Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 141: Kẻ đi săn và kẻ bị săn
Ọc ọc ọc
Lục bục, lục bục
Những bong bóng nhảy múa và xoay tròn trên mặt nước.
Bên trong bể bơi, Eloka đang nhìn mục tiêu của mình với ánh mắt căng thẳng.
Tay cô khẽ cử động.
Crak!
Ngọn lửa bùng lên từ ngực của con bù nhìn gỗ, biến nó thành tro bụi ngay lập tức.
Ngọn lửa ma thuật màu xanh, sau khi đốt cháy con búp bê, tiếp tục nhấp nháy trong nước vài giây trước khi biến mất.
“Phù!”
Eloka nổi lên mặt nước, nở nụ cười đầy tự hào.
“Thấy sao hả?! Pha tấn công hoàn hảo, ngay cả dưới nước.”
“Ừm… Hỏa lực có vẻ hơi yếu?”
“Là do tôi cố tình kiểm soát nó. Đây chỉ là luyện tập thôi mà, phải không. Trong thực chiến thì sẽ khác.”
“Còn tần suất thi triển thì sao?”
“Tôi có thể thi triển phép này ba lần. Sau đó, tôi sẽ cần uống một lọ thuốc hồi mana.”
Tôi trầm ngâm nhớ lại diễn biến ở tầng 20.
Hỏa thuật cấp 4 của Eloka đã nuốt chửng con rồng đen cao vài mét, chỉ trong một vụ nổ duy nhất. Dù lúc đó con rồng đã cận kề cái chết, nhưng đó vẫn là một pha tấn công mỹ mãn.
Dù vụ nổ ban nãy hơi yếu, nhưng đúng như Eloka nói, cần kiểm soát ma lực khi sử dụng phép thuật này trên tàu. Cô ấy cũng tự tin khẳng định rằng mình sẽ tăng cường hỏa lực trong thực chiến.
Xem ra nó có thể gây sát thương kha khá lên con Thủy long.
“Vậy… chúng ta sẽ đi cùng nhau, phải không?”
“Huh? Tôi đã nói là cô nằm trong đội tấn công chủ lực rồi mà?”
“Anh đã lừa tôi vài lần rồi.”
“Lần này cho dù cô không thích thì tôi cũng lôi cô theo” – Tôi cười khúc khích – “Thế nên, đừng lo lắng nữa.”
Eloka cười vui vẻ rồi bước ra khỏi bể bơi.
Tôi đưa mắt nhìn xung quanh.
Velkist đang lặn xuống nước và chém con bù nhìn.
Bằng cách nào đó, anh chàng này cũng đã nâng cấp kỹ năng chiến đấu dưới nước, đủ để đảm nhận được phần việc của mình.
Việc chuẩn bị của chúng tôi gần như đã hoàn tất. Cùng lúc ấy, vòng tròn màu đỏ đã bao phủ toàn bộ vùng biển. Không còn chỗ nào để trì hoãn nữa rồi.
Chậm nhất là chiều mai, cuộc đụng độ sẽ bắt đầu.
Tối hôm đó, tôi nhờ Iselle hỗ trợ để gọi cho Edis.
"Tình hình thế nào rồi?"
<Tổ đội thứ hai đã gần như sẵn sàng rồi. Nhưng Tổ đội thứ ba đang gặp vấn đề.>
Tổ đội thứ ba, nhóm của Kishasha, là những người thú.
<Họ bị say sóng nặng nề. Họ cũng chưa bao giờ học bơi. Kishasha nói đó là đặc điểm của chủng tộc.>
“…Đặc điểm chủng tộc.”
Thực vậy.
Ở trên cạn, họ có khả năng thể chất vượt trội so với con người bình thường. Nhưng ở dưới nước lại là chuyện khác.
Người dân ở lục địa này nói rằng đpó là một hình phạt của Mẹ Thiên nhiên để đảm bảo tính công bằng.
Và nó cũng rất phù hợp với các quy tắc của Pick Me Up.
<Dù có dạy họ bao nhiêu đi nữa thì họ cũng không thể học được. Kishasha đang cố học bơi chó, nhưng thứ đó gần như không hữu dụng trong thực chiến.>
“Vậy thì đừng dạy họ bơi nữa. Chỉ cần giúp họ thoát khỏi cơn say sóng là được.”
<Tôi hiểu. Chúng tôi đã làm bè để họ tập luyện trên đó rồi.>
Tôi gật đầu. Có vẻ như suy nghĩ của Edis cũng trùng khớp với quan điểm của tôi.
Nếu chúng tôi có nhiều tổ đội hơn, chỉ cần loại trừ tổ đội thứ ba. Nhưng hiện tại chúng tôi không có đủ lực lượng để làm điều đó.
Hơn nữa, rất có thể những cuộc chiến sẽ diễn ra ngay cả trên tàu. Nếu họ không thể bơi thì cứ để họ canh giữ tàu là được.
“Cuộc chiến sẽ sớm bắt đầu thôi. Hãy luôn chú ý sẵn sàng. Mục tiêu lần này là…”
Tôi chia sẻ với cô ấy những đặc điểm của môi trường, cũng như các tình huống mà mình đã suy luận.
Đối thủ là con rồng nước khổng lồ. Edis hơi giật mình khi biết rằng nó có khả năng miễn nhiễm đòn tấn công, nhưng khi tôi tiếp tục giải thích, cô ấy đã bình tĩnh lại.
<Vậy là chuyện này sẽ tương tự như tầng 20. Chúng tôi cần ngăn chặn sự xâm nhập của kẻ thù. Phải không? Và các anh chịu trách nhiệm tấn công con rồng.>
"Có lẽ là vậy."
<Lần này… sẽ không giống tầng 20 nữa. Chúng tôi đã tập luyện rất nhiều.>
Đáp lại lời nói kiên quyết của Edis, tôi cười và trả lời.
“Lần đó chỉ là một tai nạn thôi. Tạm thế nhé, tôi dừng cuộc gọi đây.”
<Hiểu rồi.>
Sau khi tôi ra hiệu, Iselle thu phép lại. Có vẻ cô ấy khá mệt khi duy trì kết nối lâu như vậy.
Iselle thở dốc và lau mồ hôi trên trán.
[Phù!]
"Làm tốt lắm."
[Không có gì.] – Iselle nói với giọng lo lắng – [Loki, ngài có thể hoàn thành nhiệm vụ này chỉ trong một lần thử, phải không?]
“Cô đang nói về cái gì vậy?” – Tôi bật cười – “Nếu tôi không thể hoàn thành nó trong một lần, ngay cả tôi cũng chết.”
[À… Đúng, đúng !] - Iselle ngượng ngùng lẩm bẩm, rồi nhìn ra cửa - [Hình như có ai đó ở bên ngoài.]
Cốc cốc.
Ai đó khẽ gõ cửa.
Sau khi Iselle biến mất trong ánh sáng, một bóng người mở cửa bước vào.
Đó là Prias.
"Anh có bận không?"
“Tôi vừa định đi ngủ.”
“Xin lỗi… Tôi làm phiền anh rồi.”
Tôi nắm lấy cổ tay Prisis khi cô ấy chuẩn bị rời đi.
“Không sao, đến đúng lúc lắm. Tôi đang có chuyện muốn hỏi.”
Prisis do dự một lúc rồi nhìn vào cổ tay mình.
Thấy vậy, tôi vội rút tay lại.
Prisis rón rén ngồi xuống giường.
"…Hỏi đi."
Mục tiêu cuối cùng của nhiệm vụ này, rất có thể không phải là khuất phục con rồng nước.
Theo tôi, thứ chúng tôi phải làm là tìm ra chìa khóa. Con rồng nước chỉ là vật cản cho cuộc tìm kiếm đó.
“Có vẻ như lần này cô sẽ phải ở trong tàu.”
“Tôi đã nghe câu chuyện đó khoảng một trăm lần rồi.”
“Chúng tô sẽ tìm được chìa khóa. Chỉ cần cho chúng tôi biết vị trí gần đúng của nó và nó trông như thế nào.”
Khẽ gật đầu, Prissis tỉ mỉ thông báo cho tôi về chiếc chìa khóa.
Tôi chăm chú lắng nghe, khắc sâu vị trí và hình ảnh của chiếc chìa khóa vào tâm trí.
Và ngày hôm sau…
[Chào mừng đến Pick Me Up!]
Anytng đã đăng nhập.
[Thông báo !!]
[Phiên bản mới đã có mặt, hãy cập nhật ngay!]
[Chạm vào màn hình để tải xuống.]
[Đang tải xuống…….]
[Bản cập nhật đã hoàn tất.]
[Bắt đầu !]
Sau khi thông báo cập nhật trôi qua, Anytng nhanh chóng vào menu chính.
Trong lúc ấy, tôi đưa mắt nhìn xung quanh.
Trời trong xanh không một gợn mây.
Tất cả thành viên của tổ đội 1 đã tập trung trên boong.
“Mọi người đã sẵn sàng chưa?”
“Chúng ta đã làm hết sức có thể rồi phải không chị?” – Jenna vui vẻ vỗ vai Eloka
"Tất nhiên rồi. Tôi sẽ… ừm…sẽ không lãng phí cơ hội đâu."
Eloka vừa nói vừa lén nhìn Katiio.
“Nếu không tự tin, cô có thể bỏ cuộc.” – Velkist nhe răng, vừa cười vưà tiếp tục đánh bóng thanh kiếm của mình bằng một miếng vải.
"Câm miệng." – Eloka quắc mắt nhìn anh ta.
“Trật tự nào" - Tôi đưa Nước mắt nàng tiên cá cho các thành viên – "Giờ tôi sẽ phân phát thuốc. Khi tôi ra hiệu mới được uống đấy nhé.”
Mỗi người một chai.
Phần của Neryssa sẽ do tôi giữ. Sau khi nhắc nhở mọi người về vị trí và vai trò của họ dưới nước, tôi nhìn sang bên phải, quan sát thông báo màn hình.
Thông báo cho thấy Anytng đang hoàn tất việc chuẩn bị cho cuộc xuất kích.
['Tiểu đoàn tấn công số 1' đang được thành lập.]
[Thành phần Tiểu đoàn – 'Tổ đội thứ 2', 'Tổ đội thứ 3', 'Tổ đội thứ 4', 'Tổ đội thứ 5']
[Tổng số anh hùng – 20]
[Thủ lĩnh đoàn thám hiểm – 'Edis(★★★)']
Edis là người lãnh đạo của nhiệm vụ này. Đó là một sự lựa chọn hợp lý. Ở dưới nước, tôi khó có thể giám sát được tình hình chiến đấu tổng thể.
Nút 'Bắt đầu cuộc săn' ở cuối màn hình tiếp tục nhấp nháy màu trắng.
[Master, ngài có muốn bắt đầu nhiệm vụ tiếp theo không?]
[Có (Đã chọn)]
[Ding!]
[Chuyển sang giai đoạn tiếp theo!]
[Đang tải…….]
Uỳnh uỳnh!
Ào Ào!
Đột nhiên, con tàu rung chuyển dữ dội.
Từng đợt sóng bùng lên cao khiến con tàu nghiêng ngả.
"Đã bắt đầu rồi đấy."
"Chúng ta có thể làm được. Tất cả chúng ta hãy sống sót trở về nhé.” – Ai đó lên tiếng.
"Tất nhiên rồi."
“Chắc chắn là thế.”
Khi những con sóng chồm lên mạn tàu, cũng là lúc con tàu khựng lại.
<Các ngươi nghĩ mình có thể chạy trốn mãi mãi sao?>
Tôi thử chạm vào không gian phía trước con tàu. Bàn tay tôi bị thứ gì đó đẩy lại.
Như thể một bức tường trong suốt đã được dựng lên, tạo thành “sàn đấu”.
“Katiio.”
“Được rồi, tôi đây!” - Katiio gật đầu và bước vào buồng lái.
[Rồng nước Ktaart Lv.64]
Graooooô!!
Từ đằng xa, con rồng nước mắt đỏ gầm lên.
['Rồng nước Ktaart' sử dụng <Long Hống>!]
Ào ào!
Ầm ầm!
Biển động dữ dội, nước dâng cao vài mét như thể có một bức tường được dựng lên trên bầu trời.
<Giờ thì cuộc săn thực sự bắt đầu rồi!>
Cưỡi lên những con sóng cao chót vót, nó bắt đầu tiến đến gần.
[Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo!]
Hệ thống liên tục tuôn ra tin nhắn.
[Tầng 35.]
[Loại nhiệm vụ – Chiếm đoạt]
[Đối tượng - ???]
[Mục tiêu đặc biệt – Sự sống sót của NPC 'Prisis Al Ragna]
Tôi nhanh chóng quét cửa sổ nhiệm vụ và hét lên.
“Mọi người, vào vị trí của mình!”
Velkist chạy về phía bên trái boong tàu. Ở đó, có một cây ballista dạng liên thanh, được lắp đặt trên lan can bên trái.
Tôi chạy sang cây ballista ở boong tàu bên phải, tôi chộp lấy thiết bị ngắm và đặt tay lên cò.
Wooooooo
[Người Cá Lv.37] X 42
[Ngư Long Lv.34] X 35
[Thủy Long Lv.39] X 17
Trong làn sóng, vô số bóng tối chập chờn.
Vroom!
Con tàu bất ngờ chuyển động mãnh liệt, nó chồm hẳn một nửa thân tàu lên không, nhô lên khỏi mặt nước.
Sau đó nó bắt đầu leo lên những con sóng.
"Giữ chặt vào!" - Tôi vừa hét lớn, vừa chống chân lên lan can để giữ thăng bằng.
Cạch
Vút !
Tôi bóp cò. Mũi tên khổng lồ cắm vào một tên thân người cá.
“Cố gắng tránh chúng càng xa càng tốt." – Tôi hét vọng vào buồng lái – "Chúng ta cần tìm bức tượng trước đã!”
"Ai chả biết" – Kaitio hét lên đáp lại – "Anh không cần phải nhắc!"
Con tàu trượt trên ngàn lớp sóng. Góc của boong tàu nghiêng hẳn sang một bên.
Jenna găm hai bàn chân mình vào các rãnh của boong tàu. Cô ấy kéo dây cung, và một mũi tên cắm vào trán con rồng nước.
“Tập trung hạ gục những con rồng nước trước.”
“Hiểu rồi.”
Velkist lia cây ballista và bắn đuổi theo những con rồng nhỏ.
Món vũ khí này thật tuyệt. Sau mỗi lần bắn, bánh răng sẽ di chuyển, tự động nạp mũi tên tiếp theo.
<Đây sẽ là mồ chôn của các ngươi!>
Một thân hình to lớn đột ngột chồm lên ngay gần con tàu.
Nó mở cái miệng khổng lồ, và ánh sáng từ từ tụ lại.
Là Thủy Long pháo. Một đòn tấn công quen thuộc.
Katiio nhanh chóng quay mạnh bánh lái, khiến con tàu giật mạnh. Luồng nước thấm đẫm năng lượng của con rồng bắn sượt qua chúng tôi.
'Eloka đâu rồi….?'
Tôi đưa mắt và tìm thấy cô ấy đang đứng ở một góc, hai tay giữ chặt lan can. Xem ra cô ấy đang bảo toàn phép thuật và chờ cơ hội tấn công của mình.
Tạch tạch tạch
Phập phập phập
Ballista vẫn phóng tên lia lịa. Tôi cầm thiết bị ngắm và liên tục bóp cò.
Trong khi bóp cò, tôi vẫn chăm chú quan sát mặt biển.
'Nó ở đâu nhỉ?'
Nhiệm vụ này sẽ không thể thực hiện được nếu không có bức tượng nữ thần.
“Oppa, ở đằng kia!”
Jenna bất ngờ chỉ về phía xa.
Tôi nhìn theo ngón tay của cô ấy. Có thứ gì đó đang tỏa sáng ở đầu con sóng nơi đường chân trời.
"Có phải là nó không?"
Tôi thở dài. Dù tôi dùng ống ngắm nhưng vẫn thua cô ấy dùng mắt thường. Chức nghiệp của cô ấy đúng là lợi thế thật.
"…Chắc vậy."
“Chúng ta có nên quay tàu đuổi theo không?”
“Không cần đâu. Nó sẽ tự quay lại.”
<Đây là lãnh địa của ta!>
Con rồng gầm lên, cắt ngang cuộc đối thoại của chúng tôi.
Phi thuyền của chúng tôi tiếp tục trèo lên những làn sóng, bơi vòng quanh con rồng nước. Khi con tàu chao liệng, vài tên người cá bám vào mạn tàu bị mất thăng bằng và rơi xuống.
Tôi xử lý kẻ thù ở bên phải, Velkist chăm sóc mạn bên trái. Ở giữa là Jenna, sẵn sang xử lý mọi khoảng trống.
<Chết này, lũ khốn!>
Bùm!
Thêm một luồng nước sượt qua con tàu.
Con rồng này đúng là lắm mồm thật.
“Kìa, Oppa!” – Jenna reo lên - “Nó quay lại thật kìa.”
Đúng như tôi dự đoán. Khi đến mép “rào chắn”, những cơn sóng quay ngược lại.
“Katiio, chuẩn bị sẵn sàng nhé.”
Tôi buông thiết bị ngắm. Con tàu nhanh chóng lướt sóng về phía vật thể đang phát sáng.
Hàng loạt bóng đen cũng xuất hiện và bơi theo con tàu.
[Người Cá Lv.37] X 57
[Ngư Long Lv.34] X 42
[Thủy Long Lv.39] X 25
‘Lũ lâu nhâu kéo đến nhiều quá.'
Mặc dù chúng tôi đã bắn gục hàng chục tên, nhưng vẫn còn rất nhiều kẻ địch.
Khi Katiio bước ra boong tàu, tôi gửi tin nhắn đến Master.
[Master, lãnh đạo 'Tổ đội 1', 'Han(★★★)' đề xuất bạn chuyển sang chế độ lái tàu thủ công. Bạn sẽ chấp nhận chứ?]
[Có (đã chọn)]
Anytng đã theo dõi chúng tôi chiến đấu nhiều lần.
Quả nhiên, anh ta biết cần phải làm gì.
"Hãy cẩn thận." – Kaitio lên tiếng.
"Tôi biết rồi." - Tôi đặt tay lên chuôi kiếm, sẵn sàng hành động.
Katiio vẫy tay.
Những sợi tơ ma thuật phun ra từ đầu ngón tay cậu ấy, nhẹ nhàng quấn quanh toàn bộ cơ thể tôi.
Một cảm giác bồng bềnh kỳ lạ bao trùm lấy cơ thể tôi.
“Mọi người, chỉ cần thu hút sự chú ý của nó ra chỗ khác. Tôi sẽ lấy lại bức tượng nữ thần.”
“Em sẽ bắn yểm trợ cho anh!”
"Không cần đâu."
Tôi cười khúc khích và nhảy qua lan can.
Nhờ phép thuật của Kaitio, những gợn sóng lan ra từ ngón chân tôi và cơ thể tôi nổi lên trên mặt nước.
“Kraaaaa!”
Một người cá ngay lập tức nhảy ra.
Tôi khuỵu người, rút kiếm và vung mạnh.
Xoẹt
Ánh kiếm lấp lóe trong không trung, và cái đầu tên người cá bị cắt gọn gàng, máu phun lên.
Tôi vung kiếm thêm lần nữa. Một con thủy long bị xẻ làm đôi, máu và nội tạng rơi lả tả.
[Master, lãnh đạo 'Tổ đội 1', 'Han(★★★)' đề xuất bạn lái tàu đi hướng khác.]
Tks trans nhiều :3
ReplyDeleteCảm ơn gấc nhìu
ReplyDelete