Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 136: Rồng nước Ktaart

 Khi bộ hàm khổng lồ khép lại, máu thịt của Kraken tuôn ra như thác nước.

Sinh vật này cắn con Kraken đang quằn quại, lắc đầu từ bên này sang bên kia như thể đang nhai mực khô, rồi phun nó sang một bên.

Phẹt!

Xác của Kraken nổi lềnh bềnh trên mặt nước.

Thịt và nội tạng của nó bị xé toạc, để lại một cảnh tượng khủng khiếp.

“Đây không phải là tầng 33 sao?” - Jenna hoảng sợ, lật đật rút cây cung của mình ra – “ Tại sao đột nhiên…!”

Tôi nhoài người ra mạn tàu để kiểm tra. 

Kẻ đã biến Kraken thành miếng thịt nhàu nhĩ, đã quay trở lại biển khơi và đang bơi bên dưới chúng tôi. Bóng đen khổng lồ của nó di chuyển loang loáng như con thoi trên mặt nước.

'Một tên Trùm xuất hiện ở tầng 33?'

Chuyện này quá bất thường! Tôi cắn môi chán nản.

Chúng tôi hoàn toàn không chuẩn bị cho cuộc chạm trán này.

Tin nhắn hệ thống hiện lên dồn dập.

[Loại nhiệm vụ đã được thay đổi.]

[Loại nhiệm vụ – Trốn thoát]

[Mục tiêu – Chạy trốn khỏi vùng nguy hiểm!]

[Mục tiêu đặc biệt – Bảo vệ NPC 'Prisis Al Ragna']

“…Tiền bối… Chúng ta giải quyết chuyện này thế nào đây?”

Velkist lẩm bẩm.

Thật may mắn, mục tiêu là chạy trốn chứ không phải là chinh phục. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

“Chúng ta không cần phải chiến đấu với nó. Chỉ cần chạy là được!"

“Chúng ta sẽ chạy như thế nào?”

“Dùng con tàu và…”

Huỵch!!!!

Con tàu nghiêng hẳn về bên trái.

"Ái chà…!"

“Ối mẹ ơi”

“Nguy hiểm quá!”

Những tiếng kêu thất thanh vang lên, xen lẫn tiếng đổ vỡ.

Mọi đồ vật trên boong đều trượt sang một bên.

Một trong những thủy thủ đang điều chỉnh cánh buồm bị trượt chân và rơi xuống biển rồi chìm nghỉm. Anh ta thậm chí còn không có thời gian để hét lên.

"Chết tiệt!"

Tôi bám vào lan can.

Soạt! 

Con tàu lại nghiêng về bên phải.

Ào ào, Bùm!

Một cột nước khổng lồ bắn lên, và “nó” xuất hiện.

Thân hình trơn bóng, dài hàng chục mét, sáng lấp lánh với lớp vảy màu xanh.

 “Graoooooo!”

['Rồng nước Ktaart' gầm lên.]

['Phước lành của Thần Nước' đã được áp dụng!]

“*éo ổn rồi…” - Velkist cắn môi.

“Phải, chúng ta tiêu rồi.” -  Jenna lắp bắp. 

'Mình không thể chết ở đây.'

Tôi thầm nghĩ, rồi rút kiếm và hét lên.

“Mọi người, nghe đây! Đây không phải là một cuộc chiến. Chúng ta không cần phải đánh nhau với nó!”

<Kiehehehe…>

Với một tiếng cười kỳ lạ, Rồng nước lao trở lại biển khơi.

Tôi quay sang Priz, người đang rên rỉ bên cạnh tôi.

“Chúng ta cần phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Mau chạy đến bánh lái và điều khiển tàu...”

"Điều khiển kiểu gì bây giờ? Gió không thuận lợi chút nào!”

Tôi nhìn lên cột buồm.

Phành phạch! 

Phành phạch! 

Trên cao, cánh buồm đập điên cuồng, đủ bốn phương tám hướng.

Hướng gió thất thường như thế này hoàn toàn không thích hợp để đi thuyền buồm.

'Chết tiệt…'

Thịch!

Sàn tàu lại rung lắc dữ dội, có lẽ là bị Rồng Nước đâm phải.

Nước bắn bung tóe và tràn lên boong tàu.

Nếu điều này tiếp tục trong vài phút nữa, con tàu sẽ chìm.

“Oppa, chúng ta phản công bằng cách nào? Có vẻ như nó đang tấn công từ dưới nước!”

“…Đừng nghĩ đến việc phản công.”

Con rồng này không phải là bọn cá mập, và nếu lặn xuống biển để chống trả, chắc chắn tôi sẽ hứng chịu cái kết còn thảm hơn cả con Kraken kia.

"Rồi bây giờ tính sao?"

“Chúng ta phải chạy trốn. Bằng mọi cách.”

Đó là một nhiệm vụ bất công đến mức ngớ ngẩn, nhưng phải có cách nào đó để vượt qua nó.

Tôi quay sang Prisis: “Có thiết bị đặc biệt nào trên con tàu này không?”

"Cái đó…" - Prisis nhíu mày – “Tôi không rõ”.

"Có đấy. Tôi đã tìm thấy rồi”.

 Katiio đến gần bánh lái và kéo ra một cái cột, giống như cột ăn ten.

 “Dường như đây một chiếc phi thuyền cũ, đã được cải tạo thành một chiếc thuyền buồm. Tôi có thể gia cố cho nó trong một thời gian ngắn.”

“Điều gì có thể xảy ra?”

“Đi thuyền tốc độ cao.”

Katiio nhấn vào một nút màu đỏ phía trên cần lái.

[Động cơ cao tốc của thuyền 'Nautilus' được kích hoạt!]

Vroom!

Một cảm giác bồng bềnh trỗi dậy và con tàu bắt đầu di chuyển nhanh chóng về phía trước.

“Tôi sẽ cầm lái” – Kaitio lên tiếng – “Còn mọi người hãy bảo vệ mục tiêu hộ tống và…”

“Không, cậu chuẩn bị triệu hồi phi thuyền.” – Tôi ngắt lời.

"Cái gì?"

“Con tàu cũ này của chúng ta sẽ không trụ được lâu đâu.”

Grauoooo!

Với tốc độ của con tàu này, không thể cắt đuôi đối phương. Chưa kể, con rồng sẽ không để mặc cho chúng tôi bỏ chạy.

Như thể minh họa cho nhận định của tôi, tiếng gầm của Rồng nước vang lên.

['Rồng nước Ktaart' gầm lên.]

[Thời tiết tiếp tục thay đổi!]

[Làn sóng quái vật!]

[Người cá cấp 33] X 32

[Ngư Long Lv.39] X 5

['Rồng nước Ktaart' thi triển 'Bão tố'!]

Toàn bộ con tàu bắt đầu rung chuyển.

Xung quanh nó là những làn sóng cao vài mét, ào ạt ập tới như sóng thần.

Kwaa!

<Kiehehehee!>

<Các ngươi không thể thoát được đâu!>

Con Rồng đuổi theo tàu, bắn ra những cột nước lớn.

 “Cầm chắc bánh lái!”

Nhớ tới người thủy thủ đã rơi xuống biển, tôi hét lên với Priz.

Prisis gật đầu và dùng cả hai tay ôm lấy bánh lái.

Ùm!

Một cái đuôi khổng lồ đột ngột trồi lên trước mũi tàu.

Con tàu bị hất văng sang phải. Mưa trộn lẫn với gió mạnh tát vào mặt tôi.

Con quái vật chết tiệt này, những đòn tấn công của nó hoàn toàn diễn ra từ dưới nước.

Không có biện pháp đối phó nào hiệu quả.

"Nhân loại!  Kyaaa! Chết…"

Một tên người cá đang trèo qua lan can. Mmũi tên của Jenna xuyên qua trán hắn.

Tuy nhiên, vẫn còn vài tên nữa đang bám lấy mạn tàu.

“Cuối cùng cũng có việc để làm.”

Velkist vuốt mái tóc ướt của mình ra sau và rút kiếm ra.

Cậu ta chạy về phía lan can. Đằng sau Velkist, Jenna lắp cung và nói,

“Cẩn thận kẻo bị ngã đấy.”

"Yên tâm! "

Cùng với câu nói, một cái đầu cá bay lên cao. 

Trong lúc ấy, tôi đưa tay đỡ lấy Prizsis khi cô ấy đang loạng choạng.

“C-cảm ơn.”

Đồng thời, một thủy thủ chạy đến chỗ Prisis.

“Có một cái lỗ ở đáy tàu. Nước đang…”

“Tàu của chúng ta có thể chịu đựng được bao lâu?”

“Ừm, có lẽ là 10 phút…”

“Han! Chúng ta nên làm gì đây…?"

Dường như ngay từ đầu, chúng tôi đã rơi vào một cái bẫy của tầng này. Ngay khi thuyền đi vào vùng đất thiêng liêng hay cái gì đó tương tự, đáng lẽ chúng tôi phải quay tàu lại mà không cần nhìn lại.

Chúng tôi cần phải ghi nhớ kinh nghiệm này trong những nhiệm vụ tiếp theo.

Nhưng…

'Nếu không thoát được con rồng này, sẽ không có lần sau đâu.'

Rốt cuộc, chúng tôi vẫn phải dùng đến phi thuyền. Cứ như thể đây là một điều đã được định sẵn.

Tôi cắn môi và gửi thông điệp tới Anythg.

[Lãnh đạo 'Tổ đội 1', 'Han(★★★),' đề nghị triệu hồi phi thuyền.]

[Bạn có chấp nhận không?]

[Có(Đã chọn)]

Anythg nhanh chóng hồi đáp. Nhận được sự đồng ý của Master, tôi quay sang Kaitio. 

“Làm đi, Katiio!”

Đôi mắt Katiio lấp lánh màu xanh lam.

Hai tay cậu bắt chéo, và những sợi sức mạnh ma thuật bắt đầu tỏa ra.

[Xây dựng một cổng không gian…]

[Tiến độ hiện tại: 03%]

Một sinh vật to lớn, trông giống con lươn, nhảy lên khỏi mặt nước.

Đó là một con Ngư Long.

Một tên người cá đang cưỡi trên lưng nó.

Ngư long nhảy cao hàng chục mét, thả tên người cá xuống boong tàu và lặn trở lại biển.

Tên người cá mặc áo giáp, tay lăm lăm vũ khí, cách Prisis chừng 10 mét.

Không để hắn kịp ứng biến, tôi khuỵu chân lấy đà và nhảy tới.

 Chưa đầy một giây, lưỡi kiếm của tôi đã vung trước mặt hắn.

Phần thân thể của gã người cá bị chém đứt làm đôi.

“Bảo vệ cổng không gian! Đừng để chúng chạm vào nó!”

"Hiểu rồi!"

Đám người cá đang tràn lên từ mọi hướng và lao về phía Katiio, trong lúc cậu ấy đang triệu hồi chiếc phi thuyền qua cánh cổng không gian.

Chúng tôi tạo thành vòng tròn xung quanh Katiio để bảo vệ cậu ấy.

“Phập”

Một con Ngư Long đang cõng người cá trên lưng, thì bị trúng một mũi tên của Jenna.

Nó rơi tõm xuống nước, máu xanh loang trên mặt biển.

Thình!

Một lần nữa, con tàu lại rung chuyển.

<Đừng giãy dụa nữa và chịu chết đi!>

Cái đuôi khổng lồ bay lên và quét ngang con tàu. Nó đập nát cánh buồm và cột buồm như bẻ những chiếc que gỗ.

[Nguy hiểm!]

['Nautilus' đang trong tình trạng nguy kịch!]

Hệ thống liên tục phát ra cảnh báo.

Tôi quay sang Kaitio.

[Xây dựng một cổng không gian…]

[Tiến độ hiện tại – 73%]

Những sợi tơ mana đang dệt nên một cánh cổng hình bán nguyệt.

“Ngài Han! Chúng tôi không thể cầm cự được nữa… Ugh!”

Đuôi của con Ngư Long quấn quanh phần thân trên của một thủy thủ. Trong thoáng chốc, người thủy thủ bị kéo xuống nước.

[Nguy hiểm!]

[Động cơ cao tốc của thuyền 'Nautilus' đã ngừng hoạt động!]

Con tàu khựng lại.

Boong tàu thủng lỗ chỗ, tất cả cột buồm và cánh buồm đều bị gãy.

Nước ào ạt tràn vào tàu.

Chiếc thuyền buồm lắc lư dữ dội rồi bắt đầu chìm dần.

Prisis buông tay lái và thẫn thờ: “Tại sao tôi luôn gặp phải những chuyện kinh khủng thế này chứ?”

“Hãy làm quen với điều đó” – Tôi khịt mũi – “Nếu cô định gắn bó với tôi trong tương lai.”

"Thế à." - Prisis mỉm cười yếu ớt – “Nhưng tôi có sống sót qua kiếp nạn này không?”

Tôi gật đầu và chỉ về phía Kaitio. 

Phép thuật của cậu ấy đã hoàn thành.

[Mở ra, cánh cổng của các chiều không gian!]

Katiio đan hai tay vào nhau.

Sau lưng cậu, một cánh cổng hình bán nguyệt xuất hiện.

[Một cổng không gian đã được tạo!]

[Thông qua cổng không gian, phương tiện, thiết bị và vật phẩm tiêu hao có thể được triệu tập đến chiến trường.]

Cửa sổ điều khiển của Anytng bắt đầu di chuyển.

[Bạn đã chọn phi thuyền 'Chủ nghĩa tư bản'. Bạn có muốn triệu hồi nó không?]

[Có(Đã chọn)]

Chíu

Uỳnh uỳnh.

Mũi tàu Chủ nghĩa Tư bản đã xuất hiện.

“Tôi sẽ đi trước.”

Dùng phép dịch chuyển tức thời, Katiio quay lại thông báo cho tôi rồi biến mất trong một tia sáng.

Chiếc thuyền buồm tiếp tục chìm dần. Tôi đỡ Prisis và chạy ra phía sau tàu.

Các thành viên của Tổ đội 1 đuổi theo và xử lý nốt những người cá gần đó.

“Nếu nhiệm vụ nào cũng quái đản như thế này, thì tôi có chín cái mạng như ma mèo cũng không đủ xài đâu.”

Tôi phớt lờ lời nói đùa của Neryssa và tiến đến lan can.

Phi thuyền Chủ nghĩa tư bản đã trồi ra hoàn toàn, ngay cạnh con tàu đang chìm.

<Lũ khốn này chết đi, chết đi! Tất cả các ngươi!>

CHÁT!

Một lần nữa, đuôi của con rồng quật vào mạn tàu. Những mảnh gỗ văng ra và một phần tư chiếc thuyền buồm bị vỡ tan tành.

“Còn những thủy thủ khác thì sao…” - Prisis lặng lẽ nắm lấy cổ áo tôi.

Tôi lắc đầu. Chúng tôi không thể cứu được họ...

Tôi là người cuối cùng bước chân lên "Chủ nghĩa tư bản". Khi tôi ngoái đầu nhìn lại, chiếc thuyền buồm chìm xuống một cách bất lực.

ÀO ÀO!

Một cột nước bắn lên.

Con Rồng Nước cao gần 10m gầm gừ, mắt lóe lóe sáng.

<Ngươi nghĩ rằng mang một con tàu khác ra đây thì sẽ thoát được sao??>

“Đó không phải là một con tàu, đó là một chiếc phi thuyền. Con giun ngu xuẩn" - Tôi trừng mắt nhìn nó và giơ ngón giữa lên.

['Động cơ cao tốc của chủ nghĩa tư bản đã được kích hoạt!]

Broom!

Chiếc phi thuyền rung chuyển, nó nhổm lên khỏi mặt nước.

Sau đó, giống như một chiếc thủy phi cơ, nó lao qua những con sóng.

Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)