăng lên Lv.10!]
[Khả năng ‘Kháng đau đớn’ của Han(★★★) đã đạt đến mức tối đa.]
[Tiến hóa kỹ năng!]
[Chúc mừng!]
[‘Kháng đau đớn’ của Han(★★★) đã đáp ứng các điều kiện tiến hóa và chuyển thành ‘Cuồng Nộ Chiến'!]
Tôi bắt đầu cảm nhận được các giác quan của mình trở lại.
Tôi lặng lẽ lê bước tiến về phía trước.
Chẳng bao lâu, hầm ngầm thứ ba xuất hiện.
Xoẹt xoẹt.
Rắc rắc
Trong phòng, những cây cột đá rùng mình, tự di chuyển và tạo thành hình dạng của con người.
Đương nhiên, nó to hơn rất nhiều. Chiều cao của mỗi người đá có lẽ lên tới 4 mét.
[Golem hộ mệnh Lv.43 X 3]
Những con golem tiếp cận tôi với đôi mắt sáng ngời.
Tôi lặng lẽ xoay thanh kiếm của mình.
[Han(★★★) đã rơi vào trạng thái kiệt sức. Tất cả các chỉ số giảm 90%.]
Một nắm đấm to lớn như chiếc chùy bằng đá bay vào tôi.
Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi.
[Đã đủ điều kiện]
[Kỹ năng, 'Bất khả chiến bại' được kích hoạt!]
Thịch!
Tôi giậm chân xuống đất. Thanh đại kiếm vẽ một vòng cung trong không khí.
Với một tiếng nổ lớn, cánh tay của con golem vỡ tan.
Tôi thọc ngón tay vào thân con golem bằng tay trái. Chiếc găng tay da bị rách, móng tay tôi bong ra, chảy máu. Tôi mặc kệ, tiếp tục thọc sâu vào và kéo lõi ma thuật bên trong cơ thể golem ra ngoài.
Hai con golem nữa tấn công từ cả hai phía.
Không có lối thoát.
Không, tôi không muốn trốn thoát.
Tôi siết chặt nắm tay của mình.
'Mình cần thêm sức mạnh.'
Tôi nghiến răng đến nỗi cảm thấy hai hàm răng mình bật máu. Tầm nhìn của tôi chuyển sang màu đỏ.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
['Điên Cuồng' và 'Bình tĩnh' của Anh hùng 'Han(★★★) đã hợp nhất để tạo ra một kỹ năng mới!]
['Han(★★★)' đã nhận được 'Đăng thiên (Lv.1)'!]
Bang!
Phần thân trên của hai con golem ngay lập tức bị vỡ vụn.
Chỉ còn lại đôi chân của chúng, loạng choạng trước khi gục xuống.
“Ư!”
Tôi hầu như không thể đứng vững và cắm thanh kiếm xuống đất.
Sự tiêu hao thể lực nghiêm trọng hơn dự kiến. Tôi lục lọi thắt lưng nhưng không tìm thấy lọ thuốc nào.
'Chưa.'
Như thế vẫn chưa đủ.
Tôi cắn vào lưỡi để giữ đầu óc mình tỉnh táo. Máu trào ra, vị tanh trành ngập khoang miệng.
[Thức tỉnh kỹ năng!]
['Đăng thiên', Chiến nộ’ và 'Bất khả chiến bại' của Anh hùng 'Han(★★★) đã hợp nhất!]
[Một hiệu ứng mới đã được thêm vào 'Đăng thiên'!]
Tôi khập khiễng bước đi qua lối đi.
'Chết tiệt.'
Mỗi giây, toàn bộ cơ thể tôi như tan vỡ.
Đây không phải là sự tiêu hao sức mạnh tinh thần. Kỹ năng này đang đốt cháy cơ thể của tôi. Dù nó rất mạnh, nhưng trạng thái hiện tại của tôi không thể chịu đựng được.
Nhưng…
Tôi không còn lựa chọn nào khác.
Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc.
Cảm ơn Chiến Nộ và Bất khả chiến bại. Dù khi cơ thể tôi trở thành một cái xác dở sống dở chết, tôi vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Có lẽ, sau khi mọi thứ kết thúc, tôi sẽ phải trả một cái giá đắt.
Đó là trong trường hợp tôi có thể sống sót trở về.
<Graaaaoooo! NGươi nghĩ ta sẽ để yên cho ngươi quậy phá hay sao!>
Tiếng gầm của rồng nước vang vọng khắp ngôi đền.
Là do tai tôi trở nên kỳ lạ, hay là tiếng gầm của sinh vật đó đến từ xa xăm?
Cảm giác thực tế có vẻ xa vời, giống như đang mơ.
‘Mọi chuyện không thể kết thúc ở đây. Nếu ngay cả chuyện này mà mình cũng không thể xử lý được thì…’
Trong lúc ngẫm nghĩ, tôi đã bước vào một cái hầm nữa.
“…”
Tôi ngẩng đầu lên. Những tinh thể màu xanh nhô ra khỏi tường đá..
Sâu trong hầm, trên bàn thờ, có thứ gì đó đang phát ra ánh sáng le lói.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo!]
Crak!
Những tinh thể bao phủ bức tường vỡ vụn, hợp nhất thành một khối ở giữa hốc.
Cuối cùng, một hình dáng khổng lồ hình thành.
[Nguy hiểm!]
[Vệ Binh Cổ đại Lv.61]
'Tên trùm thứ hai à...'
Tôi cắm thanh kiếm xuống đất.
'Xử lý nốt nào.'
Tôi cố động viên cơ thể rách nát của mình.
<Ta tới đây!>
BÙM!
Một bên bức tường bất ngờ nổ tung, lộ ra cái đầu của con rồng nước.
Nước biển bắt đầu tràn vào, lấp đầy cái hầm.
<Ta sẽ giết ngươi!>
Buff rất ghê nhưng mà main trông thảm quả
ReplyDeletecó buff nhưng mà không đáng kể
Delete