Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 120: Golem ma thuật

 “Oppa!”

Giọng của Jenna vang vọng từ xa.

Tôi nhìn lên và hét lớn: “Không sao đâu, tôi chưa chết!”

"Hãy chờ một chút! Em tới cứu anh ngay bây giờ đây!”

"Đừng lo lắng! Hướng về phía cái đầu đi! Những viên pha lê hồi nãy sẽ tiếp tục xuất hiện!”

“Nhưng Oppa…”

"Tôi xử lý được!"

Vừa nói, tôi vừa nhìn quanh. Vị trí hiện tại của tôi là ở giữa thân người khổng lồ bằng đá.

Cánh tay của sinh vật đó vừa giơ lên.

“Sẽ hơi khó khăn đây.”

Tôi lục lọi cái túi ở thắt lưng bằng tay trái.

Tôi lấy nắp lọ thuốc kháng nhiệt ra và uống cạn. Tôi cũng uống một lọ thuốc hồi máu và vứt bỏ những chiếc chai rỗng.

Chúng rơi xuống từ độ cao hàng trăm mét và mất hút trong khói lửa.

Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi dồn sức vào cánh tay và vai. Vung chân lấy đà, tôi đung đưa cơ thể như vận động viên xà đơn.

Véo

Véo

Khi lên đến điểm cao nhất, tôi buông tay và nhảy.

Vút

Cơ thể tôi văng xa, và…

Thịch!

Cố gắng vươn mình, tôi bám lấy một tảng đá chìa ra ngoài, ở bên hông tên khổng lồ bằng đá. Sau khi tiếp đất an toàn, tôi đưa tay về phía thanh kiếm đang gắn lơ lửng đằng xa.

"Quay lại nào."

Bifrost rung lên, lắc lư dữ dội rồi bay về phía bàn tay tôi.

Tính năng hồi quy của thanh kiếm này thực sự hữu dụng.

Tôi nắm chắc thanh kiếm và chạy về phía một hành lang. Đi theo hành lang, tôi thấy một cầu thang dẫn lên trên.

 

<Đây là cái thứ năm!>

Tiếng của Kishasha vang lên.

Soạtttttt

Không còn nhiều thời gian nữa. Tôi nhoài người và trượt theo hành lang, thoát được những luồng hơi nước nóng bỏng phun ra từ vách đá bên cạnh.

Sau khi lướt qua vùng nguy hiểm, tôi đứng dậy và bắt đầu chạy tiếp.

“Kishasha, mọi người đã đi được bao xa rồi?”

 <Chúng tôi đã tới một căn phòng lớn hình tròn. Có những thiết bị máy móc kỳ lạ ở đây và chúng tôi cũng đã gặp phải golem. Nhưng tôi đã đập tan bọn chúng rồi.>

 Tôi so sánh bản đồ của màn chơi thưởng và hình dạng của gã khổng lồ bằng đá trong đầu.

Theo trí nhớ của tôi, vị trí hiện tại của đội xâm nhập tương ứng với bụng của gã khổng lồ bằng đá.


<Tôi chưa thấy đường đi lên. Nhưng cầu thang vẫn tiếp tục di chuyển.>

 

"Không sao, cầu thang đang đẩy mọi người lên cao. Phá hủy mọi thứ trong tầm mắt là được.”

 

<Tốt, tôi hiểu rồi!>

 

Đột nhiên, bức tường cạnh tôi quay 180 độ.

 

[Chiến binh thằn lằn cấp 30]

 

Một người thằn lằn khoác trên mình lớp giáp dày, vừa quẫy cái đuôi của nó vừa gầm gừ.

 

“Kyrk, con người! Ta, Korta, chiến binh hàng đầu của tộc Lizardmen, sẽ…”

 

"Biến đi."

 

Tôi xông tới và vung kiếm chém phăng đầu hắn.

Kẻ thù ở cấp độ này không còn đáng ngại nữa rồi.

Krrr!

 Người khổng lồ bằng đá tiếp tục di chuyển cánh tay của nó.

 Dường như nó định tấn công chúng tôi, giống như cách người ta phủi kiến bò lên người vậy.

Tôi tiếp tục chạy lên cầu thang.

“Jenna!”

“Oppa, anh đang ở đâu?”

“Tôi đang trên đường lên đây!”

 

Tôi nghe thấy tiếng kiếm va chạm từ lối đi phía trên. Nhóm Jenna dường như đang chiến đấu với thằn lằn ở đó.

 

“Hãy cẩn thận với cánh tay của tên khổng lồ bằng đá!”

 "Tôi biết!"

 

 

Khi bức tường xoay lần nữa, thêm một chiến binh thằn lằn xuất hiện.

 Tôi giơ nắm tay trái ra, đánh vào mặt hắn và hất văng hắn ta sang một bên.

 Khi nhìn theo tên người thằn lằn đang rơi xuống, tôi thấy cánh tay phải của người khổng lồ bằng đá đang giơ lên. Tôi ngừng chạy và cúi xuống, nắm chắc một phiến đá nhô ra.

THÌNH 

Toàn bộ hành lang và vách đá rung lắc dữ dội.

 Có vẻ như tên khổng lồ bằng đá đã vung cánh tay của nó xuống.

Cú va chạm đã khiến một phần lối đi bị sập.

Tôi nhảy qua phần bị sập và tiếp tục tiến về phía trước.

Từ bụng lên đến ngực, từ ngực lên đến vai.

Sau một chặng đường dài, vai của người khổng lồ bằng đá đã hiện ra trong tầm mắt. Phía trên đó, bốn người đang tập trung lại, chiến đấu với đám người thằn lằn. 

Jenna vừa dùng dao chém một tên, vừa nhìn về phía tôi.

 “Oppa!”

 Tôi nhảy qua một gờ đá cao và vung kiếm lên.

Phần thân trên của một chiến binh người thằn lằn bị Bifrost cắt phăng đi. Tôi rút con dao găm của mình và đâm nó vào ngực một người thằn lằn khác.

 

“Mất thời gian quá. Chúng tôi đã chờ đợi anh mãi đấy.”

 

Velkist vung chân đá một người thằn lằn đang quằn quại dưới nền đá. Hắn loạng choạng và rơi xuống đất như một quả táo rụng. 

Khu vực xung quanh Velkist chất đầy xác thằn lằn.


“Đừng dọa chúng tôi như thế. Tôi cứ tưởng anh toi rồi!!"

“Chính cậu cũng suýt chết mấy lần còn gì. Tại sao cậu lại phàn nàn tôi?

 "Haizzz! Anh đúng là đồ lẻo mép!!"

 

Ở phía bên kia, cổ của gã khổng lồ bằng đá kêu cót két.

Ánh mắt đỏ rực của nó dán chặt vào chúng tôi. Miệng nó ngậm chặt, không biết vì tức giận hay vì điều gì khác.

 

“Bước tiếp theo là gì?”


“Nhắm tới đầu nó.”

 “Nghe hay đấy.”

 

<Thêm một cái nữa... Không, cái này cũng vọt lên và bỏ trốn rồi!!>

 Như để minh họa cho lời nói của Kishasha, một viên pha lê lớn trồi lên từ vai đối diện.

Vị trí của nó cách chúng tôi hơn 100 mét. Tôi liếc nhìn Eloka.

 Hiểu ý, cô gật đầu: "Để đó cho tôi."

 Eloka xoay một vòng rồi chắp hai tay vào nhau. Những luồng mana từ thân thể cô ấy bắt đầu xoáy vòng, như những sợi dây ma thuật.


[Cảnh báo!]


['Hệ thống tự vệ' của bức tượng khổng lồ đá đã tăng lên cấp 4.]

 

Thứ gì đó giống như thang máy trồi lên gần cổ gã khổng lồ bằng đá, và một cánh cửa mở ra.

 

[Golem Ma thuật Lv. 35]

 

Hình người. Kích thước khoảng 2 mét.

 

Một khối đá hình người, cao khoảng 2 mét, với các bánh răng và thiết bị cơ khí lấp ló ở khớp tay và chân.

Cặp mắt lồi bằng thấu kính của nó tập trung về hướng của chúng tôi.

 

“Cái đó là cái gì vậy?”

 “Còn có thể là gì nữa?" - Velkist cười khúc khích - "Con mồi của chúng ta.”

 

Thịch! Thịch! Thịch! Thịch!

 Sinh vật đó lao về phía chúng tôi. Cùng lúc ấy...

 

[Người khổng lồ bằng đá cổ đại chuẩn bị phóng chùm tia chết chóc!]

 

Zzzzing. 

Miệng của người khổng lồ bằng đá từ từ mở ra, và ánh sáng xanh bắt đầu tụ lại.

 Mục tiêu của nó là Eloka, người đang niệm chú. Lúc này, cô ấy không thể di chuyển được.

 

“Eloka, mau hủy bỏ câu thần chú…”

 “Đừng làm phiền cô ấy!”

 

Không còn nhiều thời gian để chần chừ nữa. Tôi phải tiến vào phần thân trên của gã khổng lồ bằng đá, càng nhanh càng tốt.

 

Klang!

 

Những lưỡi kiếm nhô ra từ cả hai tay của Magic Golem.

Tôi bước về phía trước, vung kiếm sẵn sàng.

Con golem khoanh tay và hàng chục lưỡi kiếm được bắn ra từ mọi hướng. Tôi cũng xoay người, vung thanh kiếm theo một vòng tròn. Những lưỡi kiếm bị cuốn vào như cá mắc lưới.


Klang!

 Keeeng!


Tôi vươn tay nhặt lấy một mảnh kiếm gãy và nhét nó vào khe khớp của con golem.

 Soạtttt 

Tôi lôi ra một túm sợi dây màu đỏ, rồi lại một túm dây màu xanh. Phía dưới bụng có những bánh răng nhỏ giống như chiếc đồng hồ. Tôi siết chặt nắm tay của mình và giật mạnh. Các bộ phận máy móc lần lượt rơi ra.

 

Zing.

 

Con golem khựng lại.

Nhưng nguy hiểm vẫn chưa kết thúc. Tôi đạp ngã con golem bất động và trèo lên nó, chạy ra che chắn cho Eloka.

Ở miệng tượng đá, ánh sáng xanh ngày càng mạnh hơn, sẵn sàng bùng nổ bất kỳ lúc nào.

Tôi nắm chặt Bifröst trong tay phải của mình.

 

'Nào, hãy chứng minh sức bền bất diệt của ngươi đi!.'

 Như đáp ứng lời kêu gọi của tôi, hào quang màu đen quanh Bifrost tỏa ra mãnh liệt

Tôi giơ thanh kiếm ra trước mặt để che chắn cho cơ thể. Miệng của gã khổng lồ bằng đá há to và một tia sáng xanh khổng lồ bắn ra. Tôi khuỵu gối, giữ lấy chuôi kiếm bằng cả hai tay.

"Opppa!" - Jennna kêu lên thất thanh.

Tia sáng va chạm trực diện với hào quang từ lưỡi kiếm, tạo ra ánh sáng chói mắt.

THÌNH 

Một cú va chạm nặng nề, như thể va chạm trực diện với một đoàn tàu. Và cơ thể tôi bị đẩy lùi, hai chân trượt trên nền đá.

 “Cho dù anh có giỏi cỡ nào đi chăng nữa thì điều đó cũng quá liều lĩnh…” - Jenna hoảng hốt chạy về phía tôi và càu nhàu.

 Sau khi bị đẩy xa vài mét, cuối cùng tôi đã hãm lại được. Dù hai cánh tay run run, bàn tay tôi vẫn cầm chắc vũ khí


[Thức tỉnh vũ khí!]

[Bi Frost có được sức mạnh đặc biệt.]

Quầng hào quang đen bắt đầu xoáy quanh lưỡi kiếm như cơn lốc.

Cảm thấy một luồng sức mạnh to lớn đang tích tụ trong lưỡi kiếm, tôi thử vung mạnh, và... 

Tia sáng xanh bay theo hướng ngược lại, đập vào miệng tên khổng lồ bằng đá.

 UỲNH

Tiếng nổ lớn vang lên, khói bay mù mịt.

Trong làn khói mờ ảo, có thể thấy một cái lỗ xuyên qua miệng gã khổng lồ bằng đá.

 Tôi thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng tư thế và duỗi thanh kiếm ra.

 “Anh lấy thanh kiếm đó ở đâu thế?" - Velkist há hốc mồm và kêu lớn - "Tôi cũng muốn một cái!"

 “Rất tiếc, thứ này chỉ có một mà thôi."

 Khi chúng tôi đang trò chuyện...


[Hỏa Thương. Xạ kích!]

 

Ngọn lửa xoáy quanh cơ thể Eloka bay lên không trung và phóng đi.

Mục tiêu là viên pha lê ở phía đối diện. 

Ngọn lửa biến thành cây thương và xuyên thủng viên pha lê, tạo ra vô vàn tàn lửa. Một ma thuật tráng lệ.

 

Eloka đến gần tôi và cúi đầu.

 “Anh đúng là liều lĩnh. Nhưng... tôi nợ anh mạng này.”

 "Chúng ta sẽ nói chuyện sau. Chạy đi nào."

 “Qua cái lỗ đó phải không?”

"Đúng."

 

Tôi đá phần còn lại của con golem  ma thuật sang một bên và kéo Eloka chạy đi.

 Lòng bàn tay to lớn của bức tượng đang hướng về phía chúng tôi như một cây chổi đang quét sàn. 

Grrrrrr!

 

Thuk. Thuk.

 

Đôi vai nó lắc lư từ bên này sang bên kia. 

 

“Kyrk, Kararalak! Chặn chúng lại!”

 

Một cánh cửa đá mở ra ở gần cổ.

 

[Chiến binh thằn lằn Lv. 28] X 5


“Krugh?”

 

Ngay khi chúng vừa xuất hiện, một tên đã lảo đảo và ngã xuống đất. Mũi tên của Jenna xuyên qua đầu hắn như xuyên qua trái táo.

 

“Chuyện này không còn vui nữa rồi.”

 Velkist càu nhàu và nhảy lên phía trước. Neryssa nhanh chóng bám theo sau.

 Eloka, người đang chạy phía sau với chiếc váy bồng bềnh, lấy ra một lọ mana và uống cạn.

Jenna vẫn vừa chạy vừa bắn cung. 

Véo! 

Thêm một mũi tên bắn ra và hạ gục một người thằn lằn.

 Thế nhưng kẻ thù vẫn tiếp tục xuất hiện. Thêm một thang máy ngoi lên và...

Cạch cạch cạch

Cửa thang máy mở ra.

 

[Golem Ma thuật Lv. 33]

 

Con golem này được trang bị nỏ liên châu trên cả hai tay.

 Cơ chế nhắm mục tiêu của nỏ hướng về phía chúng tôi và bắt đầu xoay như súng Gatling.

 Vút vút vút

Những mũi tên bắn ra liên tiếp từ hai cái nỏ liên châu.

Jenna, nhanh như chớp, tung người lên cao và rút con dao găm của mình ra.

 

“Khớp vai, khớp tay và bên trong bụng!” - Tôi lên tiếng nhắc nhở cô ấy.

 Jenna gật đầu và nhào tới chỗ con Golem, đâm dao nhanh thoăn thoắt.

Phập phập phập!

 Dây điện và các thiết bị cơ khí bị xé tung tóe từ cơ thể con golem.

Con golem ngã sang một bên. 

Jenna nhìn tôi và cười toe toét.

“Hehe, anh thấy em xứng đáng mấy điểm?”

 “Đừng khoe khoang nữa và chạy đi.”

 

Bàn tay của gã khổng lồ bằng đá, đang tiến lại gần hơn, đập nát mọi thứ trên đường đi của nó.

 

“Krak!”

 Tên người thằn lằn cuối cùng còn sót lại đã bị Velkist xử lý.

  

<Đã xử lý xong cái thứ sáu!>

 

Chiiiik!

Hơi nước bốc lên dữ dội từ nhiều bộ phận khác nhau trên cơ thể bức tượng. Lượng hơi nước lớn đến mức bức tượng như bị bao phủ bởi mây mù. Đồng thời, sức nóng cũng tăng lên đáng kể. 

Ngay cả một cái chạm nhẹ cũng có thể biến bạn thành thịt hấp. Chúng tôi cẩn thận né tránh những làn hơi nước và tiếp tục chạy.

 

"Mọi thứ sao rồi?!"

 

<Chà, bọn chúng kháng cự khá mãnh liệt! Nhưng đừng lo! Chúng tôi sẽ hạ hết bọn chúng!>

 

“Đối tượng hộ tống có ổn không?”

 <Anh hỏi thừa. Tất nhiên là ổn rồi!>

 “Cô sắp đi vào ngõ cụt. Hãy sẵn sàng tìm lối thoát. Tôi đã đánh dấu một lối thoát trên bản đồ rồi đấy.”

 Tôi cắt đứt liên lạc và chạy tiếp.

 

"Em vào đây!"

 Jenna nhảy lên.

 Cơ thể nhỏ bé của cô bị hút vào cái lỗ trên cổ của gã khổng lồ bằng đá. Tiếp theo là Eloka. Sau đó là Velkist và Neryssa.

 Tôi nhìn về phía trước.

Với một mắt bị vỡ và cái lỗ lớn trên miệng, khuôn mặt thảm hại của gã khổng lồ bằng đá đang nhìn chằm chằm vào tôi.

 Tôi cười và giơ ngón giữa về phía nó.

Sau đó tôi nhảy theo mọi người.

 Trượt dọc hành lang như một máng trượt, đi vào bóng tối.

 Đột nhiên, một cảm giác lơ lửng đến gần.

 Tôi điều chỉnh tư thế và xoay người tiếp đất.

 Đó là kỹ thuật hạ cánh bằng dù mà tôi học được khi tập quân sự.

 

Thịch! 


Trước mắt tôi là một căn phòng hình tròn có kích thước bằng một sân thể thao.

 Cả tường và sàn đều được làm bằng kim loại đen.

 Những ngọn đèn huỳnh quang màu đỏ nhấp nháy trên trần nhà. 


“Thật là một nơi thú vị.” - Jenna thò tay sờ xuống sàn và lẩm bẩm.

 

[Cảnh báo!]

['Hệ thống tự vệ' của bức tượng khổng lồ đá đã tăng lên giai đoạn cuối.]

Ringgg! Ringgg!

Còi báo động bắt đầu vang lên ầm ĩ.

Jenna rụt tay lại vì ngạc nhiên.

 

“C-chuyện gì đang xảy ra vậy? Có phải em đã chạm nhầm vào thứ gì đó không?”

 "Đừng hoảng loạn. Đó không phải lỗi của cô."

 

Tôi nhanh chóng khảo sát khu vực.

 

Nơi chúng tôi đứng giống như một đấu trường, bao bọc bởi lan can. Phía ngoài lan can, những một cỗ máy giống như động cơ hơi nước đang bận rộn di chuyển lên xuống. Đằng xa, một cánh cửa sắt lớn nổi bật với cánh cửa hơi hé mở.

 “Kark, kark. Những chiến binh ngu ngốc, chào mừng đến với Phòng thử nghiệm!”

 Một âm thanh rè rè phát ra từ cái loa trên trần. 

"Karhaha, hãy nếm thử kiệt tác để đời của ta đây!”

 

Cạch.

 

Ba bức tường xoay lại, để lộ ba thân thể bằng đá.

 

[X Golem Ma thuật Lv. 35]

 

[Y Golem Ma thuật  Lv. 33]

 

[Z Golem Ma thuật Lv. 34]

 

Từ golem cầm kiếm đến golem mang nỏ, và thậm chí cả golem cầm rìu.

 Tổng cộng có ba con golem xuất hiện.

 “Đó là…” 

Chúng tôi đứng quây thành vòng tròn, nhìn nhau đầy cảnh giác.


Klalang.

Klalang.

 

<Karhahaha! Phát minh của ta không có điểm yếu nào đâu!>


[Kết hợp!]

[Golem ma thuật tối thượng XYZ Lv. 46]

 

Những con Golem quấn lấy nhau và hợp nhất lại.

Một thân thể kì quặc, cao khoảng 5 mét.

 Bốn chân dang rộng thành hình vuông như con rùa, có hai tay mang kiếm và búa.

Những lưỡi kiếm sáng bóng được gắn khắp cơ thể của nó. Các khớp nối đều được lấp đầy bằng các tấm kim loại.

 

“Oppa, điểm yếu của nó là gì?”

 "Tôi không chắc."

 

Giririk.

 

Bốn chân của nó từ từ di chuyển về phía trước.

Cùng lúc đó, lối ra bắt đầu đóng lại.

 

<Hahaha! Hãy quỳ xuống trước sự vĩ đại của ta!>

 

Tôi tháo bao kiếm ra khỏi thắt lưng, thả nó xuống sàn và đá mạnh.

Bao kiếm của Bifrost trượt trên sàn, chen vào khe hở trên cửa.

 <Thủ đoạn ngu xuẩn. Những vật thể thảm hại như thế sẽ bị nghiền nát ngay lập tức… Hả?>

 

Girik, uỵch.

 

Cánh cửa di chuyển nhiều lần, cố gắng phá vỡ bao kiếm.

Nhưng bao kiếm không hề có một vết xước nào.

 

Tôi chạy về phía lối ra. Dùng bao kiếm làm đòn bẩy, tôi đẩy mạnh cánh cửa sang một bên. 

Kẽo kẹt!

Rắc rắc

Sau âm thanh rợn người, cánh cửa mở ra.

 “Cảm ơn vì buổi biểu diễn!” - Tôi mỉm cười.

 

<Này, chờ đã! Này!>

 

Jenna, Eloka, Velkist và Neryssa theo nhau chạy qua khe hở.


Tôi quay đầu nhìn lại. Con golem ma thuật bốn chân đang lao về phía tôi.

 

“Chúng ta sẽ sớm gặp nhau thôi, nên hãy rửa sạch cổ và chờ đợi nhé.”

 

Lách qua khe cửa, tôi lấy lại bao kiếm.

 

Thịch!

 

Cánh cửa đóng sập vào, bỏ lại con golem phía sau.

 

Tôi tiếp tục chạy dọc hành lang. Những ngọn đèn đỏ nhấp nháy cùng với còi báo động dồn dập. 

Nhiệm vụ đang đi dần đến hồi kết thúc.

 Bỗng nhiên...

[Mở Cửa hàng Chiến đấu.]

[Bạn đã chọn một que phát sáng lightstick (Dùng một lần, 50 viên Đá quý). Bạn có muốn mua nó không?]

[Có (Đã chọn) / Không]

 

... Chờ đã, Master đang làm gì vậy?


[Mua hàng xong!]

[Trượt màn hình sang trái và phải!]

 [Hãy thể hiện sự ủng hộ của Master với anh hùng!]

 

Giờ thì, ngoài ánh sáng đỏ nhấp nháy, còn có thêm ánh sáng huỳnh quang bảy màu!

 

“Những ánh sáng đó là gì vậy?” - Eloka ngơ ngác.

 “…Cứ phớt lờ chúng đi.”


Comments

Post a Comment

Xem nhiều nhất

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Tiếng Việt: Mục lục

Gacha Vô hạn - Truyện chữ Chương 122: Bữa tiệc ăn mừng

Gacha Vô hạn - Truyện chữ chương 144: Vĩnh biệt, Eloka

Gacha vô hạn truyện chữ - Chương 105: Đồng đội mới

Gacha Vô hạn - Chương 91: Niflheimr (3)