Posts

Showing posts from August, 2024

Gacha Vô hạn - Chương 229: Người thừa kế chính thống

Tôi nheo mắt nhìn về phía xa. Gần một trăm chiếc phi thuyền lấp đầy bầu trời. So với họ, chúng tôi không khác gì ngọn đèn dầu đứng trước mặt trăng. Và trên boong tàu chỉ huy của hạm đội đó, Pria đang quan sát chiến trường. '……' Cô thiếu nữ lần đầu gặp gỡ, giờ đã trở thành một quý cô. Ngày ấy, cô chỉ là một nàng công chúa ngây thơ và yếu đuối. Cô ta từng lập ra những kế hoạch liều lĩnh và làm đủ chuyện mạo hiểm điên rồ, chỉ vì tin vào giấc mơ kỳ lạ của mình. Không ít lần tôi đã khốn đốn vì Pria. Nhưng bây giờ, mọi chuyện đã thay đổi. 'Chà, mình cứ nghĩ là cô ấy chỉ lôi kéo được vài trăm người là cùng.' Nhưng mà… cỡ này thì quá nhiều. cả một đội quân hùng hậu đến mức làm người ta nghẹt thở. Tôi không biết cô ấy đã thuyết phục họ bằng cách nào. Đúng là Yoshu, anh chàng Vua lính đánh thuê, nợ tôi một ân tình. Nhưng như thế vẫn chưa đủ để huy động một lực lượng lớn như vậy. Chắc chắn là do sự tác động của cô ấy. Những người lính đánh thuê hành động vì tiền. Vậy Pria đã làm c...

Gacha Vô hạn - Chương 228: Thêm một lần nữa (Phần 2)

Quay đầu lại, tôi thấy ba chiếc phi thuyền xếp hàng cạnh chúng tôi. “Sao thế này? Không phải chúng ta đã thành công rồi sao? Chúng ta đã vượt qua sương mù didaj ngục, tiêu diệt hàng ngàn quái vật, và chúng ta đã đâm thanh kiếm mang phước lành của nữ thần vào quả trứng. Vậy tại sao……?” - Katiio nhăn nhó than thở. Giọng cậu ấy lạc đi. Tôi nheo mắt. Bốn chiếc phi thuyền đang bay lơ lửng ở bìa rừng. Đây là nơi chúng tôi bắt đầu nhiệm vụ. Trong khi đó, quái vật vẫn còn tràn ngập dưới khu rừng. [Tiến trình tiến hóa hiện tại: 001 %] [Quân đội quái vật tha hóa Lv.???] X13579 Và… ở giữa rừng, quả trứng vẫn còn nguyên vẹn. "Chúng ta phải làm lại chuyện này ư?" - Katiio cười cay đắng.  “Tại sao chúng ta không quay lại phòng chờ? Ban nãy quả trứng đã bị phá hủy rồi mà?” “Hình như số lượng quái vật ít hơn khá nhiều rồi.” - Velkist nhanh chóng phán đoán - “Chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút rồi lại chiến đấu.” “Không, vấn đề không phải ở chỗ đó….” - Khuôn mặt của Jenna nhăn lại. Lực lượng ...

Gacha Vô hạn - Chương 228: Thêm một lần nữa (Phần 1)

Bùm! Bùm, bùm, bùm! Hạm đội tung ra một loạt đòn tấn công vào lũ quái vật ở khu vực bên ngoài. Hàng trăm quái vật cùng lúc bị nghiền thành bụi.  Tuy nhiên, tôi biết rằng hỏa lực cỡ đó không thể duy trì được lâu.' Dù Anythg có tiếp đạn liên tục thì độ bền của pháo và máy bắn đá cũng có giới hạn. Một số khẩu pháo đã bốc khói và nòng pháo nứt nẻ. Bất chấp điều đó, toàn bộ hạm đội vẫn bắn không ngừng. Họ đang liều mạng làm theo mệnh lệnh của tôi, để ngăn chặn lũ quái vật tiếp cận Tổ đội 1. [Tiến trình tiến hóa hiện tại: 092 %] Rắc rắc Lớp vỏ ngoài của quả trứng bắt đầu vỡ vụn. Tôi nắm chặt thanh kiếm trong tay phải. Bifrost tỏa ra hào quang chói lọi, như thể đang nói rằng nó sẽ cho tôi mượn sức mạnh, vậy nên hãy tự mình giải quyết đi. Ầm ầm. Toàn bộ khu rừng rung chuyển. Những cái cây trong rừng đồng loạt bẹp dúm như thể bị một trận động đất cuốn trôi, mặt đất hết nhô lên rồi lún xuống. [Tiến trình tiến hóa hiện tại: 093 %] Thêm vài con quái vật khổng lồ bị nuốt gọn.  “Nghe đây, t...

Gacha Vô hạn - Chương 227: Vĩnh biệt, Edis

BÙM Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, không gian như tan vỡ. Đất đá xung quanh bị nghiền thành bụi mịn, còn gân cốt toàn thân tôi rung lên như sắp nát ra từng mảnh.  Sau khi cơn bão đi qua, tôi hạ thanh kiếm xuống. Toàn bộ đấu trường đã bị biến thành bình địa. Không còn chút dấu vết kiến trúc nào, chỉ còn lại đất đá trơ ra như thể vừa trải qua một cơn động đất. Và giữa đống đổ nát này, Thú Vương đang quỳ gối. <Chà. Anh ta vẫn chưa chết. Thật ấn tượng.> -  Bắp Bụng Bự lẩm bẩm với vẻ ngưỡng mộ. “G… ư….” Đúng là Thú Vương chưa chết, nhưng Tử thần sẽ sớm đưa ông ta đi mà thôi. Vẻ kiêu hùng ban nãy không còn thấy đâu nữa, toàn thân ông ta đầy vết thương và máu tươi. <Ha ha ha…> Thú Vương thở hổn hển. Máu đen sẫm chảy ra từ miệng ông ta. <Cậu… mạnh thật.> Tôi không nói gì cả, chỉ im lặng lắng nghe. <Cậu hoàn toàn có thể vượt qua giới hạn.> Vượt qua giới hạn. Tôi nhanh chóng hiểu ra. Thứ ông ấy nói không phải là mức 7 sao, mà là một giới hạn khác. Một giớ...

Gacha Vô hạn - Chương 226: Lời thách thức của Chiến binh

Kẻ thù liên tục xuất hiện. Không còn chút lý trí nào còn sót lại. Chúng liên tục la hét và rên rỉ, tràn về phía bức tượng nữ thần như cơn thủy triều. ‘Năm tên bên trái!’ Xoẹt. Lưỡi kiếm Bifrost cắt xuyên qua cả sắt thép lẫn da thịt. Không thể nhìn thấy gì, quả thực là một trở ngại lớn. Tuy nhiên, ngay cả trong bóng tối đen kịt, tôi vẫn có thể thấy rõ những kẻ đang lao tới. Ridigion từng dạy tôi rằng: “Sau khi trải qua vô số bài tập và chiến đấu thực tế, cuối cùng ngài sẽ thấy những thứ mà trước đây ngài không thể thấy. Lúc này đây, tôi đã hoàn toàn vượt qua giới hạn của con người. Bộ não của tôi tự động chuyển đổi âm thanh và mùi vị thành hình ảnh, và chiếu chúng lên võng mạc. Đây không phải là một kỹ năng. Đó đơn giản là kết quả của quá trình đào tạo và kinh nghiệm tích lũy. Tất nhiên, tôi không thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu của mình. Các thành viên khác cũng vậy. Tuy nhiên, chúng tôi đã vượt qua được sự hỗn loạn ban đầu và khống chế được cục diện. [Hữu Nhãn Thôn Địa'] Các gi...

Gacha Vô hạn - Chương 225: Hữu Nhãn Thôn Địa

 [Làn sóng quái vật!] [Đợt thứ 3 bắt đầu.] [Chiến Binh Nhân Loại Sa Ngã Lv.53] X 29 [Kỵ sĩ loài người Sa Ngã Lv.61] X 6 Phía sau lưng tôi, Jenna đang nhanh chóng cắt cổ những Hiệp sĩ và Kỵ sĩ dao găm của cô ấy. Bên cạnh cô ấy, Velkist đang kết liễu những tên ngoan cố còn sống sót. Ở phía bên kia, golem cát do Katiio triệu hồi đang nghiền nát những tên lính. Cả ba tạo thành một đội hình tam giác, hoán đổi vị trí một cách tự nhiên và chặn đòn tấn công một cách hoàn hảo. Tôi mỉm cười. Con mắt quái quỷ kia có thể làm khó những anh hùng bình thường, nhưng chúng tôi thì khác. Dù sa thì chúng tôi cũng đã đến được đây sau bao lần đổ máu, mồ hôi và nước mắt trên sân tập. Bùm! Kishasha dùng lòng bàn tay chặn cú đấm của Thú Vương. Mặt đất nơi cô đứng bị sụp xuống, nhưng cô vẫn trụ được. ngay sau đó, lưỡi kiếm của tôi nhắm vào cổ họng ông ta. Xoẹt Máu phun ra. Đó là vết thương đầu tiên mà Thú Vương phải hứng chịu. “Ha ha ha!” Thú Vương cười lớn và tung thêm một cú đấm nữa. “Khá đấy!” Kishasha ...