Gacha Vô hạn - truyện chữ chương 132 Phần 2: Biển rộng


Ping!

Jenna thả tay ra khỏi dây cung.

Mũi tên trúng chính giữa tấm bia. Và đó không phải mũi tên đầu tiên.

Phần hồng tâm vốn dĩ đã găm chi chít đầy mũi tên.

“Tôi không hiểu tại sao lần này chúng ta lại nghỉ ngơi lâu đến vậy.”

Xoẹt xoẹt

Velkist vẫn đang vung kiếm điên cuồng. Với mỗi cú chém, lại một vết hằn sâu được khắc trên hình nộm sắt.

“Có vẻ như Master của chúng ta đang suy nghĩ về việc thành lập nhóm.”

Nghe vậy, Eloka - người đang lăn quả cầu lửa trong lòng bàn tay ở một góc sân tập, chợt rùng mình.

Velkist đặt thanh kiếm của mình xuống và nói tiếp: “Tôi đoán là anh ấy đang cân nhắc xem nên loại ai khỏi tổ đội 1.”

“Anh đang nói cái quái gì vậy? Chúng ta là một tổ đội hoàn hảo cơ mà. Thật là một suy nghĩ ngu ngốc.”

"Tại sao cô lại tức giận như vậy?" - Velkist nhếch mép cười - “Cô sợ à…”

Eloka trợn mắt và bước vào sảnh ma thuật với những bước chân giận dữ.

“Đừng trêu chọc cô ấy. Không thể nào Master lại loại bỏ cô ấy được.” - Jenna nói với tôi, trong khi vẫn đang nhắm bắn - “Cô ấy rất quan trọng với tổ đội của chúng ta. Đúng không, oppa?”

Phập.

Cô ấy lại bắn trúng mục tiêu.

Tôi nhìn vào cửa sổ điều khiển của Anytng. Dường như Master của chúng tôi thực sự đang cân nhắc về chuyện này. Anh ấy dừng lại hồi lâu ở bảng danh sách anh hùng.

 “Có thể Velkist nói đúng.” - Tôi bật cười - “Nhưng chưa chắc người bị loại bỏ là Eloka. Nhỡ đâu là một người khác thì sao?”

Để sử dụng phép thuật của Eloka, chúng tôi đã vất vả học cách kháng lửa và thực hành các chiến thuật liên quan. Nếu Anythg vô cớ loại bỏ cô ấy thì thật bất công. Chắc chắn tôi sẽ từ chối.

Với các thành viên khác cũng vậy.

Jenna rất quan trọng về hỏa lực tầm trung. Velkist và tôi là những người gây sát thương chính, và nếu không có Neryssa, chúng tôi sẽ gặp khó khăn trong việc thu thập thông tin.

'Một tổ đội cân bằng và hoàn chỉnh.'

Cả 5 thành viên đều có vai trò rõ ràng.

Nhưng… liệu có nên đưa Katiio vào các nhóm phụ trợ hay không? Vì Kaitio sở hữu nhiều kỹ năng buff, nếu khả năng của các thành viên khác không tương xứng với cậu ta, hiệu quả sẽ giảm mạnh.

Cuối cùng, Anytng đóng bảng danh sách anh hùng lại, mà không đưa ra bất kỳ hành động nào.

Và rồi, vào một buổi tối.

[Tổ đội 1, tập hợp lại!]

Giọng của Iselle vang vọng trên sân tập.

Đã khá lâu rồi Master mới triệu tập Tổ đội 1. Chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng và tiến tới quảng trường tầng một.

Vẫn không có thay đổi nào trong tổ đội. Eloka tự tin nói: “Thấy chưa, tôi đã nói rồi. Pháp sư nguyên tố là tốt nhất. Hãy để cậu ta chơi với chiếc phi thuyền. Còn tôi, tôi sẽ tỏa sáng và đưa mọi người đến với đỉnh tháp!”

“Tại sao cô lại căng thẳng thế?” – Tôi phì cười – “Cậu ấy thậm chí còn không quan tâm đến cô.”

“Dù sao thì, đi thôi.”

Eloka lung túng ho và đi về phía trước.

“Tội nghiệp chị ấy” – Jenna lắc đầu – “Dù sao thì, có lẽ mọi chuyện đã ổn rồi”.

"Ai bảo thế?" – Velkist cười khúng khích.

“Có khi anh sẽ bị loại bỏ trước Eloka đấy,” Neryssa mỉm cười nói.

“Còn lâu.”

"Anh có chắc không?"

“Con nhỏ xấc xược, muốn chết hả …”

“Nào nào, cặp đôi hoàn cảnh” - Tôi đẩy lưng Velkist từ phía sau – “Muốn cãi vã thì để đến lúc về nhé”.

Velkist bước vào khe nứt không gian với vẻ mặt hậm hực.

Sau đó, Jenna, Neryssa và tôi bước vào và cánh cửa đóng lại.

[Trèo lên tháp, cứu thế giới!]

[Hầm ngục chính: Tầng hiện tại – 30]

Chiếc gương ở giữa khe nứt không gian lại tỏa sáng.

Jenna nắm chặt cây cung của mình.

"Cuối cùng cũng đến lúc rồi. Hy vọng nó sẽ ở một nơi nào đó thoải mái, không giống như mê cung hay sa mạc.”

"Ví dụ?"

“Một cánh đồng hoa chẳng hạn.” – Cô gái cười toe.

'…Đó là điều tồi tệ nhất đấy.' – Tôi lẩm bẩm.

Những môi trường như vậy thường có thực vật ăn thịt người hoặc quái vật dưới lòng đất.

Tôi không nói gì thêm nữa. Dù sao, việc đi đâu không phụ thuộc vào chúng tôi. Chúng tôi phải thích nghi với hoàn cảnh.

[Hầm ngục chính, Tầng thử thách hiện tại: 31]

[10 giây cho đến khi cánh cửa mở ra. Chuẩn bị!]

[Đang ghi lại nhiệm vụ. Hồ sơ màn chơi sẽ được lưu trữ.]

Thông báo hệ thống quen thuộc xuất hiện.

--

Chúng tôi đã sẵn sàng.

Ánh sáng từ khe nứt thời không bao bọc lấy chúng tôi.

10 giây sau.

Khi ánh sáng mờ dần, tôi từ từ mở mắt.

Điều đầu tiên tôi nhìn thấy là cửa sổ mục tiêu nhiệm vụ ở góc trên bên phải tầm nhìn của tôi.

[Tầng 31.]

[Loại nhiệm vụ – Thám hiểm]

[Mục tiêu – Tìm kiếm khu vực được chỉ định!]

Thật tốt khi thấy Hệ thống đưa ra mục tiêu ngay từ đầu.

Tôi hít một hơi và nhìn xung quanh.

"…Huh?" - Jenna há hốc mồm và thở hắt ra.

Ào ạt

Rì rào

 “…”

Tôi nhìn lên.

Phía trên là bầu trời rộng, trong xanh.

Tôi nhìn xuống.

Phía dưới là sóng cuồn cuộn, chân trời trải dài đến tận cuối tầm mắt.

“Quái, đây là đâu?! Tại sao lại có nhiều nước như vậy?”

“Đây có phải là… thứ mà trong sách gọi là biển?” – Ngay cả một người táo tợn như Velkist cũng ôm mặt và rên rỉ.

Jenna hoảng sợ nhảy xung quanh.

“Kinh khủng quá…! Nước ở khắp nơi!”

“Đừng nhảy nữa!” - Tôi gắt lên và kiểm tra nơi mình đang đúng.

Những tấm ván được đan vào nhau một cách thô sơ, tạo thành chiếc thuyền gỗ. 

Nó rộng khoảng 10 mét, có một cây cột và một cánh buồm nhỏ ở giữa. Hai mái chèo thô sơ được đặt ngay bên cạnh cây cột.

'…Khỉ thật' - Tôi lắc đầu và cười khúc khích.

“Tóm tắt lại thì, tình hình là…” - Neryssa nói với giọng hơi run - “Chúng ta được triệu tập lên một con thuyền trên biển.”

“Cái gì, cái gì cơ? Cái này là cái gì?" – Velkist vò đầu bứt tai – “ Tại sao đột nhiên lại có một nơi như vậy?”

“Tôi cũng không biết.”

Neryssa nói xong và nhìn tôi.

Chính xác hơn là, ba cặp mắt quay về phía tôi.

Rõ ràng là họ không biết phải làm gì và đang trông chờ tôi lên tiếng.

Tôi thở dài và nói: “Được rồi, được rồi.”

"Tiền bối, chúng ta nên làm gì?"

“Đầu tiên, hãy kiểm tra xem trên thuyền có gì. Chắc chắn sẽ có những vật phẩm hữu ích.”

Tôi lẩm bẩm và bắt đầu bước đi.

Có một thùng gỗ ở mũi tàu. Tôi đã mở nó. Nó chứa thức ăn khô và nước uống.

“Oppa, có gì đó kỳ lạ ở đây.”

Tôi lấy thứ Jenna đưa cho tôi.

Một vật hình tròn nằm gọn trong lòng bàn tay, với lớp kính và một cây kim dài ở bên dưới.

Đó là một chiếc la bàn.

Tôi nhét chiếc la bàn vào túi và hỏi: “Có ai tìm thấy bản đồ không?”

Velkist lắc đầu. Neryssa cũng vậy. 

Tôi cũng thử tìm kiếm nhưng không tìm thấy gì. Trên thuyền chỉ có thức ăn, nước uống, la bàn và mái chèo.

Eloka lè lưỡi: “Chuyện này thật quái quỷ. Chúng ta bị ném ra biển, và nhiệm vụ là đi khám phá.”

“Thà tới sa mạc còn hơn.”

“Chắc chắn phải có lý do chúng ta ở đây.”

Tôi lại lấy la bàn ra và kiểm tra.

"Chúng ta nên làm gì đây?" – Neryssa nhíu mày.

“Chèo thuyền thôi.” - Tôi nhấc mái chèo lên và cầm lấy nó - “Chúng ta sẽ đi theo hướng la bàn chỉ.”

Tôi nhìn vào cột buồm. Cánh buồm đang rung rinh trong gió.

'Hướng gió gần như đúng với hướng la bàn chỉ.'

Một điểm đặc biệt là thức ăn và nước uống được chuẩn bị sẵn.

Đó có thể là một nhiệm vụ dài hạn.

Tôi đưa tay ôm mặt. Điều này còn khó chịu hơn cả một mê cung.

“Chúng ta có hai mái chèo và năm người. Hãy chia ra và chèo theo cặp.”

“ Mái chèo?” – Jenna nghiêng đầu – “Ý anh là cái thanh gỗ rộng đó à?”

“Ta dùng nó để chèo cho thuyền tiến về phía trước.”

Nói vậy thôi chứ tôi chưa bao giờ tự mình làm điều đó. Đành phải vừa học vừa làm vậy.

Sự hiện diện của mái chèo có nghĩa là, nếu chỉ dựa vào gió thì thuyền sẽ đi rất chậm.

Sực nhớ ra chuyện gì đó, tôi lên tiếng: "Tôi có một câu hỏi."

Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào tôi.

“Có ai trong số các bạn biết bơi không?”

Mọi người đều trở nên câm lặng.

'Chết tiệt.'

Cần phải tổ chức học bơi ngay khi quay lại phòng chờ.

Dù sao, nhiệm vụ đã được đưa ra. Dù muốn hay không thì chúng tôi cũng phải làm điều đó.

Tôi nhanh chóng chỉ định các cặp để chèo thuyền. Tôi với Velkist, Jenna với Neryssa.

"Còn tôi thì sao?"

"Cô bị loại."

"Tại sao? Tôi cũng có thể làm được." - Eloka nhăn nhó phản đối.

“Không. Sự cân bằng sẽ bị phá vỡ.”

Nếu sức mạnh của hai người chèo mỗi bên không giống nhau thì hướng chèo có thể bị lệch.

Không phải vô cớ mà tôi ghép thành một cặp chiến binh và một cặp đạo tặc.

 “Vậy thì tôi nên làm gì…”

"Ngồi yên. Và…"

Đây là điểm mấu chốt.

Tôi hạ giọng nói: “Đừng bao giờ sử dụng phép thuật lửa. Nếu cô không muốn trở thành thức ăn cho cá.”

Eloka sững sờ. Cô ấy trông như vừa bị ai đánh vào đầu.

"Ôi không…"

“Hãy nghĩ xem. Xung quanh là biển. Chiếc thuyền là gỗ. Nếu nó bốc cháy, tất cả chúng ta sẽ chết.”

Ngọn lửa ma thuật của Eloka rất khó dập tắt, ngay cả khi bị dội nước.

Hơn nữa, để thi triển phép thuật thì bản thân cô ấy cũng bùng cháy, điều này thậm chí còn nguy hiểm hơn.

Tình hình thật tồi tệ.

Nếu cô ấy sử dụng ma thuật gió thì tốt. Chúng tôi sẽ không cần phải lo việc chèo thuyền.

"…Tôi hiểu rồi."

Eloka nhăn nhó cúi đầu.

Không có sự lựa chọn nào khác. Pháp sư nguyên tố là chức nghiệp chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ đặc tính của môi trường xung quanh.

Trong khi đó, tôi cay đắng nghĩ thầm.

'Nếu sau tầng 31 toàn là những màn thuộc môi trường này thì...'

Cô ấy sẽ trở nên vô dụng.

Tôi nắm lấy mái chèo. Ở phía đối diện, Velkist cũng làm theo.

“Nếu mệt thì báo cho chúng tôi để đổi ca nhé.” – Jenna vẫy tay.

"Hai cô cứ ngủ đi. Còn lâu mới đến lượt.”

Chuyện chèo thuyền chẳng là gì so với cường độ tập luyện thông thường của chúng tôi.

Tôi lật ngược mái chèo và đặt nó vào cái lỗ cạnh thuyền.

Nhưng ngay sau đó tôi giật mình đứng dậy.

“…Chết tiệt.”

Hàng loạt bong bóng nổi lên gần thuyền, và những bóng đen trồi lên từ những con sóng.

[Cá mập ăn thịt Lv.18] X 9

[Người cá cấp 31] X 2

Thịch!

Đột nhiên, con thuyền lắc lư dữ dội.

 “Oppa!” – Jenna hoảng hốt kêu lên.

Cô ấy có thể xử lý được mười hoặc một trăm tên lính trên mặt đất, nhưng nơi này là biển. Một môi trường mà cô ấy chưa bao giờ đối mặt

"Đừng hoảng loạn. Hãy sẵn sàng chiến đấu.”

Cá mập và người cá. Một sự kết hợp phổ biến trong những cuộc chiến trên biển.

Thịch!

Con thuyền lại rung chuyển.

Những bóng đen di chuyển hỗn loạn dưới nước.

'Nếu thuyền lật, mọi chuyện sẽ kết thúc.' – Tôi nhíu mày - 'Không có thời gian để do dự nữa rồi...'

Cởi găng tay và rút con dao găm ra, không chút do dự, tôi cắt vào lòng bàn tay mình. Máu chảy ra kèm theo cảm giác đau đớn.

“Jenna, bắn yểm trợ cho tôi.”

Tôi tháo vỏ kiếm và đặt nó vào cột buồm.

Thế rồi…

Soạp!

Tôi đã nhảy xuống biển.

Comments

  1. Mạnh thì mạnh đấy nhưng dell biết bơi :)) 5 đứa rớt xuống nước thì 4 đứa chìm

    ReplyDelete
  2. Tình cảnh éo le éo chịu được :))

    ReplyDelete

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)